Đại Minh Tinh - Hoa Mãn Trọng Lâu
Chương 22
Lâm Tri ghé vào mặt bàn, ban đầu là bị nam nhân đè xuống, vậy mà mới cắm vào hai cái, mông cậu đã tự động vểnh lên, áo phông bị vén lên một nửa, miễn cưỡng che khuất ngực cậu, phần lộ ra ngoài trắng nõn, thắt lưng gầy chắc khỏe.
"Ngô... Tiêu tổng, anh kiềm chế một chút... A..." Lâm Tri đỡ lấy hai bên cạnh bàn mới có thể miễn cưỡng đứng thẳng. côn th*t Tiêu Minh rút ra một nửa rồi lập tức đâm vào cả cây, vừa nhanh vừa mạnh khiến bên trong tao huyệt ướt nhẹp, d*m thủy chảy ra càng ngày càng nhiều. Mấy ngày nay Lâm Tri bị làm tới vô cùng mẫn cảm, mỗi một nơi Tiêu Minh chạm qua đều biến thành vòi phun nước, tao huyệt càng ngày càng nhiều nước. Tiêu Minh tàn nhẫn đâm vào hơn mười cái, bàn làm việc xa hoa không tránh được số phận bị ướt. May mắn côn th*t Tiêu Minh khá thô to có thể chặn lại một chút, hơn nữa hắn cũng không để ý nhiều, tiếp tục thưởng thức tao huyệt mê người dưới thân, đem Lâm Tri làm tới mức không ngừng kêu to cùng cầu xin tha thứ.
"Chậm một chút? Anh thấy em rất thích nha, nào có chút nào ý tứ muốn chậm nào." Tiêu Minh thu lại thế tiến công, mỗi lần đâm vào tử cung, côn th*t đều được vách thịt ẩm ướt quấn lấy, mỗi lần rút ra đều mang theo lượng lớn dâm dịch, mà thời điểm đâm vào lại càng nhiều hơn, quy đầu trước tiên cọ cọ ở bắp đùi rồi mới chậm rãi tiến đến, thời điểm đâm vào không có chút vội vã nào. Hắn đã bắn một lần, bây giờ tinh thần rất tốt, ý muốn bắn tinh có thể kìm nén được. Tường thịt mềm mại mang theo nhiệt độ ẩm ướt, mỗi lần đại gia hỏa nhét vào, thịt mềm sẽ không ngừng bao lấy, liên tục co rút. Đáng tiếc Tiêu Minh lại không có bất kì động tĩnh gì, động tác chậm rãi lặp đi lặp lại, sức lực lại rất lớn, khiến cảm giác bị lấp đầy càng phóng đại, khoái cảm chồng lên khiến nhục đạo không có quy luật co rút lại, chỉ cần chút nữa thôi, Lâm Tri khẳng định sẽ chịu không nổi.
"Em lại phun nước." Quả nhiên, côn th*t Tiêu Minh chậm rãi lấp đầy nhục đạo, lại còn dùng biên độ rất nhỏ xỏ xuyên. Hoa tâm sớm đã bị thao mở, quy đầu không báo trước chen vào. Hoa tâm yếu ớt làm sao có thể chịu được kích thích lớn như vậy, hai chân Lâm Tri bị thao tới mềm nhũn, từ sâu trong huyệt đạo truyền tới cảm giác đau xót, d*m thủy mất khống chế không ngừng bắn ra. Thời điểm Lâm Tri cao trào, Tiêu Minh chỉ đứng một bên nhìn, nhìn d*m thủy sền sệt phun ra từ trong hoa kính. Lâm Tri ghé vào trên bàn, cái mông nâng cao, phun ra từng cỗ từng cỗ d*m thủy, cột nước nho nhỏ nhìn vô cùng rõ ràng, hơn nữa còn vang lên tiếng nước dâm mỹ, cuối cùng rơi xuống đất, hơn phân nửa chảy xuống cái thảm dưới thân. Tiêu Minh nhìn thấy thì vô cùng hưng phấn, d*m thủy của Lâm Tri chính là thứ tốt, hắn cảm nhận được một cỗ nhiệt lưu đánh lên quy đầu mình mang tới khoái cảm vô tận, thật là hưởng thụ mà, "Còn muốn chơi nữa không?"
Lâm Tri còn chưa kịp trả lời, Tiêu Minh đã dứt khoát thao làm, bọn họ làm một đường từ trên bàn đến trên thảm, rồi lại từ thảm đến cửa sổ. Lâm Tri bị liên tục trêu đùa, các tư thế cũng biến hóa khôn lường, làm cậu thoải mái đến đầu ngón chân cũng cuộn lại, thịt động được ăn no cuối cùng cũng thỏa mãn. Đến cuối cùng cậu chỉ có thể ngồi trên người Tiêu Minh, dùng tư thế cưỡi ngựa, nhẹ nhàng đỉnh lộng. Lâm Tri nghịch nghịch viên hột xoàn trên kẹp cà-vạt của Tiêu Minh. Hai người đều đã được ăn no, lúc này động tác thao làm không còn kịch liệt nữa, mà lại giống như đang ve vãn, "Anh tặng em cái xe."
"Oh, có thích không?" Tiêu Minh thỉnh thoảng lại thẳng lưng, để thịt cụ thô to khuấy đảo tao huyệt Lâm Tri, khiến người phía trên bất mãn nhìn hắn chằm chằm, cà-vạt cũng bị ai đó lòng dạ hẹp hòi thắt chặt không ít, nhưng Tiêu Minh không hề giận, hắn thích cảm giác này.
"Thích, em cũng nên đưa anh lễ vật nhỉ." Lâm Tri nói một câu bâng quơ, trên mặt đều là ý cười, nhưng thâm tâm lại vô cùng đen tối, khiến người khác đoán không ra.
"Tiêu tổng tặng em một cái xe tốt như vậy, em nhìn giá cả rồi tính toán thì thấy vừa đủ tiền em bồi anh trên giường nha, cho nên em tới đây. Nhưng mà, Tiêu tổng là thương nhân nha, buôn bán này làm không hề có lời." Lâm Tri nâng thân thể lên, rồi lại ngồi xuyên, đem côn th*t thô to đâm vào huyệt dâm, nước từ hoa tâm chảy ra làm quy đầu ướt nhẹp, vách hang co rút liên tục, ngay cả Tiêu Minh cũng không chịu được, suýt thì bắn ra.
Lâm Tri biểu tình phóng đãng, trong giọng nói còn mang theo bất mãn, trong câu nói vừa nãy còn mang theo một cỗ mùi chua, chắc chắn là nói ngược lại với suy nghĩ. Lâm Tri cúi đầu đối diện với Tiêu Minh khiến hắn có chút mất tự nhiên, không biết phải làm gì, "Ừm... Trước đây em làm sao vậy?"
"Trước đây?" Lâm Tri nheo lại cặp mắt hoa đào óng ánh nước, cầm cà-vạt Tiêu Minh trong tay, nửa người trên cúi xuống, càng ngày càng gần, chút nữa đụng đến chóp mũi Tiêu Minh, "Anh đang thắc mắc tại sao em không đòi tiền anh đúng không? Dù sao anh ở trong cái vòng này cũng rất nổi tiếng, tuổi trẻ tài cao, nhiều tiền, đã thế còn là một kim chủ rộng rãi."
Lâm Tri nghiến răng nói ra từng chữ, cậu cũng là bị ép, hành vi của Tiêu Minh mấy ngày nay khiến cậu cảm giác như mình một quyền đánh vào vải bông, cậu bắt buộc phải hành động, lấy tác phong của Tiêu Minh thì chắc chắn hắn đang ước mình và hắn chỉ là mối quan hệ bao dưỡng, cậu ghét nhất là điều này, vì vậy cậu quyết định tự mình đến đây, thẳng thắn đốt lên lửa dục của Tiêu Minh, sau đó hai người sẽ nói chuyện thẳng thắn, mặc kệ chuyện này thành hay không cậu cũng sẽ không níu kéo nữa.
"Ngay từ đầu, mục đích của em đã không phải là tiền rồi"
"Bất quá nếu Tiêu tổng muốn bao nuôi em giống các minh tinh khác, vậy em sẽ không né tránh, chính là cái giá em vừa nói, không thể ít hơn."
"Em chọn."
Tâm Tiêu Minh bị lời nói của cậu làm cho rối loạn, vốn tưởng rằng chỉ cần mình trốn tránh không gặp Lâm Tri thì mọi thứ sẽ ổn, nhưng mấy ngày nay không gặp cậu, trong lòng trở nên khó chịu, hắn nghĩ rằng nếu mình không thể cho Lâm Tri tình cảm thì hắn sẽ bù đắp cho cậu bằng tiền bạc, nhưng có ai ngờ...
"Tiêu tổng không nói lời nào là có ý gì, trên đời này làm gì có thứ gì tiện nghi như vậy, anh cũng chẳng được chỗ tốt gì, đúng không?" Tim Lâm Tri đập liên hồi, trong thâm tâm cậu thật sự mong rằng Tiêu Minh sẽ tiếp nhận mình, nhưng lý trí lại liên tục phủ nhận điều này. Nhất thời, tâm cậu trở nên phiền loạn, tất cả đều biểu hiện ra động tác, cậu cầm lấy cà-vạt Tiêu Minh chặt hơn. Khuôn mặt bởi vì tình dục trở nên hồng hào giờ lại trắng bệch như tờ giấy. Bỏ qua khuôn mặt đầy sự uy hiếp thì toàn thân cậu đã bán đứng cậu, cậu đang vô cùng khẩn trương.
"Anh hiểu, anh không nên dùng tiền vũ nhục em, nhưng anh tạm thời không thể tiếp nhận tình cảm của em." Chỉ số thông minh của Tiêu Minh lúc này gần như về không. Hắn biết ẩn dưới biểu tình giương cung bạt kiếm này là sự lo lắng, khẩn trương của Lâm Tri. Cậu đang sợ hắn cự tuyệt cậu nên cậu ngụy trang thành một con nhím nhưng chỉ cần bỏ đi vẻ ngoài đó cậu liền trở thành một con thỏ nhỏ đợi bị làm thịt. Trong lòng Tiêu Minh tràn ra cảm giác đau xót. Nửa câu đầu của Tiêu Minh khiến cậu rất vui vẻ nhưng nửa câu sau lại khiến cậu suy sụp, sự thất vọng cùng buồn bã trong ánh mắt kia không thể che giấu được, điều đó khiến hắn càng quyết tâm hơn. "Nhưng chúng ta có thể thử, được chứ?"
Hết chương 22.