Đại Luyện Võng Du
Chương 3
Vào mười hai giờ, Thánh phụ xuất hiện trước mặt cô đúng giờ.
Trong lúc cô đang đánh yêu quái đào bảo kia thả ra đến khí thế ngất trời, Thánh phụ hồi đầy thanh máu cho cô. Yêu quái ngã xuống đất, Tô Ly duỗi tay ra lần mò, rất tự nhiên một thông báo nhảy ra trên hệ thống, càng thêm tự nhiên thu hút tới vô số người thóa mạ.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Ở mỗi server cô đều gọi tên này à?
[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Đương nhiên, tên hiệu vàng.
Cô chính là làm công cho phòng làm việc, phòng làm việc nơi nào có tiền thì chui nơi đó, tất nhiên sẽ không chỉ phục vụ một cái server, chính là mình Tô Ly, ở mười mấy cái server đều có tài khoản.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Tại sao trang bị này lại kém như này.
[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Tôi là tới kiếm tiền, mặc trang bị tốt như vậy làm gì? Lại nói nơi này cũng không phải chiến trường chính của tôi, à đúng rồi bao giờ anh mới offline, tôi muốn đánh chiến trường cho xong, quầng thâm ở mắt không chịu nổi.
Không nghĩ tới Phượng Tê Ngô Đồng lại trầm mặc không nói, sau một lát mới tiếp tục đánh chữ nói.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Tài khoản này trước kia là đàn ông.
Hả? Bọn hắn liên lạc qua sao? Đại khái là đầu cơ trục lợi đồ vật đi, dù sao tài khoản này là thương nhân, mà Phượng Tê Ngô Đồng lại là thổ hào(1).
[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Vật phẩm của tài khoản quá tốt, bị phòng làm việc cưỡng chế trưng dụng, không còn cách nào, ai bảo số tôi đỏ như vậy.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Chỉ kém 200 điểm danh vọng, xếp một trận chiến trường là đủ rồi, cùng nhau đi đi.
Gì cơ? Tư duy này cũng thật là nhảy vọt.
<Hệ thống> Phượng Tê Ngô Đồng mời bạn lập đội.
Sau khi Tô Ly gia nhập đội ngũ, lại thấy một tin nhắn của hệ thống.
<Hệ thống> Phượng Tê Ngô Đồng sử dụng [Sinh Tử Bất Ly], các người bị phân phối đến cùng một nơi, chờ đợi chiến trường trong quá trình mở ra…
<Hệ thống> Bởi vì sử dụng [Sinh Tử Bất Ly], giá trị tình nghĩa của Phượng Tê Ngô Đồng cùng Đan Phương Triều Dương tăng thêm 10 điểm.
Cái này tiến triển so với tưởng tượng của cô còn nhanh hơn mà.
Có Đại nãi ba đi theo đến chiến trường, Tô Ly chẳng sợ mấy tài khoản phá giấy này, cũng không có chết đi sống lại ở chiến trường, sau một trận, còn đánh được 400 điểm danh vọng, mà danh vọng của nãi ba cũng đầy, muốn offline.
Vì thế Tô Ly cố ý ngạo kiều(2) nói: Không có nãi ba bảo hộ, nhưng lại gợi lên cơn nghiện đánh chiến trận của ta, phải làm sao bây giờ?
Kết quả…
Sau khi nãi ba cười ha ha, offline.
Tô Ly yên lặng giật xuống khóe miệng, cũng theo sau offline.
[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.
_______
(1) Thổ hào: Người giàu có quyền thế.
(2) Ngạo kiều: ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu
Trong lúc cô đang đánh yêu quái đào bảo kia thả ra đến khí thế ngất trời, Thánh phụ hồi đầy thanh máu cho cô. Yêu quái ngã xuống đất, Tô Ly duỗi tay ra lần mò, rất tự nhiên một thông báo nhảy ra trên hệ thống, càng thêm tự nhiên thu hút tới vô số người thóa mạ.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Ở mỗi server cô đều gọi tên này à?
[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Đương nhiên, tên hiệu vàng.
Cô chính là làm công cho phòng làm việc, phòng làm việc nơi nào có tiền thì chui nơi đó, tất nhiên sẽ không chỉ phục vụ một cái server, chính là mình Tô Ly, ở mười mấy cái server đều có tài khoản.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Tại sao trang bị này lại kém như này.
[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Tôi là tới kiếm tiền, mặc trang bị tốt như vậy làm gì? Lại nói nơi này cũng không phải chiến trường chính của tôi, à đúng rồi bao giờ anh mới offline, tôi muốn đánh chiến trường cho xong, quầng thâm ở mắt không chịu nổi.
Không nghĩ tới Phượng Tê Ngô Đồng lại trầm mặc không nói, sau một lát mới tiếp tục đánh chữ nói.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Tài khoản này trước kia là đàn ông.
Hả? Bọn hắn liên lạc qua sao? Đại khái là đầu cơ trục lợi đồ vật đi, dù sao tài khoản này là thương nhân, mà Phượng Tê Ngô Đồng lại là thổ hào(1).
[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Vật phẩm của tài khoản quá tốt, bị phòng làm việc cưỡng chế trưng dụng, không còn cách nào, ai bảo số tôi đỏ như vậy.
[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Chỉ kém 200 điểm danh vọng, xếp một trận chiến trường là đủ rồi, cùng nhau đi đi.
Gì cơ? Tư duy này cũng thật là nhảy vọt.
<Hệ thống> Phượng Tê Ngô Đồng mời bạn lập đội.
Sau khi Tô Ly gia nhập đội ngũ, lại thấy một tin nhắn của hệ thống.
<Hệ thống> Phượng Tê Ngô Đồng sử dụng [Sinh Tử Bất Ly], các người bị phân phối đến cùng một nơi, chờ đợi chiến trường trong quá trình mở ra…
<Hệ thống> Bởi vì sử dụng [Sinh Tử Bất Ly], giá trị tình nghĩa của Phượng Tê Ngô Đồng cùng Đan Phương Triều Dương tăng thêm 10 điểm.
Cái này tiến triển so với tưởng tượng của cô còn nhanh hơn mà.
Có Đại nãi ba đi theo đến chiến trường, Tô Ly chẳng sợ mấy tài khoản phá giấy này, cũng không có chết đi sống lại ở chiến trường, sau một trận, còn đánh được 400 điểm danh vọng, mà danh vọng của nãi ba cũng đầy, muốn offline.
Vì thế Tô Ly cố ý ngạo kiều(2) nói: Không có nãi ba bảo hộ, nhưng lại gợi lên cơn nghiện đánh chiến trận của ta, phải làm sao bây giờ?
Kết quả…
Sau khi nãi ba cười ha ha, offline.
Tô Ly yên lặng giật xuống khóe miệng, cũng theo sau offline.
[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.
_______
(1) Thổ hào: Người giàu có quyền thế.
(2) Ngạo kiều: ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu