Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 153



Khâu Tình Không quay màn hình điện thoại của cô ấy về phía hai người, cô ấy thích nhất là chia sẻ mọi loại tin tức và luôn ép Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đọc.
Đàm Mộ Tinh sửng sốt khi nhìn thấy tên của tập đoàn trên tin tức, cậu theo bản năng nhìn về phía Sở Thiên Lê, nhưng không thể không quay lại xác nhận và ngạc nhiên nói: "Đây không phải là..."
Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: "Không phải có người đánh b.o.m ông ta, mà chính ông ta là tự cho nổ tung chính mình mà thôi."
Khâu Tình Không không biết chân tướng sự việc, cô ấy không rõ cúi đầu: "Tự sát sao? Không thể nào.
Người ta nói gần đây công việc kinh doanh của ông ta rất phát đạt, lần này ông ta đặc biệt đến nhà máy để kiểm tra tiến độ.
Bình thường ông ta cũng không đến thăm nhà máy."
"Hỏi ra thì kỳ quái.
Không phải sếp lớn cứ ngồi trong văn phòng là được sao, phải đến nhà máy làm loạn cái gì."
Cuối tuần tại quán trà, Hà Kiến Bình gọi điện cho Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh, ông ấy cũng có cảm giác giống như Khâu Tình Không và vô cùng thổn thức về việc qua đời ngoài ý muốn của ông chủ Trương.
Cái c.h.ế.t giống như ngọn đèn tắt, trước đây Hà Kiến Bình chướng mắt người mà ông ấy gọi là "ông chủ Trương", nhưng bây giờ ông ấy đã đổi giọng gọi là "lão Trương ", ông ấy vỗ chân thở dài nói: "Chú phải nói rằng lão Trương thật sự hồ đồ.
Ngay cả tiểu đại sư cũng nói không nên kiếm tiền trong khoảng thời gian này.
Tại sao ông ta không thể ngồi yên chứ?"
"Lần trước ông ta gửi ảnh chụp trường Tiểu học Hi Vọng cho chú.
Chú thực sự tưởng rằng ông ta đang làm từ thiện.
Ai mà nghĩ đến việc quay đầu lại lại lại nói chuyện làm ăn." Hà Kiến Bình bất đắc dĩ nói, "Thực ra trước kia chú từng nghe ông ta đề cập qua chuyện này, ông ta nói mình gặp phải quẻ sinh tử, cho nên rất nhiều người kiêng kị không tính mệnh cho ông ta, chú nghĩ ông ta sẽ nhớ chuyện này lâu lắm."
Mặt Đàm Mộ Tinh lộ vẻ chần chờ: "Ông ta có biết đây là quẻ sinh tử không?"
Hà Kiến Bình gật đầu: "Ông ta biết, đương nhiên là ông ta biết, cho nên chú không thể hiểu được ông ta!"
"Bởi vì ông ta cảm thấy là mọi sự tình đã xong." Sở Thiên Lê chậm rãi nói: "Chú Hà, chú không hiểu ông ta là bình thường, chú với ông ta không phải cùng một loại người."
"Không phải trước đây cháu đã nói rồi sao, có lúc tính ra cũng vô ích, người ta không muốn làm thì kết quả sẽ không thay đổi."
"Không phải sao? Cháu đã đặc biệt đi viết chú ý cho ông ta và nhắc nhở ông ta trước khi rời đi, nhưng cuối cùng lại thành ra như thế này." Hà Kiến Bình sợ Sở Thiên Lê khó chịu nên mới an ủi cô, "Không sao đâu, mọi ý tưởng của cháu đều hữu ích.
Ít nhất công nhân trong nhà máy của ông ta không bị nợ lương, ông ta chỉ bị ám ảnh bởi việc kiếm tiền mà thôi..."
Mặc dù ông chủ Trương đã không còn nữa nhưng Sở Thiên Lê  tính toán thì không sai.
Tập đoàn của ông chủ Trương đã hoạt động trở lại, các nhân viên trong công ty và nhà máy không bị ảnh hưởng gì, ngay cả người vợ sau của ông chủ Trương cũng tránh được một kiếp.
Người ta nói rằng con gái của vợ cũ ông chủ Trương đã vội vã chạy đến công ty, hiện đang tranh giành cổ phần của tập đoàn.
Ông chủ Trương vì đề phòng người vợ sau nên muốn đợi bà ta mang thai rồi mới tính tiếp, không ngờ ông ta đột ngột qua đời, tình hình trở nên hỗn loạn.
Lúc trước ông chủ Trương vì mời Sở Thiên Lê giải quyết việc này, ông ta đã trực tiếp tiêu sạch nguồn tài chính của gia đình mình, nếu không sẽ không vội vàng đi kiếm tiền như vậy.
Bất động sản là nền tảng, cổ phiếu của nhiều công ty sau khi phá sản sẽ không đáng giá, nhưng họ vẫn có thể trốn ra nước ngoài và sống một cuộc sống xa hoa, bởi vì họ có nền tảng.
Hà Kiến Bình nghĩ rằng trước tiên cứ lo hậu sự cho ông chủ Trương trước đã, cái c.h.ế.t của ông ta cũng không ảnh hưởng đến quá nhiều người.
Chương trước Chương tiếp
Loading...