Đại Đạo Độc Hành
Chương 765-4: Ngọc chu tam độ chuyển thuyền đầu! (2)
Quang hải vô tận bùng nổ, quang hải lóng lánh thổi quét bốn phía. Lạc Ly bắn một hơi nổ chừng mười hai đạo Linh đinh dương! Tích tắc thiên địa nguyên khí trước người Phạm Vô Kiếp bị cào nát, phạm vi nghìn trượng hình thành từng đạo lốc xoáy hủy diệt.
Đối mặt với Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, Phạm Vô Kiếp hừ lạnh một tiếng. Nháy mắt, hắn sử dụng một đạo Lưu Ly Hải.
Rõ ràng cũng là Chân Hư Huyễn Diệt, Lưu Ly Sinh Hải!
Hải vực này là Tây Hải, Tây Hải hạo hãn! Biển ở Tây Hải rộng nhất, vô biên vô hạn, lớn nhất, lớn như sa mạc, dung nạp tất cả!
Tây Hải vừa xuất hiện, Lưu Ly Hải của Phạm Vô Kiếp lập tức khuếch trương gấp mấy lần, vô biên vô hạn, không có điểm cuối.
Thế nhưng Lạc Ly cười lạnh. Muốn vọng tưởng dùng Tây Hải ngăn cản Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, căn bản không thể nào.
Cũng giống Lạc Ly thích tu luyện Lưu Ly Hải. Phạm Vô Kiếp thích tu luyện Kim Phù Đồ cùng Vạn Ngục Viêm, hắn thật sự không quá thích tu luyện Lưu Ly Hải cho nên chỉ luyện thành một hải vực.
Thế nhưng Phạm Vô Kiếp không quá sợ hãi. Hắn đã sớm nghĩ ra được cách đối phó Lưu Ly Hải của Lạc ly.
Trong tích tắc lĩnh vực Tây Hải sắp bị Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của Lạc Ly đánh tan, Phạm Vô Kiếp đột nhiên chắp hai tay lại, cất tiếng hát:
“Chư thiên trên cao, quang minh mạnh nhất!
Trời sinh chính trực, có ở tám hướng, sáng chói hại mắt, nhật nguyệt năm sao, quang minh mạnh nhất!”
Cùng tiếng ca này, hai mắt Phạm Vô Kiếp bắt đầu phát ra hào quang. Một cỗ sức mạnh giống như xỏ xuyên thời không, xuyên xỏ qua vô số thứ nguyên, đi từ quá khứ xa xôi đi tới trên lôi đài Hỗn Nguyên tông!
Nháy mắt, tất cả mọi người sửng sốt. Đây là bí pháp gì!
Sau đó Phạm Vô Kiếp ngước đầu nhìn lên trên. Trên người hắn xuất hiện một hư ảnh. Hư ảnh này vô cùng lớn, hào quang vạn đạo, tỏa ra thần uy vô thượng!
Phạm Vô Kiếp đứng nơi đó, siêu phàm thoát tục, trên người có mùi vị khó diễn tả nên lời, hoàn toàn khác với con người trước đó.
Phạm Vô Kiếp lúc này, đại khí, dũng cảm, uy nghiêm, giống như tập hợp ngàn vạn số mệnh vào thân, khiến cho người ta nhìn thấy thì không khỏi muốn thân cận, tới gần, làm tay sai cho hắn!
Trong thiên địa vọng lại một thanh âm:
“Thiên địa chất chứa vô tận huyền diệu, tinh thần dẫn độ một điểm sáng.
Một sáng nuốt tận ngàn vách núi, vô cấu thần khu bất nhiễm trần.”
Lạc Ly lập tức sửng sốt, không khỏi quát lên: “Quang... Quang Minh thần buông xuống!”
Phải, giống hệt như năm đó Phạm Vô Kiếp thí luyện Bàn Cổ Phủ, Quang Minh thần buông xuống!
Quang Minh thần khống thế sức mạnh ánh sáng. Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của Lạc Ly là biển ánh sáng, không hề gây thương tổn cho Quang Minh thần!
Tích tắc, mười hai đạo Linh đinh dương đều biến mất. Phạm Vô Kiếp đứng ở đó yên lành.
Nhìn thấy Linh đinh dương của Lạc Ly biến mất, Phạm Vô Kiếp mở hai tay nói: “Tiễn thần về trời!”
Pháp tướng to lớn sau lưng Lạc Ly bắt đầu tiêu tán. Khí thế đại khí, dũng cảm, uy nghiêm từ từ biến mất. Thế nhưng dường như pháp tướng đó không muốn biến mất, vẫn còn lưu lại chỗ này.
Phạm Vô Kiếp quát: “Tiễn thần về trời! Cút!”
Tích tắc, Quang Minh thần hoàn toàn biến mất. Phạm Vô Kiếp vẫn là Phạm Vô Kiếp.
Lạc Ly nhìn hắn, vô cùng kinh ngạc nói: “Ngươi... ngươi vẫn còn là Phạm Vô Kiếp?”
Phạm Vô Kiếp cười ha ha, nói: “Lạc Ly sư huynh, ta mới không bị thứ này diệt vong, ta muốn nắm giữ cuộc đời của ta!
Ngươi đã quên diệu dụng của Sùng Thánh Tâm Quyết rồi hay sao? Ta chính là ta, sẽ không bị ngoại vật khống chế. Gọi được đuổi được mới là đạo của bối ta!”
Cùng câu nói đó của Phạm Vô Kiếp, hào quang Lưu Ly Hải trên người Lạc Ly biến mất, hiện tượng tĩnh qua lại xuất hiện. Chiến cuộc sau này, không ai có thể thi triển Lưu Ly Hải được nữa.
Phạm Vô Kiếp nhìn Lạc Ly, nói: “Lạc Ly sư huynh, hiện tại Kim Phù Đồ cùng Lưu Ly Hải đã vô dụng rồi. Ta xem xem ngươi lấy cái gì ra để tranh với ta!
Ngoài ra, để ta nói cho ngươi hay. Cái ta am hiểu nhất chính là Vạn Ngục Viêm!”
Nói xong, vô tận hỏa quang dâng lên trên người hắn.
Hỏa quang dâng lên, Vạn Ngục Viêm bùng cháy. Trên người Phạm Vô Kiếp bùng cháy vô tận viêm năng, ánh mắt hắn đầy vẻ hưng phấn!
Đến lúc này, Kim Phù Đồ cùng Lưu Ly Hải mà Lạc Ly am hiểu nhất đã bị phá. Mình thắng chắc rồi!
Nhìn liệt hỏa rào rạt, Lạc Ly không khỏi thở dài một tiếng. Kim Phù Đồ cùng Lưu Ly Hải của mình đều biến mất. Người này quả nhiên âm ngoan, âm mưu tính kế, ra tay là lấy mạng...
Phạm Vô Kiếp chỉ tay vào Lạc Ly, không nói thừa thải. Trong tay hắn xuất hiện một hỏa diễm hình hoàn. Hỏa diễm này mang theo mười hai loại viêm lực của gió, sấm, ánh sáng cùng diệt vong; nó xoay tròn từng vòng một, tức thì hình thành một lốc xoáy thật lớn. Các hỏa diễm dung hợp lại với nhau, hỏa diễm đột nhiên cháy mạnh, trên bầu trời giống như nhiều thêm một vòng mặt trời, hỏa diễm vô cùng chói mắt.
Đây chính là pháp thuật siêu giai Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú của Vạn Ngục Viêm. Trong thiên địa này, ngoại trừ hỏa diễm như mặt trời kia ra thì không còn hào quang nào khác nữa.
Sau đó hỏa diễm nhúc nhích, thổi quét về phía lạc Ly.
Hỏa diễm vừa phun ra, trong thiên địa như có Phạm âm vang lên:
“Lưỡng diệu giao quang xán viết minh, diễm hoằng thanh hỏa mạt bạch trú!”
“Lưỡng diệu giao quang xán viết minh, diễm hoằng thanh hỏa mạt bạch trú!”
Trong lúc thiên địa công minh, Lạc Ly quát khẽ một tiếng. Nháy mắt trước người hắn xuất hiện một đóa sen màu đỏ. Đây là hoa sen do hỏa diễm tạo thành, tổng cộng có chín lá sen, mỗi lá sen đều do vô số chân hỏa lớn nhỏ tạo thành, chậm rãi hình thành hồng liên, ẩn sau vẻ xinh đẹp kỳ lạ là khí tức hủy diệt tất cả, nguyên cả thế giới này chỉ còn lại một lớp đỏ thẩm.
Hoa sen nở ra càng có vô số tầng hỏa diễm tuôn trào. Giữa lúc hỗn loạn. Phạm xướng trong hư không càng lớn hơn, càng mờ mịt ơn, giống như có cô gái Thiên Ma đang nhảy múa, cướp hồn đoạt phách.
Từng lớp hào quang của hồng liên bao phủ Lạc Ly, từng tầng gợn sóng, lưu quang lóng lánh, biến ảo không ngừng. Ánh sáng lưu quỳnh trải đầy trên cánh hoa sen, bao trùm lấy Lạc Ly.
Hồng liên xuất hiện, trong thiên địa cũng vang lên một Phạm âm:
“Bạch thủ nhược sơ kiến, hồng nhan thặng biệt li. Hồng liên nhất hiện, diệt độ tam sinh!”.
Hai Phạm Âm “Lưỡng diệu giao hoa xán viết minh, diễm hoằng thanh hỏa mạt bạch trú!” cùng “Bạch thủ nhược sơ kiến, hồng nhan thặng biệt li. Hồng liên nhất hiện, diệt độ tam sinh!” bắt đầu giao nhau. Cuối cùng Diệt Độ Tam Sinh vượt qua Diễm Hoằng Thanh Hỏa Mạt Bạch Trú. Cuối cùng trong thiên địa chỉ còn lại âm thanh “Bạch thủ nhược sơ kiến, hồng nhan thặng biệt li. Hồng liên nhất hiện, diệt độ tam sinh!”, ngoài ra không còn âm thanh nào khác.
Mà Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú mà Phạm Vô Kiếp phát ra đánh lên Độ Ách Hồng Liên của Lạc Ly, tức thời cả hai đều tắt, Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú bị Độ Ách Hồng Liên của Lạc Ly phá giải!
---------------
Đối mặt với Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, Phạm Vô Kiếp hừ lạnh một tiếng. Nháy mắt, hắn sử dụng một đạo Lưu Ly Hải.
Rõ ràng cũng là Chân Hư Huyễn Diệt, Lưu Ly Sinh Hải!
Hải vực này là Tây Hải, Tây Hải hạo hãn! Biển ở Tây Hải rộng nhất, vô biên vô hạn, lớn nhất, lớn như sa mạc, dung nạp tất cả!
Tây Hải vừa xuất hiện, Lưu Ly Hải của Phạm Vô Kiếp lập tức khuếch trương gấp mấy lần, vô biên vô hạn, không có điểm cuối.
Thế nhưng Lạc Ly cười lạnh. Muốn vọng tưởng dùng Tây Hải ngăn cản Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, căn bản không thể nào.
Cũng giống Lạc Ly thích tu luyện Lưu Ly Hải. Phạm Vô Kiếp thích tu luyện Kim Phù Đồ cùng Vạn Ngục Viêm, hắn thật sự không quá thích tu luyện Lưu Ly Hải cho nên chỉ luyện thành một hải vực.
Thế nhưng Phạm Vô Kiếp không quá sợ hãi. Hắn đã sớm nghĩ ra được cách đối phó Lưu Ly Hải của Lạc ly.
Trong tích tắc lĩnh vực Tây Hải sắp bị Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của Lạc Ly đánh tan, Phạm Vô Kiếp đột nhiên chắp hai tay lại, cất tiếng hát:
“Chư thiên trên cao, quang minh mạnh nhất!
Trời sinh chính trực, có ở tám hướng, sáng chói hại mắt, nhật nguyệt năm sao, quang minh mạnh nhất!”
Cùng tiếng ca này, hai mắt Phạm Vô Kiếp bắt đầu phát ra hào quang. Một cỗ sức mạnh giống như xỏ xuyên thời không, xuyên xỏ qua vô số thứ nguyên, đi từ quá khứ xa xôi đi tới trên lôi đài Hỗn Nguyên tông!
Nháy mắt, tất cả mọi người sửng sốt. Đây là bí pháp gì!
Sau đó Phạm Vô Kiếp ngước đầu nhìn lên trên. Trên người hắn xuất hiện một hư ảnh. Hư ảnh này vô cùng lớn, hào quang vạn đạo, tỏa ra thần uy vô thượng!
Phạm Vô Kiếp đứng nơi đó, siêu phàm thoát tục, trên người có mùi vị khó diễn tả nên lời, hoàn toàn khác với con người trước đó.
Phạm Vô Kiếp lúc này, đại khí, dũng cảm, uy nghiêm, giống như tập hợp ngàn vạn số mệnh vào thân, khiến cho người ta nhìn thấy thì không khỏi muốn thân cận, tới gần, làm tay sai cho hắn!
Trong thiên địa vọng lại một thanh âm:
“Thiên địa chất chứa vô tận huyền diệu, tinh thần dẫn độ một điểm sáng.
Một sáng nuốt tận ngàn vách núi, vô cấu thần khu bất nhiễm trần.”
Lạc Ly lập tức sửng sốt, không khỏi quát lên: “Quang... Quang Minh thần buông xuống!”
Phải, giống hệt như năm đó Phạm Vô Kiếp thí luyện Bàn Cổ Phủ, Quang Minh thần buông xuống!
Quang Minh thần khống thế sức mạnh ánh sáng. Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của Lạc Ly là biển ánh sáng, không hề gây thương tổn cho Quang Minh thần!
Tích tắc, mười hai đạo Linh đinh dương đều biến mất. Phạm Vô Kiếp đứng ở đó yên lành.
Nhìn thấy Linh đinh dương của Lạc Ly biến mất, Phạm Vô Kiếp mở hai tay nói: “Tiễn thần về trời!”
Pháp tướng to lớn sau lưng Lạc Ly bắt đầu tiêu tán. Khí thế đại khí, dũng cảm, uy nghiêm từ từ biến mất. Thế nhưng dường như pháp tướng đó không muốn biến mất, vẫn còn lưu lại chỗ này.
Phạm Vô Kiếp quát: “Tiễn thần về trời! Cút!”
Tích tắc, Quang Minh thần hoàn toàn biến mất. Phạm Vô Kiếp vẫn là Phạm Vô Kiếp.
Lạc Ly nhìn hắn, vô cùng kinh ngạc nói: “Ngươi... ngươi vẫn còn là Phạm Vô Kiếp?”
Phạm Vô Kiếp cười ha ha, nói: “Lạc Ly sư huynh, ta mới không bị thứ này diệt vong, ta muốn nắm giữ cuộc đời của ta!
Ngươi đã quên diệu dụng của Sùng Thánh Tâm Quyết rồi hay sao? Ta chính là ta, sẽ không bị ngoại vật khống chế. Gọi được đuổi được mới là đạo của bối ta!”
Cùng câu nói đó của Phạm Vô Kiếp, hào quang Lưu Ly Hải trên người Lạc Ly biến mất, hiện tượng tĩnh qua lại xuất hiện. Chiến cuộc sau này, không ai có thể thi triển Lưu Ly Hải được nữa.
Phạm Vô Kiếp nhìn Lạc Ly, nói: “Lạc Ly sư huynh, hiện tại Kim Phù Đồ cùng Lưu Ly Hải đã vô dụng rồi. Ta xem xem ngươi lấy cái gì ra để tranh với ta!
Ngoài ra, để ta nói cho ngươi hay. Cái ta am hiểu nhất chính là Vạn Ngục Viêm!”
Nói xong, vô tận hỏa quang dâng lên trên người hắn.
Hỏa quang dâng lên, Vạn Ngục Viêm bùng cháy. Trên người Phạm Vô Kiếp bùng cháy vô tận viêm năng, ánh mắt hắn đầy vẻ hưng phấn!
Đến lúc này, Kim Phù Đồ cùng Lưu Ly Hải mà Lạc Ly am hiểu nhất đã bị phá. Mình thắng chắc rồi!
Nhìn liệt hỏa rào rạt, Lạc Ly không khỏi thở dài một tiếng. Kim Phù Đồ cùng Lưu Ly Hải của mình đều biến mất. Người này quả nhiên âm ngoan, âm mưu tính kế, ra tay là lấy mạng...
Phạm Vô Kiếp chỉ tay vào Lạc Ly, không nói thừa thải. Trong tay hắn xuất hiện một hỏa diễm hình hoàn. Hỏa diễm này mang theo mười hai loại viêm lực của gió, sấm, ánh sáng cùng diệt vong; nó xoay tròn từng vòng một, tức thì hình thành một lốc xoáy thật lớn. Các hỏa diễm dung hợp lại với nhau, hỏa diễm đột nhiên cháy mạnh, trên bầu trời giống như nhiều thêm một vòng mặt trời, hỏa diễm vô cùng chói mắt.
Đây chính là pháp thuật siêu giai Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú của Vạn Ngục Viêm. Trong thiên địa này, ngoại trừ hỏa diễm như mặt trời kia ra thì không còn hào quang nào khác nữa.
Sau đó hỏa diễm nhúc nhích, thổi quét về phía lạc Ly.
Hỏa diễm vừa phun ra, trong thiên địa như có Phạm âm vang lên:
“Lưỡng diệu giao quang xán viết minh, diễm hoằng thanh hỏa mạt bạch trú!”
“Lưỡng diệu giao quang xán viết minh, diễm hoằng thanh hỏa mạt bạch trú!”
Trong lúc thiên địa công minh, Lạc Ly quát khẽ một tiếng. Nháy mắt trước người hắn xuất hiện một đóa sen màu đỏ. Đây là hoa sen do hỏa diễm tạo thành, tổng cộng có chín lá sen, mỗi lá sen đều do vô số chân hỏa lớn nhỏ tạo thành, chậm rãi hình thành hồng liên, ẩn sau vẻ xinh đẹp kỳ lạ là khí tức hủy diệt tất cả, nguyên cả thế giới này chỉ còn lại một lớp đỏ thẩm.
Hoa sen nở ra càng có vô số tầng hỏa diễm tuôn trào. Giữa lúc hỗn loạn. Phạm xướng trong hư không càng lớn hơn, càng mờ mịt ơn, giống như có cô gái Thiên Ma đang nhảy múa, cướp hồn đoạt phách.
Từng lớp hào quang của hồng liên bao phủ Lạc Ly, từng tầng gợn sóng, lưu quang lóng lánh, biến ảo không ngừng. Ánh sáng lưu quỳnh trải đầy trên cánh hoa sen, bao trùm lấy Lạc Ly.
Hồng liên xuất hiện, trong thiên địa cũng vang lên một Phạm âm:
“Bạch thủ nhược sơ kiến, hồng nhan thặng biệt li. Hồng liên nhất hiện, diệt độ tam sinh!”.
Hai Phạm Âm “Lưỡng diệu giao hoa xán viết minh, diễm hoằng thanh hỏa mạt bạch trú!” cùng “Bạch thủ nhược sơ kiến, hồng nhan thặng biệt li. Hồng liên nhất hiện, diệt độ tam sinh!” bắt đầu giao nhau. Cuối cùng Diệt Độ Tam Sinh vượt qua Diễm Hoằng Thanh Hỏa Mạt Bạch Trú. Cuối cùng trong thiên địa chỉ còn lại âm thanh “Bạch thủ nhược sơ kiến, hồng nhan thặng biệt li. Hồng liên nhất hiện, diệt độ tam sinh!”, ngoài ra không còn âm thanh nào khác.
Mà Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú mà Phạm Vô Kiếp phát ra đánh lên Độ Ách Hồng Liên của Lạc Ly, tức thời cả hai đều tắt, Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú bị Độ Ách Hồng Liên của Lạc Ly phá giải!
---------------