Đại Đạo Độc Hành
Chương 692-2: Sùng thần nhất chiến phủ ảnh động! (2)
Hắn bắt đầu nói: “Tên ta, chính là vô địch, ta chính là Thần, ta chính là Thánh, ta chính là ta, ta khống chế mọi thứ, ta có được tất cả, sức mạnh của ta, vô cùng vô tận, hơi thở của ta, vô biên vô hạn…
Hắn bắt đầu sử dụng Sùng Thánh thần thông, Sùng Thánh thần thông là Kim Đan thần thông, bám theo thần hồn, cũng có thể sử dụng ở trong này!
Niệm vài câu, Lạc Ly cảm thấy chưa đủ nghiện, lập tức đổi từ:
“Cần gì phải làm theo quy cũ, chỉ cần nghĩ gì thì là đó! Ta là thần, ta là thần, không có thứ gì cứng rắn bằng ta, không có thứ gì mà ta không thể hủy diệt, lớn cho ta, lớn, lớn!”
Diệt Thế Bàn Cổ Phủ bắt đầu biến lớn, biến thành một trượng, hai trượng, ba trượng!
Lạc Ly cười ha hả, thế nhưng chiều cao của hắn bình thường, giơ cao Bàn Cổ Phủ ba trượng, tỉ lệ có hơi không hợp.
Lạc Ly cười nói: “Ta cũng có thể biến lớn, ta là thần, ta là thần, lớn cho ta, lớn, lớn!”
Theo suy nghĩ của Lạc Ly, hắn càng lúc càng lớn, thân thể cũng cao đến ba trượng. Lúc này có một nhóm thần binh vọt tới, Lạc Ly hét lớn một tiếng, vung phủ lớn xông qua.
Một phủ đập xuống, thần tướng đối diện vung ngay trường thương trong tay để đỡ, thế nhưng không biết vì sao khi phủ lớn chạm tới trường thương thì trường thương lập tức tan biến như bọt biển, sau đó bị một phủ của Lạc Ly bổ trúng, thần tướng đó hét thảm một tiếng, lập tức tử vong!
Đồng thời, tu sĩ quan tưởng thần tướng này không chỉ đau đầu một chút thôi mà cũng giống như thần tướng đó, thân thể nứt lìa, chết ngay tại chỗ!
Lạc Ly chính là Diệt Thế thần chuyển thế, trong thần lực của hắn ẩn chứa sức mạnh hủy diệt, trời sinh khắc chế chư thần!
Bất kể là thần binh lợi khí hay thân xác của các thần tướng đều không chịu nổi một phủ của hắn, bị nghiền nát hoàn toàn, ngay cả người quan tưởng cũng bị tiêu diệt.
Giết một pháp tướng, một điểm thần quang lập tức tập trung lên trên người Lạc Ly, thân hình của Lạc Ly lại lớn thêm một tấc. Lạc Ly cười ha hả, bắt đầu vung đại phủ, đại sát bốn phía!
Phủ lớn vung lên, trong Thần Đình này, không cần sức lực, không cần chân khí, chỉ cần ý niệm nghĩ ra, thần niệm điều khiển, đại phủ sẽ vung lên, không ai có thể chống lại, không ai có thể ngăn cản. Lạc Ly bắt đầu đại khai sát giới, giết, giết, giết, giết thật thoải mái!
Lạc Ly bắt đầu giết hại, một đám tu sĩ Trúc Cơ ở bên trong Bát Thần quan chết một cách ly kỳ. Trên người bọn họ tuôn trào thần quang, truyền vào Thần Đình, hóa thành một bộ phận cơ thể của Lạc Ly.
Thân hình của Lạc Ly càng ngày càng cao, Bàn Cổ Phủ càng ngày càng sắc bén!
Thế nhưng những người còn lại thì tiến vào trạng thái tử chiến. Lục Thanh không có thần thuật nào rõ ràng. Mặc dù nàng là Thần Nghiệt thế nhưng là hậu duệ của Viễn Cổ chân tiên, là người đầu tiên bị pháp tướng của Bát Thần quan tiêu diệt, sau đó quay trở lại chỗ trú của Hỗn Nguyên tông. Lục Thanh mở mắt ra, ôm đầu, rên rỉ một tiếng.
Phân thần bị trảm, phải mất ít nhất năm hay ba tháng thì mới có thể khôi phục trở lại!
Sau đó tới Ninh Thiên Tuyết gặp nguy hiểm. Ninh Thiên Tuyết có huyết mạch của Băng Tuyết nữ thần, Băng Tuyết nữ thần là một thành viên bình thường nhất trong chư thần thời Viễn Cổ, thần lực không mạnh, chỉ có năng lực khống chế băng tuyết. Đối đầu với pháp tướng đầy trời, may mà có Bạch Du Du che chở nên nàng mới không bị giết.
Thế nhưng Bạch Du Du lập tức mất khả năng cơ động, thân thể bắt đầu bị thương.
Ninh Thiên Tuyết vô cùng cao ngạo, nhìn thấy sư muội bị thương vì mình thì sao nàng có thể ngồi yên mà không quan tâm tới. Nàng quát lên: “Sư muội, sư tỷ đi trước một bước!”
Nói tới đó, trên người Ninh Thiên Tuyết bùng nổ ánh sáng trắng khiết vô tận, sau đó đùng một tiếng, phát nổ tới bốn phương tám hướng, hơn một vạn pháp tướng ở xung quanh đó lập tức bị đống băng, sau đó răng rắc một tiếng, tất cả hóa thành mãnh vỡ.
Đồng thời, ở bên trong Bát Thần quan, hơn một ngàn tu sĩ kêu thảm thiết. Trong bọn họ có người khống chế nhiều pháp tướng cho nên bị thương rất nặng, không thể tiếp tục khống chế pháp tướng công kích đám người Lạc Ly nữa.
Ninh Thiên Tuyết tự bạo, một lát sau Lục Chu cũng đi theo nàng, cũng nổ đùng một tiếng, hóa thành một mảnh hắc ám, tự nổ ngay tai chỗ.
Bạch Du Du ra sức chiến đấu, thế nhưng pháp tướng quá nhiều rồi, chỉ lát sau nàng đã chìm nghỉm vào trong biển người. Chỉ có một mình Lạc Ly vung phủ lớn, một phủ bổ xuống, lập tức có mấy pháp tướng bị hắn bổ thành mảnh vỡ.
Mà thân hình của Lạc Ly càng ngày càng cao, đã cao khoảng sáu bảy trượng, phủ lớn cũng giống như thế!
Đúng lúc này, một thanh âm truyền tới:
“Mọi người mau tránh, mọi người mau tránh!”
Có rất nhiều tu sĩ Bát Thần quan điều khiển pháp tướng ngay trong động phủ của mình, thế nhưng số pháp tướng mà Lạc Ly giết tương đương với mấy trăm tu sĩ Trúc Cơ, mấy trăm tu sĩ vì vậy mà chết, người khác lập tức phát hiện, bẩm báo lên trên, sau đó điều đi toàn bộ tu sĩ bình thường, cường giả bắt đầu ra trận.
Ở trên bầu trời tầng này nổ vang một tiếng, một pháp tướng vô cùng oai võ mặc pháp quan hà bào từ từ đáp xuống.
Pháp tướng này mặt xanh, răng trắng, miệng mồm đỏ như máu, râu chỉa ba bốn cọng, mặc áo bào màu vàng bên trong, khoác thêm áo cà sa gấm bên ngoài, trong tay cầm một cây đao, tinh quang diệu ánh!
Nhìn thấy pháp tướng này, Lạc Ly chau mày lại, nói: “Hai mươi tám Tinh Tú, Khuê Mộc Lan?”
Pháp tướng đó nói: “Chính là bản tôn
Hỗn Nguyên tông tiểu nhi, xâm nhập Thần Đình của ta, chờ ta bắt ngươi rồi, sẽ bỏ ngươi vào trong thần lô, tế luyện vạn năm!”
Lạc Ly nói: “Đừng nói thừa, chiến thôi!”
Lạc Ly nhảy lên, xoay múa phủ lớn trong tay, đánh xuống một phủ!
Khuê Mộc Lan lay động thần đao trong tay, dương tay lên, một mảnh ánh đao xuất hiện, bảy ánh đao màu vàng dài tới nghìn trượng ùn ùn kéo tới, nháy mắt Lạc Ly bị ánh đao bao trùm lấy.
Anh đao lóng lánh thật chất bao trùm nguyên cả thiên địa, muốn chém Lạc Ly thành vô số mảnh vỡ!
Đối mặt với ánh đao đó, Lạc Ly cười ha hả, vung phủ lớn trong tay, chỉ một phủ, không quan tâm tới ánh đao gì, thần thuật gì!
Dưới một phủ của Lạc Ly, vô tận ánh đao lập tức hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, bị Lạc Ly đánh nát!
Sau đó Lạc Ly nhảy lên, đánh một phủ về phía Khuê Mộc Lan!
Khuê Mộc Lan hét lớn một tiếng, quát lên: “Hãy xem sự lợi hại của Tam Hoa Bất Lão Linh Lung Đan của ta!”
Trên người hắn từ từ xuất hiện ba đóa tiên hoa, tụ lại trên đỉnh đầu, hình thành Kim Đan bất diệt. Đây là thần thuật tất sát của hai mươi tám Tinh Tú – Khuê Mộc Lan.
Thế nhưng Lạc Ly trừng hai mắt, nháy mắt, khởi động Thần Nhãn.
Thần Nhãn của Lạc Ly cũng là đại thần uy, tự nhiên cũng có thể sử dụng trong Thần Đình. Một cái liếc mắt, Khuê Mộc Lang hét thảm một tiếng, bị Thần Nhãn khóa chặt, sau đó Lạc Ly bổ phủ xuống, phốc một tiếng, gì mà Kim Đan, vỡ nát, gì mà Khuê Mộc Lang, bị hắn chém thành hai nửa!
Khuê Mộc Lang vừa chết, bên trong Bát Thần quan, một Kim Đan Chân nhân khó tin nhìn thân hình của mình, đùng một tiếng, một tách thành hai, bị chém thành hai nửa, chết ngay lập tức!
---------------
Hắn bắt đầu sử dụng Sùng Thánh thần thông, Sùng Thánh thần thông là Kim Đan thần thông, bám theo thần hồn, cũng có thể sử dụng ở trong này!
Niệm vài câu, Lạc Ly cảm thấy chưa đủ nghiện, lập tức đổi từ:
“Cần gì phải làm theo quy cũ, chỉ cần nghĩ gì thì là đó! Ta là thần, ta là thần, không có thứ gì cứng rắn bằng ta, không có thứ gì mà ta không thể hủy diệt, lớn cho ta, lớn, lớn!”
Diệt Thế Bàn Cổ Phủ bắt đầu biến lớn, biến thành một trượng, hai trượng, ba trượng!
Lạc Ly cười ha hả, thế nhưng chiều cao của hắn bình thường, giơ cao Bàn Cổ Phủ ba trượng, tỉ lệ có hơi không hợp.
Lạc Ly cười nói: “Ta cũng có thể biến lớn, ta là thần, ta là thần, lớn cho ta, lớn, lớn!”
Theo suy nghĩ của Lạc Ly, hắn càng lúc càng lớn, thân thể cũng cao đến ba trượng. Lúc này có một nhóm thần binh vọt tới, Lạc Ly hét lớn một tiếng, vung phủ lớn xông qua.
Một phủ đập xuống, thần tướng đối diện vung ngay trường thương trong tay để đỡ, thế nhưng không biết vì sao khi phủ lớn chạm tới trường thương thì trường thương lập tức tan biến như bọt biển, sau đó bị một phủ của Lạc Ly bổ trúng, thần tướng đó hét thảm một tiếng, lập tức tử vong!
Đồng thời, tu sĩ quan tưởng thần tướng này không chỉ đau đầu một chút thôi mà cũng giống như thần tướng đó, thân thể nứt lìa, chết ngay tại chỗ!
Lạc Ly chính là Diệt Thế thần chuyển thế, trong thần lực của hắn ẩn chứa sức mạnh hủy diệt, trời sinh khắc chế chư thần!
Bất kể là thần binh lợi khí hay thân xác của các thần tướng đều không chịu nổi một phủ của hắn, bị nghiền nát hoàn toàn, ngay cả người quan tưởng cũng bị tiêu diệt.
Giết một pháp tướng, một điểm thần quang lập tức tập trung lên trên người Lạc Ly, thân hình của Lạc Ly lại lớn thêm một tấc. Lạc Ly cười ha hả, bắt đầu vung đại phủ, đại sát bốn phía!
Phủ lớn vung lên, trong Thần Đình này, không cần sức lực, không cần chân khí, chỉ cần ý niệm nghĩ ra, thần niệm điều khiển, đại phủ sẽ vung lên, không ai có thể chống lại, không ai có thể ngăn cản. Lạc Ly bắt đầu đại khai sát giới, giết, giết, giết, giết thật thoải mái!
Lạc Ly bắt đầu giết hại, một đám tu sĩ Trúc Cơ ở bên trong Bát Thần quan chết một cách ly kỳ. Trên người bọn họ tuôn trào thần quang, truyền vào Thần Đình, hóa thành một bộ phận cơ thể của Lạc Ly.
Thân hình của Lạc Ly càng ngày càng cao, Bàn Cổ Phủ càng ngày càng sắc bén!
Thế nhưng những người còn lại thì tiến vào trạng thái tử chiến. Lục Thanh không có thần thuật nào rõ ràng. Mặc dù nàng là Thần Nghiệt thế nhưng là hậu duệ của Viễn Cổ chân tiên, là người đầu tiên bị pháp tướng của Bát Thần quan tiêu diệt, sau đó quay trở lại chỗ trú của Hỗn Nguyên tông. Lục Thanh mở mắt ra, ôm đầu, rên rỉ một tiếng.
Phân thần bị trảm, phải mất ít nhất năm hay ba tháng thì mới có thể khôi phục trở lại!
Sau đó tới Ninh Thiên Tuyết gặp nguy hiểm. Ninh Thiên Tuyết có huyết mạch của Băng Tuyết nữ thần, Băng Tuyết nữ thần là một thành viên bình thường nhất trong chư thần thời Viễn Cổ, thần lực không mạnh, chỉ có năng lực khống chế băng tuyết. Đối đầu với pháp tướng đầy trời, may mà có Bạch Du Du che chở nên nàng mới không bị giết.
Thế nhưng Bạch Du Du lập tức mất khả năng cơ động, thân thể bắt đầu bị thương.
Ninh Thiên Tuyết vô cùng cao ngạo, nhìn thấy sư muội bị thương vì mình thì sao nàng có thể ngồi yên mà không quan tâm tới. Nàng quát lên: “Sư muội, sư tỷ đi trước một bước!”
Nói tới đó, trên người Ninh Thiên Tuyết bùng nổ ánh sáng trắng khiết vô tận, sau đó đùng một tiếng, phát nổ tới bốn phương tám hướng, hơn một vạn pháp tướng ở xung quanh đó lập tức bị đống băng, sau đó răng rắc một tiếng, tất cả hóa thành mãnh vỡ.
Đồng thời, ở bên trong Bát Thần quan, hơn một ngàn tu sĩ kêu thảm thiết. Trong bọn họ có người khống chế nhiều pháp tướng cho nên bị thương rất nặng, không thể tiếp tục khống chế pháp tướng công kích đám người Lạc Ly nữa.
Ninh Thiên Tuyết tự bạo, một lát sau Lục Chu cũng đi theo nàng, cũng nổ đùng một tiếng, hóa thành một mảnh hắc ám, tự nổ ngay tai chỗ.
Bạch Du Du ra sức chiến đấu, thế nhưng pháp tướng quá nhiều rồi, chỉ lát sau nàng đã chìm nghỉm vào trong biển người. Chỉ có một mình Lạc Ly vung phủ lớn, một phủ bổ xuống, lập tức có mấy pháp tướng bị hắn bổ thành mảnh vỡ.
Mà thân hình của Lạc Ly càng ngày càng cao, đã cao khoảng sáu bảy trượng, phủ lớn cũng giống như thế!
Đúng lúc này, một thanh âm truyền tới:
“Mọi người mau tránh, mọi người mau tránh!”
Có rất nhiều tu sĩ Bát Thần quan điều khiển pháp tướng ngay trong động phủ của mình, thế nhưng số pháp tướng mà Lạc Ly giết tương đương với mấy trăm tu sĩ Trúc Cơ, mấy trăm tu sĩ vì vậy mà chết, người khác lập tức phát hiện, bẩm báo lên trên, sau đó điều đi toàn bộ tu sĩ bình thường, cường giả bắt đầu ra trận.
Ở trên bầu trời tầng này nổ vang một tiếng, một pháp tướng vô cùng oai võ mặc pháp quan hà bào từ từ đáp xuống.
Pháp tướng này mặt xanh, răng trắng, miệng mồm đỏ như máu, râu chỉa ba bốn cọng, mặc áo bào màu vàng bên trong, khoác thêm áo cà sa gấm bên ngoài, trong tay cầm một cây đao, tinh quang diệu ánh!
Nhìn thấy pháp tướng này, Lạc Ly chau mày lại, nói: “Hai mươi tám Tinh Tú, Khuê Mộc Lan?”
Pháp tướng đó nói: “Chính là bản tôn
Hỗn Nguyên tông tiểu nhi, xâm nhập Thần Đình của ta, chờ ta bắt ngươi rồi, sẽ bỏ ngươi vào trong thần lô, tế luyện vạn năm!”
Lạc Ly nói: “Đừng nói thừa, chiến thôi!”
Lạc Ly nhảy lên, xoay múa phủ lớn trong tay, đánh xuống một phủ!
Khuê Mộc Lan lay động thần đao trong tay, dương tay lên, một mảnh ánh đao xuất hiện, bảy ánh đao màu vàng dài tới nghìn trượng ùn ùn kéo tới, nháy mắt Lạc Ly bị ánh đao bao trùm lấy.
Anh đao lóng lánh thật chất bao trùm nguyên cả thiên địa, muốn chém Lạc Ly thành vô số mảnh vỡ!
Đối mặt với ánh đao đó, Lạc Ly cười ha hả, vung phủ lớn trong tay, chỉ một phủ, không quan tâm tới ánh đao gì, thần thuật gì!
Dưới một phủ của Lạc Ly, vô tận ánh đao lập tức hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, bị Lạc Ly đánh nát!
Sau đó Lạc Ly nhảy lên, đánh một phủ về phía Khuê Mộc Lan!
Khuê Mộc Lan hét lớn một tiếng, quát lên: “Hãy xem sự lợi hại của Tam Hoa Bất Lão Linh Lung Đan của ta!”
Trên người hắn từ từ xuất hiện ba đóa tiên hoa, tụ lại trên đỉnh đầu, hình thành Kim Đan bất diệt. Đây là thần thuật tất sát của hai mươi tám Tinh Tú – Khuê Mộc Lan.
Thế nhưng Lạc Ly trừng hai mắt, nháy mắt, khởi động Thần Nhãn.
Thần Nhãn của Lạc Ly cũng là đại thần uy, tự nhiên cũng có thể sử dụng trong Thần Đình. Một cái liếc mắt, Khuê Mộc Lang hét thảm một tiếng, bị Thần Nhãn khóa chặt, sau đó Lạc Ly bổ phủ xuống, phốc một tiếng, gì mà Kim Đan, vỡ nát, gì mà Khuê Mộc Lang, bị hắn chém thành hai nửa!
Khuê Mộc Lang vừa chết, bên trong Bát Thần quan, một Kim Đan Chân nhân khó tin nhìn thân hình của mình, đùng một tiếng, một tách thành hai, bị chém thành hai nửa, chết ngay lập tức!
---------------