Đại Đạo Độc Hành
Chương 691-1: Địch uế khứ trọc tồn chính linh! (1)
Kim Thánh Chân nhất gật đầu, nhìn sang hai vị Thiên Đạo, Long Túc.
Thiếu phụ quyến rũ mỉm cười nói: “Để cho ta vậy!”
Thiếu niên nói: “Được, vậy thì làm phiền Long Túc sư muội!”
Thì ra thiếu phụ đó là Long Túc Chân nhất. Nàng nhẹ nhàng dời chân, đi tới trước người Lạc Ly, đưa tay chạm đến khuôn mặt Lạc Ly, thổi mạnh một hơi vào Lạc Ly.
Một hơi này giống như mê hương, chui vào theo hô hấp của Lạc Ly, nháy mắt Long Túc Chân nhất biến mất, cả người hóa thành một cỗ hương khí chui vào trong cơ thể của Lạc Ly, giống như dung hợp thành một cơ thể với Lạc Ly, tuy hai mà một.
Lạc Ly chỉ cảm thấy mũi nóng lên, não cung sinh lạnh, đỉnh môn mở ra, hình như có ngọc dịch quỳnh tương dốc xuống, lại giống như muốn dẫn hồn hắn phi thăng, phá quan đăng lâm, giống như ở trước mắt, giống như chính mình một bước có thể lên trời!
Thế nhưng Lạc Ly hơi lắc lư thân hình, xua tan cảm giác đó đi. Hắn đứng dậy nói:
“Đệ tử đã chuẩn bị xong!”
Kim Thánh Chân nhất mỉm cười nói: “Được, hành động!”
Lạc Ly quay trở lại diễn võ trường nói: “Tới thôi, chúng ta tiếp tục hợp trận!”
Năm người lập tức tổ hợp Đạo Ma đại trận lại lần nữa, trong lúc bọn họ tổ hợp thì toàn bộ tu sĩ Hỗn Nguyên tông ở bên ngoài cũng tổ hợp Đạo Ma đại trận, sau đó điên cuồng công kích Bát Thần quan.
Nhất thời, vô tận pháp thuật bùng nổ, đánh về phía Bát Thần quan. Thế nhưng hộ sơn đại trận của Bát Thần quan càng mờ mịt hơn, càng hư ảo hơn, tầng tầng lớp lớp yêu khí trồi lên, giống như sóng cuộn ngoài biển, thủ hộ Bát Thần quan chặt chẽ.
Lúc này năm người Lạc Ly lại tổ hợp Đạo Ma đại trận, dưới sự khống chế của Ninh Thiên Tuyết, lại hóa trở thành Địa Khoát Tinh Ma Vân Kim Sí Bằng.
Kim Thánh Chân nhất đi tới phía trước bọn họ nói:
“Hư huyễn bổn phi chân, thiên địa đạo bất bình, liệt dương tàng chí tôn, hư không diệu đại nhật, huyền thượng nội phù chân, dưỡng hình mậu thị thần, tổng nữu đạo nhiếp cương, cửu độ vi bát toàn…”
Cùng câu nói đó của hắn, đám người Lạc Ly chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, Kim Thánh Chân nhất lại rống lớn một tiếng, quát lên: “Nhiếp Thần, đi!”
Sau đó hắn dùng sức túm một cái, nháy mắt đám người Lạc Ly chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, bất ngờ phát hiện Đạo Ma đại trận mà năm người bọn họ tạo thành lập tức giải thể, năm người nằm trên mặt đất, mà thần tướng Ma Vân Kim Sí Bằng thì hóa thành một luồng kim quang, bị Kim Thánh Chân nhất chộp vào lòng bàn tay.
Kim Thánh Chân nhất nói: “Thần Đình là hư linh điện phủ cho nên ta chỉ cần tinh thần của thần tướng các ngươi hóa thành là đủ.
Đi vào Thần Đình, bọn ngươi sẽ tự động giải thể. Ở trong Thần Đình, cho dù bị đối phương phá diệt hay luyện hóa thì cũng không thương hại tới căn nguyên của bọn ngươi mà chỉ đau đầu mấy tháng mà thôi. Nếu như không bị đối phương tiêu diệt, sau ba canh giờ thì bọn ngươi sẽ quay trở lại bản thể. Đừng sợ, không có nguy hiểm gì đâu!”
Nói xong, Ma Vân Kim Sí Bằng bị Kim Thánh Chân nhất hóa thành kim quang đánh mạnh về phía Bát Thần quan, pháp thuật này rõ ràng chính là Điệp Long Hải Bạo Sát mà Lạc Ly sáng chế.
Nháy mắt, mười hai vạn kiếm quang đánh về phía Bát Thần quan, đám người Lạc Ly là một trong số đó.
Kiếm khí màu vàng rớt xuống như thủy triều. Giống như Thiên Hà lật đổ, chậm rãi trút xuống.
Tiếng gầm rú xuyên phá tận trời, trong phút chốc, trên trời, dưới đất, tất cả đều bị kiếm khí màu vàng bao trùm.
Thế nhưng ngay cả kiếm quang như thế một khi đánh trúng lên trên Bát Thần quan thì cũng ảm đạm từng cái một, bị Thần Đình của Bát Thần quan phá hủy!
Thế nhưng có một đạo kiếm quang không hề tắt, lặng lẽ đánh vào Thần Đình trong Bát Thần quan, sau đó chìm vào trong Thần Đình, biến mất không còn bóng dáng.
Lạc Ly chỉ cảm thấy mình hóa thành một đạo kim quang đâm đầu vào Bát Thần quan.
Nhìn từ xa, Bát Thần quan được che chắn bởi nhiều hư ảnh, giống như tiên cung lầu các, vô cùng vô tận.
Có rất nhiều kim quang cùng đánh tới đây với Lạc Ly, đánh trúng lên những tiên cung đó, xúc động thần lực phòng thủ che chở, biến mất từng cái một. Duy chỉ có kim quang do năm người Lạc Ly biến thành tiếp tục thẳng tiến.
Đùng một tiếng, va chạm lên trên Bát Thần quan. Vốn dĩ kim quang do năm người Lạc Ly biến thành cũng nên bị đánh nát, thế nhưng vô tận thần lực ẩn chứa bên trong kim quang lặng lẽ khởi động.
Nháy mắt, linh quang chợt lóe, giống như kích hoạt thiên đạo pháp tắc kỳ lạ nào đó. Năm người Lạc Ly không chịu khống chế mà chìm vào trong tiên cung, thuận theo thiên đạo ở trong đó, biến mất không còn bóng dáng.
Thiên Cung Đạo của Hỗn Nguyên tông lấy Thần Đình của Bát Thần quan làm khuôn mẫu, sáng tạo ra một đạo trong Chúng Sinh Lâm. Bảy mươi hai thần tướng của Chúng Sinh Lâm là đồng thể đồng nguyên với bảy mươi hai thần tướng của Thần Đình, không có gì khác nhau.
Mà năm người Lạc Ly là Thần Nghiệt, thần lực bên trong cơ thể thần tướng do bọn họ hóa thành vượt trội hơn hẳn thần lực của Thần Đình của Bát Thần quan. Bát Thần quan cần phải có ba vị Phản Hư Chân nhất hóa thành Tam Thanh thì mới có thể khống chế Thần Đình được hoàn mỹ. Lúc này Phản Hư Chân nhất Bát Thần quan đã chết trận một người, hai Phản Hư Chân nhất còn sống không thể hoàn mỹ khống chế Thần Đình, toàn dựa vào hệ thống phòng ngự của Thần Đình tự động che chở.
Đồng thể đồng nguyên, thần lực lại mạnh mẽ nên thần tướng do đám Lạc Ly biến hóa thành lập tức được Thần Đình coi là một trong các thần tướng của mình, lập tức nhét vào trong Thần Đình của mình.
Thế này giống như con ngựa thành Troa, không cần cường công, đối phương tự động tiếp thu, tự tìm đường chết.
Hào quang lóe lên. Lạc Ly phát hiện mình đứng trong một kiến trúc rộng rãi kỳ lạ.
Nơi này có hình dáng như cung điện, thế nhưng lại cao ngàn vạn trượng, đâm thẳng mây xanh. Bất cứ kẻ nào ở trong này cũng đều giống như con kiến, đã nằm ngoài tất cả kiến thức thông thường của thế gian.
Vừa mới tới đây, Lạc Ly vẫn còn mê mang thì chợt nghe bên tai có người quát lên:
“Thần tướng Ma Vân Kim Sí Bằng, còn không về vị trí, muốn chờ tới khi nào nữa?”
Cùng tiếng rống to đó, Lạc Ly bắt đầu bay lên. Bay tới một góc bên trong đại điện.
Bên trong đại điện chia ra làm bảy tầng thiên địa, mỗi tầng đều có một vài pháp tướng to lớn.
Tầng thứ nhất là Tam Thanh Đạo Tôn, chỉ đứng nhìn từ xa thì căn bản không nhìn thấy rõ bọn họ.
Tầng thứ hai là Tứ Đế thiên tướng, tầng thứ ba là thập đại Thiên Sư, tầng thứ năm là hai mươi tám Tinh Tú, tầng thứ sáu là bảy mươi hai Thần Tướng, tầng thứ bảy là tám vạn bốn ngàn thần nhỏ!
Thần Tướng do đám Lạc Ly biến thành bay trong đó, từ từ xếp vào trong tầng thiên địa thứ sáu.
Trong thần điện này, bảy mươi hai tượng thần cao lớn, mỗi tượng đều cao nghìn trượng, vô cùng oai vệ. Đây chính là bảy mươi hai chính thần.
Trong đó cái thứ ba mươi hai chính là Địa Khoát Tinh Ma Vân Kim Sí Bằng. Pháp tướng của đám Lạc Ly biến thành không khác gì bức tượng này, quả thật giống nhau như đúc, chỉ là lùn hơn bức tượng đó. Đối phương cao khoảng nghìn trượng, pháp tướng của đám Lạc Ly chỉ cao ba mươi trượng.
---------------
Thiếu phụ quyến rũ mỉm cười nói: “Để cho ta vậy!”
Thiếu niên nói: “Được, vậy thì làm phiền Long Túc sư muội!”
Thì ra thiếu phụ đó là Long Túc Chân nhất. Nàng nhẹ nhàng dời chân, đi tới trước người Lạc Ly, đưa tay chạm đến khuôn mặt Lạc Ly, thổi mạnh một hơi vào Lạc Ly.
Một hơi này giống như mê hương, chui vào theo hô hấp của Lạc Ly, nháy mắt Long Túc Chân nhất biến mất, cả người hóa thành một cỗ hương khí chui vào trong cơ thể của Lạc Ly, giống như dung hợp thành một cơ thể với Lạc Ly, tuy hai mà một.
Lạc Ly chỉ cảm thấy mũi nóng lên, não cung sinh lạnh, đỉnh môn mở ra, hình như có ngọc dịch quỳnh tương dốc xuống, lại giống như muốn dẫn hồn hắn phi thăng, phá quan đăng lâm, giống như ở trước mắt, giống như chính mình một bước có thể lên trời!
Thế nhưng Lạc Ly hơi lắc lư thân hình, xua tan cảm giác đó đi. Hắn đứng dậy nói:
“Đệ tử đã chuẩn bị xong!”
Kim Thánh Chân nhất mỉm cười nói: “Được, hành động!”
Lạc Ly quay trở lại diễn võ trường nói: “Tới thôi, chúng ta tiếp tục hợp trận!”
Năm người lập tức tổ hợp Đạo Ma đại trận lại lần nữa, trong lúc bọn họ tổ hợp thì toàn bộ tu sĩ Hỗn Nguyên tông ở bên ngoài cũng tổ hợp Đạo Ma đại trận, sau đó điên cuồng công kích Bát Thần quan.
Nhất thời, vô tận pháp thuật bùng nổ, đánh về phía Bát Thần quan. Thế nhưng hộ sơn đại trận của Bát Thần quan càng mờ mịt hơn, càng hư ảo hơn, tầng tầng lớp lớp yêu khí trồi lên, giống như sóng cuộn ngoài biển, thủ hộ Bát Thần quan chặt chẽ.
Lúc này năm người Lạc Ly lại tổ hợp Đạo Ma đại trận, dưới sự khống chế của Ninh Thiên Tuyết, lại hóa trở thành Địa Khoát Tinh Ma Vân Kim Sí Bằng.
Kim Thánh Chân nhất đi tới phía trước bọn họ nói:
“Hư huyễn bổn phi chân, thiên địa đạo bất bình, liệt dương tàng chí tôn, hư không diệu đại nhật, huyền thượng nội phù chân, dưỡng hình mậu thị thần, tổng nữu đạo nhiếp cương, cửu độ vi bát toàn…”
Cùng câu nói đó của hắn, đám người Lạc Ly chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, Kim Thánh Chân nhất lại rống lớn một tiếng, quát lên: “Nhiếp Thần, đi!”
Sau đó hắn dùng sức túm một cái, nháy mắt đám người Lạc Ly chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, bất ngờ phát hiện Đạo Ma đại trận mà năm người bọn họ tạo thành lập tức giải thể, năm người nằm trên mặt đất, mà thần tướng Ma Vân Kim Sí Bằng thì hóa thành một luồng kim quang, bị Kim Thánh Chân nhất chộp vào lòng bàn tay.
Kim Thánh Chân nhất nói: “Thần Đình là hư linh điện phủ cho nên ta chỉ cần tinh thần của thần tướng các ngươi hóa thành là đủ.
Đi vào Thần Đình, bọn ngươi sẽ tự động giải thể. Ở trong Thần Đình, cho dù bị đối phương phá diệt hay luyện hóa thì cũng không thương hại tới căn nguyên của bọn ngươi mà chỉ đau đầu mấy tháng mà thôi. Nếu như không bị đối phương tiêu diệt, sau ba canh giờ thì bọn ngươi sẽ quay trở lại bản thể. Đừng sợ, không có nguy hiểm gì đâu!”
Nói xong, Ma Vân Kim Sí Bằng bị Kim Thánh Chân nhất hóa thành kim quang đánh mạnh về phía Bát Thần quan, pháp thuật này rõ ràng chính là Điệp Long Hải Bạo Sát mà Lạc Ly sáng chế.
Nháy mắt, mười hai vạn kiếm quang đánh về phía Bát Thần quan, đám người Lạc Ly là một trong số đó.
Kiếm khí màu vàng rớt xuống như thủy triều. Giống như Thiên Hà lật đổ, chậm rãi trút xuống.
Tiếng gầm rú xuyên phá tận trời, trong phút chốc, trên trời, dưới đất, tất cả đều bị kiếm khí màu vàng bao trùm.
Thế nhưng ngay cả kiếm quang như thế một khi đánh trúng lên trên Bát Thần quan thì cũng ảm đạm từng cái một, bị Thần Đình của Bát Thần quan phá hủy!
Thế nhưng có một đạo kiếm quang không hề tắt, lặng lẽ đánh vào Thần Đình trong Bát Thần quan, sau đó chìm vào trong Thần Đình, biến mất không còn bóng dáng.
Lạc Ly chỉ cảm thấy mình hóa thành một đạo kim quang đâm đầu vào Bát Thần quan.
Nhìn từ xa, Bát Thần quan được che chắn bởi nhiều hư ảnh, giống như tiên cung lầu các, vô cùng vô tận.
Có rất nhiều kim quang cùng đánh tới đây với Lạc Ly, đánh trúng lên những tiên cung đó, xúc động thần lực phòng thủ che chở, biến mất từng cái một. Duy chỉ có kim quang do năm người Lạc Ly biến thành tiếp tục thẳng tiến.
Đùng một tiếng, va chạm lên trên Bát Thần quan. Vốn dĩ kim quang do năm người Lạc Ly biến thành cũng nên bị đánh nát, thế nhưng vô tận thần lực ẩn chứa bên trong kim quang lặng lẽ khởi động.
Nháy mắt, linh quang chợt lóe, giống như kích hoạt thiên đạo pháp tắc kỳ lạ nào đó. Năm người Lạc Ly không chịu khống chế mà chìm vào trong tiên cung, thuận theo thiên đạo ở trong đó, biến mất không còn bóng dáng.
Thiên Cung Đạo của Hỗn Nguyên tông lấy Thần Đình của Bát Thần quan làm khuôn mẫu, sáng tạo ra một đạo trong Chúng Sinh Lâm. Bảy mươi hai thần tướng của Chúng Sinh Lâm là đồng thể đồng nguyên với bảy mươi hai thần tướng của Thần Đình, không có gì khác nhau.
Mà năm người Lạc Ly là Thần Nghiệt, thần lực bên trong cơ thể thần tướng do bọn họ hóa thành vượt trội hơn hẳn thần lực của Thần Đình của Bát Thần quan. Bát Thần quan cần phải có ba vị Phản Hư Chân nhất hóa thành Tam Thanh thì mới có thể khống chế Thần Đình được hoàn mỹ. Lúc này Phản Hư Chân nhất Bát Thần quan đã chết trận một người, hai Phản Hư Chân nhất còn sống không thể hoàn mỹ khống chế Thần Đình, toàn dựa vào hệ thống phòng ngự của Thần Đình tự động che chở.
Đồng thể đồng nguyên, thần lực lại mạnh mẽ nên thần tướng do đám Lạc Ly biến hóa thành lập tức được Thần Đình coi là một trong các thần tướng của mình, lập tức nhét vào trong Thần Đình của mình.
Thế này giống như con ngựa thành Troa, không cần cường công, đối phương tự động tiếp thu, tự tìm đường chết.
Hào quang lóe lên. Lạc Ly phát hiện mình đứng trong một kiến trúc rộng rãi kỳ lạ.
Nơi này có hình dáng như cung điện, thế nhưng lại cao ngàn vạn trượng, đâm thẳng mây xanh. Bất cứ kẻ nào ở trong này cũng đều giống như con kiến, đã nằm ngoài tất cả kiến thức thông thường của thế gian.
Vừa mới tới đây, Lạc Ly vẫn còn mê mang thì chợt nghe bên tai có người quát lên:
“Thần tướng Ma Vân Kim Sí Bằng, còn không về vị trí, muốn chờ tới khi nào nữa?”
Cùng tiếng rống to đó, Lạc Ly bắt đầu bay lên. Bay tới một góc bên trong đại điện.
Bên trong đại điện chia ra làm bảy tầng thiên địa, mỗi tầng đều có một vài pháp tướng to lớn.
Tầng thứ nhất là Tam Thanh Đạo Tôn, chỉ đứng nhìn từ xa thì căn bản không nhìn thấy rõ bọn họ.
Tầng thứ hai là Tứ Đế thiên tướng, tầng thứ ba là thập đại Thiên Sư, tầng thứ năm là hai mươi tám Tinh Tú, tầng thứ sáu là bảy mươi hai Thần Tướng, tầng thứ bảy là tám vạn bốn ngàn thần nhỏ!
Thần Tướng do đám Lạc Ly biến thành bay trong đó, từ từ xếp vào trong tầng thiên địa thứ sáu.
Trong thần điện này, bảy mươi hai tượng thần cao lớn, mỗi tượng đều cao nghìn trượng, vô cùng oai vệ. Đây chính là bảy mươi hai chính thần.
Trong đó cái thứ ba mươi hai chính là Địa Khoát Tinh Ma Vân Kim Sí Bằng. Pháp tướng của đám Lạc Ly biến thành không khác gì bức tượng này, quả thật giống nhau như đúc, chỉ là lùn hơn bức tượng đó. Đối phương cao khoảng nghìn trượng, pháp tướng của đám Lạc Ly chỉ cao ba mươi trượng.
---------------