Đại Đạo Độc Hành
Chương 683-1: Sau khi sa trường đại chiến! (1)
Lúc tổ hợp pháp tướng, mình có được sức mạnh vô tận, muốn làm gì thì làm đó. Hiện tại mình quay trở lại bình thường, mất đi sức mạnh. Cảm giác có được rồi mất đi đó khiến cho người ta cảm thấy khó chịu, giống như có ai đó đang cào xé tim gan, khắc cốt minh tâm, khó chịu đựng nổi!
Cảm giác đau triệt nội tâm này khiến cho con người ta muốn phát điên. Thế nhưng Lạc Ly cố gắng kiên trì, sau khoảng trăm tức, cuối cùng thở dài một hơi, cảm giác đó đã biến mất.
Nhìn qua, những tu sĩ khôi phục trở lại bình thường giống như mình chưa tới một trăm người. Đại đa số đệ tử Hỗn Nguyên tông đều nghiến răng nghiến lợi, bị vây trong cảm giác khó chịu đó.
Từ từ có một số người bắt đầu khôi phục. Nhưng trên người không ít tu sĩ bắt đầu bùng cháy hỏa diễm.
Bổn nguyên chân hỏa!
Kiếp nạn thứ hai sau sóng thần nguyên năng của Hỗn Nguyên tông!
Tu sĩ Hỗn Nguyên tông tổ hợp Ma Đạo Đại Trận, ngũ pháp thánh địa của mọi người là nguồn sối, phát ra chân khí. Thế nhưng nhiều chân khí tụ tập lại như thế, tuy đều đồng nguyên đồng tông thế nhưng vẫn có ảnh hưởng với nhau, chân khí sẽ thẩm thấu với nhau.
Chiến đấu kết thúc, nếu như không thể áp chế tâm ma, khống chế cảm giác mất cân bằng do đánh mất sức mạnh, một lòng muốn có sức mạnh vừa rồi của Đạo Ma đại trận thì thánh địa sẽ nhận tin tức sai lầm, sản sinh ra lượng lớn chân khí, chân khí thẩm thấu tới sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, tạo thành Bổn Nguyên Chân Hỏa.
Một khi lửa này xuất hiện thì sẽ rất nguy hiểm, có thể sẽ khiến thánh địa thiêu cháy. Chỉ cần thánh địa bị thiêu cháy thì tu sĩ Hỗn Nguyên tông chắc chắn phải chết. Thế nên đây được gọi là Hóa Nguyên chi nan.
Lần này có tới sáu bảy trăm người bốc cháy Bổn Nguyên Chân Hỏa. Trong đó còn có ba bốn Nguyên Anh Chân quân. Lạc Ly nhíu mày lại.
Rất nhiều Nguyên Anh Chân quân cùng Hóa Thần Chân tôn bắt đầu cứu giúp, dập tắt hỏa diễm trên đỉnh đầu của bọn họ. Rất nhanh có hơn phân nửa người được dập lửa, nhưng vẫn còn lại hơn ba trăm người, tuy hỏa diễm yếu hơn một chút thế nhưng vẫn thiêu cháy hừng hực như trước.
Lúc này Mộc Thần Chân nhất nói:
“Trận đại chiến này, đệ tử dẫn ra bổn nguyên chân hỏa lập tức đi tới bên cạnh của ta, chúng ta quay trở lại tông môn, đi Tịnh Thủy Trì dập chân hỏa, tránh khỏi hóa nguyên nạn!”
Cây thần kiếm nọ vẫn còn cắm trên bụng Mộc Thần Chân nhất, thế nhưng xung quanh thần kiếm không có da thịt mà lại giống như một lớp vỏ cây vậy.
Hơn ba trăm người đó lập tức đi tới bên cạnh Mộc Thần Chân nhất. Mộc Thần duỗi tay, tụ lý càn khôn, mọi người biến mất!
Hắn nhìn Kim Thánh nói: “Ta về đây, chuyện còn lại giao cho các người vậy!”
Kim Thánh nói: “Đi đi, dưỡng thương cho thật tốt. Cứ yên tâm, không có vấn đề gì đâu!”
Mộc Thần gật đầu, nháy mắt một gốc đại thụ trồi lên khỏi mặt biển rộng lớn, sau đó Mộc Thần đâm mạnh vào gốc cây, sử dụng Mộc Độn, biến mất không còn bóng dáng!
Mặc dù bọn họ đi về dập chân hỏa, thế nhưng vẫn sẽ có tu sĩ không thể chống đỡ qua cửa ải này, cuối cùng tiêu tán tử vong!
Sau khi Mộc Thần rời đi, Kim Thánh vung mạnh tay, một đạo kim quang dâng lên, rơi lên trên người của tất cả mọi người, chia làm hai màu trắng đen, trên người Lạc Ly là bạch quang. Có hắc quang trên người, trừ Thiên Nhai tổ sư cùng mười hai Nguyên Anh khác thì tất cả Hóa Thần Nguyên Anh của Hỗn Nguyên tông đều bị bao phủ, vừa đúng một ngàn hai trăm năm mươi người, đủ hai Ma Đạo Đại Trận!
Kim Thánh nói: “Đệ tử có lồng bảo vệ màu đen đi theo chúng ta. Đệ tử có lồng bảo vệ màu trắng, Thiên Nhai, giao cho ngươi phụ trách, cứu hộ thương sinh, quét dọn chiến trường, đuổi giết tàn quân, đột kích kẻ thù, không chừa một tên!
Chờ tất cả ổn định lại rồi thì hãy đuổi theo!”
Thiên Nhai Chân tôn nói: “Dạ, đệ tử hiểu!”
Kim Thánh vung tay lên, toàn bộ tu sĩ bị hắc quang bao phủ đều thu vào Tụ Lý Càn Khôn, sau đó biến mất chung với Thổ Hoàng.
Thiên Nhai tổ sư lập tức lên tiếng: “Mọi người lập tức quét dọn chiến trường. Ta sẽ suất lĩnh hai trăm tu sĩ liên hợp với những tu sĩ khác cứu hộ dân chúng Thánh Châu!
Li Long, nhà ngươi dẫn theo một trăm đệ tử đi tới Thanh Ninh môn ở Thánh Châu, cứu giúp đệ tử bàng chi của chúng ta ở nơi đó.
Thiên Mục, nhà ngươi dẫn một trăm đệ tử, một vạn khôi lỗi pháp linh quét dọn chiến trường, thu dọn chiến lợi phẩm!
Biệt Tuyết, nhà ngươi dẫn theo một trăm đệ tử, liên hợp với tu sĩ Tịnh Lâm tông, đuổi giết tu sĩ bỏ trốn tới Lương Châu!
Tĩnh Hiên, nhà ngươi dẫn theo một trăm đệ tử, liên hợp tu sĩ Vô Chân tông, đuổi giết tu sĩ bỏ trốn tới Tinh Châu…”
Được hắn phân công, tất cả tu sĩ Hỗn Nguyên tông ở nơi này bắt đầu hành động ngay lập tức, đi khắp nơi đuổi giết tu sĩ chạy trốn.
Trận đại chiến này, bùng nổ, chiến đấu, đều cực kỳ nhanh, chưa tới ngàn giây. Thế nhưng lại mang tới vết thương không cách nào cứu chữa cho Thánh Châu.
Trên chiến trường, ở nơi thiên kiếp bùng nổ có năm mươi bảy cây khí trụ ngất ngưỡng, trải rộng trong phạm vi năm trăm dặm. Đây đều là Tán Linh Khí Trụ được sinh ra sau khi Hóa Thần Chân tôn chết, ít thì vài năm, nhiều thì trăm năm thì mới có thể biến mất.
Lăng Vũ Sơn đã hoàn toàn biến mất, ngay cả thành thị ở xung quanh, trong vòng phạm vi ngàn dặm đều chìm vào biển lớn. Thánh Châu giống như một quả táo khuyết, mất đi ngàn dặm đất, hóa thành hải dương.
Mà trên đại địa, nơi tam đại Phản Hư chết, trong vòng trăm dặm, không gian hỗn loạn, khí hậu thất thường, linh khí biến mất, hoặc trở thành tử địa tu luyện hoặc trở thành thánh địa tu luyện. Ít nhất cần trăm năm mới trở lại bình thường.
Mặc dù Hỗn Nguyên tông đã quét dọn chiến trường thế nhưng ở nơi này vẫn còn sót lại vô số bảo vật của những tu sĩ đã chết. Nhất là tam đại Phản Hư, bọn họ đều có thứ nguyên động thiên của mình. Nơi này sẽ hình thành di tích, ít nhất trong vòng trăm năm sẽ bị người ta thăm dò không ngừng nghỉ.
Ở trên Thánh Châu đại lục chỉ còn lại phòng ốc đổ dở, hoa mầu mất hết, sơn xuyên sụp đổ, lũ quét bùng nổ bất ngờ, núi lửa xuất hiện, lê dân đồ thán! Thế nhưng Thiên Nhai tổ sư đã tới, được hắn thi pháp, động chất dừng lại, lũ quét biến mất, núi lửa dập tắt, bắt đầu cứu hộ dân chúng.
Lạc Ly nhìn thấy tình cảnh như thế này thì không khỏi lắc đầu. Lúc này Tĩnh Hiên Chân quân bắt đầu điểm binh, tụ tập tu sĩ!
Hai mắt Lạc Ly đột nhiên tỏa sáng, Tinh Châu, năm đó bàng môn luôn giúp đỡ Phạm Vô Kiếp chính là Vô Chân tông. Xương gia lừa mua Kim Bằng của mình cũng là gia tộc tu tiên Tinh Châu, bọn họ đều là nanh vuốt của Phạm Vô Kiếp.
Phạm Vô Kiếp đã bị mình giáo huấn nhiều lần, đánh chảy nước mắt, gọi cha gọi mẹ, sau này mình còn có thể giáo huấn hắn như thế nữa. Thế nhưng những nanh vuốt này tới giờ vẫn không sao.
Qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều nghĩ rằng Lạc Ly đã quên, thế nhưng Lạc Ly không quên. Ngày xưa khi tiến vào Hỗn Nguyên tông, Lạc Ly đã âm thầm thề rằng, ta nợ ta nhất định trả, nợ ta ta nhất định đòi. Tất cả đều giữ kín trong lòng.
---------------
Cảm giác đau triệt nội tâm này khiến cho con người ta muốn phát điên. Thế nhưng Lạc Ly cố gắng kiên trì, sau khoảng trăm tức, cuối cùng thở dài một hơi, cảm giác đó đã biến mất.
Nhìn qua, những tu sĩ khôi phục trở lại bình thường giống như mình chưa tới một trăm người. Đại đa số đệ tử Hỗn Nguyên tông đều nghiến răng nghiến lợi, bị vây trong cảm giác khó chịu đó.
Từ từ có một số người bắt đầu khôi phục. Nhưng trên người không ít tu sĩ bắt đầu bùng cháy hỏa diễm.
Bổn nguyên chân hỏa!
Kiếp nạn thứ hai sau sóng thần nguyên năng của Hỗn Nguyên tông!
Tu sĩ Hỗn Nguyên tông tổ hợp Ma Đạo Đại Trận, ngũ pháp thánh địa của mọi người là nguồn sối, phát ra chân khí. Thế nhưng nhiều chân khí tụ tập lại như thế, tuy đều đồng nguyên đồng tông thế nhưng vẫn có ảnh hưởng với nhau, chân khí sẽ thẩm thấu với nhau.
Chiến đấu kết thúc, nếu như không thể áp chế tâm ma, khống chế cảm giác mất cân bằng do đánh mất sức mạnh, một lòng muốn có sức mạnh vừa rồi của Đạo Ma đại trận thì thánh địa sẽ nhận tin tức sai lầm, sản sinh ra lượng lớn chân khí, chân khí thẩm thấu tới sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, tạo thành Bổn Nguyên Chân Hỏa.
Một khi lửa này xuất hiện thì sẽ rất nguy hiểm, có thể sẽ khiến thánh địa thiêu cháy. Chỉ cần thánh địa bị thiêu cháy thì tu sĩ Hỗn Nguyên tông chắc chắn phải chết. Thế nên đây được gọi là Hóa Nguyên chi nan.
Lần này có tới sáu bảy trăm người bốc cháy Bổn Nguyên Chân Hỏa. Trong đó còn có ba bốn Nguyên Anh Chân quân. Lạc Ly nhíu mày lại.
Rất nhiều Nguyên Anh Chân quân cùng Hóa Thần Chân tôn bắt đầu cứu giúp, dập tắt hỏa diễm trên đỉnh đầu của bọn họ. Rất nhanh có hơn phân nửa người được dập lửa, nhưng vẫn còn lại hơn ba trăm người, tuy hỏa diễm yếu hơn một chút thế nhưng vẫn thiêu cháy hừng hực như trước.
Lúc này Mộc Thần Chân nhất nói:
“Trận đại chiến này, đệ tử dẫn ra bổn nguyên chân hỏa lập tức đi tới bên cạnh của ta, chúng ta quay trở lại tông môn, đi Tịnh Thủy Trì dập chân hỏa, tránh khỏi hóa nguyên nạn!”
Cây thần kiếm nọ vẫn còn cắm trên bụng Mộc Thần Chân nhất, thế nhưng xung quanh thần kiếm không có da thịt mà lại giống như một lớp vỏ cây vậy.
Hơn ba trăm người đó lập tức đi tới bên cạnh Mộc Thần Chân nhất. Mộc Thần duỗi tay, tụ lý càn khôn, mọi người biến mất!
Hắn nhìn Kim Thánh nói: “Ta về đây, chuyện còn lại giao cho các người vậy!”
Kim Thánh nói: “Đi đi, dưỡng thương cho thật tốt. Cứ yên tâm, không có vấn đề gì đâu!”
Mộc Thần gật đầu, nháy mắt một gốc đại thụ trồi lên khỏi mặt biển rộng lớn, sau đó Mộc Thần đâm mạnh vào gốc cây, sử dụng Mộc Độn, biến mất không còn bóng dáng!
Mặc dù bọn họ đi về dập chân hỏa, thế nhưng vẫn sẽ có tu sĩ không thể chống đỡ qua cửa ải này, cuối cùng tiêu tán tử vong!
Sau khi Mộc Thần rời đi, Kim Thánh vung mạnh tay, một đạo kim quang dâng lên, rơi lên trên người của tất cả mọi người, chia làm hai màu trắng đen, trên người Lạc Ly là bạch quang. Có hắc quang trên người, trừ Thiên Nhai tổ sư cùng mười hai Nguyên Anh khác thì tất cả Hóa Thần Nguyên Anh của Hỗn Nguyên tông đều bị bao phủ, vừa đúng một ngàn hai trăm năm mươi người, đủ hai Ma Đạo Đại Trận!
Kim Thánh nói: “Đệ tử có lồng bảo vệ màu đen đi theo chúng ta. Đệ tử có lồng bảo vệ màu trắng, Thiên Nhai, giao cho ngươi phụ trách, cứu hộ thương sinh, quét dọn chiến trường, đuổi giết tàn quân, đột kích kẻ thù, không chừa một tên!
Chờ tất cả ổn định lại rồi thì hãy đuổi theo!”
Thiên Nhai Chân tôn nói: “Dạ, đệ tử hiểu!”
Kim Thánh vung tay lên, toàn bộ tu sĩ bị hắc quang bao phủ đều thu vào Tụ Lý Càn Khôn, sau đó biến mất chung với Thổ Hoàng.
Thiên Nhai tổ sư lập tức lên tiếng: “Mọi người lập tức quét dọn chiến trường. Ta sẽ suất lĩnh hai trăm tu sĩ liên hợp với những tu sĩ khác cứu hộ dân chúng Thánh Châu!
Li Long, nhà ngươi dẫn theo một trăm đệ tử đi tới Thanh Ninh môn ở Thánh Châu, cứu giúp đệ tử bàng chi của chúng ta ở nơi đó.
Thiên Mục, nhà ngươi dẫn một trăm đệ tử, một vạn khôi lỗi pháp linh quét dọn chiến trường, thu dọn chiến lợi phẩm!
Biệt Tuyết, nhà ngươi dẫn theo một trăm đệ tử, liên hợp với tu sĩ Tịnh Lâm tông, đuổi giết tu sĩ bỏ trốn tới Lương Châu!
Tĩnh Hiên, nhà ngươi dẫn theo một trăm đệ tử, liên hợp tu sĩ Vô Chân tông, đuổi giết tu sĩ bỏ trốn tới Tinh Châu…”
Được hắn phân công, tất cả tu sĩ Hỗn Nguyên tông ở nơi này bắt đầu hành động ngay lập tức, đi khắp nơi đuổi giết tu sĩ chạy trốn.
Trận đại chiến này, bùng nổ, chiến đấu, đều cực kỳ nhanh, chưa tới ngàn giây. Thế nhưng lại mang tới vết thương không cách nào cứu chữa cho Thánh Châu.
Trên chiến trường, ở nơi thiên kiếp bùng nổ có năm mươi bảy cây khí trụ ngất ngưỡng, trải rộng trong phạm vi năm trăm dặm. Đây đều là Tán Linh Khí Trụ được sinh ra sau khi Hóa Thần Chân tôn chết, ít thì vài năm, nhiều thì trăm năm thì mới có thể biến mất.
Lăng Vũ Sơn đã hoàn toàn biến mất, ngay cả thành thị ở xung quanh, trong vòng phạm vi ngàn dặm đều chìm vào biển lớn. Thánh Châu giống như một quả táo khuyết, mất đi ngàn dặm đất, hóa thành hải dương.
Mà trên đại địa, nơi tam đại Phản Hư chết, trong vòng trăm dặm, không gian hỗn loạn, khí hậu thất thường, linh khí biến mất, hoặc trở thành tử địa tu luyện hoặc trở thành thánh địa tu luyện. Ít nhất cần trăm năm mới trở lại bình thường.
Mặc dù Hỗn Nguyên tông đã quét dọn chiến trường thế nhưng ở nơi này vẫn còn sót lại vô số bảo vật của những tu sĩ đã chết. Nhất là tam đại Phản Hư, bọn họ đều có thứ nguyên động thiên của mình. Nơi này sẽ hình thành di tích, ít nhất trong vòng trăm năm sẽ bị người ta thăm dò không ngừng nghỉ.
Ở trên Thánh Châu đại lục chỉ còn lại phòng ốc đổ dở, hoa mầu mất hết, sơn xuyên sụp đổ, lũ quét bùng nổ bất ngờ, núi lửa xuất hiện, lê dân đồ thán! Thế nhưng Thiên Nhai tổ sư đã tới, được hắn thi pháp, động chất dừng lại, lũ quét biến mất, núi lửa dập tắt, bắt đầu cứu hộ dân chúng.
Lạc Ly nhìn thấy tình cảnh như thế này thì không khỏi lắc đầu. Lúc này Tĩnh Hiên Chân quân bắt đầu điểm binh, tụ tập tu sĩ!
Hai mắt Lạc Ly đột nhiên tỏa sáng, Tinh Châu, năm đó bàng môn luôn giúp đỡ Phạm Vô Kiếp chính là Vô Chân tông. Xương gia lừa mua Kim Bằng của mình cũng là gia tộc tu tiên Tinh Châu, bọn họ đều là nanh vuốt của Phạm Vô Kiếp.
Phạm Vô Kiếp đã bị mình giáo huấn nhiều lần, đánh chảy nước mắt, gọi cha gọi mẹ, sau này mình còn có thể giáo huấn hắn như thế nữa. Thế nhưng những nanh vuốt này tới giờ vẫn không sao.
Qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều nghĩ rằng Lạc Ly đã quên, thế nhưng Lạc Ly không quên. Ngày xưa khi tiến vào Hỗn Nguyên tông, Lạc Ly đã âm thầm thề rằng, ta nợ ta nhất định trả, nợ ta ta nhất định đòi. Tất cả đều giữ kín trong lòng.
---------------