Đại Đạo Độc Hành
Chương 667-2: Thần hi viễn tá đồng vân noãn! (2)
Tĩnh Nhẫn chân nhân đột nhiên nói: “Tốt, vậy tốt rồi! Dựa vào ba thần thông này của ngươi, ngươi quả thật có thực lực tham gia Kim Đan đại bỉ. Trước đó sư thúc nói sai rồi!”
Lạc Ly nói: “Sư thúc cũng vì tốt cho ta mà thôi, Lạc Ly hiểu! Sư thúc, tình hình chiến đấu của ngài như thế nào?”
Tĩnh Nhẫn chân nhân cười ha hả, nói: “Tự nhiên vô địch!”
Lạc Ly hỏi những người khác. Vô Ảnh sư thúc, Phương Hoa sư thúc, Xích Dã sư thúc, đại sư huynh Tả Nguyên, nhị sư huynh Lệ Phong. Tất cả bọn họ đều thua. Thật ra là bọn họ tự động rời khỏi trận đấu. Mà hai vị sư thúc Tĩnh Nhẫn, Cửu Hương cùng ba vị sư huynh Thanh Ngân, Thất Trúc, Thiên Đô đều thắng lợi.
Đại bỉ vẫn đang tiếp tục, có trận đánh rất nhanh, sau khi lên đài thì đã có người nhận thua, cuối cùng định ra được tổ chiến thắng. Có đệ tử không cam lòng thất bại, bắt đầu tham gia tổ thua, mười người đứng đầu có thể tham gia chiến đấu vòng hai.
Đám người Lạc Ly quay trở lại Thiên Khuynh phong, nghỉ ngơi một đêm. Sáng sớm ngày hôm sau quay trở lại quảng trường, bắt đầu chiến đấu vòng hai.
Tiếp tục rút thăm, lần này Lạc Ly rút tới lôi đài thứ năm, trận thứ mười hai.
Lạc Ly lập tức đi tới đó chờ đợi, nhìn những trận chiến diễn ra trước. Vòng chiến đấu thứ hai khác với vòng chiến đấu đầu tiên.
Phàm là tu sĩ tham gia vòng chiến đấu thứ hai đều mong đợi có một thứ hạng thật tốt nên đều dốc hết toàn lực chứ không còn những người cố ý thả cửa nữa.
Lạc Ly nhìn năm trận chiến diễn ra đầu tiên, không khỏi nhíu mày. Những trận chiến này đều nghiêng về một bên.
Kim Đan chân nhân bình thường ở Hỗn Nguyên tông tu luyện Hỗn Nguyên ngũ pháp. Lưu Ly Hải bảy mươi chín sát, Thông Thiên Phong tam sơn ngũ nhạc, Kim Phù Đồ mười tám phù đồ, Vạn Ngục Viêm ba mươi sáu ngục, Chúng Sinh Lâm một trăm lẻ ba thiên đạo. Mặc dù bọn họ tu luyện những sát chiêu này rất có khí thế, nắm giữ hoàn mỹ, đạt tới cảnh giới Kỳ Vực Sinh Kỳ Linh.
Thế nhưng gặp phải những Kim Đan chân nhân lâu năm tinh tu chín mươi chín biến dị pháp, chín mươi chín thuật siêu pháp, chín mươi chín đạo biến pháp, chín mươi chín niệm linh pháp thì căn bản không phải là đối thủ, bị nghiền nát hoàn toàn, bị ngược đãi thất bại.
Mà muốn đánh bại đám già biến thái nắm giữ dị pháp, biến pháp này thì chỉ có pháp thuật siêu giai của Hỗn Nguyên ngũ pháp mà thôi.
Dưới những pháp thuật siêu giai như Tam Sơn Ngũ Nhạc Thập Phương Thiên, Trảm Nguyên Phá Giới Kim Tuyệt Phong, Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú, Bất Nhiễm Thiên Hạ Vô Trần Hỏa thì những Kim Đan chân nhân này nhất định bị ngược. Bởi vì những pháp thuật này là pháp thuật siêu giai biến thái nhất, đáng sợ nhất được vô số tiền bối tổng kết.
Lạc Ly quan sát được một lúc thì đã tới trận đấu của hắn!
Lạc Ly lên đài, một thiếu niên đi tới đối diện. Nhìn thiếu niên đó, sắc mặt Lạc Ly tái đi. Người đó chính là Tàng Tượng chân nhân mà Thiên Đô sư huynh đã giới thiệu.
Thoạt nhìn thì Tàng Tượng chân quân chỉ là một thiếu niên thấp bé, rất gầy yếu, có dáng dấp của kẻ yếu đuối, cảnh giới cũng chỉ là Kim Đan nhất trọng. Khi nhìn thấy hắn, trong lòng ngươi sẽ có cảm giác người này không phải là đối thủ của ngươi, trận này ngươi thắng chắc rồi.
Cảm giác này rất đột nhiên, để ngươi trở nên vô cùng tự đại, xem thường đối phương. Đây là pháp thuật biến dị của sát thứ bốn mươi chín Lưu Ly Hải Giao Nhân Vũ Mị Sát.
Thiếu niên nhìn Lạc Ly, lễ phép nói: “Lạc Ly, ngươi chính là Lạc Ly! Còn nhớ ta chứ? Lúc trước ngươi học nghệ ở chỗ Vạn Tượng chân nhân, ta còn bưng trà cho ngươi…”
Giọng nói vô cùng tội nghiệp, hơn nữa cũng rất vô sỉ, là sư đệ của Vạn Tượng chân nhân mà lại giả mạo tạp dịch, lấy quan hệ Lạc Ly học nghệ với sư huynh để khiến Lạc Ly nới lỏng cảnh giác. Nếu như sư huynh không chỉ điểm thì có lẽ Lạc Ly đã mắc mưu.
Lạc Ly không khỏi nói: “Tiền bối, làm người đừng nên quá vô sỉ như thế có được không!”
Lập tức thi pháp, Kim Thần Hi, Sùng Thánh thần thông, Hình Ảnh thần thông!
Lần này hiệu quả của Sùng Thánh thần thông không được tốt, chỉ tăng thêm gấp đôi. Thế nhưng Hình Ảnh thần thông lại đạt chút cao trào, xuất hiện bốn đạo Ảnh Động. Nháy mắt, năm Kim Thần Hi hai lớp che chắn trên người Lạc Ly.
Có Kim Thần Hi che chắn trên người, phòng thủ vô hạn, vạn pháp bất xâm. Nhìn qua bên kia, thiếu niên không còn dáng vẻ đáng thương nữa mà âm trầm nhìn Lạc Ly.
Giống như đang khó chịu vì Lạc Ly nhìn thấu chiến thuật đáng thương của hắn!
Tàng Tượng chân nhân nhìn Lạc Ly, không nói chuyện lễ phép nữa mà khí thế nói chuyện rất bề trên:
“Thằng nhóc nhà ngươi sao chẳng có chút đồng tình nào hết vậy!”
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Thật ra tiền bối người…”
Còn chưa nói xong thì Lạc Ly đã dương tay đánh một kích. Đông Hải hạo đãng, Lưu Ly Sinh Hải, đánh về phía Tàng Tượng chân nhân. Nói thừa thải với hắn làm cái gì, đánh xong rồi nói!
Đông Hải hạo đãng, một tiếng nổ vang, mười ba cột sáng lấy Lạc Ly làm trung tâm, đồng loạt dâng lên!
Hào quang lóng lánh chiếu rọi nguyên cả bầu trời. Những Kim Đan chân nhân có mặt ở hiện trường đều cảm thấy cột sáng ấy vô cùng ngạo nghễ. Mười ba cột sáng lấy Lạc Ly làm trung tâm, va chạm với nhau, một biển sáng trắng xỏ xuyên mười dặm thiên địa dâng lên, trong biển sáng, vạn vật đều bị thuần hóa thành bạch quang thuần túy.
Thế nhưng Tàng Tượng chân nhân chỉ mỉm cười, nói: “Không tệ, không tệ, Lưu Ly Sinh Hải này rất tinh thuần.”
Trong lúc nói chuyện, hắn bắt đầu hành động trong biển sáng, như gió như điện, thoải mái tự tại, Lưu Ly Quang Hải không hề gây thương tổn gì tới hắn.
Nhìn bước chân của hắn, Lạc Ly lập tức biết được đây là pháp thuật gì. Đây chính là sát thứ bốn mươi sáu của Lưu Ly Hải Thanh Ngư Du Lân Sát. Đương nhiên là pháp thuật biến dị, khiến Tàng Tượng chân nhân có thể thoải mái tự tại trong biển sáng.
Lạc Ly hừ lạnh một tiếng, biển sáng mênh mông cuồn cuộn nháy mắt biến hóa thành Nam Hải mãnh liệt!
Đại hải như tuyền, khắp nơi hỗn loạn! Gió bão, lốc xoáy, vòi rồng, sóng thần, biển gầm, triều tịch, sóng lớn…
Trong nháy mắt, thiên địa bốn phía trở nên hỗn loạn. Lốc xoáy vô số, sóng thần liên tục, không còn phân biệt được phương hướng, vô số dao động tử vong nổ vang khắp thiên địa.
Thế nhưng Tàng Tượng chân nhân chỉ động chân, hóa thành một mạch nước ngầm trong biển sáng hỗn loạn này, cử động theo biển lớn mãnh liệt, giống như một luồng khói nhẹ, một luồng gió xuân, không sợ không hãi, không hề tổn thương cọng lông cái tóc.
Đây là sát thứ ba mươi Ám Lưu Vô Hình Sát, đương nhiên cũng là pháp thuật biến dị.
Sau đó hắn chỉ vào Lạc Ly, một đạo hào quang bắn ra. Hào quang giống như bươm bướm, bay lượn theo gió, bay tới gần Lạc Ly. Nhìn hào quang này, Lạc Ly cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Nháy mắt, hào quang gia tốc, biến hình, hóa thành một cái đầu rồng màu đen, cắn Lạc Ly, nhưng được Kim Thần Hi che chở nên không bị thương.
Lạc Ly sửng sốt, hắn vô cùng quen thuộc pháp thuật này, đây là Điệp Long Hải Bạo Sát, là sát chiêu Lưu Ly Hải do chính hắn phát minh.
---------------
Lạc Ly nói: “Sư thúc cũng vì tốt cho ta mà thôi, Lạc Ly hiểu! Sư thúc, tình hình chiến đấu của ngài như thế nào?”
Tĩnh Nhẫn chân nhân cười ha hả, nói: “Tự nhiên vô địch!”
Lạc Ly hỏi những người khác. Vô Ảnh sư thúc, Phương Hoa sư thúc, Xích Dã sư thúc, đại sư huynh Tả Nguyên, nhị sư huynh Lệ Phong. Tất cả bọn họ đều thua. Thật ra là bọn họ tự động rời khỏi trận đấu. Mà hai vị sư thúc Tĩnh Nhẫn, Cửu Hương cùng ba vị sư huynh Thanh Ngân, Thất Trúc, Thiên Đô đều thắng lợi.
Đại bỉ vẫn đang tiếp tục, có trận đánh rất nhanh, sau khi lên đài thì đã có người nhận thua, cuối cùng định ra được tổ chiến thắng. Có đệ tử không cam lòng thất bại, bắt đầu tham gia tổ thua, mười người đứng đầu có thể tham gia chiến đấu vòng hai.
Đám người Lạc Ly quay trở lại Thiên Khuynh phong, nghỉ ngơi một đêm. Sáng sớm ngày hôm sau quay trở lại quảng trường, bắt đầu chiến đấu vòng hai.
Tiếp tục rút thăm, lần này Lạc Ly rút tới lôi đài thứ năm, trận thứ mười hai.
Lạc Ly lập tức đi tới đó chờ đợi, nhìn những trận chiến diễn ra trước. Vòng chiến đấu thứ hai khác với vòng chiến đấu đầu tiên.
Phàm là tu sĩ tham gia vòng chiến đấu thứ hai đều mong đợi có một thứ hạng thật tốt nên đều dốc hết toàn lực chứ không còn những người cố ý thả cửa nữa.
Lạc Ly nhìn năm trận chiến diễn ra đầu tiên, không khỏi nhíu mày. Những trận chiến này đều nghiêng về một bên.
Kim Đan chân nhân bình thường ở Hỗn Nguyên tông tu luyện Hỗn Nguyên ngũ pháp. Lưu Ly Hải bảy mươi chín sát, Thông Thiên Phong tam sơn ngũ nhạc, Kim Phù Đồ mười tám phù đồ, Vạn Ngục Viêm ba mươi sáu ngục, Chúng Sinh Lâm một trăm lẻ ba thiên đạo. Mặc dù bọn họ tu luyện những sát chiêu này rất có khí thế, nắm giữ hoàn mỹ, đạt tới cảnh giới Kỳ Vực Sinh Kỳ Linh.
Thế nhưng gặp phải những Kim Đan chân nhân lâu năm tinh tu chín mươi chín biến dị pháp, chín mươi chín thuật siêu pháp, chín mươi chín đạo biến pháp, chín mươi chín niệm linh pháp thì căn bản không phải là đối thủ, bị nghiền nát hoàn toàn, bị ngược đãi thất bại.
Mà muốn đánh bại đám già biến thái nắm giữ dị pháp, biến pháp này thì chỉ có pháp thuật siêu giai của Hỗn Nguyên ngũ pháp mà thôi.
Dưới những pháp thuật siêu giai như Tam Sơn Ngũ Nhạc Thập Phương Thiên, Trảm Nguyên Phá Giới Kim Tuyệt Phong, Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú, Bất Nhiễm Thiên Hạ Vô Trần Hỏa thì những Kim Đan chân nhân này nhất định bị ngược. Bởi vì những pháp thuật này là pháp thuật siêu giai biến thái nhất, đáng sợ nhất được vô số tiền bối tổng kết.
Lạc Ly quan sát được một lúc thì đã tới trận đấu của hắn!
Lạc Ly lên đài, một thiếu niên đi tới đối diện. Nhìn thiếu niên đó, sắc mặt Lạc Ly tái đi. Người đó chính là Tàng Tượng chân nhân mà Thiên Đô sư huynh đã giới thiệu.
Thoạt nhìn thì Tàng Tượng chân quân chỉ là một thiếu niên thấp bé, rất gầy yếu, có dáng dấp của kẻ yếu đuối, cảnh giới cũng chỉ là Kim Đan nhất trọng. Khi nhìn thấy hắn, trong lòng ngươi sẽ có cảm giác người này không phải là đối thủ của ngươi, trận này ngươi thắng chắc rồi.
Cảm giác này rất đột nhiên, để ngươi trở nên vô cùng tự đại, xem thường đối phương. Đây là pháp thuật biến dị của sát thứ bốn mươi chín Lưu Ly Hải Giao Nhân Vũ Mị Sát.
Thiếu niên nhìn Lạc Ly, lễ phép nói: “Lạc Ly, ngươi chính là Lạc Ly! Còn nhớ ta chứ? Lúc trước ngươi học nghệ ở chỗ Vạn Tượng chân nhân, ta còn bưng trà cho ngươi…”
Giọng nói vô cùng tội nghiệp, hơn nữa cũng rất vô sỉ, là sư đệ của Vạn Tượng chân nhân mà lại giả mạo tạp dịch, lấy quan hệ Lạc Ly học nghệ với sư huynh để khiến Lạc Ly nới lỏng cảnh giác. Nếu như sư huynh không chỉ điểm thì có lẽ Lạc Ly đã mắc mưu.
Lạc Ly không khỏi nói: “Tiền bối, làm người đừng nên quá vô sỉ như thế có được không!”
Lập tức thi pháp, Kim Thần Hi, Sùng Thánh thần thông, Hình Ảnh thần thông!
Lần này hiệu quả của Sùng Thánh thần thông không được tốt, chỉ tăng thêm gấp đôi. Thế nhưng Hình Ảnh thần thông lại đạt chút cao trào, xuất hiện bốn đạo Ảnh Động. Nháy mắt, năm Kim Thần Hi hai lớp che chắn trên người Lạc Ly.
Có Kim Thần Hi che chắn trên người, phòng thủ vô hạn, vạn pháp bất xâm. Nhìn qua bên kia, thiếu niên không còn dáng vẻ đáng thương nữa mà âm trầm nhìn Lạc Ly.
Giống như đang khó chịu vì Lạc Ly nhìn thấu chiến thuật đáng thương của hắn!
Tàng Tượng chân nhân nhìn Lạc Ly, không nói chuyện lễ phép nữa mà khí thế nói chuyện rất bề trên:
“Thằng nhóc nhà ngươi sao chẳng có chút đồng tình nào hết vậy!”
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Thật ra tiền bối người…”
Còn chưa nói xong thì Lạc Ly đã dương tay đánh một kích. Đông Hải hạo đãng, Lưu Ly Sinh Hải, đánh về phía Tàng Tượng chân nhân. Nói thừa thải với hắn làm cái gì, đánh xong rồi nói!
Đông Hải hạo đãng, một tiếng nổ vang, mười ba cột sáng lấy Lạc Ly làm trung tâm, đồng loạt dâng lên!
Hào quang lóng lánh chiếu rọi nguyên cả bầu trời. Những Kim Đan chân nhân có mặt ở hiện trường đều cảm thấy cột sáng ấy vô cùng ngạo nghễ. Mười ba cột sáng lấy Lạc Ly làm trung tâm, va chạm với nhau, một biển sáng trắng xỏ xuyên mười dặm thiên địa dâng lên, trong biển sáng, vạn vật đều bị thuần hóa thành bạch quang thuần túy.
Thế nhưng Tàng Tượng chân nhân chỉ mỉm cười, nói: “Không tệ, không tệ, Lưu Ly Sinh Hải này rất tinh thuần.”
Trong lúc nói chuyện, hắn bắt đầu hành động trong biển sáng, như gió như điện, thoải mái tự tại, Lưu Ly Quang Hải không hề gây thương tổn gì tới hắn.
Nhìn bước chân của hắn, Lạc Ly lập tức biết được đây là pháp thuật gì. Đây chính là sát thứ bốn mươi sáu của Lưu Ly Hải Thanh Ngư Du Lân Sát. Đương nhiên là pháp thuật biến dị, khiến Tàng Tượng chân nhân có thể thoải mái tự tại trong biển sáng.
Lạc Ly hừ lạnh một tiếng, biển sáng mênh mông cuồn cuộn nháy mắt biến hóa thành Nam Hải mãnh liệt!
Đại hải như tuyền, khắp nơi hỗn loạn! Gió bão, lốc xoáy, vòi rồng, sóng thần, biển gầm, triều tịch, sóng lớn…
Trong nháy mắt, thiên địa bốn phía trở nên hỗn loạn. Lốc xoáy vô số, sóng thần liên tục, không còn phân biệt được phương hướng, vô số dao động tử vong nổ vang khắp thiên địa.
Thế nhưng Tàng Tượng chân nhân chỉ động chân, hóa thành một mạch nước ngầm trong biển sáng hỗn loạn này, cử động theo biển lớn mãnh liệt, giống như một luồng khói nhẹ, một luồng gió xuân, không sợ không hãi, không hề tổn thương cọng lông cái tóc.
Đây là sát thứ ba mươi Ám Lưu Vô Hình Sát, đương nhiên cũng là pháp thuật biến dị.
Sau đó hắn chỉ vào Lạc Ly, một đạo hào quang bắn ra. Hào quang giống như bươm bướm, bay lượn theo gió, bay tới gần Lạc Ly. Nhìn hào quang này, Lạc Ly cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Nháy mắt, hào quang gia tốc, biến hình, hóa thành một cái đầu rồng màu đen, cắn Lạc Ly, nhưng được Kim Thần Hi che chở nên không bị thương.
Lạc Ly sửng sốt, hắn vô cùng quen thuộc pháp thuật này, đây là Điệp Long Hải Bạo Sát, là sát chiêu Lưu Ly Hải do chính hắn phát minh.
---------------