Đại Đạo Độc Hành
Chương 572: Thiên hỏa địa viêm đáo trọng huyền!
Thế nhưng cuối cùng nhân tộc cũng kết thúc thời đại Thần Uy, vạn tộc đều bị tiêu diệt, mở ra thời đại thuộc về tiên nhân nhân tộc, hoàn toàn thống trị Trung Thiên Chủ Thế Giới.
Thời đại Tiên Nhân, bất kể là thời đại Tiên Nhân thống trị thiên hạ đầu tiên hay là thời đại Lưỡng Hán kế thừa sau khi Tiên Tần sụp đổ một cách khó hiểu, hoặc là thời đại Ngụy Tấn cũng đều lấy núi Côn Luân làm đế đô, nắm giữ nguyên cả thế giới nhân tộc.
Cho nên ở Trung Thiên Chủ Thế Giới thì núi Côn Luân có địa vị chí cao vô thượng. Cho dù sau này thời đại Ngụy Tấn kết thúc, Tiên Nhân biến mất, thiên hạ hỗn loạn thì núi Côn Luân vẫn là bá chủ thế giới, vẫn khống chế Trung Thiên Chủ Thế Giới.
Bọn họ khống chế thiên hạ, hưởng thụ vinh hoa vô tận, xa xỉ hủ hóa, từ từ quên hết mọi chuyện. Bọn họ tự xưng mình là đệ tử Côn Luân, xem Côn Luân là môn phái, bắt đầu dẫn binh đánh khắp tu sĩ thiên hạ!
Tu sĩ thiên hạ tức giận nhưng không ai dám nói gì. Mãi cho tới khi Siêu Thoát tiên tử của Tiên Nông tông xuất hiện, đánh lên Côn Luân, Dao Trì sụp đổ, đẩy ngã núi Côn Luân.
Quần hùng thiên hạ biết Côn Luân cũng không phải là tồn tại vô địch mãi mãi, cho nên có rất nhiều môn phái liên hợp lại phản kháng Côn Luân. Đến khi này đại thế nhất thống thiên hạ của Côn Luân sụp đổ, môn phái phân liệt thành tứ đại chủ mạch cùng vô số chi nhánh. Thời đại Tiên Nhân cũng chính thức chấm dứt, mở ra thời đại tông môn ngày nay.
Nghe Sơn Nhạc chân nhân kể về những năm tháng khói lửa xa xưa, Lạc Ly đứng trên giáp thuyền không khỏi dõi mắt nhìn ra phía xa, xem thử xem Trung Nguyên địa vực này có gì khác so với những nơi khác.
Lúc này phi chu đã tiến vào Kinh Châu địa vực. Nhìn từ xa, Lạc Ly lập tức cảm thấy chỗ khác biệt của Trung Nguyên địa vực.
Trước nhất, linh khí ở nơi này rất đặc, linh khí vô tận dạo khắp thiên địa. Linh khí ở bất kỳ nơi nào cũng đều có thể vượt xa tinh xá tam tinh ở ngoại môn Linh Điệp tông. Linh sơn đại xuyên được các đại tông môn chiếm cứ thì càng khỏi phải nói. Trong hoàn cảnh tu luyện như thế này, phàm là người có cơ hội tu tiên thì tuyệt đối hơn xa ngoại vực, có thể nói có vô số cơ hội.
Tiếp theo, mặc dù Trung Nguyên địa vực đã trải qua vô số hạo kiếp, thế nhưng vẫn còn sót lại vô số di tích của thời đại Tiên Nhân. Những Thượng Cổ di tích này đều là kỳ ngộ cùng cơ duyên, có thể tạo ra vô số truyền thuyết.
Chẳng hạn như Tiên Tần Cổ Đạo mà phi chu đang bay qua cũng là như vậy. Cổ đạo này trải khắp Trung Nguyên địa vực. Phi hành trên cổ đạo này, có thể tăng tốc vô hạn, đạt tới vận tốc cao gấp mấy chục lần vận tốc bình thường của phi chu. Từ Thai Châu Đảo tới Trọng Huyền tông, chỉ mất bảy tám ngày là đủ. Nếu không có nó thì cũng phải bay mất ít nhất nửa năm.
Cuối cùng là, có rất nhiều tu sĩ. Đưa mắt nhìn, trên Tiên Tần Cổ Đạo có vô số phi chu cùng vô số tu sĩ xếp thành một hàng dài. Ở nơi này mới đúng là Kim Đan nhiều như chó, Nguyên Anh đi đầy đường, Hóa Thần mới có thể ngước đầu. Chẳng trách trong thập đại thượng môn trong thiên hạ thì có tám nhà đều ở Trung Nguyên địa vực.
Trong lúc Lạc Ly mơ màng quan sát thì phi chu đã tiến vào địa vực của Trọng Huyền tông.
Vừa quan sát Trọng Huyền tông thì đã cảm nhận được cảm giác to lớn khí khái!
Nhìn từ xa, nơi đó là một dãy sơn mạch, Trọng Huyền tông nằm trên dãy sơn mạch ấy. Chỉ thấy mảnh thế giới đó, ngàn dặm trên trời, sương mù mông lung, vụ mai vô tận. Bên trong như có vô tận thiên họa rớt xuống, chẳng hạn như Đại Nhật Chân Hỏa, Thiên Ngoại Ma Hỏa, Cửu Minh Hư Hỏa, Vũ Trụ Phong Hỏa…
Vô số Thiên Hỏa giáng xuống từ chín tầng trời. Chỉ mới tới gần mấy trăm dặm thì đã có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của những Thiên Hỏa đó!
Bên trên đại địa thì lại tụ tập vô số địa mạch, vô số hỏa mạch tung hoành, hình thành mấy chục miệng núi lửa. Vô tận địa hỏa phút lên bên trên, hóa thành cột lửa cao ngất, đứng ngất ngưỡng giữa bầu trời!
Ngoài ra còn có mấy con sông lớn. Chúng chảy qua đầu thì bầu trời nơi đó có vô số cuồng phong thổi qua, thỉnh thoảng còn hình thành vòi rồng đáng sợ bay lượn trên bầu trời.
Sơn Nhạc chân nhân nhìn nơi đó, sau đó nói: “Mỗi lần tới đây đều thấy vô cùng bội phục tiền bối Trọng Huyền tông!”
Biệt Tuyết đạo hữu, ngươi có biết sơn mạch ở nơi đó là sơn mạch gì không?”
Lạc Ly lắc đầu, nói: “Không biết!”
Sơn Nhạc chân nhân nói: “Ban đầu khi Trọng Huyền tông mở tông môn ở nơi này thì nơi đó là một địa cốc, trong lòng đất có địa hỏa mạnh mẽ cho nên chọn đặt chân ở đây!
Về sau Trọng Huyền tông trở nên mạnh mẽ, luyện chế vô số pháp khí, những pháp khí phế bỏ chất chồng với nhau, biến địa cốc thành núi cao!”
Lạc Ly nghe vậy thì lập tức há hốc mồm, nói: “Cái gì, sơn mạch này là pháp khí phế bỏ chất chồng mà ra?”
Sơn Nhạc chân nhân gật đầu nói: “Không khác mấy. Trong đó cũng có không ít bùn đất chôn rác nữa. Tu sĩ ở nơi này có một mối làm ăn khác thường đó là đào hoang, nhận thầu một phần sơn mạch trong sơn mạch Trọng Huyền tông, tìm kiếm pháp khí phế bỏ dưới lòng đất.
Nghe nói nói năm đó Phó Sơn Chân nhất – một trong tám vị đại huynh của Trọng Huyền tông, là người đào hoang. Trong một lần đào hoang đào được truyền thừa Trọng Huyền tông đánh mất. Tu luyện từng bước một, trở thành Phản Hư Chân nhất.
Phải biết rằng có lẽ ở thời đại Tiên Nhân đó là pháp khí phế bỏ rách nát, thế nhưng ở thời đại này của chúng ta thì chúng chính là vô thượng pháp bảo!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng là như thế! Sơn Nhạc đạo hữu, còn bầu trời thì như thế nào, hình như có vô tận Thiên Hỏa giáng xuống, Địa Hỏa thì sôi trào?”
Sơn Nhạc chân nhân nói: “Đó là dị tượng do đan lô luyện khí của Trọng Huyền tông dẫn ra linh hỏa.
Ngươi nhìn bầu trời xem, đó chính là dị tượng do chín mươi chín Thiên Hỏa Lô hóa thành. Kỳ thực những Thiên Hỏa đó đều bị bọn họ khống chế, cũng không có gì nguy hiểm. Ngươi nhìn mặt đất đi, đó là ba trăm sáu mươi lăm hỏa mạch lòng đất của Trọng Huyền tông. Còn nước của những con sông kia là nguyên liệu dùng để luyện khí bằng thủy pháp. Lốc xoáy là dị tượng sinh ra khi luyện khí!”
Lạc Ly nghiêng tai lắng nghe, sau đó nói: “Đúng là huyền bí. Nếu như có thể thấy tận mắt thì tốt biết mấy!”
Sơn Nhạc chân nhân lắc đầu, nói: “Đừng mơ mộng nữa! Sơn môn Trọng Huyền tông không phải là nơi người ngoài có thể đi vào!
Trừ phi ngươi có giao tình liên quan tới tánh mạng với Trọng Huyền tông, còn không thì ai cũng không thể bước vào Trọng Huyền tông một bước!
Trọng Huyền tông này giàu vách thiên hạ, thu hút vô số ánh mắt nhòm ngó. Từng bị người khác đánh cướp vô số lần. Thế nên sơn môn đóng chặt, người không phận sự miễn vào!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Không vào sơn môn được vậy thì chúng ta đi đâu mua pháp bảo?”
Sơn Nhạc chân nhân nói: “Trọng Huyền tông có xây dựng phường thị ở bên ngoài Trọng Huyền sơn mạch, ngươi có thể mua được tất cả mọi thứ ở nơi đó”.
Thời đại Tiên Nhân, bất kể là thời đại Tiên Nhân thống trị thiên hạ đầu tiên hay là thời đại Lưỡng Hán kế thừa sau khi Tiên Tần sụp đổ một cách khó hiểu, hoặc là thời đại Ngụy Tấn cũng đều lấy núi Côn Luân làm đế đô, nắm giữ nguyên cả thế giới nhân tộc.
Cho nên ở Trung Thiên Chủ Thế Giới thì núi Côn Luân có địa vị chí cao vô thượng. Cho dù sau này thời đại Ngụy Tấn kết thúc, Tiên Nhân biến mất, thiên hạ hỗn loạn thì núi Côn Luân vẫn là bá chủ thế giới, vẫn khống chế Trung Thiên Chủ Thế Giới.
Bọn họ khống chế thiên hạ, hưởng thụ vinh hoa vô tận, xa xỉ hủ hóa, từ từ quên hết mọi chuyện. Bọn họ tự xưng mình là đệ tử Côn Luân, xem Côn Luân là môn phái, bắt đầu dẫn binh đánh khắp tu sĩ thiên hạ!
Tu sĩ thiên hạ tức giận nhưng không ai dám nói gì. Mãi cho tới khi Siêu Thoát tiên tử của Tiên Nông tông xuất hiện, đánh lên Côn Luân, Dao Trì sụp đổ, đẩy ngã núi Côn Luân.
Quần hùng thiên hạ biết Côn Luân cũng không phải là tồn tại vô địch mãi mãi, cho nên có rất nhiều môn phái liên hợp lại phản kháng Côn Luân. Đến khi này đại thế nhất thống thiên hạ của Côn Luân sụp đổ, môn phái phân liệt thành tứ đại chủ mạch cùng vô số chi nhánh. Thời đại Tiên Nhân cũng chính thức chấm dứt, mở ra thời đại tông môn ngày nay.
Nghe Sơn Nhạc chân nhân kể về những năm tháng khói lửa xa xưa, Lạc Ly đứng trên giáp thuyền không khỏi dõi mắt nhìn ra phía xa, xem thử xem Trung Nguyên địa vực này có gì khác so với những nơi khác.
Lúc này phi chu đã tiến vào Kinh Châu địa vực. Nhìn từ xa, Lạc Ly lập tức cảm thấy chỗ khác biệt của Trung Nguyên địa vực.
Trước nhất, linh khí ở nơi này rất đặc, linh khí vô tận dạo khắp thiên địa. Linh khí ở bất kỳ nơi nào cũng đều có thể vượt xa tinh xá tam tinh ở ngoại môn Linh Điệp tông. Linh sơn đại xuyên được các đại tông môn chiếm cứ thì càng khỏi phải nói. Trong hoàn cảnh tu luyện như thế này, phàm là người có cơ hội tu tiên thì tuyệt đối hơn xa ngoại vực, có thể nói có vô số cơ hội.
Tiếp theo, mặc dù Trung Nguyên địa vực đã trải qua vô số hạo kiếp, thế nhưng vẫn còn sót lại vô số di tích của thời đại Tiên Nhân. Những Thượng Cổ di tích này đều là kỳ ngộ cùng cơ duyên, có thể tạo ra vô số truyền thuyết.
Chẳng hạn như Tiên Tần Cổ Đạo mà phi chu đang bay qua cũng là như vậy. Cổ đạo này trải khắp Trung Nguyên địa vực. Phi hành trên cổ đạo này, có thể tăng tốc vô hạn, đạt tới vận tốc cao gấp mấy chục lần vận tốc bình thường của phi chu. Từ Thai Châu Đảo tới Trọng Huyền tông, chỉ mất bảy tám ngày là đủ. Nếu không có nó thì cũng phải bay mất ít nhất nửa năm.
Cuối cùng là, có rất nhiều tu sĩ. Đưa mắt nhìn, trên Tiên Tần Cổ Đạo có vô số phi chu cùng vô số tu sĩ xếp thành một hàng dài. Ở nơi này mới đúng là Kim Đan nhiều như chó, Nguyên Anh đi đầy đường, Hóa Thần mới có thể ngước đầu. Chẳng trách trong thập đại thượng môn trong thiên hạ thì có tám nhà đều ở Trung Nguyên địa vực.
Trong lúc Lạc Ly mơ màng quan sát thì phi chu đã tiến vào địa vực của Trọng Huyền tông.
Vừa quan sát Trọng Huyền tông thì đã cảm nhận được cảm giác to lớn khí khái!
Nhìn từ xa, nơi đó là một dãy sơn mạch, Trọng Huyền tông nằm trên dãy sơn mạch ấy. Chỉ thấy mảnh thế giới đó, ngàn dặm trên trời, sương mù mông lung, vụ mai vô tận. Bên trong như có vô tận thiên họa rớt xuống, chẳng hạn như Đại Nhật Chân Hỏa, Thiên Ngoại Ma Hỏa, Cửu Minh Hư Hỏa, Vũ Trụ Phong Hỏa…
Vô số Thiên Hỏa giáng xuống từ chín tầng trời. Chỉ mới tới gần mấy trăm dặm thì đã có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của những Thiên Hỏa đó!
Bên trên đại địa thì lại tụ tập vô số địa mạch, vô số hỏa mạch tung hoành, hình thành mấy chục miệng núi lửa. Vô tận địa hỏa phút lên bên trên, hóa thành cột lửa cao ngất, đứng ngất ngưỡng giữa bầu trời!
Ngoài ra còn có mấy con sông lớn. Chúng chảy qua đầu thì bầu trời nơi đó có vô số cuồng phong thổi qua, thỉnh thoảng còn hình thành vòi rồng đáng sợ bay lượn trên bầu trời.
Sơn Nhạc chân nhân nhìn nơi đó, sau đó nói: “Mỗi lần tới đây đều thấy vô cùng bội phục tiền bối Trọng Huyền tông!”
Biệt Tuyết đạo hữu, ngươi có biết sơn mạch ở nơi đó là sơn mạch gì không?”
Lạc Ly lắc đầu, nói: “Không biết!”
Sơn Nhạc chân nhân nói: “Ban đầu khi Trọng Huyền tông mở tông môn ở nơi này thì nơi đó là một địa cốc, trong lòng đất có địa hỏa mạnh mẽ cho nên chọn đặt chân ở đây!
Về sau Trọng Huyền tông trở nên mạnh mẽ, luyện chế vô số pháp khí, những pháp khí phế bỏ chất chồng với nhau, biến địa cốc thành núi cao!”
Lạc Ly nghe vậy thì lập tức há hốc mồm, nói: “Cái gì, sơn mạch này là pháp khí phế bỏ chất chồng mà ra?”
Sơn Nhạc chân nhân gật đầu nói: “Không khác mấy. Trong đó cũng có không ít bùn đất chôn rác nữa. Tu sĩ ở nơi này có một mối làm ăn khác thường đó là đào hoang, nhận thầu một phần sơn mạch trong sơn mạch Trọng Huyền tông, tìm kiếm pháp khí phế bỏ dưới lòng đất.
Nghe nói nói năm đó Phó Sơn Chân nhất – một trong tám vị đại huynh của Trọng Huyền tông, là người đào hoang. Trong một lần đào hoang đào được truyền thừa Trọng Huyền tông đánh mất. Tu luyện từng bước một, trở thành Phản Hư Chân nhất.
Phải biết rằng có lẽ ở thời đại Tiên Nhân đó là pháp khí phế bỏ rách nát, thế nhưng ở thời đại này của chúng ta thì chúng chính là vô thượng pháp bảo!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng là như thế! Sơn Nhạc đạo hữu, còn bầu trời thì như thế nào, hình như có vô tận Thiên Hỏa giáng xuống, Địa Hỏa thì sôi trào?”
Sơn Nhạc chân nhân nói: “Đó là dị tượng do đan lô luyện khí của Trọng Huyền tông dẫn ra linh hỏa.
Ngươi nhìn bầu trời xem, đó chính là dị tượng do chín mươi chín Thiên Hỏa Lô hóa thành. Kỳ thực những Thiên Hỏa đó đều bị bọn họ khống chế, cũng không có gì nguy hiểm. Ngươi nhìn mặt đất đi, đó là ba trăm sáu mươi lăm hỏa mạch lòng đất của Trọng Huyền tông. Còn nước của những con sông kia là nguyên liệu dùng để luyện khí bằng thủy pháp. Lốc xoáy là dị tượng sinh ra khi luyện khí!”
Lạc Ly nghiêng tai lắng nghe, sau đó nói: “Đúng là huyền bí. Nếu như có thể thấy tận mắt thì tốt biết mấy!”
Sơn Nhạc chân nhân lắc đầu, nói: “Đừng mơ mộng nữa! Sơn môn Trọng Huyền tông không phải là nơi người ngoài có thể đi vào!
Trừ phi ngươi có giao tình liên quan tới tánh mạng với Trọng Huyền tông, còn không thì ai cũng không thể bước vào Trọng Huyền tông một bước!
Trọng Huyền tông này giàu vách thiên hạ, thu hút vô số ánh mắt nhòm ngó. Từng bị người khác đánh cướp vô số lần. Thế nên sơn môn đóng chặt, người không phận sự miễn vào!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Không vào sơn môn được vậy thì chúng ta đi đâu mua pháp bảo?”
Sơn Nhạc chân nhân nói: “Trọng Huyền tông có xây dựng phường thị ở bên ngoài Trọng Huyền sơn mạch, ngươi có thể mua được tất cả mọi thứ ở nơi đó”.