Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Đạo Độc Hành

Chương 564-1: Mười ba tiên thân danh Lạc Ly! (1)



Lạc Ly nín tiếng! Ba ức sáu ngàn vạn năm sau, cho dù là Phản Hư chân nhất cũng phải bốc hơi khỏi nhân gian, xem ra không thể gặp lại thổ hào quy này nữa rồi!
Thiên Quy rời khỏi. Tính luôn hai mươi mốt Thiên giai linh vật này thì Lạc Ly còn thiếu hai mươi chín Thiên giai linh vật thì có thể hoàn thành cửu chuyển.
Khi Thiên Quy rời khỏi, thương nhân trao đổi linh vật đột nhiên đến đây tìm Lạc Ly nói: “Ông chủ, ta cũng phải đi đây!”
Lạc Ly sửng sốt nói: “Ngươi phải đi, đi đâu?”
Thương nhân nói: “Thật ra ta chính là vị diện thương nhân sống nhờ trên người Thiên Quy. Thiên Quy đại nhân đã bắt đầu di cư, ta tự nhiên cũng phải rời đi với bọn họ!”
Lạc Ly lập tức trợn mắt. Nếu như hắn rời khỏi thì mình hết cách trao đổi thiên địa linh vật. Hiện giờ hắn còn thiếu hai mươi chín Thiên giai linh vật thì mới có thể hoàn thành chín lần luyện thể!
Nếu như thương nhân này rời khỏi thì cho dù Lạc Ly có nhiều Hoàng giai linh vật đi nữa thì cũng hết cách đổi thành Thiên giai linh vật, lại còn là sáu Hỏa ba Thổ một Thủy. Lạc Ly lập tức phát ngốc!
Hắn khẽ cắn môi nói: “Đạo hữu, trước khi đi, ta muốn xin ngươi giúp ta một việc. Có thể liên hệ Thiên Quy tiền bối giúp ta hay không. Ta nguyện ý bán đan thụ Phá Chướng Đan cho hắn!”
Mặc dù Phá Chướng Đan rất có giá trị thế nhưng vì luyện thể, Lạc Ly chỉ có thể từ bỏ chúng nó. Mặt khác Lạc Ly có ba gốc đan thụ, bán hai gốc, chừa lại một gốc, coi như cũng đáng!
Thương nhân đó do dự nói: “Thiên Quy đại nhân không phải là người mà cấp bậc như ta có thể tiếp xúc!”
Lạc Ly lấy Kiền Linh Tử Đàn cùng Dưỡng Hồn Mộc ra nói: “Đạo hữu, giúp một chút đi, chỉ cần ngươi truyền tin giúp ta thì chúng nó sẽ là của ngươi!”
Nhìn thiên địa linh vật, thương nhân khẽ cắn môi nói: “Người chết vì tài, chim chết vì ăn, liều mạng! Ngươi chờ ở đây đi!”
Lạc Ly lo lắng chờ đợi, nếu như thương nhân một đi không trở lại thì kế hoạch dùng Thiên giai linh vật đúc pháp thể coi như lùi lại vô thời hạn.
Nhưng tiền có thể xui ma khiển quỷ. Thương nhân nhận tiền của Lạc Ly nên làm việc rất năng nổ. Khoảng ba canh giờ sau, Thiên Quy lại quay trở lại!
Mỗi lần thân hình to lớn của nó di chuyển thì toàn bộ Thái Sơ động thiên giống như đang run rẩy. Hắn đi tới chỗ Lạc Ly, nói: “Ngươi tính bán đan thụ Phá Chướng Đan cho ta?”
Lạc Ly nói: “Đúng vậy. Thế nhưng đan thụ này là báu vật vô giá, có thể trồng được vô số Phá Chướng Đan, giá không hề rẻ. Mỗi một gốc đan thụ cần một vạn năng lượng kết tinh cấp bốn!”
Thiên Quy lắc đầu nói: “Không thể nào, ngươi suy nghĩ quá đơn giản rồi!
Đan thụ Phá Chướng Đan là vật trong động thiên thế giới của ngươi, tương đương với một bộ phận trên cơ thể của ngươi. Chuyển nó qua thế giới của ta, thời không biến hóa, pháp tắc biến dị, chúng nó rất khó sống sót. Cho dù sống thì cũng cần mấy trăm năm bồi dưỡng. Thậm chí có khả năng biến dị. Cho nên chuyện dời trồng là chuyện không thể nào!”
Lạc Ly nói: “Nếu như thực sự không thể nào thì ngươi cũng không tới đây! Chỉ cần một chút năng lượng kết tinh thì có thể khiến hậu duệ của ngươi có cơ hội mạnh mẽ hơn, vì sao lại không thử qua một lần chứ?”
Thiên Quy nói: “Quả thật, lần này rời khỏi, chúng ta không còn cơ hội gặp nhau nữa, coi như mất hẳn Phá Chướng Đan. Mặc dù cơ hội rất xa vời thế nhưng chúng ta vẫn muốn thử một lần!
Thế nhưng một gốc đan thụ Phá Chướng Đan tuyệt đối không trị giá một vạn năng lượng kết tinh cấp bốn. Mặc dù năng lượng kết tinh chả là gì với chúng ta thế nhưng chúng ta cũng không phải là kẻ ngốc!”
Lạc Ly nói: “Một vạn năng lượng kết tinh cấp bốn thì có hơi mắc, ta có thể lấy bớt, năm ngàn, ngươi thấy thế nào?”
Chào giá trên trời, trả giá dưới đất, Lạc Ly bắt đầu bàn giá!
Thiên Quy lắc đầu nói: “Không nói thừa thải, nếu dời trồng xong, mỗi gốc cây còn sống ta sẽ cho ngươi ba ngàn năng lượng kết tinh cấp bốn. Nếu dời trồng không sống thì ta cũng không để ngươi nghèo trắng, mỗi một gốc đan thụ ta cho ngươi mười năng lượng kết tinh cấp bốn coi như tiền bồi thường! Nếu như ngươi đồng ý thì chúng ta sẽ giao dịch, nếu như ngươi không đồng ý thì chúng ta sẽ xoay người bỏ đi. Ta không có công phu mặc cả với ngươi!”
Thiên Quy không muốn nói thừa thải, Lạc Ly cũng không bàn giá tiếp. Hiện tại hắn còn thiếu hai mươi tám Thiên giai linh vật, cho dù cả ba đan thụ của mình đều dời trồng thất bại thì mình vẫn có thể có đủ thiên địa linh vật.
Cẩn thận cân nhắc, Lạc Ly quyết định từ bỏ đan thụ Phá Chương Đan, dốc sức tranh thủ Thiên giai linh vật. Hắn cắn răng nói:
“Được, vậy đi, chúng ta trao đổi. Thế nhưng phải do tự ta lựa chọn thuộc tính ẩn chứa trong năng lượng kết tinh cấp bốn!”
Thiên Quy gật đầu, sau đó nói: “Được!”
Hai bên ký khế ước, Thiên Quy giao nộp thiên địa linh vật, Lạc Ly đi lấy hàng.
Lạc Ly đi về Thái Sơ động thiên của mình, đi vào Tử Thúy đan phòng, đi tới trước ba gốc đan thụ, thở dài một tiếng nói: “Hết cách rồi, vì đạt được sức mạnh to lớn hơn, chỉ có thể bỏ qua các ngươi!”
Nói xong, Lạc Ly bắt đầu ra tay phân giải đan thất, rút ba gốc đan thụ này ra.
Đây hoàn toàn là hành động hủy hoại. Sau khi cẩn thận rút ba gốc đan thụ ra, Tử Thúy đan phòng nổ vang một tiếng, biến thành phế tích. Mặc dù bên trong đang chậm rãi khôi phục, thế nhưng không có hơn mười năm thì không khôi phục đủ.
Hai loại đan thụ khác ở trong đó cũng không thể kết trái được, cần sửa chữa Tử Thúy đan phòng xong thì mới có thể sử dụng tiếp.
Lạc Ly lấy ba gốc đan thụ tới tay thì biết ngay, đan thụ sẽ chết ngay lập tức, chuyện dời trồng căn bản không thể thành công. Hắn lập tức sử dụng thần thông thưởng thiện phạt ác, dẫn dắt sức mạnh thiên địa truyền vào đan thụ. Dưới thần thông, thời gian đan thụ tan rã được kéo dài.
Lạc Ly vội vàng mang vào Thái Sơ phường thị, đây cũng tương đương với một lần chuyển hoán thời không. Sau khi tới Thái Sơ phường thị thì sức sống của đan thụ càng mỏng manh hơn, sắp sửa sụp đổ.
Lạc Ly lập tức đưa đan thụ cho Thiên Quy, coi như giao dịch thành công. Khi ta đưa cho ngươi thì vẫn còn sống, có chết cũng không liên quan tới ta!
Thiên Quy lập tức giao cho một tên thuộc hạ ở bên cạnh. Tên thuộc hạ này am hiểu nuôi trồng loại linh thực này nhất. Một bên không ngừng thi pháp, muốn cứu sống đan thụ, một bên vọt ra phía ngoài, muốn mang trở lại động thiên thế giới của mình.
Tên thuộc hạ đó mang theo đan thụ chưa đi được mấy bước thì đã có một gốc đan thụ hóa thành tro bụi!
Sau đó hắn biến mất không thấy bóng dáng. Thế nhưng nhìn khế ước thì lại một gốc đan thụ tối đen. Cây đan thụ cuối cùng kiên trì được nửa canh giờ thì cũng tắt!
Thế nhưng chuyện này không liên quan tới Lạc Ly, khế ước hoàn thành, mặc dù dời trồng thất bại thế nhưng Lạc Ly có được ba mươi Thiên giai linh vật!
Thiên Quy thở dài một tiếng, nói: “Đáng tiếc, ta phải đi đây. Thế nhưng trước khi đi ta tặng ngươi một câu nói!”
Lạc Ly nói: “Mời tiền bối nói!”
Chương trước Chương tiếp
Loading...