Đại Đạo Độc Hành
Chương 473-1: Rắc rối phức tạp tham di tích! (1)
“Đúng rồi, sư đệ, ngươi tu luyện Lưu Ly Hải, ta mãnh liệt đề cử sát thứ ba mươi sáu Hạo Ba Tru Ma Sát! Đặc tính của pháp này là phá ma, phá sát, phá trận, phá quỷ, phá tà! Chuyên duyệt thứ tà ma quỷ mị này!
Ngươi luyện tốt pháp thuật này…”
Sư huynh này nói chuyện bằng giọng trẻ con, dường như rất thích nói chuyện, sau khi mở miệng thì nói mãi không chịu dừng, đứng ở đây chừng một khắc chung.
Ba vị sư huynh khác u sầu nhìn hắn, không biết nên nói gì cho phải!
Trong đó một vị sư huynh duỗi tay ra, mấy chục con Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện, bao vây mọi người. Hắn tu luyện Chúng Sinh Lâm Dạ Xoa đạo, lệ quỷ xung quanh bay tới nơi này đều né tránh Dạ Xoa.
Lạc Ly không khỏi hỏi: “Xin hỏi pháp danh của sư huynh!”
Sư huynh đó nói: “Ta chính là Quyển Thổ ở Ninh Tĩnh Thiên. Nếu như sư đệ có gì thắc mắc, không rõ, cứ việc tới hỏi ta!”
Lạc Ly bị hắn nói nhức đầu, vội vàng nói: “Vâng, vâng, sư huynh, nếu ta có thắc mắc thì nhất định sẽ tới hỏi người!”
Lúc này Quyển Thổ mới phát hiện bản thân đang trong vòng nguy hiểm, đã nói một khắc chung, hắn nói: “Được rồi, các vị sư đệ, theo ta giết ra ngoài!”
Sư huynh thả Phi Thiên Dạ Xoa lặng lẽ nói: “Quyển Thổ sư huynh ở Ninh Tĩnh Thiên rất ít người nói chuyện với hắn, cho nên hắn mới nhìn thấy ai thì cũng nói chuyện không ngừng!”
Lạc Ly nói: “Đa tạ sư huynh chỉ điểm, xin hỏi đại danh của sư huynh?”
Vóc dáng của sư huynh đó rất cao, nói: “Ta gọi là Ô Sơn, ta là đệ tử Tịnh Hoả Đảo!”
Năm người hội hợp, một đường đi về trước, tuy dọc đường đi gặp không ít lệ quỷ kỳ dị, nhưng không chịu nổi một kích trong tay năm người bọn họ.
Lúc này bạo động lệ quỷ từ từ bình ổn, đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái bắt đầu thu hồi lệ quỷ của mình lại, trên đại địa, tuy khắp nơi đều tung lung không chịu nổi, nhưng chiến đấu hỗn loạn ở khắp nơi gần như đã chấm dứt.
Minh Vương tông, Hoả Thần tông, Vô Thượng Thiên Đạo tông, sau khi bảy mươi hai pháp trụ sinh ra, toàn bộ đều rời khỏi Quỷ Châu, chiến đấu của Sát Ma tông cùng Trường Bạch kiếm phái cũng dần dần kết thúc.
Trường Bạch Kiếm phái vừa thấy minh hữu đều lui hết, bọn họ cũng bắt đầu lùi lại. Sát Ma tông có lòng truy sát, nhưng tổn thất thảm trọng, cuối cùng hai bên chỉ có thể ngưng chiến, ngày sau tìm cơ hội giết tới cùng.
Sự kiện lần này, có thể nói cứ chấm dứt như thế. Tuy có vẻ đầu voi đuôi chuột, thế nhưng cuối cùng cũng trôi qua.
Chiến đấu kết thúc, theo thời gian trôi qua, Cửu U Quỷ Minh phái bắt đầu điều chỉnh lại núi sông. Cứ như vậy, Quỷ Tổ khánh điển lần này, bởi vì trận chiến này mà chấm dứt.
Lần này Cửu U Quỷ Minh phái tổn thất thảm trọng, ít nhất bảy Nguyên Anh chân quân chết trận, ba Hoá Thần chân tôn bị thương, đệ tử trong môn phái chết vô số, thế nhưng tổn thất nặng nhất chính là quỷ sủng vô tận.
Chúng Sinh Quỷ Mạc bị đánh vỡ, ba năm sau mới có thể chậm rãi khôi phục trở lại, lúc này thường xuyên có lệ quỷ chạy khỏi Quỷ Châu, đi khắp bốn phương. Bọn họ cần phải thủ hộ bốn phương, ngăn cản lệ quỷ chạy ra ngoài.
Lại có lời đồn bảo khố của bọn họ bị người khác đánh cướp, tích luỹ mấy chục vạn năm bị người ta cướp sạch không còn. Còn cả Luyện Đan Đường, Luyện Khí Đường hoặc các phúc địa cũng đều bị người khác cướp sạch, thậm chí đại địa linh mạch cũng bị người khác dẫn đi mấy mạch, có thể nói trận chiến này Cửu U Quỷ Minh phái thương cân động cốt, tổn thất thảm trọng.
Thế nhưng càng khiến Cửu U Quỷ Minh phái phẫn nộ đó là thời khắc mấu chốt chỉ có Hỗn Nguyên tông cùng Sát Ma tông đứng ra, những minh hữu khác, ví như Diệu Nhân Hoá tông, Tạo Hoá tông, Vô Tâm tông, toàn bộ mặc kệ, dù sau đó đã giải thích bằng mọi cách, thế nhưng cũng không có ích gì!
Cửu U Quỷ Minh phái hoàn toàn lạnh lùng đối đãi bọn họ, phủ đệ trong Quỷ Tổ Thành của bọn họ đều bị Cửu U Quỷ Minh phái viện đủ lý do thu hồi lại. Những tông môn này cũng không muốn ở lại đây nhiều thêm nữa, lần lượt rời khỏi.
Sau khi đại chiến, Cửu U Quỷ Minh phái rất biết ơn Hỗn Nguyên tông, tạ lễ đủ thứ, Lạc Ly cũng được tạ lễ một túi trữ vật chừng năm mươi vạn linh thạch.
Chuyện luyện thành sát thứ bảy mươi bảy của Lưu Ly Hải là Điệp Long Sát, Lạc Ly không muốn nói cho người khác ngay lúc này, hắn muốn chờ lần đại bỉ mười năm sau, sử dụng pháp thuật này trước mặt các đệ tử Hỗn Nguyên tông, để mọi người kinh ngốc, bội phục, để mọi người biết sư phụ chọn mình là chính xác cỡ nào, để cho Tân Nguyên tổ sư biết hắn sai rồi.
Cho nên, Lạc Ly chỉ sử dụng Điệp Long Hải Bạo Sát khi ở một mình, chỉ cần có đệ tử Hỗn Nguyên tông khác, Lạc Ly lập tức giấu kín.
Chuyện xong xuôi, rất nhiều tu sĩ Hỗn Nguyên tông rời khỏi. Lạc Ly đã từng hứa tiếp tục trấn thủ nơi này, cho nên chỉ có một mình hắn không rời khỏi, tiếp tục ở lại phủ đệ Hõn Nguyên tông.
Đi trên đường cái, Lạc Ly đưa tiễn sư tổ sư huynh, thở dài một tiếng, hắn có cảm giác, lần ngộ đạo trong lúc chiến tranh trước đó để mình có thể tiếp tục đột phá.
Trên đường cái, có không ít tạp dịch Cửu U Quỷ Minh phái đang dọn dẹp đường cái, chỉnh lí tổn hại trong đại chiến.
Lạc Ly nhìn tất cả, luôn cảm thấy chuyện trong bảo khố rất quỷ dị, tuyệt đối có vấn đề.
Lạc Ly có chuyện trong lòng, đi đường không chú ý, đột nhiên va trúng một tạp dịch Cửu U Quỷ Minh phái đang quét rác, phó dịch đó lập tức cúi đầu gập người nói:
“Thành thật xin lỗi, thành thật xin lỗi!”
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Không sao cả!”
Phó dịch đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lạc Ly, miệng nhép nhẹ, nhưng lại không nói ra câu nào, thế nhưng nhìn khẩu hình của hắn, Lạc Ly lập tức hiểu được hắn nói gì:
“Đi, đi mau, rời khỏi nơi này! Quỷ Châu sắp huỷ diệt, đi mau!”
Lạc Ly sửng sốt, phó dịch này chính là Đoạn Nguyên Nhai, lần trước mình giúp hắn, hắn mượn mình một trăm linh thạch, mình cho hắn một ngàn.
Lạc Ly nhìn qua, Đoạn Nguyên Nhai cúi đầu, tiếp tục quét rác, thế nhưng thân hình chớp loé, biến mất không còn tung tích. Lạc Ly không hề nhìn ra đây là độn thuật gì. Đây đâu phải là người tàn tật tu luyện tẩu hoả nhập ma nữa?
Lạc Ly hít sâu một hơi, chuyện này càng ngày càng không ổn!
Thế nhưng mặc dù Đoạn Nguyên Nhai mạo hiểm tới đây cảnh cáo, nhưng Lạc Ly sẽ không rời khỏi.
Hắn có mười bảy Hư Linh Kim Đan chân nhân, cho dù đối mặt với Nguyên Anh chân quân thì cũng có thể đánh một trận. Mặt khác hắn còn có Đại Thần Uy Bàn Cổ Diệt Thế Phủ, còn có hoa bất tử Mạn Đà La mà lão ăn mày đã tặng hắn, cho nên Lạc Ly có can đảm đối mặt tất cả. Đoạn Nguyên Nhai cảnh cáo như thế trái lại kích thích lòng tò mò của hắn.
Mặt khác Lạc Ly có cảm giác kỳ quái, chuyện này có liên quan với mình.
Xem ra ngọn nguồn chuyện này bắt đầu ở Già La di tích. Lúc trước tuy rằng mình đã ngăn chặn quỷ tộc xâm nhập, thế nhưng sau khi Cửu U Quỷ Minh phái tới thì cũng không hoàn toàn đóng lại lối đi tới Quỷ giới như mình đã tưởng tượng.
Ngươi luyện tốt pháp thuật này…”
Sư huynh này nói chuyện bằng giọng trẻ con, dường như rất thích nói chuyện, sau khi mở miệng thì nói mãi không chịu dừng, đứng ở đây chừng một khắc chung.
Ba vị sư huynh khác u sầu nhìn hắn, không biết nên nói gì cho phải!
Trong đó một vị sư huynh duỗi tay ra, mấy chục con Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện, bao vây mọi người. Hắn tu luyện Chúng Sinh Lâm Dạ Xoa đạo, lệ quỷ xung quanh bay tới nơi này đều né tránh Dạ Xoa.
Lạc Ly không khỏi hỏi: “Xin hỏi pháp danh của sư huynh!”
Sư huynh đó nói: “Ta chính là Quyển Thổ ở Ninh Tĩnh Thiên. Nếu như sư đệ có gì thắc mắc, không rõ, cứ việc tới hỏi ta!”
Lạc Ly bị hắn nói nhức đầu, vội vàng nói: “Vâng, vâng, sư huynh, nếu ta có thắc mắc thì nhất định sẽ tới hỏi người!”
Lúc này Quyển Thổ mới phát hiện bản thân đang trong vòng nguy hiểm, đã nói một khắc chung, hắn nói: “Được rồi, các vị sư đệ, theo ta giết ra ngoài!”
Sư huynh thả Phi Thiên Dạ Xoa lặng lẽ nói: “Quyển Thổ sư huynh ở Ninh Tĩnh Thiên rất ít người nói chuyện với hắn, cho nên hắn mới nhìn thấy ai thì cũng nói chuyện không ngừng!”
Lạc Ly nói: “Đa tạ sư huynh chỉ điểm, xin hỏi đại danh của sư huynh?”
Vóc dáng của sư huynh đó rất cao, nói: “Ta gọi là Ô Sơn, ta là đệ tử Tịnh Hoả Đảo!”
Năm người hội hợp, một đường đi về trước, tuy dọc đường đi gặp không ít lệ quỷ kỳ dị, nhưng không chịu nổi một kích trong tay năm người bọn họ.
Lúc này bạo động lệ quỷ từ từ bình ổn, đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái bắt đầu thu hồi lệ quỷ của mình lại, trên đại địa, tuy khắp nơi đều tung lung không chịu nổi, nhưng chiến đấu hỗn loạn ở khắp nơi gần như đã chấm dứt.
Minh Vương tông, Hoả Thần tông, Vô Thượng Thiên Đạo tông, sau khi bảy mươi hai pháp trụ sinh ra, toàn bộ đều rời khỏi Quỷ Châu, chiến đấu của Sát Ma tông cùng Trường Bạch kiếm phái cũng dần dần kết thúc.
Trường Bạch Kiếm phái vừa thấy minh hữu đều lui hết, bọn họ cũng bắt đầu lùi lại. Sát Ma tông có lòng truy sát, nhưng tổn thất thảm trọng, cuối cùng hai bên chỉ có thể ngưng chiến, ngày sau tìm cơ hội giết tới cùng.
Sự kiện lần này, có thể nói cứ chấm dứt như thế. Tuy có vẻ đầu voi đuôi chuột, thế nhưng cuối cùng cũng trôi qua.
Chiến đấu kết thúc, theo thời gian trôi qua, Cửu U Quỷ Minh phái bắt đầu điều chỉnh lại núi sông. Cứ như vậy, Quỷ Tổ khánh điển lần này, bởi vì trận chiến này mà chấm dứt.
Lần này Cửu U Quỷ Minh phái tổn thất thảm trọng, ít nhất bảy Nguyên Anh chân quân chết trận, ba Hoá Thần chân tôn bị thương, đệ tử trong môn phái chết vô số, thế nhưng tổn thất nặng nhất chính là quỷ sủng vô tận.
Chúng Sinh Quỷ Mạc bị đánh vỡ, ba năm sau mới có thể chậm rãi khôi phục trở lại, lúc này thường xuyên có lệ quỷ chạy khỏi Quỷ Châu, đi khắp bốn phương. Bọn họ cần phải thủ hộ bốn phương, ngăn cản lệ quỷ chạy ra ngoài.
Lại có lời đồn bảo khố của bọn họ bị người khác đánh cướp, tích luỹ mấy chục vạn năm bị người ta cướp sạch không còn. Còn cả Luyện Đan Đường, Luyện Khí Đường hoặc các phúc địa cũng đều bị người khác cướp sạch, thậm chí đại địa linh mạch cũng bị người khác dẫn đi mấy mạch, có thể nói trận chiến này Cửu U Quỷ Minh phái thương cân động cốt, tổn thất thảm trọng.
Thế nhưng càng khiến Cửu U Quỷ Minh phái phẫn nộ đó là thời khắc mấu chốt chỉ có Hỗn Nguyên tông cùng Sát Ma tông đứng ra, những minh hữu khác, ví như Diệu Nhân Hoá tông, Tạo Hoá tông, Vô Tâm tông, toàn bộ mặc kệ, dù sau đó đã giải thích bằng mọi cách, thế nhưng cũng không có ích gì!
Cửu U Quỷ Minh phái hoàn toàn lạnh lùng đối đãi bọn họ, phủ đệ trong Quỷ Tổ Thành của bọn họ đều bị Cửu U Quỷ Minh phái viện đủ lý do thu hồi lại. Những tông môn này cũng không muốn ở lại đây nhiều thêm nữa, lần lượt rời khỏi.
Sau khi đại chiến, Cửu U Quỷ Minh phái rất biết ơn Hỗn Nguyên tông, tạ lễ đủ thứ, Lạc Ly cũng được tạ lễ một túi trữ vật chừng năm mươi vạn linh thạch.
Chuyện luyện thành sát thứ bảy mươi bảy của Lưu Ly Hải là Điệp Long Sát, Lạc Ly không muốn nói cho người khác ngay lúc này, hắn muốn chờ lần đại bỉ mười năm sau, sử dụng pháp thuật này trước mặt các đệ tử Hỗn Nguyên tông, để mọi người kinh ngốc, bội phục, để mọi người biết sư phụ chọn mình là chính xác cỡ nào, để cho Tân Nguyên tổ sư biết hắn sai rồi.
Cho nên, Lạc Ly chỉ sử dụng Điệp Long Hải Bạo Sát khi ở một mình, chỉ cần có đệ tử Hỗn Nguyên tông khác, Lạc Ly lập tức giấu kín.
Chuyện xong xuôi, rất nhiều tu sĩ Hỗn Nguyên tông rời khỏi. Lạc Ly đã từng hứa tiếp tục trấn thủ nơi này, cho nên chỉ có một mình hắn không rời khỏi, tiếp tục ở lại phủ đệ Hõn Nguyên tông.
Đi trên đường cái, Lạc Ly đưa tiễn sư tổ sư huynh, thở dài một tiếng, hắn có cảm giác, lần ngộ đạo trong lúc chiến tranh trước đó để mình có thể tiếp tục đột phá.
Trên đường cái, có không ít tạp dịch Cửu U Quỷ Minh phái đang dọn dẹp đường cái, chỉnh lí tổn hại trong đại chiến.
Lạc Ly nhìn tất cả, luôn cảm thấy chuyện trong bảo khố rất quỷ dị, tuyệt đối có vấn đề.
Lạc Ly có chuyện trong lòng, đi đường không chú ý, đột nhiên va trúng một tạp dịch Cửu U Quỷ Minh phái đang quét rác, phó dịch đó lập tức cúi đầu gập người nói:
“Thành thật xin lỗi, thành thật xin lỗi!”
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Không sao cả!”
Phó dịch đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lạc Ly, miệng nhép nhẹ, nhưng lại không nói ra câu nào, thế nhưng nhìn khẩu hình của hắn, Lạc Ly lập tức hiểu được hắn nói gì:
“Đi, đi mau, rời khỏi nơi này! Quỷ Châu sắp huỷ diệt, đi mau!”
Lạc Ly sửng sốt, phó dịch này chính là Đoạn Nguyên Nhai, lần trước mình giúp hắn, hắn mượn mình một trăm linh thạch, mình cho hắn một ngàn.
Lạc Ly nhìn qua, Đoạn Nguyên Nhai cúi đầu, tiếp tục quét rác, thế nhưng thân hình chớp loé, biến mất không còn tung tích. Lạc Ly không hề nhìn ra đây là độn thuật gì. Đây đâu phải là người tàn tật tu luyện tẩu hoả nhập ma nữa?
Lạc Ly hít sâu một hơi, chuyện này càng ngày càng không ổn!
Thế nhưng mặc dù Đoạn Nguyên Nhai mạo hiểm tới đây cảnh cáo, nhưng Lạc Ly sẽ không rời khỏi.
Hắn có mười bảy Hư Linh Kim Đan chân nhân, cho dù đối mặt với Nguyên Anh chân quân thì cũng có thể đánh một trận. Mặt khác hắn còn có Đại Thần Uy Bàn Cổ Diệt Thế Phủ, còn có hoa bất tử Mạn Đà La mà lão ăn mày đã tặng hắn, cho nên Lạc Ly có can đảm đối mặt tất cả. Đoạn Nguyên Nhai cảnh cáo như thế trái lại kích thích lòng tò mò của hắn.
Mặt khác Lạc Ly có cảm giác kỳ quái, chuyện này có liên quan với mình.
Xem ra ngọn nguồn chuyện này bắt đầu ở Già La di tích. Lúc trước tuy rằng mình đã ngăn chặn quỷ tộc xâm nhập, thế nhưng sau khi Cửu U Quỷ Minh phái tới thì cũng không hoàn toàn đóng lại lối đi tới Quỷ giới như mình đã tưởng tượng.