Đại Đạo Độc Hành
Chương 471-2: Nghịch thiên bảy mươi hai thần trụ! (2)
“Sao có thể, ngay cả Phản Hư chân nhất cũng không thể đánh nát Chúng Sinh Quỷ Mạc được!”
“Bảy mươi hai cây pháp trụ này chắc là hấp thu địa khí của Quỷ Châu, mà Chúng Sinh Quỷ Mạc là do địa khí Quỷ Châu biến thành, tự mâu thuẫn với nhau, cho nên vỡ rồi!”
Toàn bộ bốn phương tám hướng Quỷ Châu đã được tổ sư Quỷ Cốc tử của Cửu U Quỷ Minh phái bày ra một lớp Chúng Sinh Quỷ Mạc, nhằm tránh lệ quỷ Quỷ Châu chạy ra ngoài Quỷ Châu. Quỷ Mạc này tồn tại vô số vạn năm, lúc trước Lạc Ly còn thông qua thí luyện ở nơi đó, không ngờ lại bị một đòn bắn của Cửu U Quỷ Minh tông bắn nát!
Đột nhiên Minh Hải đại trận của Cửu U Quỷ Minh tông thình lình giải thể, bảy mươi hai thần trụ ầm ầm sụp đổ, vô số đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông nhanh chóng rớt xuống.
Bỗng nghe thấy tiếng kêu của Diêm La chân quân: “Không hay, Chúng Sinh Quỷ Mạc vỡ nát, tất cả vạn quỷ đã điên rồi, lệ quỷ phản phệ, sắp muốn Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, mọi người cẩn thận!”
“Không hay, toàn bộ quỷ vật đã điên rồi, mọi người cẩn thận, chư quỷ bạo loạn, sắp muốn Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, mọi người cẩn thận, chống đỡ qua một canh giờ thì hỗn loạn sẽ chấm dứt!”
Lời còn chưa dứt, lớp hộ thuẫn màu trắng bao quanh Quỷ Tổ Thành nổ vang một tiếng rồi vỡ vụn!
Sau đó vô số lệ quỷ tạo thành biển quỷ, vô số mãnh quỷ tạo thành núi quỷ, cả đám đỏ mắt, xoay đầu tới lui, tìm kiếm thịt tươi!
Vạn quỷ điên cuồng, lệ quỷ phản phệ, Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, người sống chớ gần!
Tức khắc, toàn bộ tu sĩ kêu rên một tiếng, chạy khắp bốn phía.
Pháp môn tu luyện của Cửu U Quỷ Minh tông chủ yếu là nuôi quỷ, khống chế quỷ. Nhưng cũng giống như nuôi ngựa có ngày ngựa sợ chạy loạn, nuôi heo có ngày heo vọt lên cắn!
Nuôi quỷ vạn năm, cuối cùng lệ quỷ bạo động! Chúng Sinh Quỷ Mạc vỡ nát khiến cho tất cả vạn quỷ trên Quỷ Châu mất khống chế, phản phệ chủ nhân.
Nháy mắt, trời đất đều loạn. Vô số lệ quỷ trên bầu trời mất khống chế, đánh xuống mặt đất.
Quỷ ảnh khắp trời, khủng bố tới cực điểm. Một ít đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái thoát ra được lập tức bị ác quỷ bao vây, phát ra tiếng kêu thảm thiết, chốc lát sau, một bộ xương trắng rớt xuống, máu thịt cả người đều bị ăn tươi.
Cũng có tu sĩ bị ác quỷ đụng trúng, cả người không chút vết thương, thế nhưng thi thể lặng thinh ngã xuống, hồn phách đã bị lệ quỷ hấp thu!
Biển quỷ tàn sát khắp nơi, gặp người liền nhào tới, nhìn thấy thứ còn sống thì cắn. Tất cả lệ quỷ đểu phản phệ, bắt đầu tìm kiếm người sống, gặp người thì cắn, hấp thu chân khí nguyên dương cùng sinh hồn của người sống.
May mà người bình thường ở Quỷ Tổ Thành vì Minh Vương tông xâm nhập nên được đưa hết vào động phủ bảo hộ, nơi đó phòng ngự nghiêm ngặt, không có nguy hiểm, bằng không thì sau chuyện này sẽ có vô số người chết.
Bên trong Quỷ Tổ Thành chỉ còn lại khách khứa tới từ các nơi, cũng còn có đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái. Mọi người chạy trốn bốn phía, tránh né quỷ loạn đáng sợ này.
Thế nhưng trận lệ quỷ bạo động này chỉ kéo dài một canh giờ, sau thời gian đó, hiệu ứng do Chúng Sinh Quỷ Mạc tan vỡ trôi qua, các ác quỷ sẽ trở lại bình thường, trong cơ thể của chúng nó đều có cấm chế khống chế của Cửu U Quỷ Minh phái.
Trận quỷ loạn này khiến Minh Vương tông cùng Hoả Thần tông bị Cửu U Quỷ Minh phái đánh nát pháp trận có cơ hội kiếm ra một đường sinh cơ. Tuy nhiên bọn họ cũng phải đối mắt với vô số lệ quỷ tập kích điên cuồng. Nhất là Minh Vương đông, một số Quỷ Thể trong bọn họ cũng trở nên điên cuồng.
Thế nhưng chuyện này vẫn cứu mạng của bọn họ, bằng không pháp trận vỡ nát thì chỉ còn có vận mệnh bị giết hại. Trong hỗn loạn này, không còn ai chiến đấu với nhau, tất cả mọi người đều liều mạng trốn chạy, tránh thoát quỷ loạn.
Ngay cả hai đại Đạo Tôn của Hỗn Nguyên tông cũng không chém giết với Vô Thượng Thiên Đạo tông nữa mà kết trận đối kháng với quỷ triều.
Mà Vô Thượng Thiên Đạo tông thì lập tức quay đầu bay về phía đông. Bọn họ muốn rời khỏi nơi này.
Duy chỉ có Trường Bạch kiếm phái cùng Sát Ma tông vẫn còn chiến đấu, không chết không dừng, cho dù quỷ triều bạo loạn có đáng sợ cách mấy thì bọn họ cũng mặc kệ.
Lạc Ly lập tức có phản ứng, hét lớn một tiếng, nói: “Chúng ta đi mau!”
Nói xong hắn lao vọt về phía sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái, nơi đó có vô số pháp trận phòng thủ cùng cấm chế bảo hộ, chỉ cần chạy trốn tới đó thì có thể an toàn.
Phía sau Lạc Ly, bốn đệ tử Hỗn Nguyên tông hô lên:
“Lạc Ly sư đệ, đừng trốn. Chúng ta tổ hợp Ma Đạo Đại Trận, trận quỷ loạn nho nhỏ này không là gì cả!”
Thế nhưng khi quay người lại thì phát hiện Lạc Ly đã mất tăm, bọn họ nhìn nhau, chỉ có thể trốn theo Lạc Ly.
Thiên Nhất tông, Vô Lượng tông, Đại La Kim Tiên tông, Thái Dương thần cung, Khiên Cơ tông, Diệu Hoá tông, Tạo Hoá tông, Vô Tâm tông, Thất Thương tông, Long Dương giáo, tu sĩ các lộ, đều sử dụng đủ mọi chiêu thức, bắt đầu chạy trốn.
Có người tránh né tại chỗ, cũng có người đối mặt với lệ quỷ, giết ra ngoài. Cũng có người chậm chân, bị lệ quỷ bao quanh, không ngừng kêu thảm thiết, cuối cùng tắt tiếng, hoàn toàn tử vong.
Mỗi người đều có duyên pháp của mình, vận mệnh của mình!
Trong cơn lũ, mạnh ai nấy chạy!
Lạc Ly vẫn chạy trốn loạn xạ, tốc độ như điện, nhảy vào trong sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái. Bởi vì trận bạo loạn này, trong sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái, nơi nơi đều là tu sĩ chạy nạn, cũng có vài người nhân lúc cháy nhà đi hôi của.
Nếu không thì vì sao lại có nhiều tu sĩ mượn chuyện chạy trốn nhảy vào Cửu U Quỷ Minh phái, thu gom khắp nơi, tập kích phúc địa, gặp gì cướp đó.
Đây gọi là tiệc không cần mời, không mời cũng tới. Có vô số môn phái, khánh điển thường là ngày tận thế của chính họ.
Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều như thế, vừa ngộ đạo tỉnh táo lại, thấy chuyện không hay thì quay đầu bỏ chạy.
Chờ khi Lạc Ly phục hồi tinh thần thì đột ngột phát hiện mình đã bất tri bất giác chạy tới gần bảo khố Cửu U Quỷ Minh phái. Trước đó Quỷ Nhãn chân nhân dẫn hắn tới đây lấy bảo vật, đoạn đường này hắn nhớ kỹ, khi Cửu U Quỷ Minh phái có chuyện, hắn theo bản năng chạy trốn tới nơi này.
Bảo khố này rất kín đáo, ngoại trừ người từng tới đây như Lạc Ly thì rất khó tìm thấy!
Lạc Ly không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ:
“Ta bị gì vậy? Chẵng lẽ trong mấy trận hạo kiếp trước, cướp bảo khố thành nghiện rồi?
Đây là bệnh, phải trị!”
“Cửu U Quỷ Minh tông vừa gặp chuyện không may, thân thể ta không chịu khống chế chạy tới chỗ này, nhưng Cửu U Quỷ Minh phái chính là minh hữu với Hỗn Nguyên tông ta. Tuy có ác nhân như U Hồng, nhưng cũng có bằng hữu như Quỷ Nhãn Quỷ Thủ, ta tuyệt đối không chạm vào bảo khố của bọn họ!”
Lạc Ly quyết tâm tuyệt đối không đánh cướp bảo khố của Cửu U Quỷ Minh tông, thế nhưng hai chân vẫn bước đi, đi tới trước cửa bảo khố.
Hắn tự biện giải cho mình:
“Ta chỉ nhìn qua mà thôi, mọi người đều là minh hữu, vạn nhất Cửu U Quỷ Minh phái bị người ta đánh cướp thì sao, như thế sẽ tổn thất thảm trọng!”
“Bảy mươi hai cây pháp trụ này chắc là hấp thu địa khí của Quỷ Châu, mà Chúng Sinh Quỷ Mạc là do địa khí Quỷ Châu biến thành, tự mâu thuẫn với nhau, cho nên vỡ rồi!”
Toàn bộ bốn phương tám hướng Quỷ Châu đã được tổ sư Quỷ Cốc tử của Cửu U Quỷ Minh phái bày ra một lớp Chúng Sinh Quỷ Mạc, nhằm tránh lệ quỷ Quỷ Châu chạy ra ngoài Quỷ Châu. Quỷ Mạc này tồn tại vô số vạn năm, lúc trước Lạc Ly còn thông qua thí luyện ở nơi đó, không ngờ lại bị một đòn bắn của Cửu U Quỷ Minh tông bắn nát!
Đột nhiên Minh Hải đại trận của Cửu U Quỷ Minh tông thình lình giải thể, bảy mươi hai thần trụ ầm ầm sụp đổ, vô số đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông nhanh chóng rớt xuống.
Bỗng nghe thấy tiếng kêu của Diêm La chân quân: “Không hay, Chúng Sinh Quỷ Mạc vỡ nát, tất cả vạn quỷ đã điên rồi, lệ quỷ phản phệ, sắp muốn Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, mọi người cẩn thận!”
“Không hay, toàn bộ quỷ vật đã điên rồi, mọi người cẩn thận, chư quỷ bạo loạn, sắp muốn Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, mọi người cẩn thận, chống đỡ qua một canh giờ thì hỗn loạn sẽ chấm dứt!”
Lời còn chưa dứt, lớp hộ thuẫn màu trắng bao quanh Quỷ Tổ Thành nổ vang một tiếng rồi vỡ vụn!
Sau đó vô số lệ quỷ tạo thành biển quỷ, vô số mãnh quỷ tạo thành núi quỷ, cả đám đỏ mắt, xoay đầu tới lui, tìm kiếm thịt tươi!
Vạn quỷ điên cuồng, lệ quỷ phản phệ, Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, người sống chớ gần!
Tức khắc, toàn bộ tu sĩ kêu rên một tiếng, chạy khắp bốn phía.
Pháp môn tu luyện của Cửu U Quỷ Minh tông chủ yếu là nuôi quỷ, khống chế quỷ. Nhưng cũng giống như nuôi ngựa có ngày ngựa sợ chạy loạn, nuôi heo có ngày heo vọt lên cắn!
Nuôi quỷ vạn năm, cuối cùng lệ quỷ bạo động! Chúng Sinh Quỷ Mạc vỡ nát khiến cho tất cả vạn quỷ trên Quỷ Châu mất khống chế, phản phệ chủ nhân.
Nháy mắt, trời đất đều loạn. Vô số lệ quỷ trên bầu trời mất khống chế, đánh xuống mặt đất.
Quỷ ảnh khắp trời, khủng bố tới cực điểm. Một ít đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái thoát ra được lập tức bị ác quỷ bao vây, phát ra tiếng kêu thảm thiết, chốc lát sau, một bộ xương trắng rớt xuống, máu thịt cả người đều bị ăn tươi.
Cũng có tu sĩ bị ác quỷ đụng trúng, cả người không chút vết thương, thế nhưng thi thể lặng thinh ngã xuống, hồn phách đã bị lệ quỷ hấp thu!
Biển quỷ tàn sát khắp nơi, gặp người liền nhào tới, nhìn thấy thứ còn sống thì cắn. Tất cả lệ quỷ đểu phản phệ, bắt đầu tìm kiếm người sống, gặp người thì cắn, hấp thu chân khí nguyên dương cùng sinh hồn của người sống.
May mà người bình thường ở Quỷ Tổ Thành vì Minh Vương tông xâm nhập nên được đưa hết vào động phủ bảo hộ, nơi đó phòng ngự nghiêm ngặt, không có nguy hiểm, bằng không thì sau chuyện này sẽ có vô số người chết.
Bên trong Quỷ Tổ Thành chỉ còn lại khách khứa tới từ các nơi, cũng còn có đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái. Mọi người chạy trốn bốn phía, tránh né quỷ loạn đáng sợ này.
Thế nhưng trận lệ quỷ bạo động này chỉ kéo dài một canh giờ, sau thời gian đó, hiệu ứng do Chúng Sinh Quỷ Mạc tan vỡ trôi qua, các ác quỷ sẽ trở lại bình thường, trong cơ thể của chúng nó đều có cấm chế khống chế của Cửu U Quỷ Minh phái.
Trận quỷ loạn này khiến Minh Vương tông cùng Hoả Thần tông bị Cửu U Quỷ Minh phái đánh nát pháp trận có cơ hội kiếm ra một đường sinh cơ. Tuy nhiên bọn họ cũng phải đối mắt với vô số lệ quỷ tập kích điên cuồng. Nhất là Minh Vương đông, một số Quỷ Thể trong bọn họ cũng trở nên điên cuồng.
Thế nhưng chuyện này vẫn cứu mạng của bọn họ, bằng không pháp trận vỡ nát thì chỉ còn có vận mệnh bị giết hại. Trong hỗn loạn này, không còn ai chiến đấu với nhau, tất cả mọi người đều liều mạng trốn chạy, tránh thoát quỷ loạn.
Ngay cả hai đại Đạo Tôn của Hỗn Nguyên tông cũng không chém giết với Vô Thượng Thiên Đạo tông nữa mà kết trận đối kháng với quỷ triều.
Mà Vô Thượng Thiên Đạo tông thì lập tức quay đầu bay về phía đông. Bọn họ muốn rời khỏi nơi này.
Duy chỉ có Trường Bạch kiếm phái cùng Sát Ma tông vẫn còn chiến đấu, không chết không dừng, cho dù quỷ triều bạo loạn có đáng sợ cách mấy thì bọn họ cũng mặc kệ.
Lạc Ly lập tức có phản ứng, hét lớn một tiếng, nói: “Chúng ta đi mau!”
Nói xong hắn lao vọt về phía sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái, nơi đó có vô số pháp trận phòng thủ cùng cấm chế bảo hộ, chỉ cần chạy trốn tới đó thì có thể an toàn.
Phía sau Lạc Ly, bốn đệ tử Hỗn Nguyên tông hô lên:
“Lạc Ly sư đệ, đừng trốn. Chúng ta tổ hợp Ma Đạo Đại Trận, trận quỷ loạn nho nhỏ này không là gì cả!”
Thế nhưng khi quay người lại thì phát hiện Lạc Ly đã mất tăm, bọn họ nhìn nhau, chỉ có thể trốn theo Lạc Ly.
Thiên Nhất tông, Vô Lượng tông, Đại La Kim Tiên tông, Thái Dương thần cung, Khiên Cơ tông, Diệu Hoá tông, Tạo Hoá tông, Vô Tâm tông, Thất Thương tông, Long Dương giáo, tu sĩ các lộ, đều sử dụng đủ mọi chiêu thức, bắt đầu chạy trốn.
Có người tránh né tại chỗ, cũng có người đối mặt với lệ quỷ, giết ra ngoài. Cũng có người chậm chân, bị lệ quỷ bao quanh, không ngừng kêu thảm thiết, cuối cùng tắt tiếng, hoàn toàn tử vong.
Mỗi người đều có duyên pháp của mình, vận mệnh của mình!
Trong cơn lũ, mạnh ai nấy chạy!
Lạc Ly vẫn chạy trốn loạn xạ, tốc độ như điện, nhảy vào trong sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái. Bởi vì trận bạo loạn này, trong sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái, nơi nơi đều là tu sĩ chạy nạn, cũng có vài người nhân lúc cháy nhà đi hôi của.
Nếu không thì vì sao lại có nhiều tu sĩ mượn chuyện chạy trốn nhảy vào Cửu U Quỷ Minh phái, thu gom khắp nơi, tập kích phúc địa, gặp gì cướp đó.
Đây gọi là tiệc không cần mời, không mời cũng tới. Có vô số môn phái, khánh điển thường là ngày tận thế của chính họ.
Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều như thế, vừa ngộ đạo tỉnh táo lại, thấy chuyện không hay thì quay đầu bỏ chạy.
Chờ khi Lạc Ly phục hồi tinh thần thì đột ngột phát hiện mình đã bất tri bất giác chạy tới gần bảo khố Cửu U Quỷ Minh phái. Trước đó Quỷ Nhãn chân nhân dẫn hắn tới đây lấy bảo vật, đoạn đường này hắn nhớ kỹ, khi Cửu U Quỷ Minh phái có chuyện, hắn theo bản năng chạy trốn tới nơi này.
Bảo khố này rất kín đáo, ngoại trừ người từng tới đây như Lạc Ly thì rất khó tìm thấy!
Lạc Ly không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ:
“Ta bị gì vậy? Chẵng lẽ trong mấy trận hạo kiếp trước, cướp bảo khố thành nghiện rồi?
Đây là bệnh, phải trị!”
“Cửu U Quỷ Minh tông vừa gặp chuyện không may, thân thể ta không chịu khống chế chạy tới chỗ này, nhưng Cửu U Quỷ Minh phái chính là minh hữu với Hỗn Nguyên tông ta. Tuy có ác nhân như U Hồng, nhưng cũng có bằng hữu như Quỷ Nhãn Quỷ Thủ, ta tuyệt đối không chạm vào bảo khố của bọn họ!”
Lạc Ly quyết tâm tuyệt đối không đánh cướp bảo khố của Cửu U Quỷ Minh tông, thế nhưng hai chân vẫn bước đi, đi tới trước cửa bảo khố.
Hắn tự biện giải cho mình:
“Ta chỉ nhìn qua mà thôi, mọi người đều là minh hữu, vạn nhất Cửu U Quỷ Minh phái bị người ta đánh cướp thì sao, như thế sẽ tổn thất thảm trọng!”