Đại Đạo Độc Hành
Chương 463: Thắng lợi trở về luyện linh vật!
U Hồng chân nhân thấy không đánh trúng Lạc Ly, hắn dùng tay chạm nhẹ vào mi tâm, sau đó lại nhìn Lạc Ly.
Hắn chậm rãi nói: “Lạc Ly, ngươi chết chắc rồi, ngươi chết chắc rồi!”
Lạc Ly rống lớn, sử dụng Thái Sơn pháp. Một ngọn Thái Sơn thật lớn biến hóa trên người hắn, lúc này hắn dùng để phòng ngự.
Nháy mắt, U Hồng chân nhân lại bắn một đạo hồng quang tới Lạc Ly, đánh trúng phòng ngự Thái Sơn Lạc Ly biến ra, Thái Sơn bị hồng quang đánh nát, cũng không thể khiến hồng quang lệch hướng quá nhiều, lướt qua mặt Lạc Ly, suýt nữa đánh trúng Lạc Ly. Cuối cùng đánh trúng một cây cổ thụ, cổ thụ lập tức hóa thành tro bụi, bất kể thứ gì, chỉ cần bị pháp này đánh trúng, đều tan thành tro bụi!
U Hồng chân nhân lại lấy tay chạm nhẹ tới mi tâm, sau đó lại nhìn Lạc Ly, hắn nhép miệng nói:
“Lạc Ly, ngươi chết chắc rồi! Chết dưới Minh Quang Tử Diệt pháp của ta, không ai có thể siêu sinh!”
Nhìn thấy hắn chuẩn bị phóng ra hồng quang đáng sợ đó, Lạc Ly hít sau một hơi, không nhúc nhích, nhìn U Hồng chân nhân!
U Hồng chân nhân phát ra hồng quang đó cũng tiêu hao rất lớn, mới đó, Lạc Ly cảm thấy quỷ khí trên người U Hồng chân nhân tan biến ba phần, hồng quang này, hắn không còn bắn ra được bao nhiêu cái nữa.
U Hồng chân nhân không quan tâm, lại bắn ra một đạo hồng quang bay thẳng tới đỉnh đầu Lạc Ly. Hào quang nháy mắt đã tới, căn bản không có thời gian tránh né.
Thế nhưng lần này Lạc Ly không tránh né, hắn lấy ra một mặt gương, sử dụng Thương Hải Minh Nguyệt Sát!
Mặc dù kết giới trinh sát của Thương Hải Minh Nguyệt Sát vừa phóng thích ra bên ngoài đã bị khói độc ăn mòn, thế nhưng Lạc Ly mượn nháy mắt đó, pháp thuật biến hóa, Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương giám xuất hiện trong tay. Gương tay lớn bảy tấc, chế bằng hồng đồng, khuôn là tử kim, tạo hình cổ xưa, mặt trái có rất nhiều phù chú màu vàng, trên kính xuất hiện vô số đồ án ngôi sao.
Sau đó Lạc Ly dùng kính này chắn lại, bắn ngược!
Nháy mắt, hồng quang bị kính này ngăn cản, sau đó bắn ngược trở lại, lập tức bắn trúng người U Hồng chân nhân.
Hắn kinh ngạc nhìn tới chỗ mình bị đánh trúng, không khỏi hô:
“Sao có thể!”
Lúc này Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám vang lên một tiếng trong trẻo, hóa thành tro bụi, đồng thời, cả người U Hồng chân nhân giựt nảy, hóa thành tro bụi!
Bất kể là nhục thân hay quỷ hồn, hay pháp bảo trên người, hay Kim Đan đều hóa hết thành tro bụi, U Hồng chân nhân tử vong!
Lạc Ly thở phào một hơi, hắn lại thử triệu hồi Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám, Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám lại hiện hình, vẫn hoàn hảo, đây là ích lợi sau khi dung hợp với hải vực. Chỉ cần Lạc Ly không chết, pháp thuật còn, pháp bảo sẽ vĩnh viễn bất diệt. Nếu Lạc Ly chết, pháp bảo này cũng tự động biến mất.
Thắng lợi, thế nhưng trận chiến này rất kinh tâm, ý lui của Lạc Ly càng đậm, hắn xoay người rời khỏi nơi này, trở lại Hỗn Nguyên phủ đệ.
Thế nhưng hắn nghĩ tới nghĩ lui, dừng di chuyển, lấy đai trữ vật của U Hồng chân nhân ra, mạnh mẽ phá mở.
Trong đó có hai trăm viên thượng phẩm linh thạch, trong đó có một trăm bốn mươi viên là của mình, khó trách U Hồng chân nhân muốn cướp mình. Một Kim Đan chân nhân mà chỉ mới có sáu mươi vạn linh thạch, nhìn thấy Lạc Ly xài tiền như nước, sao có thể không ghen tị?
Ngoài linh thạch ra còn có một phần Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa, còn có một ít đan dược, một ít tài liệu luyện khí, một ít linh thảo, linh thảo rất nhiều, xem ra hắn có không ít thu hoạch.
Ngoài ra còn có mấy ngọc trúc giản. Thế nhưng Lạc Ly không hề nhìn qua, hắn lấy hết toàn bộ thu hoạch của U Hồng chân nhân trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn, thả vào thế giới động thiên của mình. Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa đã hòa tan lại với nhau, sau khi trở về thì có thể cắt.
Vật phẩm trước đó cùng ngọc trúc giản, hắn không động tới. Sau đó duỗi tay đánh một chưởng, đai trữ vật vỡ nát, không gian biến hóa, những thứ đó đều tiêu tán hết.
U Hồng chân nhân không giống mấy tên tu sĩ Trúc Cơ như Quỷ Tâm, hắn là Kim Đan chân nhân, lại còn là một trong tám đại chấp sự, địa vị ở Cửu U Quỷ Minh tông không hề thấp, cường long không đè nổi địa đầu xà, vẫn nên cẩn thận một chút, không để lại bất cứ ký hiệu, dấu hiệu gì. Lỡ như bị ai đó phát hiện, như vậy mình thảm rồi!
Xử lý xong, Lạc Ly bắt đầu quay về, dọc đường đi rất cẩn thận, cũng vô sự, không lâu sau đó đã tới cửa rời khỏi Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.
Thế nhưng Lạc Ly không tùy tiện rời khỏi nơi này, nơi này cách truyền tống trận một khoảng cách, hắn không tin đoạn đường đó sẽ bình yên vô sự.
Cũng có tu sĩ ôm chung suy nghĩ với Lạc Ly nên tụ tập lại không ít người. Mọi người đều chờ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mỉm cười với nhau, đây là những tu sĩ có thu hoạch trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.
Những tu sĩ không có thu hoạch thì khác, ánh mắt của ai nấy đều lộ hung quang, xem người này, nhìn người kia, ánh mắt dáo dát không ngừng.
Từ từ nơi này tụ tập mấy chục tu sĩ, không biết do ai dẫn đầu, mọi người cùng nhau rời khỏi Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.
Rời khỏi kết giới, bên ngoài quả nhiên có không ít tu sĩ đang đi tới đi lui, lét lút rình trộm. Bọn họ nhìn thấy nhiều người như vậy, chỉ có thể trợn mắt nhìn.
Đám người Lạc Ly kéo bè kéo đảng đi vào truyền tống trận, ai nấy đều thả linh thạch lên mặt đất, nháy mắt chợt lóe, biến mất không còn bóng dáng, quay trở về thánh địa.
Đến thánh địa bình đài, tất cả mọi người thở phào một tiếng, có người bắt đầu mua Giải Độc đan ngay, giải trừ kịch độc trên người.
Nhưng Lạc Ly biết, rất nhiều người trúng phải Quỷ độc, hiện tại không phát hiện, tương lai khi bùng nổ cũng là thời khắc bọn họ mất mạng.
Thế nhưng ngoài dự đoán của Lạc Ly là, đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông đứng ở bên ngoài nhìn thấy có tu sĩ rời khỏi Vạn Độc Quỷ Càn Khôn, lập tức tới gần, nói:
“Đạo hữu, ngươi đại nạn lâm đầu rồi!”
Đối phương lập tức cả kinh, nói: “Chuyện gì!”
“Ngươi trúng Quỷ độc, độc này rất là đáng sợ…”
Lạc Ly thở dài một tiếng, đúng là núi cao còn có núi cao hơn. Quỷ độc trở thành phương pháp kiếm tiền của đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông. Những tu sĩ này phát hiện mình trúng phải kịch độc, sợ hãi không thôi, cái gì cũng không quan trọng bằng tính mạng của mình, như vậy thu hoạch của bọn họ trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn đều trở thành thu hoạch của đệ Cửu U Quỷ Minh Tông.
Có người chạy về phía Lạc Ly, Lạc Ly lắc đầu, rời khỏi thánh địa, quay về Già La di tích, sau khó ngự kiếm bay lên trời, bay về phía Quỷ Tổ thành.
Chuyến đi này, Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao tiểu thành, Lạc Ly có thể đồng thời sử dụng ba pháp thuật, hắn vừa sử dụng Phích Lịch Chấn Quang Độn, vừa sử dụng ngự kiếm phi hành, tốc độ nhanh gấp mấy lần.
Ngoài ra còn có rất nhiều thu hoạch khác. Lạc Ly trở lại Quỷ Tổ thành, đi thẳng tới Quỷ điếm. Tới đây, gọi chưởng quầy tới, bắt đầu tiêu thụ thu hoạch của mình.
Thu hoạch từ những tay muốn cướp Lạc Ly nhưng không được, bị Lạc ly cướp lại. Thu hoạch trong Vạn Quỷ Độc Càn Khôn như đuôi của Linh Độn thử, linh thảo ba ngàn năm. Lạc Ly đều tiêu thụ hết.
Hắn chậm rãi nói: “Lạc Ly, ngươi chết chắc rồi, ngươi chết chắc rồi!”
Lạc Ly rống lớn, sử dụng Thái Sơn pháp. Một ngọn Thái Sơn thật lớn biến hóa trên người hắn, lúc này hắn dùng để phòng ngự.
Nháy mắt, U Hồng chân nhân lại bắn một đạo hồng quang tới Lạc Ly, đánh trúng phòng ngự Thái Sơn Lạc Ly biến ra, Thái Sơn bị hồng quang đánh nát, cũng không thể khiến hồng quang lệch hướng quá nhiều, lướt qua mặt Lạc Ly, suýt nữa đánh trúng Lạc Ly. Cuối cùng đánh trúng một cây cổ thụ, cổ thụ lập tức hóa thành tro bụi, bất kể thứ gì, chỉ cần bị pháp này đánh trúng, đều tan thành tro bụi!
U Hồng chân nhân lại lấy tay chạm nhẹ tới mi tâm, sau đó lại nhìn Lạc Ly, hắn nhép miệng nói:
“Lạc Ly, ngươi chết chắc rồi! Chết dưới Minh Quang Tử Diệt pháp của ta, không ai có thể siêu sinh!”
Nhìn thấy hắn chuẩn bị phóng ra hồng quang đáng sợ đó, Lạc Ly hít sau một hơi, không nhúc nhích, nhìn U Hồng chân nhân!
U Hồng chân nhân phát ra hồng quang đó cũng tiêu hao rất lớn, mới đó, Lạc Ly cảm thấy quỷ khí trên người U Hồng chân nhân tan biến ba phần, hồng quang này, hắn không còn bắn ra được bao nhiêu cái nữa.
U Hồng chân nhân không quan tâm, lại bắn ra một đạo hồng quang bay thẳng tới đỉnh đầu Lạc Ly. Hào quang nháy mắt đã tới, căn bản không có thời gian tránh né.
Thế nhưng lần này Lạc Ly không tránh né, hắn lấy ra một mặt gương, sử dụng Thương Hải Minh Nguyệt Sát!
Mặc dù kết giới trinh sát của Thương Hải Minh Nguyệt Sát vừa phóng thích ra bên ngoài đã bị khói độc ăn mòn, thế nhưng Lạc Ly mượn nháy mắt đó, pháp thuật biến hóa, Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương giám xuất hiện trong tay. Gương tay lớn bảy tấc, chế bằng hồng đồng, khuôn là tử kim, tạo hình cổ xưa, mặt trái có rất nhiều phù chú màu vàng, trên kính xuất hiện vô số đồ án ngôi sao.
Sau đó Lạc Ly dùng kính này chắn lại, bắn ngược!
Nháy mắt, hồng quang bị kính này ngăn cản, sau đó bắn ngược trở lại, lập tức bắn trúng người U Hồng chân nhân.
Hắn kinh ngạc nhìn tới chỗ mình bị đánh trúng, không khỏi hô:
“Sao có thể!”
Lúc này Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám vang lên một tiếng trong trẻo, hóa thành tro bụi, đồng thời, cả người U Hồng chân nhân giựt nảy, hóa thành tro bụi!
Bất kể là nhục thân hay quỷ hồn, hay pháp bảo trên người, hay Kim Đan đều hóa hết thành tro bụi, U Hồng chân nhân tử vong!
Lạc Ly thở phào một hơi, hắn lại thử triệu hồi Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám, Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám lại hiện hình, vẫn hoàn hảo, đây là ích lợi sau khi dung hợp với hải vực. Chỉ cần Lạc Ly không chết, pháp thuật còn, pháp bảo sẽ vĩnh viễn bất diệt. Nếu Lạc Ly chết, pháp bảo này cũng tự động biến mất.
Thắng lợi, thế nhưng trận chiến này rất kinh tâm, ý lui của Lạc Ly càng đậm, hắn xoay người rời khỏi nơi này, trở lại Hỗn Nguyên phủ đệ.
Thế nhưng hắn nghĩ tới nghĩ lui, dừng di chuyển, lấy đai trữ vật của U Hồng chân nhân ra, mạnh mẽ phá mở.
Trong đó có hai trăm viên thượng phẩm linh thạch, trong đó có một trăm bốn mươi viên là của mình, khó trách U Hồng chân nhân muốn cướp mình. Một Kim Đan chân nhân mà chỉ mới có sáu mươi vạn linh thạch, nhìn thấy Lạc Ly xài tiền như nước, sao có thể không ghen tị?
Ngoài linh thạch ra còn có một phần Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa, còn có một ít đan dược, một ít tài liệu luyện khí, một ít linh thảo, linh thảo rất nhiều, xem ra hắn có không ít thu hoạch.
Ngoài ra còn có mấy ngọc trúc giản. Thế nhưng Lạc Ly không hề nhìn qua, hắn lấy hết toàn bộ thu hoạch của U Hồng chân nhân trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn, thả vào thế giới động thiên của mình. Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa đã hòa tan lại với nhau, sau khi trở về thì có thể cắt.
Vật phẩm trước đó cùng ngọc trúc giản, hắn không động tới. Sau đó duỗi tay đánh một chưởng, đai trữ vật vỡ nát, không gian biến hóa, những thứ đó đều tiêu tán hết.
U Hồng chân nhân không giống mấy tên tu sĩ Trúc Cơ như Quỷ Tâm, hắn là Kim Đan chân nhân, lại còn là một trong tám đại chấp sự, địa vị ở Cửu U Quỷ Minh tông không hề thấp, cường long không đè nổi địa đầu xà, vẫn nên cẩn thận một chút, không để lại bất cứ ký hiệu, dấu hiệu gì. Lỡ như bị ai đó phát hiện, như vậy mình thảm rồi!
Xử lý xong, Lạc Ly bắt đầu quay về, dọc đường đi rất cẩn thận, cũng vô sự, không lâu sau đó đã tới cửa rời khỏi Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.
Thế nhưng Lạc Ly không tùy tiện rời khỏi nơi này, nơi này cách truyền tống trận một khoảng cách, hắn không tin đoạn đường đó sẽ bình yên vô sự.
Cũng có tu sĩ ôm chung suy nghĩ với Lạc Ly nên tụ tập lại không ít người. Mọi người đều chờ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mỉm cười với nhau, đây là những tu sĩ có thu hoạch trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.
Những tu sĩ không có thu hoạch thì khác, ánh mắt của ai nấy đều lộ hung quang, xem người này, nhìn người kia, ánh mắt dáo dát không ngừng.
Từ từ nơi này tụ tập mấy chục tu sĩ, không biết do ai dẫn đầu, mọi người cùng nhau rời khỏi Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.
Rời khỏi kết giới, bên ngoài quả nhiên có không ít tu sĩ đang đi tới đi lui, lét lút rình trộm. Bọn họ nhìn thấy nhiều người như vậy, chỉ có thể trợn mắt nhìn.
Đám người Lạc Ly kéo bè kéo đảng đi vào truyền tống trận, ai nấy đều thả linh thạch lên mặt đất, nháy mắt chợt lóe, biến mất không còn bóng dáng, quay trở về thánh địa.
Đến thánh địa bình đài, tất cả mọi người thở phào một tiếng, có người bắt đầu mua Giải Độc đan ngay, giải trừ kịch độc trên người.
Nhưng Lạc Ly biết, rất nhiều người trúng phải Quỷ độc, hiện tại không phát hiện, tương lai khi bùng nổ cũng là thời khắc bọn họ mất mạng.
Thế nhưng ngoài dự đoán của Lạc Ly là, đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông đứng ở bên ngoài nhìn thấy có tu sĩ rời khỏi Vạn Độc Quỷ Càn Khôn, lập tức tới gần, nói:
“Đạo hữu, ngươi đại nạn lâm đầu rồi!”
Đối phương lập tức cả kinh, nói: “Chuyện gì!”
“Ngươi trúng Quỷ độc, độc này rất là đáng sợ…”
Lạc Ly thở dài một tiếng, đúng là núi cao còn có núi cao hơn. Quỷ độc trở thành phương pháp kiếm tiền của đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông. Những tu sĩ này phát hiện mình trúng phải kịch độc, sợ hãi không thôi, cái gì cũng không quan trọng bằng tính mạng của mình, như vậy thu hoạch của bọn họ trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn đều trở thành thu hoạch của đệ Cửu U Quỷ Minh Tông.
Có người chạy về phía Lạc Ly, Lạc Ly lắc đầu, rời khỏi thánh địa, quay về Già La di tích, sau khó ngự kiếm bay lên trời, bay về phía Quỷ Tổ thành.
Chuyến đi này, Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao tiểu thành, Lạc Ly có thể đồng thời sử dụng ba pháp thuật, hắn vừa sử dụng Phích Lịch Chấn Quang Độn, vừa sử dụng ngự kiếm phi hành, tốc độ nhanh gấp mấy lần.
Ngoài ra còn có rất nhiều thu hoạch khác. Lạc Ly trở lại Quỷ Tổ thành, đi thẳng tới Quỷ điếm. Tới đây, gọi chưởng quầy tới, bắt đầu tiêu thụ thu hoạch của mình.
Thu hoạch từ những tay muốn cướp Lạc Ly nhưng không được, bị Lạc ly cướp lại. Thu hoạch trong Vạn Quỷ Độc Càn Khôn như đuôi của Linh Độn thử, linh thảo ba ngàn năm. Lạc Ly đều tiêu thụ hết.