Đại Đạo Độc Hành
Chương 443-2: Nhất triêu trì thủy tương đồ lục! (2)
Đối phương không biết trên người bọn họ có Ma thần cảm ứng, đã bị khóa chặt, phương pháp chạy trốn ẩn núp bình thường căn bản không có hiệu quả.
Hai đại pháp tướng tiến vào trong tinh cầu, chiến trận không chiến do Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái bị đánh tan, trên tinh cầu, Thất Hoàng kiếm tông bắt đầu phản kích, bọn họ không bao giờ e ngại vô tận oanh kích trên không trung nữa, liên tục sử dụng thủ đoạn cường đại, tình thế lập tức thay đổi.
Hai đại pháp tướng thu nhỏ lại, không còn khổng lồ như trước nữa, đồng thời né tránh chiến đấu kịch liệt trên đất liền, chuyên môn tìm giết tu sĩ Trúc Cơ Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái.
Đột nhiên pháp tướng to lớn chấn động, pháp trận thứ bốn lại chia làm năm, hóa thành năm tiểu hình pháp tướng.
Thiện Vân chân quân truyền lệnh: “Chia ra làm năm, đều tự chiến đấu, mọi người hành động mau lên. Nếu như gặp cường địch, lập tức la lên, viện quân sẽ tới ngay!”
Ma Đạo đại trận của năm người Lạc Ly do Thất Trúc sư huynh khống chế hoàn toàn, trên thủy kính lập tức xuất hiện hơn mười điểm đỏ, đều là đối tượng phải tiêu diệt. Hắn khống chết pháp tướng bay tới điểm đỏ gần nhất.
Đệ tử Đại Diễn kiếm phái đó dùng Thổ Độn chui xuống dưới lòng đất trăm trượng, cả người hóa thành một cương thi, không tiết một hơi thở nào ra ngoài. Thế nhưng vô dụng, bị pháp tướng khóa chặt, Thất Trúc sư huynh duỗi tay ra, nhẹ nhàng nói: “Kim Phù Đồ, Tử Kim Xuyên Tâm Châm!”
Nháy mắt, một đạo chân khí hình châm bắn ra, một kích ám sát đối phương. Sau đó Thất Trúc sư huynh lại duỗi tay ra, pháp khí cùng túi trữ vật trên thi thể đối phương đều bị lấy ra.
Tiếp tục đi tìm tên thứ hai. Đệ tử Đại Diễn kiếm phái thứ hai lại dùng cách biến hóa, hóa thành một cây tùng. Trên cây tùng có vài con sóc đang chơi đùa với nhau.
Thất Trúc sư huynh vờ như không nhìn ra, bay qua cây tùng đó, nhẹ nhàng cử động: “Lưu Ly Hải Thanh Ngư Du Lân Sát!”
Kiếm quang chợt lóe, tu sĩ đó lập tức tử vong, thi thể hóa thành nhân tộc, hào quang chợt lóe, tất cả mọi thứ đều bị lấy mất.
Người tiếp theo, đệ tử Đại Diễn kiếm phái thứ ba núp trên một ngọn núi, hóa thành một cục đá, rất giống thần thông của Thái Sơ Động Thiên của Lạc Ly. Nếu như không có Thánh Ma khóa mục tiêu, không ai có thể nhìn ra hắn núp ở nơi đó. Lần này Thất Trúc sư huynh ra tay càng đơn giản hơn, một cái Thông Thiên Phong Thái Sơn Áp Đỉnh, lập tức đè thành thịt nát, không thể chết thêm được nữa!
Tâm Cuồng thở dài một tiếng, nói: “Đây đúng là đồ sát. Kì thực Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái dốc sức đánh một trận với chúng ta thì chưa biết hươu chết về tay ai!
Thất Trúc nói: “Đúng vậy, cho nên nhớ kỹ, phàm là chiến đấu, phải dũng cảm tiến về phía trước, không thể chạy trốn ẩn núp, càng sợ chết thì càng chết nhanh, cuối cùng cũng chỉ bị người ta giết như giết gà giết chó!”
Tiếp tục tìm kiếm kẻ địch!
Trên thiên địa phía xa, hơn mười cột sáng thật lớn xuất hiện, cột sáng không ngừng phát tán linh khí, Lạc Ly không khỏi hỏi:
“Đó là cái gì?”
Thất Trúc trả lời: “Tán linh khí trụ, mỗi một khí trụ đại biểu một Hóa Thần chân tôn tử vong!
Có thể đạt tới cảnh giới Hóa Thần thì có thể chúa tể linh khí, thiên địa trong người. Sau khi bọn họ mất, nguyên khí trong cơ thể quay về thiên địa, cho nên mới có tán linh khí trụ này.
Lạc Ly nói: “Chúng ta đánh chết tam đại Hóa Thần, tại sao lại không có tán linh khí trụ vậy?”
Thất Trúc trả lời: “Thời điểm chưa tới, phải mất một khoảng thời gian tán khí vào thiên địa thì mới hình thành ra tán linh khí trụ!
Trận chiến này rất hung mãnh, bất kể Thất Hoàng tông hay Vô Thượng Thiên Đạo tông, sợ là đều tổn thất nặng nề!”
Từng cái ký hiệu màu đỏ biến mất, đột nhiên đằng xa truyền tới một thần niệm.
“Chiến trận thứ bốn, tiểu đội thứ hai xin giúp đỡ, xin giúp đỡ!”
Thất Trúc lập tức khống chế pháp tướng bay lên, bay qua phía đó, ở đó có một Nguyên Anh chân quân Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, hắn từ từ phát hiện đệ tử dưới tay chết từng đám, bất kể núp như thế nào cung không núp nổi, cho nên bùng nổ, triệu hồi toàn bộ đệ tử Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, ra sức chiến một trận.
Xa xa, một tiểu hình Thánh Ma pháp tướng đang đại chiến liên tục với một kiếm trận. Lúc này Thất Trúc khống chế pháp tướng bay lên, phương xa còn có hai pháp tướng bay tới, Nguyên Anh chân quân Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái không khỏi buồn bã than một tiếng, thét:
“Vô Thượng Thiên Đạo tông minh hữu, cứu mạng! Đừng thấy chết mà không cứu!”
Nghe kêu như thế, Lạc Ly cả kinh, chẳng lẽ có tu sĩ Vô Thượng Thiên Đạo tông tới?
Thế nhưng bọn họ chẳng nghe tin gì cả nên mới thấy lạ. Vô Thượng Thiên Đạo tông đại chiến Thất Hoàng kiếm tông thì làm sao có thể bỏ mặc chiến đấu giữa Hỗn Nguyên tông cùng Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái.
Không biết bọn họ có minh hữu viện trợ hay không? Nếu như chiến đấu, chỉ cần giao thủ thì phải không chết không ngừng. Trên đường đi, Hỗn Nguyên tông tận lực tránh tranh đấu với những tông môn khác. Đây là khuyết điểm của Thánh Tổ Ma pháp tướng.
Lúc này pháp tướng do đám người Thất Trúc sư huynh biến thành đã đi vào trên chiến trường, gia nhập vào chiến đấu. Cách đó không xa có hai pháp tướng tới đây, bọn họ cũng gia nhập. Sau đó ở bên khác tiếp tục có pháp tướng bay tới đây, nhưng không gia nhập, chỉ hộ vệ trái phải, phòng ngừa có chuyện phát sinh.
Viện quân của Thiên Đạo tông từ đầu tới cuối vẫn chưa xuất hiện, cho tới khi mấy Hỗn Nguyên Ma Đạo Đại Trận khác bay tới, năm pháp tướng tổ hợp lại với nhau tạo thành chiến trận hai mươi lăm người thì tình thế đã định, đối phương tuy liều chết chiến đấu nhưng cuối cùng vẫn bị đánh tan, toàn bộ chết trận.
Thành Ma Tổ pháp tướng chỉ cần tổ hợp thành công, bất kể là phân hóa hay tổ hợp phạm vi nhỏ, ai nấy đều có pháp tướng như thế, có thể nói vô cùng diệu dụng, Lạc Ly không khỏi hỏi:
“Sư huynh, Thánh Tổ Ma pháp tướng cũng quá mạnh rồi! Vừa có khả năng tấn công, có thể xa có thể gần, phân hóa tổ hợp, vô cùng diệu dụng, pháp tướng khác cũng đều như thế sao?”
Thất Trúc lắc đầu nói: “Không, chỉ có pháp tướng này mới như thế! Pháp tướng khác không có nhiều diệu dụng như pháp tướng này. Nên nói như thế nào đây? Đạo Chân Dương mười bảy Đạo tôn, Ma Huyền Âm mười tám Ma thần của Hỗn Nguyên tông ta đều là đệ tử Hỗn Nguyên tông dùng pháp lực hóa ra, sinh ra từ tâm niệm.
Trong thiên địa không có những Đạo tôn Ma thân đó, đều là đệ tử Hỗn Nguyên tông sáng tạo trong thời đại Hỗn Nguyên tông ta còn là Ma tông. Hỗn Độn Phá Nguyên Vạn Diệt Thánh Tổ Ma cũng giống với những pháp tướng khác, không có gì đặc biệt cả.
Thế nhưng không biết vì sao, từ thời của tổ sư Vương Dương Minh, Ma Huyền Âm đệ nhất biến, Đạo Chân Dương đệ nhất tôn xảy ra dị biến. Ma Huyền Âm đệ nhất biến có liên hệ với một Hỗn Độn thần chủ, có thể lúc đó tổ sư vì muốn có sức mạnh, vì sống sót, vì báo thù nên đã không từ bất cứ việc xấu nào.
Pháp tướng này uy lực vô cùng, thế nhưng cũng rất nguy hiểm, có ba cạm bẫy tử vong, thế nhưng lại vô cùng diệu dùng. Ngươi có nhìn thấy điểm khóa này không?”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Nhìn thấy, đúng là tỏa thiên định địa, bất kể đối phương ẩn náu ở đâu thì cũng không thể che giấu được.”
Hai đại pháp tướng tiến vào trong tinh cầu, chiến trận không chiến do Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái bị đánh tan, trên tinh cầu, Thất Hoàng kiếm tông bắt đầu phản kích, bọn họ không bao giờ e ngại vô tận oanh kích trên không trung nữa, liên tục sử dụng thủ đoạn cường đại, tình thế lập tức thay đổi.
Hai đại pháp tướng thu nhỏ lại, không còn khổng lồ như trước nữa, đồng thời né tránh chiến đấu kịch liệt trên đất liền, chuyên môn tìm giết tu sĩ Trúc Cơ Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái.
Đột nhiên pháp tướng to lớn chấn động, pháp trận thứ bốn lại chia làm năm, hóa thành năm tiểu hình pháp tướng.
Thiện Vân chân quân truyền lệnh: “Chia ra làm năm, đều tự chiến đấu, mọi người hành động mau lên. Nếu như gặp cường địch, lập tức la lên, viện quân sẽ tới ngay!”
Ma Đạo đại trận của năm người Lạc Ly do Thất Trúc sư huynh khống chế hoàn toàn, trên thủy kính lập tức xuất hiện hơn mười điểm đỏ, đều là đối tượng phải tiêu diệt. Hắn khống chết pháp tướng bay tới điểm đỏ gần nhất.
Đệ tử Đại Diễn kiếm phái đó dùng Thổ Độn chui xuống dưới lòng đất trăm trượng, cả người hóa thành một cương thi, không tiết một hơi thở nào ra ngoài. Thế nhưng vô dụng, bị pháp tướng khóa chặt, Thất Trúc sư huynh duỗi tay ra, nhẹ nhàng nói: “Kim Phù Đồ, Tử Kim Xuyên Tâm Châm!”
Nháy mắt, một đạo chân khí hình châm bắn ra, một kích ám sát đối phương. Sau đó Thất Trúc sư huynh lại duỗi tay ra, pháp khí cùng túi trữ vật trên thi thể đối phương đều bị lấy ra.
Tiếp tục đi tìm tên thứ hai. Đệ tử Đại Diễn kiếm phái thứ hai lại dùng cách biến hóa, hóa thành một cây tùng. Trên cây tùng có vài con sóc đang chơi đùa với nhau.
Thất Trúc sư huynh vờ như không nhìn ra, bay qua cây tùng đó, nhẹ nhàng cử động: “Lưu Ly Hải Thanh Ngư Du Lân Sát!”
Kiếm quang chợt lóe, tu sĩ đó lập tức tử vong, thi thể hóa thành nhân tộc, hào quang chợt lóe, tất cả mọi thứ đều bị lấy mất.
Người tiếp theo, đệ tử Đại Diễn kiếm phái thứ ba núp trên một ngọn núi, hóa thành một cục đá, rất giống thần thông của Thái Sơ Động Thiên của Lạc Ly. Nếu như không có Thánh Ma khóa mục tiêu, không ai có thể nhìn ra hắn núp ở nơi đó. Lần này Thất Trúc sư huynh ra tay càng đơn giản hơn, một cái Thông Thiên Phong Thái Sơn Áp Đỉnh, lập tức đè thành thịt nát, không thể chết thêm được nữa!
Tâm Cuồng thở dài một tiếng, nói: “Đây đúng là đồ sát. Kì thực Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái dốc sức đánh một trận với chúng ta thì chưa biết hươu chết về tay ai!
Thất Trúc nói: “Đúng vậy, cho nên nhớ kỹ, phàm là chiến đấu, phải dũng cảm tiến về phía trước, không thể chạy trốn ẩn núp, càng sợ chết thì càng chết nhanh, cuối cùng cũng chỉ bị người ta giết như giết gà giết chó!”
Tiếp tục tìm kiếm kẻ địch!
Trên thiên địa phía xa, hơn mười cột sáng thật lớn xuất hiện, cột sáng không ngừng phát tán linh khí, Lạc Ly không khỏi hỏi:
“Đó là cái gì?”
Thất Trúc trả lời: “Tán linh khí trụ, mỗi một khí trụ đại biểu một Hóa Thần chân tôn tử vong!
Có thể đạt tới cảnh giới Hóa Thần thì có thể chúa tể linh khí, thiên địa trong người. Sau khi bọn họ mất, nguyên khí trong cơ thể quay về thiên địa, cho nên mới có tán linh khí trụ này.
Lạc Ly nói: “Chúng ta đánh chết tam đại Hóa Thần, tại sao lại không có tán linh khí trụ vậy?”
Thất Trúc trả lời: “Thời điểm chưa tới, phải mất một khoảng thời gian tán khí vào thiên địa thì mới hình thành ra tán linh khí trụ!
Trận chiến này rất hung mãnh, bất kể Thất Hoàng tông hay Vô Thượng Thiên Đạo tông, sợ là đều tổn thất nặng nề!”
Từng cái ký hiệu màu đỏ biến mất, đột nhiên đằng xa truyền tới một thần niệm.
“Chiến trận thứ bốn, tiểu đội thứ hai xin giúp đỡ, xin giúp đỡ!”
Thất Trúc lập tức khống chế pháp tướng bay lên, bay qua phía đó, ở đó có một Nguyên Anh chân quân Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, hắn từ từ phát hiện đệ tử dưới tay chết từng đám, bất kể núp như thế nào cung không núp nổi, cho nên bùng nổ, triệu hồi toàn bộ đệ tử Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, ra sức chiến một trận.
Xa xa, một tiểu hình Thánh Ma pháp tướng đang đại chiến liên tục với một kiếm trận. Lúc này Thất Trúc khống chế pháp tướng bay lên, phương xa còn có hai pháp tướng bay tới, Nguyên Anh chân quân Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái không khỏi buồn bã than một tiếng, thét:
“Vô Thượng Thiên Đạo tông minh hữu, cứu mạng! Đừng thấy chết mà không cứu!”
Nghe kêu như thế, Lạc Ly cả kinh, chẳng lẽ có tu sĩ Vô Thượng Thiên Đạo tông tới?
Thế nhưng bọn họ chẳng nghe tin gì cả nên mới thấy lạ. Vô Thượng Thiên Đạo tông đại chiến Thất Hoàng kiếm tông thì làm sao có thể bỏ mặc chiến đấu giữa Hỗn Nguyên tông cùng Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái.
Không biết bọn họ có minh hữu viện trợ hay không? Nếu như chiến đấu, chỉ cần giao thủ thì phải không chết không ngừng. Trên đường đi, Hỗn Nguyên tông tận lực tránh tranh đấu với những tông môn khác. Đây là khuyết điểm của Thánh Tổ Ma pháp tướng.
Lúc này pháp tướng do đám người Thất Trúc sư huynh biến thành đã đi vào trên chiến trường, gia nhập vào chiến đấu. Cách đó không xa có hai pháp tướng tới đây, bọn họ cũng gia nhập. Sau đó ở bên khác tiếp tục có pháp tướng bay tới đây, nhưng không gia nhập, chỉ hộ vệ trái phải, phòng ngừa có chuyện phát sinh.
Viện quân của Thiên Đạo tông từ đầu tới cuối vẫn chưa xuất hiện, cho tới khi mấy Hỗn Nguyên Ma Đạo Đại Trận khác bay tới, năm pháp tướng tổ hợp lại với nhau tạo thành chiến trận hai mươi lăm người thì tình thế đã định, đối phương tuy liều chết chiến đấu nhưng cuối cùng vẫn bị đánh tan, toàn bộ chết trận.
Thành Ma Tổ pháp tướng chỉ cần tổ hợp thành công, bất kể là phân hóa hay tổ hợp phạm vi nhỏ, ai nấy đều có pháp tướng như thế, có thể nói vô cùng diệu dụng, Lạc Ly không khỏi hỏi:
“Sư huynh, Thánh Tổ Ma pháp tướng cũng quá mạnh rồi! Vừa có khả năng tấn công, có thể xa có thể gần, phân hóa tổ hợp, vô cùng diệu dụng, pháp tướng khác cũng đều như thế sao?”
Thất Trúc lắc đầu nói: “Không, chỉ có pháp tướng này mới như thế! Pháp tướng khác không có nhiều diệu dụng như pháp tướng này. Nên nói như thế nào đây? Đạo Chân Dương mười bảy Đạo tôn, Ma Huyền Âm mười tám Ma thần của Hỗn Nguyên tông ta đều là đệ tử Hỗn Nguyên tông dùng pháp lực hóa ra, sinh ra từ tâm niệm.
Trong thiên địa không có những Đạo tôn Ma thân đó, đều là đệ tử Hỗn Nguyên tông sáng tạo trong thời đại Hỗn Nguyên tông ta còn là Ma tông. Hỗn Độn Phá Nguyên Vạn Diệt Thánh Tổ Ma cũng giống với những pháp tướng khác, không có gì đặc biệt cả.
Thế nhưng không biết vì sao, từ thời của tổ sư Vương Dương Minh, Ma Huyền Âm đệ nhất biến, Đạo Chân Dương đệ nhất tôn xảy ra dị biến. Ma Huyền Âm đệ nhất biến có liên hệ với một Hỗn Độn thần chủ, có thể lúc đó tổ sư vì muốn có sức mạnh, vì sống sót, vì báo thù nên đã không từ bất cứ việc xấu nào.
Pháp tướng này uy lực vô cùng, thế nhưng cũng rất nguy hiểm, có ba cạm bẫy tử vong, thế nhưng lại vô cùng diệu dùng. Ngươi có nhìn thấy điểm khóa này không?”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Nhìn thấy, đúng là tỏa thiên định địa, bất kể đối phương ẩn náu ở đâu thì cũng không thể che giấu được.”