Đại Đạo Độc Hành
Chương 400-1: Lưu li khán hải chung tiểu thành! (1)
Phạm Vô Kiếp hét thảm một tiếng, máu tươi chảy ra, trên người hắn xuất hiện một đạo hoàng quang, có vật phẩm giống như muốn thoát khỏi người hắn. Hắn lập tức thi pháp, từ từ hoàng quang biến mất, hắn thở dài một tiếng, mới sử dụng thời gian trôi qua, trị liệu bắp đùi không ngừng chảy máu.
Thời gian trôi qua đúng là thần hiệu, bắp đùi của Phạm Vô Kiếp khôi phục lại như bình thường, ấn ký màu đen cũng không còn nữa.
Lạc Ly lấy ra một khối da thịt, pháp thuật khởi động, da thịt bắt đầu bốc cháy.
Phạm Vô Kiếp nói với Lạc Ly: “Lạc Ly sư huynh, đưa huyết nhục của ta cho ta, ta có bí pháp luyện hóa...”
Lạc Ly cầm lấy da thịt bị đốt thành tro, nói: “Ngươi không nói sớm, đều đã đốt thành tro rồi. Thứ này có độc, không thể không tiêu hủy!”
Phạm Vô Kiếp lập tức hết biết nói gì.
Phạm Vô Kiếp khôi phục trở lại bình thường, hai người lên đường, cả hai yên lặng, đi được một hồi thì Phạm Vô Kiếp đột nhiên nói:
“Không đúng, chuyện này không đúng, sao ta cảm thấy không đúng nhỉ, Tiên Tần kịch độc này có vấn đề!”
Lạc Ly cũng không khỏi nói: “Vừa rồi ngươi nhất định mắng ta, thế nhưng vì sao ta không nhớ ra được!”
Hai người nhìn nhau, ánh mắt từ từ tóe lửa, tuần trăng mật cứu mạng vừa rồi chấm dứt!
Hai người lên đường, Phạm Vô Kiếp càng ngày càng thấy không đúng. Lạc Ly cũng không cách nào nhớ nổi vừa rồi đã nói chuyện gì. Hai người càng nhìn đối phương càng thấy không vừa mắt.
Cứ như vậy, đi từng bước về phía trước, hai tu sĩ nắm giữ Thương hải minh nguyệt sát, Lạc Ly nghĩ Phạm Vô Kiếp sẽ dùng, Phạm Vô Kiếp nghĩ Lạc Ly sẽ dùng, kết quả không ai sử dụng. Mãi cho tới khi đối phương xuất hiện trước mặt thì bọn họ mới phản ứng lại.
Ba tu sĩ chắn trước mặt bọn họ, mặt mày vô cùng vui mừng, giống như nhìn thấy bảo vật giá trị liên thành.
Một người thấp giọng quát lên: “Phạm Vô Kiếp, giao Tiên Tần Mật Thược cùng Bạch Kim Long Noãn ra đây, chúng ta sẽ tha cho ngươi!”
Thanh âm của hắn rất nhỏ, Lạc Ly nhìn sao cũng thấy hắn giống như đang sợ kinh động tới những tu sĩ áo đen khác.
Một tu sĩ bắt đầu thả kết giới, muốn che dậy chỗ này lại, để tránh những người khác nhìn thấy. Lạc Ly không khỏi hỏi Phạm Vô Kiếp:
“Tiên Tần Mật Thược, còn có Bạch Kim Long Noãn là gì, sao bọn họ đều muốn những thứ đó?”
Phạm Vô Kiếp không trả lời mà nói: “Đều tại ngươi, ngươi dẫn đường ở phía trước mà đến Thương hải minh nguyệt sát cũng không chịu phóng, nếu không chúng ta làm sao bị bọn họ chặn lại được chứ?”
Phạm Vô Kiếp hoàn mỹ dời đi đề tài, Lạc Ly đã quên Tiên Tần Mật Thược, phản kích:
“Thương hải minh nguyệt sát của ngươi đã đại thành, phạm vi ba mươi dặm, ngươi không thả, để ta thả làm chi? Ta cứu ngươi mà ngươi lại không cảm kích ta chút nào, đúng là lòng dạ lang sói, không biết cảm kích là gì.”
Phạm Vô Kiếp nói: “Ai cũng như ai thôi, ngươi cứu ta thì ta cảm kích ngươi! Thế nhưng Tiên Tần Đoạt Hồn Bắc Đẩu Chú Tử Khiên Cơ Độc vừa rồi tuyệt đối có vấn đề, Lạc Ly ngươi dám thề không? Vụ đó không có mờ ám?”
Lạc Ly sao dám thế chứ, hắn chuyển đề tài nói: “Vừa rồi ngươi nhất định nói gì đó, vì sao ta không nhớ nổi. Thế nhưng ta biết ngươi nói xấu sau lưng ta!”
Hai người cãi cọ nhau, ba tu sĩ nhìn cười ha ha, một người trong đó quát lên:
“Đừng cãi nữa, một hồi các ngươi tới địa phủ rồi cãi...”
Lời vừa thốt, Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly lập tức ra tay. Vừa rồi cãi nhau chỉ là muốn hấp dẫn bọn họ, Lạc Ly đánh ra một chưởng. Hải khiếu vô lượng sát. Sóng xung kích màu lưu ly mang theo thần uy phá không bay ra, nháy mắt thổi quét tới ba người đối phương.
Mà Phạm Vô Kiếp thì từng đạo bạch quang hóa thành lôi đình kiếm quang chém đối phương. Bạch kim kiếm hồng mang theo vô tận lôi đình chi lực. Đúng là Phi Ngư Thanh Hư Sát!
Ba tu sĩ nhất thời kinh hãi, lập tức phản kích, một người ngự khởi vô tận hỏa diễm tạo thành biển lửa, đối kháng Hải khiếu vô lượng sát của Lạc Ly. Một người ngự sử phi kiếm, lưu quang vạn đạo, chống đỡ Phi Ngư Thanh Hư Sát của Phạm Vô Kiếp. Còn một người thì yên lặng niệm chú, một cột sáng bắn về phía Lạc Ly.
Thế nhưng Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp lay động thân hình, Lạc Ly tiếp tục sử dụng Hải khiếu vô lượng sát, Phạm Vô Kiếp bắn kiếm quang, hai người lần đầu tiên phối hợp với nhau thế mà vẫn phối hợp với nhau không chút sơ hở.
Hải khiếu vô lượng sát mênh mông cuồn cuộn, vô cùng cương mãnh, khiến cho người ta không dám chống trực diện. Còn Phi Ngư Thanh Hư Sát thì lại thần diệu t mỉ, nhẹ nhàng hay thay đổi, khiến cho người ta muốn tránh cũng không thể tránh. Hai pháp cùng giáng xuống, cương như kết hợp, liên miên không dứt, uy lực gia tăng mấy lần.
Biển lửa lập tức bị thần kiếm đột phá, một kém chém xuống chặt đứt đầu, phi kiếm của đối phương bị một chưởng của Lạc Ly đánh nổ, cả người cầm kiếm cũng bị đánh thành từng khối vụn. Người cuối cùng xoay người muốn bỏ chạy nhưng chớp lóe một cái, chỉ có đầu bay đi, không còn vật gì khác.
Lạc Ly cũng Phạm Vô Kiếp đều sửng sốt, bọn họ đều không ngờ rằng hai người bọn họ kết hợp hai pháp thuật lại với nhau mà lại lợi hại như thế. Ba người này rất mạnh, chiến đấu một mình, cần ít nhất mấy chục hiệp thì mới có thể phân ra thắng bại. Hiện tại hai người bọn họ hợp sức với nhau, chớp mắt đã giết sạch.
Hai pháp kết hợp, uy lực tăng ít nhất gấp mười lần sức mạnh của bản thân bọn hắn.
“Bốp bốp bốp”.
Tiếng vỗ tay vang lên, hai người Lạc Ly nhìn qua, chỉ thấy một Kim Đan chân nhân chậm rãi xuất hiện.
Người này thân hình như nhạc công cung đình, tuy khòm mà không đứng, thế nhưng vẫn có một loại khí độ sâm nghiêm.
Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp nhìn nhau, lập tức ngầm hiểu, cùng nhau bắt đầu tấn công điên cuồng. Hai người bọn họ cương nhu phối hợp, hoàn mỹ không chút sứt mẻ, giết về phía Kim Đan chân nhân!
Kim Đan chân nhân thấp giọng quát: “Phạm Vô Kiếp, giao ta Tiên Tần Mật Thược với Bạch Kim Long Noãn thi ta sẽ tha cho ngươi!”
Vừa nói chuyện, hắn vừa ra tay. Đối mặt với Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly kết hợp hai pháp, hắn dùng ngón tay vẽ vào không trung, không gian xuất hiện khe hở màu đen theo đường vẽ của hắn. Một khí tức mạnh mẽ vô cùng úp tới từ trong khe hở màu đen đó.
Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp lập tức cảm thấy giống như có một tòa núi đè nặng bọn họ, tới nỗi bọn họ không thể di chuyển dù chỉ một bước!
Đây là một trong năm đại đạo tu tiên của Không Ma tông Thiên Địa Viễn! Dùng không gian biến ảo sức mạnh thiên địa, giống như uy áp thiên địa, lực áp hai người bọn họ!
Kim Đan chân nhân hơi dùng sức, vừa tăng sức mạnh vừa nói:
“Phạm Vô Kiếp, giao ta Tiên Tần Mật Thược với Bạch Kim Long Noãn thì ta sẽ tha cho ngươi!”
Phạm Vô Kiếp không khỏi hô lên: “Lạc Ly, làm sao bây giờ?”
Lạc Ly quát: “Một người chịu đòn một người phản kích, thay phiên cho nhau!”
Phạm Vô Kiếp quát: “Sư huynh, ngươi chịu đòn trước đi rồi tới ta!”
Thời gian trôi qua đúng là thần hiệu, bắp đùi của Phạm Vô Kiếp khôi phục lại như bình thường, ấn ký màu đen cũng không còn nữa.
Lạc Ly lấy ra một khối da thịt, pháp thuật khởi động, da thịt bắt đầu bốc cháy.
Phạm Vô Kiếp nói với Lạc Ly: “Lạc Ly sư huynh, đưa huyết nhục của ta cho ta, ta có bí pháp luyện hóa...”
Lạc Ly cầm lấy da thịt bị đốt thành tro, nói: “Ngươi không nói sớm, đều đã đốt thành tro rồi. Thứ này có độc, không thể không tiêu hủy!”
Phạm Vô Kiếp lập tức hết biết nói gì.
Phạm Vô Kiếp khôi phục trở lại bình thường, hai người lên đường, cả hai yên lặng, đi được một hồi thì Phạm Vô Kiếp đột nhiên nói:
“Không đúng, chuyện này không đúng, sao ta cảm thấy không đúng nhỉ, Tiên Tần kịch độc này có vấn đề!”
Lạc Ly cũng không khỏi nói: “Vừa rồi ngươi nhất định mắng ta, thế nhưng vì sao ta không nhớ ra được!”
Hai người nhìn nhau, ánh mắt từ từ tóe lửa, tuần trăng mật cứu mạng vừa rồi chấm dứt!
Hai người lên đường, Phạm Vô Kiếp càng ngày càng thấy không đúng. Lạc Ly cũng không cách nào nhớ nổi vừa rồi đã nói chuyện gì. Hai người càng nhìn đối phương càng thấy không vừa mắt.
Cứ như vậy, đi từng bước về phía trước, hai tu sĩ nắm giữ Thương hải minh nguyệt sát, Lạc Ly nghĩ Phạm Vô Kiếp sẽ dùng, Phạm Vô Kiếp nghĩ Lạc Ly sẽ dùng, kết quả không ai sử dụng. Mãi cho tới khi đối phương xuất hiện trước mặt thì bọn họ mới phản ứng lại.
Ba tu sĩ chắn trước mặt bọn họ, mặt mày vô cùng vui mừng, giống như nhìn thấy bảo vật giá trị liên thành.
Một người thấp giọng quát lên: “Phạm Vô Kiếp, giao Tiên Tần Mật Thược cùng Bạch Kim Long Noãn ra đây, chúng ta sẽ tha cho ngươi!”
Thanh âm của hắn rất nhỏ, Lạc Ly nhìn sao cũng thấy hắn giống như đang sợ kinh động tới những tu sĩ áo đen khác.
Một tu sĩ bắt đầu thả kết giới, muốn che dậy chỗ này lại, để tránh những người khác nhìn thấy. Lạc Ly không khỏi hỏi Phạm Vô Kiếp:
“Tiên Tần Mật Thược, còn có Bạch Kim Long Noãn là gì, sao bọn họ đều muốn những thứ đó?”
Phạm Vô Kiếp không trả lời mà nói: “Đều tại ngươi, ngươi dẫn đường ở phía trước mà đến Thương hải minh nguyệt sát cũng không chịu phóng, nếu không chúng ta làm sao bị bọn họ chặn lại được chứ?”
Phạm Vô Kiếp hoàn mỹ dời đi đề tài, Lạc Ly đã quên Tiên Tần Mật Thược, phản kích:
“Thương hải minh nguyệt sát của ngươi đã đại thành, phạm vi ba mươi dặm, ngươi không thả, để ta thả làm chi? Ta cứu ngươi mà ngươi lại không cảm kích ta chút nào, đúng là lòng dạ lang sói, không biết cảm kích là gì.”
Phạm Vô Kiếp nói: “Ai cũng như ai thôi, ngươi cứu ta thì ta cảm kích ngươi! Thế nhưng Tiên Tần Đoạt Hồn Bắc Đẩu Chú Tử Khiên Cơ Độc vừa rồi tuyệt đối có vấn đề, Lạc Ly ngươi dám thề không? Vụ đó không có mờ ám?”
Lạc Ly sao dám thế chứ, hắn chuyển đề tài nói: “Vừa rồi ngươi nhất định nói gì đó, vì sao ta không nhớ nổi. Thế nhưng ta biết ngươi nói xấu sau lưng ta!”
Hai người cãi cọ nhau, ba tu sĩ nhìn cười ha ha, một người trong đó quát lên:
“Đừng cãi nữa, một hồi các ngươi tới địa phủ rồi cãi...”
Lời vừa thốt, Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly lập tức ra tay. Vừa rồi cãi nhau chỉ là muốn hấp dẫn bọn họ, Lạc Ly đánh ra một chưởng. Hải khiếu vô lượng sát. Sóng xung kích màu lưu ly mang theo thần uy phá không bay ra, nháy mắt thổi quét tới ba người đối phương.
Mà Phạm Vô Kiếp thì từng đạo bạch quang hóa thành lôi đình kiếm quang chém đối phương. Bạch kim kiếm hồng mang theo vô tận lôi đình chi lực. Đúng là Phi Ngư Thanh Hư Sát!
Ba tu sĩ nhất thời kinh hãi, lập tức phản kích, một người ngự khởi vô tận hỏa diễm tạo thành biển lửa, đối kháng Hải khiếu vô lượng sát của Lạc Ly. Một người ngự sử phi kiếm, lưu quang vạn đạo, chống đỡ Phi Ngư Thanh Hư Sát của Phạm Vô Kiếp. Còn một người thì yên lặng niệm chú, một cột sáng bắn về phía Lạc Ly.
Thế nhưng Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp lay động thân hình, Lạc Ly tiếp tục sử dụng Hải khiếu vô lượng sát, Phạm Vô Kiếp bắn kiếm quang, hai người lần đầu tiên phối hợp với nhau thế mà vẫn phối hợp với nhau không chút sơ hở.
Hải khiếu vô lượng sát mênh mông cuồn cuộn, vô cùng cương mãnh, khiến cho người ta không dám chống trực diện. Còn Phi Ngư Thanh Hư Sát thì lại thần diệu t mỉ, nhẹ nhàng hay thay đổi, khiến cho người ta muốn tránh cũng không thể tránh. Hai pháp cùng giáng xuống, cương như kết hợp, liên miên không dứt, uy lực gia tăng mấy lần.
Biển lửa lập tức bị thần kiếm đột phá, một kém chém xuống chặt đứt đầu, phi kiếm của đối phương bị một chưởng của Lạc Ly đánh nổ, cả người cầm kiếm cũng bị đánh thành từng khối vụn. Người cuối cùng xoay người muốn bỏ chạy nhưng chớp lóe một cái, chỉ có đầu bay đi, không còn vật gì khác.
Lạc Ly cũng Phạm Vô Kiếp đều sửng sốt, bọn họ đều không ngờ rằng hai người bọn họ kết hợp hai pháp thuật lại với nhau mà lại lợi hại như thế. Ba người này rất mạnh, chiến đấu một mình, cần ít nhất mấy chục hiệp thì mới có thể phân ra thắng bại. Hiện tại hai người bọn họ hợp sức với nhau, chớp mắt đã giết sạch.
Hai pháp kết hợp, uy lực tăng ít nhất gấp mười lần sức mạnh của bản thân bọn hắn.
“Bốp bốp bốp”.
Tiếng vỗ tay vang lên, hai người Lạc Ly nhìn qua, chỉ thấy một Kim Đan chân nhân chậm rãi xuất hiện.
Người này thân hình như nhạc công cung đình, tuy khòm mà không đứng, thế nhưng vẫn có một loại khí độ sâm nghiêm.
Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp nhìn nhau, lập tức ngầm hiểu, cùng nhau bắt đầu tấn công điên cuồng. Hai người bọn họ cương nhu phối hợp, hoàn mỹ không chút sứt mẻ, giết về phía Kim Đan chân nhân!
Kim Đan chân nhân thấp giọng quát: “Phạm Vô Kiếp, giao ta Tiên Tần Mật Thược với Bạch Kim Long Noãn thi ta sẽ tha cho ngươi!”
Vừa nói chuyện, hắn vừa ra tay. Đối mặt với Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly kết hợp hai pháp, hắn dùng ngón tay vẽ vào không trung, không gian xuất hiện khe hở màu đen theo đường vẽ của hắn. Một khí tức mạnh mẽ vô cùng úp tới từ trong khe hở màu đen đó.
Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp lập tức cảm thấy giống như có một tòa núi đè nặng bọn họ, tới nỗi bọn họ không thể di chuyển dù chỉ một bước!
Đây là một trong năm đại đạo tu tiên của Không Ma tông Thiên Địa Viễn! Dùng không gian biến ảo sức mạnh thiên địa, giống như uy áp thiên địa, lực áp hai người bọn họ!
Kim Đan chân nhân hơi dùng sức, vừa tăng sức mạnh vừa nói:
“Phạm Vô Kiếp, giao ta Tiên Tần Mật Thược với Bạch Kim Long Noãn thì ta sẽ tha cho ngươi!”
Phạm Vô Kiếp không khỏi hô lên: “Lạc Ly, làm sao bây giờ?”
Lạc Ly quát: “Một người chịu đòn một người phản kích, thay phiên cho nhau!”
Phạm Vô Kiếp quát: “Sư huynh, ngươi chịu đòn trước đi rồi tới ta!”