Đại Đạo Độc Hành
Chương 210-1: Tam sơn ngũ nhạc thập phương thiên! (1)
Hổ Thiện chân nhân mỉm cười nói: “Cả đời Trầm Hổ Thiện này, lịch chiến mấy vạn, chưa từng chạy trốn!
Hai vị tiền bối, các ngươi luyện chế Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô, xúc phạm thiên luật, vi phạm thập đại cấm pháp của Tu Tiên Giới, ta muốn thay trời xử phạt, tiễn các ngươi lên đường!”
Bộc Ngư tổ sư quát: “Cuồng vọng, chỉ bằng ngươi, thứ phế vật mấy trăm năm không tấn thăng cảnh giới Kim Đan, còn muốn giết chúng ta, đi chết đi!
Mãn nhãn sinh nhai thiên khuynh lãng, phóng hoài nhạc sự nhất thanh ca. Cự Lãng Thao Thiên!”
Ảm Thủy tổ sư ở bên cạnh quát: “Thiên ba vạn lãng kinh thiên địa, đáo hỉa phương tri tín bất thông. Phiên Giang Đảo Hải!”
Hai người bọn họ đồng loạt thi pháp, chân khí của bọn họ hợp lại làm một thể, rõ ràng chính là một pháp thuật hợp kích cường đại, theo bọn họ thi pháp, nháy mắt, trên người bọn họ xuất hiện vô tận pháp lực hóa sinh thành từng lớp sóng to.
Sóng to này chỉ là hư ảo, pháp lực biến thành, nhưng trên mảnh đại hải này, không ngờ lại hấp thu nước biển của đại hải, từ từ hóa thật, ở giữa hư không, hình thành từng đợt sóng biển, từng lớp, từng tầng, mãnh liệt mênh mông, liên miên không dứt, giống như đại hải triều dâng, đánh về phía Hổ Thiện chân nhân.
Chỗ đáng sợ của pháp thuật này là, một lớp sóng dựng lên mãnh liệt, sau đó lại lập tức sinh ra lớp sóng thứ hai, hai lớp sóng hợp lại làm một thể, đảo mắt, lớp sóng thứ ba cũng chồng lên. Từng lớp rồi từng lớp, từng sóng lại từng sóng, chồng chất vô hạn, giống như đại hải triều dâng.
Đây là pháp thuật của Thiên Lãng Môn, chỉ cần để bọn họ thi pháp thì bọn họ có thể tạo ra từng đợt sóng mạnh, chất chồng vô cùng, nhiều vô số kể, cuối cùng tung ra một kích, mạnh không gì bằng!
Năm đó tổ sư Phi Thăng của Thiên Lãng Môn từng lấy sức một người khuấy lên ngàn vạn sóng lớn, biến một vùng đại lục thành hư vô, cho nên thi hào của Thiên Lãng Môn mới là: thiên lãng khởi cuồng triều, phiên giang đào hải!
Thấy cảnh đó, Vương Ngũ nhịn không được hô lên:
“Đây, đây chính là đại pháp hóa vực, thiên địa nhất tâm, trong vực này, ta là vương, thiên hạ không ai địch nổi!”
Đây chính là tầng thứ bảy trong chín tầng pháp thuật, vực chi cảnh giới!
Hai đại Nguyên Anh đồng thời thi pháp, lập tức nhấc lên con sóng to đáng sợ này, đánh về phía Hổ Thiện chân nhân.
Thế nhưng Hổ Thiện chân nhân nhìn thấy sóng to đó thì chỉ cười, hắn nói:
“Đến đây, đến đây, đã các ngươi Cự Lãng Thao Thiên, Phiên Giang Đào Hải, vậy thì ta tới dời sơn lắp biển, phá đi lớp sóng nặng nề này của các ngươi!”
Hắn duỗi tay quát: “Tam sơn ngũ nhạc, nghe ta hiệu lệnh! Tam sơn bán lạc thanh thiên ngoại, nhị thủy trung phân bạch ương châu. Bồng Lai ra đây cho ta!”
Trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một ngọn núi lớn hư ảo đang tỏa sáng, ngọn núi này có khoảng trăm trượng, nguy nga cao ngất, vô cùng xinh đẹp!
Tòa tiên sơn này, rất là tú lệ. Chỉ thấy: núi xanh nước trong, trời xanh tụ hai cụm mây. Hai nhai chia rồng ở hổ, bốn phía có khỉ nhảy hạc kêu.
Nhìn lên đỉnh núi Vân Phong, chiều xem rừng sao treo quanh trời. Nước trong trôi chậm, nước khe trong xanh như ngọc. Thác phun suối nước, trong động mơ hồ tấu dao cầm. Nếu không phải đạo lữ tu hành thì cũng là tiên ông luyện dược.
Rừng tùng xanh ngớt vô tận trải động giữa lòng núi, như mộng như ảo, gần xem thảm cỏ xanh, cây xanh thành ấm, xa xem mây trắng bay lơ đãng dưới chân trời, giống như tiên cảnh chốn nhân gian.
Tòa đại sơn này xuất hiện, dần dần từ hư hóa thật, đây không phải thật thực sự, ngọn núi mà ngươi nhìn thấy thật ra chỉ là do nguyên khí hóa thành!
Đại sơn vừa biến hóa xong, Hổ Thiện chân nhân vung tay thiệt mạnh, đùng! Tòa cự sơn đâm về phía sóng biển vô tận.
Sau đó hắn lại duỗi tay, quát: “Phương Trượng, Lự Châu, xuất hiện cho ta!” Trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện đồng loạt ba ngọn núi, đứng song song nhau, từ hư hóa thật.
Bồng Lai tiên sơn vừa nãy lại xuất hiện thêm lần nữa, nằm ở trung tâm, hai bên là hai tòa cự sơn, cũng nguy nga cao ngất, mỗi một tòa đại sơn cao khoảng chừng trăm trượng, rất lớn rất hùng vĩ!
Lúc này Bồng Lai tiên sơn đã đáp xuất giữa ngàn tầng sóng lớn, đùng, tiếng nổ truyền đến, núi ngăn biển, đại sơn chống chọi ngàn tầng sóng! Hoàn toàn dùng cứng đối cứng, tiếng nổ thật lớn vang lên, vang khắp thiên địa!
Bên kia Ảm Thủy tổ sư với Bộc Ngư tổ sư nhìn nhau, hai người bọn họ tiếp tục thi triển pháp quyết, ngàn tầng sóng tiếp tục mạnh mẽ xông tới, tiếp tục chất chồng, tiếp tục đâm tới, không hề bị một kích vừa rồi của cự sơn ảnh hưởng.
Bên này vừa nổ, bên kia ba ngọn núi lớn trên đỉnh đầu Hổ Thiện chân nhân đã biến hóa xong, sau đó bay đi, tiếp tục đâm về phía sóng lớn trên biển.
Sau đó đỉnh đầu hắn xuất hiện năm tòa đại sơn, năm tòa đại sơn này khác với ba tòa đại sơn vừa rồi, chúng nó là ngũ nhạc: Thái Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn, Hằng Sơn, Tung Sơn!
Đông nhạc Thái Sơn hùng vĩ, tây nhạc Hoa Sơn hiểm trở, nam nhạc Hành Sơn xinh đẹp, bắc nhạc Hằng Sơn khác biệt, trung nhạc Tung Sơn cao đẹp! Tất cả đều xuất hiện trong năm tòa núi lớn hư huyễn này!
Hổ Thiện chân nhân hét lớn, vứt năm tòa núi lớn đập về phía Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư!
Sau đó trên đỉnh đầu của hắn, tiếp tục xuất hiện tam sơn ngũ nhạc, hoặc tam sơn, hoặc ngũ nhạc, lần lượt bay qua!
Đám Lạc Ly ở Bàn Cổ Thế Giới xem choáng váng, căn bản chưa xem qua chiến đấu như thế, một bên thúc dục đại hải, hình thành sóng thần vô tận, một bên dời tam sơn ngũ nhạc, quăng núi tấn công địch.
Trước kia Lạc Ly trải qua đủ kiểu chiến đấu, ngoại trừ Hỗn Nguyên tông đại chiến Vạn Thú tông, so sánh với bọn họ thì chính là trò chơi con nít, thế nên nhìn cảnh này mà ngây người!
Không chỉ hắn, mọi người ở đây ngoại trừ Thất Trúc với Thiên Đô đều là như thế, trợn mắt há hốc mồm, đây còn là người sao?
Trận chiến này, ngàn dặm xung quanh bị ảnh hưởng toàn bộ, trên đại hải không ngừng nổ vàng, sóng bay biển gào, liên tục không ngừng, Đại Danh phủ đã khởi động chân nguyên hộ thuẫn, che kín toàn bộ thành thị mới ngăn được sóng thần mãnh liệt bay tới!
Chiến đấu tiến hành điên cuồng, Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư hai người một thể, thi pháp liên tục, thế nhưng sóng cuộn đối mặt với đại sơn vung mạnh, bị đập tan nát, nói cho cùng sóng biển quá lớn, diện tích quá lớn, lực lượng phân tán, mà sơn nhạc thì chỉ một khối, lực lượng tập trung, lấy điểm phá diện, thổ lại khắc thủy, trời sinh áp chế vô thượng đại pháp của Thiên Lãng môn!
Ảm Thủy tổ sư hét lớn một tiếng, phun mạnh ra một ngụm máu tươi, sau đó Bộc Ngư tổ sư cũng phun ra một ngụm máu tươi!
Máu bọn họ phun ra hòa trộn vào đại hải, lập tức dung hợp với sóng to của bọn họ, sóng to biến hóa, giống như có sinh mạng, đại hải phạm vi trăm dặm hoàn toàn nghe bọn họ hiệu lệnh, cho bọn họ sử dụng, thiên lãng cuồng triều của bọn họ cũng mạnh hơn mấy lần!
Thấy cảnh này, Vương Ngũ không khỏi hô: “Pháp thuật cảnh giới tầng thứ tám, linh chi cảnh giới! Pháp sinh chân linh, thiên hạ vô địch!”
Hai vị tiền bối, các ngươi luyện chế Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô, xúc phạm thiên luật, vi phạm thập đại cấm pháp của Tu Tiên Giới, ta muốn thay trời xử phạt, tiễn các ngươi lên đường!”
Bộc Ngư tổ sư quát: “Cuồng vọng, chỉ bằng ngươi, thứ phế vật mấy trăm năm không tấn thăng cảnh giới Kim Đan, còn muốn giết chúng ta, đi chết đi!
Mãn nhãn sinh nhai thiên khuynh lãng, phóng hoài nhạc sự nhất thanh ca. Cự Lãng Thao Thiên!”
Ảm Thủy tổ sư ở bên cạnh quát: “Thiên ba vạn lãng kinh thiên địa, đáo hỉa phương tri tín bất thông. Phiên Giang Đảo Hải!”
Hai người bọn họ đồng loạt thi pháp, chân khí của bọn họ hợp lại làm một thể, rõ ràng chính là một pháp thuật hợp kích cường đại, theo bọn họ thi pháp, nháy mắt, trên người bọn họ xuất hiện vô tận pháp lực hóa sinh thành từng lớp sóng to.
Sóng to này chỉ là hư ảo, pháp lực biến thành, nhưng trên mảnh đại hải này, không ngờ lại hấp thu nước biển của đại hải, từ từ hóa thật, ở giữa hư không, hình thành từng đợt sóng biển, từng lớp, từng tầng, mãnh liệt mênh mông, liên miên không dứt, giống như đại hải triều dâng, đánh về phía Hổ Thiện chân nhân.
Chỗ đáng sợ của pháp thuật này là, một lớp sóng dựng lên mãnh liệt, sau đó lại lập tức sinh ra lớp sóng thứ hai, hai lớp sóng hợp lại làm một thể, đảo mắt, lớp sóng thứ ba cũng chồng lên. Từng lớp rồi từng lớp, từng sóng lại từng sóng, chồng chất vô hạn, giống như đại hải triều dâng.
Đây là pháp thuật của Thiên Lãng Môn, chỉ cần để bọn họ thi pháp thì bọn họ có thể tạo ra từng đợt sóng mạnh, chất chồng vô cùng, nhiều vô số kể, cuối cùng tung ra một kích, mạnh không gì bằng!
Năm đó tổ sư Phi Thăng của Thiên Lãng Môn từng lấy sức một người khuấy lên ngàn vạn sóng lớn, biến một vùng đại lục thành hư vô, cho nên thi hào của Thiên Lãng Môn mới là: thiên lãng khởi cuồng triều, phiên giang đào hải!
Thấy cảnh đó, Vương Ngũ nhịn không được hô lên:
“Đây, đây chính là đại pháp hóa vực, thiên địa nhất tâm, trong vực này, ta là vương, thiên hạ không ai địch nổi!”
Đây chính là tầng thứ bảy trong chín tầng pháp thuật, vực chi cảnh giới!
Hai đại Nguyên Anh đồng thời thi pháp, lập tức nhấc lên con sóng to đáng sợ này, đánh về phía Hổ Thiện chân nhân.
Thế nhưng Hổ Thiện chân nhân nhìn thấy sóng to đó thì chỉ cười, hắn nói:
“Đến đây, đến đây, đã các ngươi Cự Lãng Thao Thiên, Phiên Giang Đào Hải, vậy thì ta tới dời sơn lắp biển, phá đi lớp sóng nặng nề này của các ngươi!”
Hắn duỗi tay quát: “Tam sơn ngũ nhạc, nghe ta hiệu lệnh! Tam sơn bán lạc thanh thiên ngoại, nhị thủy trung phân bạch ương châu. Bồng Lai ra đây cho ta!”
Trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một ngọn núi lớn hư ảo đang tỏa sáng, ngọn núi này có khoảng trăm trượng, nguy nga cao ngất, vô cùng xinh đẹp!
Tòa tiên sơn này, rất là tú lệ. Chỉ thấy: núi xanh nước trong, trời xanh tụ hai cụm mây. Hai nhai chia rồng ở hổ, bốn phía có khỉ nhảy hạc kêu.
Nhìn lên đỉnh núi Vân Phong, chiều xem rừng sao treo quanh trời. Nước trong trôi chậm, nước khe trong xanh như ngọc. Thác phun suối nước, trong động mơ hồ tấu dao cầm. Nếu không phải đạo lữ tu hành thì cũng là tiên ông luyện dược.
Rừng tùng xanh ngớt vô tận trải động giữa lòng núi, như mộng như ảo, gần xem thảm cỏ xanh, cây xanh thành ấm, xa xem mây trắng bay lơ đãng dưới chân trời, giống như tiên cảnh chốn nhân gian.
Tòa đại sơn này xuất hiện, dần dần từ hư hóa thật, đây không phải thật thực sự, ngọn núi mà ngươi nhìn thấy thật ra chỉ là do nguyên khí hóa thành!
Đại sơn vừa biến hóa xong, Hổ Thiện chân nhân vung tay thiệt mạnh, đùng! Tòa cự sơn đâm về phía sóng biển vô tận.
Sau đó hắn lại duỗi tay, quát: “Phương Trượng, Lự Châu, xuất hiện cho ta!” Trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện đồng loạt ba ngọn núi, đứng song song nhau, từ hư hóa thật.
Bồng Lai tiên sơn vừa nãy lại xuất hiện thêm lần nữa, nằm ở trung tâm, hai bên là hai tòa cự sơn, cũng nguy nga cao ngất, mỗi một tòa đại sơn cao khoảng chừng trăm trượng, rất lớn rất hùng vĩ!
Lúc này Bồng Lai tiên sơn đã đáp xuất giữa ngàn tầng sóng lớn, đùng, tiếng nổ truyền đến, núi ngăn biển, đại sơn chống chọi ngàn tầng sóng! Hoàn toàn dùng cứng đối cứng, tiếng nổ thật lớn vang lên, vang khắp thiên địa!
Bên kia Ảm Thủy tổ sư với Bộc Ngư tổ sư nhìn nhau, hai người bọn họ tiếp tục thi triển pháp quyết, ngàn tầng sóng tiếp tục mạnh mẽ xông tới, tiếp tục chất chồng, tiếp tục đâm tới, không hề bị một kích vừa rồi của cự sơn ảnh hưởng.
Bên này vừa nổ, bên kia ba ngọn núi lớn trên đỉnh đầu Hổ Thiện chân nhân đã biến hóa xong, sau đó bay đi, tiếp tục đâm về phía sóng lớn trên biển.
Sau đó đỉnh đầu hắn xuất hiện năm tòa đại sơn, năm tòa đại sơn này khác với ba tòa đại sơn vừa rồi, chúng nó là ngũ nhạc: Thái Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn, Hằng Sơn, Tung Sơn!
Đông nhạc Thái Sơn hùng vĩ, tây nhạc Hoa Sơn hiểm trở, nam nhạc Hành Sơn xinh đẹp, bắc nhạc Hằng Sơn khác biệt, trung nhạc Tung Sơn cao đẹp! Tất cả đều xuất hiện trong năm tòa núi lớn hư huyễn này!
Hổ Thiện chân nhân hét lớn, vứt năm tòa núi lớn đập về phía Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư!
Sau đó trên đỉnh đầu của hắn, tiếp tục xuất hiện tam sơn ngũ nhạc, hoặc tam sơn, hoặc ngũ nhạc, lần lượt bay qua!
Đám Lạc Ly ở Bàn Cổ Thế Giới xem choáng váng, căn bản chưa xem qua chiến đấu như thế, một bên thúc dục đại hải, hình thành sóng thần vô tận, một bên dời tam sơn ngũ nhạc, quăng núi tấn công địch.
Trước kia Lạc Ly trải qua đủ kiểu chiến đấu, ngoại trừ Hỗn Nguyên tông đại chiến Vạn Thú tông, so sánh với bọn họ thì chính là trò chơi con nít, thế nên nhìn cảnh này mà ngây người!
Không chỉ hắn, mọi người ở đây ngoại trừ Thất Trúc với Thiên Đô đều là như thế, trợn mắt há hốc mồm, đây còn là người sao?
Trận chiến này, ngàn dặm xung quanh bị ảnh hưởng toàn bộ, trên đại hải không ngừng nổ vàng, sóng bay biển gào, liên tục không ngừng, Đại Danh phủ đã khởi động chân nguyên hộ thuẫn, che kín toàn bộ thành thị mới ngăn được sóng thần mãnh liệt bay tới!
Chiến đấu tiến hành điên cuồng, Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư hai người một thể, thi pháp liên tục, thế nhưng sóng cuộn đối mặt với đại sơn vung mạnh, bị đập tan nát, nói cho cùng sóng biển quá lớn, diện tích quá lớn, lực lượng phân tán, mà sơn nhạc thì chỉ một khối, lực lượng tập trung, lấy điểm phá diện, thổ lại khắc thủy, trời sinh áp chế vô thượng đại pháp của Thiên Lãng môn!
Ảm Thủy tổ sư hét lớn một tiếng, phun mạnh ra một ngụm máu tươi, sau đó Bộc Ngư tổ sư cũng phun ra một ngụm máu tươi!
Máu bọn họ phun ra hòa trộn vào đại hải, lập tức dung hợp với sóng to của bọn họ, sóng to biến hóa, giống như có sinh mạng, đại hải phạm vi trăm dặm hoàn toàn nghe bọn họ hiệu lệnh, cho bọn họ sử dụng, thiên lãng cuồng triều của bọn họ cũng mạnh hơn mấy lần!
Thấy cảnh này, Vương Ngũ không khỏi hô: “Pháp thuật cảnh giới tầng thứ tám, linh chi cảnh giới! Pháp sinh chân linh, thiên hạ vô địch!”