Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Đạo Độc Hành

Chương 1705: Vừa liếc mắt chính là vô địch!



Nghe lời này, Lạc Ly sửng sốt, đại hội Vô Song đã là chuyện rất lâu rồi.
Trước khi Lạc Ly tấn thăng Địa tiên, đại hội Vô Song cảnh giới Huyền tiên chính thức bắt đầu, cũng giống như lần trước, khiến vô số tiên giới quan sát.
Cũng như lần trước, phàm là cảnh giới Huyền tiên đều bị hấp dẫn đến đại hội Vô Song, tranh đoạt vị trí Huyền tiên đệ nhất kia.
Nhưng mà Lạc Ly sớm đã vượt qua cảnh giới này, khi đó hắn tấn thăng Địa tiên, căn bản không hề để ý.
Giờ đã tấn thăng Địa tiên thành công, đột nhiên có lời mời này, Lạc Ly sửng sốt.
Nhưng mà hắn lập tức nói: “Ta nguyện ý!”
Gặp thì gặp, xem Kiếm Thần ở đâu? Lần này ai là Huyền tiên đệ nhất?
Cùng với câu trả lời của Lạc Ly, đối phương Đại La Hỗn Nguyên Kim tiên Hồng Hải đạo nhân mỉm cười nói:
“Tốt, ta sẽ ẩn cảnh giới của ngươi để giúp đám tiểu tử kia, kích thích một chút!”
Lạc Ly có một cảm giác kì dị, đối phương mặc dù là Đại La Hỗn Nguyên Kim tiên, nhưng mà thái độ với mình khác hẳn với lúc trước.
Trước kia dưới Địa tiên, bất luận thế nào cũng không có cảm giác gì.
Quả nhiên ở tiên giới này, chỉ có Địa tiên, mới có thể tính là tiên nhân thực sự, mới có tư cách ở trước mặt rất nhiều cường giả, tính là một tồn tại cơ bản nhất.
Trong nháy mắt lóe lên, Lạc Ly đã bị nhiếp đi, cũng giống như lần trước, xuyên qua thời không, đi tới trong một đại điện.
Đại điện này chính là đại điện lần trước tổ chức đại hội Vô Song, nhưng mà ở trong đại điện này, chỉ có mười người tồn tại.
Trong mười người, có ba người Lạc Ly không nhận ra, đây đều là Huyền tiên không tham gia đại hội Vô Song hư tiên.
Ngoài bọn họ ra, bảy người bọn họ đều là khuôn mặt quen thuộc.
Nhìn Kiếm Thần Diệp Chân nhất nhiều năm không gặp, vẫn là phong thái như cũ, đứng hàng đệ nhất.
Lần này dù Lạc Ly không ở đây, bạn tốt của hắn là Tạo Hóa tông Thiên Cương Phi, đại chiến Kiếm thần Diệp Chân nhất, cuối cùng vẫn là đại bại, đứng hàng thứ hai.
Ngoài Kiếm thần cùng Thiên Cương Phi, còn có Thái Hòa tông Cửu Sinh Tử, sư huynh Yên Thánh đạo Thất Trúc của Lạc Ly, Thái Hòa tông Cửu Sinh Tử, cùng trải qua Mộc Dương hà đại kiếp nạn, cũng đều là mười hạng đầu.
Hai người còn lại, lại là bại tướng dưới tay thủ hạ của Lạc Ly năm ấy, Âm Dương giáo Dạ Vô Miên, Tán tiên Hỏa Vô Cực.
Chỉ có hai người này bại dưới tay của Lạc Ly là tiếng hô lớn nhất.
Đặc biệt Âm Dương giáo Dạ Vô Miên, Lạc Ly phế đại đạo của hắn, không thể ngờ được nhiều năm trôi qua, hắn còn có thể tiến vào mười hạng đầu Huyền tiên, quả nhiên là Âm Dương giáo vô cùng lợi hại.
Nhưng mà bây giờ Âm Dương giáo Dạ Vô Miên đã không còn nam nhân, hoàn toàn hóa thành một nữ nhân, nhìn qua làn da như tuyết, đôi mắt đen láy, khuôn mặt quyến rũ, xem ra hắn để khôi phục sức mạnh cũng đã phải trả giá đắt.
Thấy Lạc Ly đến đây, vẻ mặt bọn họ rất khác nhau.
Kiếm Thần nhìn Lạc Ly mỉm cười, trong mắt vẫn là sự tín nhiệm, còn có cả tình yêu chất chứa.
Lạc Ly nhìn Kiếm thần không chớp mắt, hai người ánh mắt giao nhau.
Ánh mắt những người khác đều không giống nhau, có xem thường, có hâm mộ, có ghen tị, có bình thường.
Mọi người ở đây, trong đó Dạ Vô Miên đã hóa thành hình dạng nữ nhân là người đầu tiên lên tiếng:
“Hỗn Nguyên? Gọi ngươi là Hỗn Nguyên hay là Lạc Ly? Không biết ngươi là phế hay là sợ hãi mà không tham gia đại hội Vô Song!”
Giọng nói thực ra lại không thay đổi, vẫn là giọng nam.
Huyền tiên đại hội kết thúc, mười hạng đầu sinh ra, lần này Đông Môn Cao Ca liều mạng tu luyện, phấn khởi thẳng truy, tiến vào mười hạng đầu Huyền tiên, nhưng mà chỉ là vị trí thứ mười.
Mười hạng đầu đại chiến, sau khi giao thủ, rất nhiều người đã nhìn ra, hắn cũng không phải là Hỗn Nguyên của Tiên Thiên Nhất Khí tông trước kia.
Bất luận với Kiếm thần mà nói hay là với người muốn báo thù mà nói, Lạc Ly không có mặt ở đại hội Vô Song, thật giống như thiếu cái gì đó.
Đông Môn Cao Ca cũng không muốn mượn danh khí của Lạc Ly, như vậy thừa nhận, mình không phải Hỗn Nguyên, mình chính là Đông Môn Cao Ca.
Một lòng báo thù, khổ tâm tu luyện, Dạ Vô Miên và Hỏa Vô Cực, báo thù chưa tìm được kẻ thù, lập tức bắt đầu cười chế nhạo Lạc Ly.
Ở trong mắt bọn họ, Huyền tiên đại hội, Lạc Ly không tham gia.
Chỉ có ba khả năng, một là sợ, tấn thăng Linh tiên, tránh né đại hội, một là phế, vẫn là hư tiên, một là đã chết, triệt để tiêu vong.
Thiên Cương Phi, Cửu Sinh Tử, Thất Trúc từng cùng Lạc Ly trải qua Mộc Dương hà đại kiếp nạn, đương nhiên ủng hộ Lạc Ly.
Hơn nữa có người gây sự, lập tức mọi người liền trở nên ồn ào.
Bọn họ được vào vị trí mười hạng đầu trong Huyền tiên vô song đại hội, tiên giới Huyền tiên vô địch, không ít người sinh lòng kiêu ngạo, tự nghĩ là thiên hạ vô địch.
Đại La Hỗn Nguyên Kim tiên Hồng Hải Đạo nhân quản lý nơi đây, thấy bọn họ ồn ào như thế, trong lòng bất mãn, lập tức đem Lạc Ly kéo đến nơi đây.
Đối mặt với sự trào phúng của Dạ Vô Miên, Lạc Ly mỉm cười, nói: “Đều có thể, bảo ta là Hỗn Nguyên cũng tốt, gọi ta là Lạc Ly cũng tốt!
Về phần đại hội Vô Song, khi ấy ta có việc không thể tham gia!”
“Khi ấy có việc? Ta thấy ngươi bị phế rồi, đến giờ còn chưa tấn thăng Huyền tiên chứ? Đúng là phế vật!” Dạ Vô Miên lại trào phúng nói.
Hỏa Vô Cực cười ha ha nói: “Phế vật, cái tên này hay đó, nhất định là ngươi sợ rồi! Lần trước không phải ngươi nói không nhớ được tên ta sao?
Ta khổ tâm tu luyện, nắm giữ vô thượng chân hỏa, ngày nào cũng bị dày vò, chính là vì muốn luyện hóa ngươi thành bụi phấn, để cho ngươi vĩnh viễn nhớ được tên ta, kết quả ngươi không đến! Đồ phế vật!”
Trong lời nói đều là sự khinh bỉ.
Dạ Vô Miên gắt gao nhìn Lạc Ly, trầm giọng nói:
“Lần trước, ngươi phá hủy đại đạo của ta, vì báo thù!
Ta trả giá tất cả, sự sỉ nhục cỡ nào, ta đều có thể chịu được, mỗi một ngày, mỗi một khắc, ta đều muốn báo thù!
Kết quả, kết quả, ngươi không đến, thực sự quá thất vọng rồi! Đồ phế vật!”
Đông Môn Cao Ca cũng là nhìn Lạc Ly, nói: “Lạc Ly sư huynh, vì cái gì không tham gia vô song đại hội.
Đại hội Vô Song này, có thể để chúng ta chiến đấu nhiều hơn, rất có lợi cho sự tu luyện của chúng ta.
Ma đao không dùng để đốn củi, mặc dù chúng ta tấn thăng cảnh giới linh tiên chậm một bước, nhưng mà trong tương lai, trùng kích cảnh giới Địa tiên, chúng ta có thể thu được vô số chỗ tốt, rất dễ dàng có thể tấn thăng cảnh giới Địa tiên!”
Trong lời nói, cũng có một chút sự thất vọng.
Nhưng mà Lạc Ly, cũng không để ý, hắn chỉ mỉm cười.
Trong số mọi người, đại đa số trong mắt mọi người, đại hội Vô Song của Huyền tiên này chính là tất cả, nhưng mà bọn họ không biết ở ngoài chỗ này, còn có thiên địa khác, còn có tương lai khác!
Hỏa Vô Cực cùng Dạ Vô Miên kia càng chửi hăng, luôn miệng phế vật.
---------------
Chương trước Chương tiếp
Loading...