Đại Đạo Độc Hành
Chương 1611-2: Thỏ khôn có ba hang Kim nội đan! (2)
Bốn người đến đây, có tiên nhân canh giữ của thành tiến ra hỏi: “Các vị, các vị đến đây tạm nghỉ trong thời gian ngắn hay là muốn ở lâu dài để đợi thủy triều?”
Thiên Cương Phi chậm rãi nói: “Định cư!”.
Tiên nhân hộ thành nói: “Vậy được, các vị, mời các vị theo ta đi làm thủ tục.”
Hắn dẫn bốn người vào trong thành, ba vòng năm rẽ mới đến được trước đại điện.
ở đây có một quản sự hư tiên cảnh mìn cười nói với mọi người:
“Hoan nghênh mọi người đến Thiên long thành của ta định cư.
Lần này phải đợi ba tháng nữa sông Mộc Dương mới có thủy triều theo lịch ba năm.
Ở Thiên long thành của ta có tất cả bốn tiên phủ có thể để cho mọi người ở, tiên phủ cấp một là hai ngàn tiên thạch, tiên phủ cấp hai là một ngàn tiên thạch, tiên phủ cấp ba năm trăm tiên thạch, và tiên phủ cấp bốn ba trăm tiên thạch.
Thật ra những tiên phủ này đều giống nhau. Chỉ có điều chúng phân biệt đẳng cấp là vì liên quan đên khả năng chống chịu, thành thị phân biệt.
Nếu là đệ tử thượng môn sẽ được giảm nửa giá, nến là đệ tử trong môn phái sẽ giảm 20%.
Thiên Cương Phi chậm rãi gật đầu, đưa tay xuất ra lệnh bài của mình, nói: “Tạo hóa tông Thiên Cương Phi, đăng ký tiên phỉ cấp một, từ giờ cho đến lúc kết thúc.”
Hắn thuê chỗ tốt nhất.
Đối phương kiểm tra lệnh bài môn phái của Thiên Cương Phi, sau đó bắt đầu thu tiên thạch.
Hai người khác cũng thế, đến lượt Lạc Ly, Lạc Ly nghĩ một chút, rồi đưa ra lệnh bài của Tiên Thiên Nhất Khí tông.
Hắn lấy danh nghĩa đi làm nhiệm vụ để rời khỏi Tiên Thiên Nhất Khí tông, có lệnh bài này, có thể giảm được một ngàn tiên thạch, vì sao lại không dùng?
Đối phương đăng ký, thu tiên thạch, đưa cho Lạc Ly một lệnh bài, số bảy bốn năm tám tiên phủ cấp một.
Ninh Tĩnh ở bên cạnh đột nhiên cười lạnh nói: “Hay cho một Tán tiên, đạo đức giả.”
Nàng châm biếm Lạc Ly vừa rồi còn tự xưng là Tán tiên.
Lạc Ly cũng không để ý, lúc này đối phương nói: “Xong rồi, các vị, chỉ cần các vị ở trong phạm vi ba trăm dặm trong Thiên long thành, chỉ cần khởi động lệnh bài là có thể truyền tống về tiên phủ của mình.
Hy vọng các vị sẽ có thu hoạch lớn trong đợt thủy triều này.
Tiên phủ đặt xong rồi, vừa sờ vào lệnh bài tiên phủ, Lạc Ly liền được truyền tống đến một gian phòng.
Nhất thời Lạc Ly nhìu mày, cái gì mà tiên phủ chứ? Tồi tàn rách nát, lại nhỏ vô cùng, trên mặt đất chỉ có một miếng đệm nhỏ để ngồi, còn không bằng tiên phủ Phù Bình kia.
Lạc Ly lập tức rời khỏi tiên phủ đi ra bên ngoài, vừa đúng lúc cũng gặp ba người kia.
Ninh Tĩnh phẫn nộ nói: “Như thế này mà cũng gọi là tiên phủ? Một chỗ tả tơi như thế mà thu của chúng ta những một ngàn tiên thạch?”
Thiên Cương Phi nói: “Tiên phủ này không phải là chỗ để người ở, nó chỉ như mà mua một cái bảo hiểm để trú thôi.
Có tiên phủ này, một khi thủy triểu sông Mộc Dương dâng lên, chúng ta không có cách nào chống lại thì có thể lui vào trong tiên thành để bảo vệ tính mạng.
Mặt khác, một tiên phủ cũng không thể đủ dùng, thổ không sẽ đào ba hang, chúng ta vẫn nên tiếp tục đi tìm các tiên thành khác, đặt thêm mấy tiên phủ nữa.
Hiện tại, giá thuê tiên phủ có thể tính là rẻ, đợi khi bắt đầu có thủy triều, nếu thủy triều mà lớn, giá cả sẽ tăng lên gấp bội.”
Ninh Tĩnh lắc đầu nói: “Nếu thủy triều nhỏ, giá cũng sẽ giảm đi.”
Thiên Cương Phi mỉm cười nói: “Đúng thế, nhưng mà trên tiên lộ, ai dám nói là sẽ thượng lộ bình an, đương nhiên mọi người đều muốn tiêu ít tiền, gọi là mua cho mình một cái bảo hiểm.”
Nữ tiên Ninh Tĩnh chậm rãi nói: “Cái đó, ta còn có việc, ta sẽ không đi.
Đa tạ ngươi đã chiếu cố ta trong suốt chặng đường, ta có mấy bằng hữu ở đây, ta đến gặp bọn họ.”
Nữ tiên Ninh Tĩnh này cảm thấy một ngàn tiên thạch này đã tiêu một cách oan ức, không muốn đi cũng Thiên Cương Phi nữa.
Thiên Cương Phi lắc đầu nói: “Vậy được rồi, Ninh Tĩnh tiên hữu, ta nhận được ủy thác của Hồng Trạch sư huynh đưa ngươi đến đây. Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, chúng ta tạm biệt ở đây, hy vọng ngươi có thể có được thu hoạch lớn trong trận thủy triều này.
Cứ như vậy, nữ tiên Ninh Tĩnh rời đi, nhưng Lạc Ly cũng không đi.
Thiên Cương Phi chuyển thế, thực lực vô cùng mạnh mà cũng cẩn thận như thế, mình cũng phải giống hắn, an toàn là trên hết, chẳng phải chỉ là bỏ ra chút tiên thạch thôi sao?
Vì vậy, ba người bọn Lạc Ly lại tiếp tục phi độn.
Trên đường, Thiên Cương Phi lại bỏ qua một số phi thành, sau đó dừng lại ở tiên phủ Tô Nhẫm.
Trên khắp dòng sông Mộc Dương này, có bảy phi thành nằm ngay bên bờ sông, bọn họ lại đặt một trong bảy tiên phủ đó.
Thiên Cương Phi chọn phi thành đều rất cẩn thận, tỉ mỉ, chọn những cái có ưu thế nhất, và những tiên phủ hắn thuê đều là tiên phủ loại một, an toàn nhất.
Sau khi thuê xong tám tiên thành, Thiên Cương Phi nói: “Được rồi, có tám điểm dừng chân này, cho dù thủy triều sông Mộc DƯơng có đáng sợ đến mấy, chúng ta cũng không thể bị đánh bại.
Đám tiểu tiền bối bọn họ tự cho rằng mình thuwcj lực thông thiên, không hiểu hết được hung hiểm ở nơi đây, bọn họ sẽ phải trả giá cho sự lỗ mãng của mình.
Có những lúc không thể tiết kiệm tiên thạch, thà rằng kiếm ít đi một chút, an toàn vẫn là quan trọng nhất.
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng, đúng!”
Thiên Cương Phi từng giao đấu với Lạc Ly, khi chuyển thế, cũng không yếu hơn mình là bao, mà mấy năm nay, hắn đã tấntaansawng lên Huyền tiên cảnh, nếu hoàn toàn bạo phát
Hắn đều cẩn thận như thế, chính mình cũng nên bắt chước hăn, an ổn đặt tiên phủ cấp một.
Cuối cùng là Thủy nguyên thủy thành, chính là phi thành của Nguyên Châu tông.
Thế giới Trung thiên chủ năm ấy Nguyên Châu tông cũng đã từng tồn tại, có điều sau đó lại diệt vong, nên Lạc Ly cũng vô cùng tò mò về tông môn này.
Sau khi đặt xong xuôi, Thiên Cương Phi cũng có chuyện riêng, vì vậy ba người lại tách nhau ra, lưu lại những thông tin về các tiên phủ.
Lạc Ly nhìn về phía sông Mộc Dương ở hướng xa xa, tựa như muốn đi thử một lần cơ quyên của mình, đột nhiên trong không trung vang lên tiếng của Diệt Độ kim tiên:
“Đi đến quầy số mười sáu, phía đông bắc chợ gia dịch.”
Nghe thấy mệnh lệnh, Lạc Ly lập tức đi vào trong phi thành.
Đường đi trong thành được lát đá xanh, hai bên đường hàng quán đông đúc, người đi lại tấp nập.
Đi qua các toàn nhà, đến một quảng trường thật lớn, đó chính là chợ giao dịch, ở đó đều là quầy hàng của các tiên nhân và tiên linh.
Ở đây, loại người nào cũng có, đồ đạc buôn bãn cũng muôn loại, có những thứ là tiên tài, tiên bảo mà tiên linh đoạt được khi chiến đấu với thủy linh ở trong sông Mộc Dương, cũng có những tài tiệu, tiên đan, tiên bảo, tiên kiếm ở bên ngoài đưa vào, tất cả đều được đưa ra bán, có thể nói cần gì có cái đó.
Lạc Ly đến đây, lập theo sự phân phó của Diệt Độ kim tiên, đến quầy hàng số mưới sáu, hướng đông bắc chợ.
Quầy hàng này là của một tiên linh nửa người nửa rùa, vóc dáng thấp bé, trong quầy hàng của hắn bán tất cả những thư thu hoạch từ sông Mộc Dương.
---------------
Thiên Cương Phi chậm rãi nói: “Định cư!”.
Tiên nhân hộ thành nói: “Vậy được, các vị, mời các vị theo ta đi làm thủ tục.”
Hắn dẫn bốn người vào trong thành, ba vòng năm rẽ mới đến được trước đại điện.
ở đây có một quản sự hư tiên cảnh mìn cười nói với mọi người:
“Hoan nghênh mọi người đến Thiên long thành của ta định cư.
Lần này phải đợi ba tháng nữa sông Mộc Dương mới có thủy triều theo lịch ba năm.
Ở Thiên long thành của ta có tất cả bốn tiên phủ có thể để cho mọi người ở, tiên phủ cấp một là hai ngàn tiên thạch, tiên phủ cấp hai là một ngàn tiên thạch, tiên phủ cấp ba năm trăm tiên thạch, và tiên phủ cấp bốn ba trăm tiên thạch.
Thật ra những tiên phủ này đều giống nhau. Chỉ có điều chúng phân biệt đẳng cấp là vì liên quan đên khả năng chống chịu, thành thị phân biệt.
Nếu là đệ tử thượng môn sẽ được giảm nửa giá, nến là đệ tử trong môn phái sẽ giảm 20%.
Thiên Cương Phi chậm rãi gật đầu, đưa tay xuất ra lệnh bài của mình, nói: “Tạo hóa tông Thiên Cương Phi, đăng ký tiên phỉ cấp một, từ giờ cho đến lúc kết thúc.”
Hắn thuê chỗ tốt nhất.
Đối phương kiểm tra lệnh bài môn phái của Thiên Cương Phi, sau đó bắt đầu thu tiên thạch.
Hai người khác cũng thế, đến lượt Lạc Ly, Lạc Ly nghĩ một chút, rồi đưa ra lệnh bài của Tiên Thiên Nhất Khí tông.
Hắn lấy danh nghĩa đi làm nhiệm vụ để rời khỏi Tiên Thiên Nhất Khí tông, có lệnh bài này, có thể giảm được một ngàn tiên thạch, vì sao lại không dùng?
Đối phương đăng ký, thu tiên thạch, đưa cho Lạc Ly một lệnh bài, số bảy bốn năm tám tiên phủ cấp một.
Ninh Tĩnh ở bên cạnh đột nhiên cười lạnh nói: “Hay cho một Tán tiên, đạo đức giả.”
Nàng châm biếm Lạc Ly vừa rồi còn tự xưng là Tán tiên.
Lạc Ly cũng không để ý, lúc này đối phương nói: “Xong rồi, các vị, chỉ cần các vị ở trong phạm vi ba trăm dặm trong Thiên long thành, chỉ cần khởi động lệnh bài là có thể truyền tống về tiên phủ của mình.
Hy vọng các vị sẽ có thu hoạch lớn trong đợt thủy triều này.
Tiên phủ đặt xong rồi, vừa sờ vào lệnh bài tiên phủ, Lạc Ly liền được truyền tống đến một gian phòng.
Nhất thời Lạc Ly nhìu mày, cái gì mà tiên phủ chứ? Tồi tàn rách nát, lại nhỏ vô cùng, trên mặt đất chỉ có một miếng đệm nhỏ để ngồi, còn không bằng tiên phủ Phù Bình kia.
Lạc Ly lập tức rời khỏi tiên phủ đi ra bên ngoài, vừa đúng lúc cũng gặp ba người kia.
Ninh Tĩnh phẫn nộ nói: “Như thế này mà cũng gọi là tiên phủ? Một chỗ tả tơi như thế mà thu của chúng ta những một ngàn tiên thạch?”
Thiên Cương Phi nói: “Tiên phủ này không phải là chỗ để người ở, nó chỉ như mà mua một cái bảo hiểm để trú thôi.
Có tiên phủ này, một khi thủy triểu sông Mộc Dương dâng lên, chúng ta không có cách nào chống lại thì có thể lui vào trong tiên thành để bảo vệ tính mạng.
Mặt khác, một tiên phủ cũng không thể đủ dùng, thổ không sẽ đào ba hang, chúng ta vẫn nên tiếp tục đi tìm các tiên thành khác, đặt thêm mấy tiên phủ nữa.
Hiện tại, giá thuê tiên phủ có thể tính là rẻ, đợi khi bắt đầu có thủy triều, nếu thủy triều mà lớn, giá cả sẽ tăng lên gấp bội.”
Ninh Tĩnh lắc đầu nói: “Nếu thủy triều nhỏ, giá cũng sẽ giảm đi.”
Thiên Cương Phi mỉm cười nói: “Đúng thế, nhưng mà trên tiên lộ, ai dám nói là sẽ thượng lộ bình an, đương nhiên mọi người đều muốn tiêu ít tiền, gọi là mua cho mình một cái bảo hiểm.”
Nữ tiên Ninh Tĩnh chậm rãi nói: “Cái đó, ta còn có việc, ta sẽ không đi.
Đa tạ ngươi đã chiếu cố ta trong suốt chặng đường, ta có mấy bằng hữu ở đây, ta đến gặp bọn họ.”
Nữ tiên Ninh Tĩnh này cảm thấy một ngàn tiên thạch này đã tiêu một cách oan ức, không muốn đi cũng Thiên Cương Phi nữa.
Thiên Cương Phi lắc đầu nói: “Vậy được rồi, Ninh Tĩnh tiên hữu, ta nhận được ủy thác của Hồng Trạch sư huynh đưa ngươi đến đây. Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, chúng ta tạm biệt ở đây, hy vọng ngươi có thể có được thu hoạch lớn trong trận thủy triều này.
Cứ như vậy, nữ tiên Ninh Tĩnh rời đi, nhưng Lạc Ly cũng không đi.
Thiên Cương Phi chuyển thế, thực lực vô cùng mạnh mà cũng cẩn thận như thế, mình cũng phải giống hắn, an toàn là trên hết, chẳng phải chỉ là bỏ ra chút tiên thạch thôi sao?
Vì vậy, ba người bọn Lạc Ly lại tiếp tục phi độn.
Trên đường, Thiên Cương Phi lại bỏ qua một số phi thành, sau đó dừng lại ở tiên phủ Tô Nhẫm.
Trên khắp dòng sông Mộc Dương này, có bảy phi thành nằm ngay bên bờ sông, bọn họ lại đặt một trong bảy tiên phủ đó.
Thiên Cương Phi chọn phi thành đều rất cẩn thận, tỉ mỉ, chọn những cái có ưu thế nhất, và những tiên phủ hắn thuê đều là tiên phủ loại một, an toàn nhất.
Sau khi thuê xong tám tiên thành, Thiên Cương Phi nói: “Được rồi, có tám điểm dừng chân này, cho dù thủy triều sông Mộc DƯơng có đáng sợ đến mấy, chúng ta cũng không thể bị đánh bại.
Đám tiểu tiền bối bọn họ tự cho rằng mình thuwcj lực thông thiên, không hiểu hết được hung hiểm ở nơi đây, bọn họ sẽ phải trả giá cho sự lỗ mãng của mình.
Có những lúc không thể tiết kiệm tiên thạch, thà rằng kiếm ít đi một chút, an toàn vẫn là quan trọng nhất.
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng, đúng!”
Thiên Cương Phi từng giao đấu với Lạc Ly, khi chuyển thế, cũng không yếu hơn mình là bao, mà mấy năm nay, hắn đã tấntaansawng lên Huyền tiên cảnh, nếu hoàn toàn bạo phát
Hắn đều cẩn thận như thế, chính mình cũng nên bắt chước hăn, an ổn đặt tiên phủ cấp một.
Cuối cùng là Thủy nguyên thủy thành, chính là phi thành của Nguyên Châu tông.
Thế giới Trung thiên chủ năm ấy Nguyên Châu tông cũng đã từng tồn tại, có điều sau đó lại diệt vong, nên Lạc Ly cũng vô cùng tò mò về tông môn này.
Sau khi đặt xong xuôi, Thiên Cương Phi cũng có chuyện riêng, vì vậy ba người lại tách nhau ra, lưu lại những thông tin về các tiên phủ.
Lạc Ly nhìn về phía sông Mộc Dương ở hướng xa xa, tựa như muốn đi thử một lần cơ quyên của mình, đột nhiên trong không trung vang lên tiếng của Diệt Độ kim tiên:
“Đi đến quầy số mười sáu, phía đông bắc chợ gia dịch.”
Nghe thấy mệnh lệnh, Lạc Ly lập tức đi vào trong phi thành.
Đường đi trong thành được lát đá xanh, hai bên đường hàng quán đông đúc, người đi lại tấp nập.
Đi qua các toàn nhà, đến một quảng trường thật lớn, đó chính là chợ giao dịch, ở đó đều là quầy hàng của các tiên nhân và tiên linh.
Ở đây, loại người nào cũng có, đồ đạc buôn bãn cũng muôn loại, có những thứ là tiên tài, tiên bảo mà tiên linh đoạt được khi chiến đấu với thủy linh ở trong sông Mộc Dương, cũng có những tài tiệu, tiên đan, tiên bảo, tiên kiếm ở bên ngoài đưa vào, tất cả đều được đưa ra bán, có thể nói cần gì có cái đó.
Lạc Ly đến đây, lập theo sự phân phó của Diệt Độ kim tiên, đến quầy hàng số mưới sáu, hướng đông bắc chợ.
Quầy hàng này là của một tiên linh nửa người nửa rùa, vóc dáng thấp bé, trong quầy hàng của hắn bán tất cả những thư thu hoạch từ sông Mộc Dương.
---------------