Đại Đạo Độc Hành
Chương 1610-2: Đại triều tịch trong Mộc Dương hà! (2)
Lạc Ly nhìn về phía xa, không nhịn được lên tiếng tán thưởng: “Tốt quá rồi!”
Hắn nhắm về hướng thiên hà đó mà bay về, đó chính là sông Mộc Dương.
Lạc Ly tới gần sông Mộc Dương, nói là gần, thật ra vẫn cách cả trăm ngàn dặm. Tuy ở rất xa, nhưng do sông Mộc Dương rộng lớn mênh mông, nên ở rất xa đã có thể nhìn thấy.
Càng tới gần đó, Lạc Ly lại phát hiện số tiên nhân, tiên linh càng nhiều.
Không ít tiên nhân bay qua, bọn họ có ngự kiếm, có ngự phi xa, trong tay còn có tiên linh, ba, năm người thành một đám, tụ tập đông đúc.
Cũng không phải không có ai giống Lạc Ly, một mình đạp không mà tới, trên đường đi cũng gặp không ít những người như vậy.
Đột nhiên, một chiếc tiên xa hào hoa bay bên cạnh Lạc Ly, khí thế tiên xa vô cùng phi phàm, mười hai con thiên long kéo xe, nhìn qua đã thấy nó có giá trị liên thành.
Chiếc tiên xa này bay vượt qua Lạc Ly, Lạc Ly cũng không hề để ý, vẫn tiếp tục bay về phía trước.
Đột nhiên tiên xa dừng lại, quay ngược về hướng Lạc Ly.
Lạc Ly sửng sốt, thế này là ý gì?
Chiếc tiên xa bay đến trước mặt Lạc Ly, lập tức dừng lại, cửa xe mở ra, một người từ trong bước ra.
Lạc Ly nhìn thấy người nọ, nhất thời sửng sốt, đó chính là Thiên Cương Phi của Tạo hóa tông.
Chính là người bị thảm bại dưới tay Lạc Ly trong địa hội vô song, thật không ngờ lại gặp lại hắn.
Thiên Cương Phi nhìn Lạc Ly, đột nhiên lên tiếng nói: “Hỗn nguyên?”.
Trong lời nói cũng có chút chần chờ, không dám xác định.
Lạc Ly cười nói: “Là ta, chào Thiên Cương Phi tiên hữu!”.
Lạc Ly thản nhiên thừa nhận, nếu làm bằng hữu, vậy thì làm bằng hữu, còn nếu muốn làm kẻ địch, thì lập tức khiến hắn trở thành tro bụi.
Thiên Cương Phi lập tức cười ha ha, nói: “Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Cái gì mà Cao Ca, khí thế hoàn toàn không giống ngươi.
Không thể ngờ rằng chúng ta lại gặp nhau ở đây, đúng là duyên phận, Hỗn nguyên tiên hữu, mời lên xe. Mặc dù sông Mộc Dương gần ngay trước mắt, nhưng cũng còn ba ngàn sáu trăm vạn dặm nữa đó.”
Lạc Ly gật đầu nói: “Đa tạ!”.
Nói xong, hắn liền lên tiên xa của Thiên Cương Phi, nghĩ một lúc, Lạc Ly nói: “Thiên Cương Phi tiên hữu, ta tên là Lạc Ly!”.
Thiên Cương Phi gật đầu, dẫn Lạc Ly lên tiên xa.
Trên tiên xa còn có hai người, một nam một nữ.
Nam tử có lẽ là ở cảnh giới đỉnh phong của Huyền tiên, lực lực vô cùng mạnh, mặc nho sam màu xanh, đội mũ quân tử bốn phương, khuôn mặt đường đường, hai mắt mở lớn, một thanh đầy chính khí.
Hắn không nói lời nào, cả người toát lên một chính khí là người ta có cảm giác bình ổn. Mép trên mép dưới đều có hai chòm râu, tổng cộng là bốn chòm, lại cho người ta có cảm giác vừa uy nghiêm vừa trầm ổn. Người này nhìn giống như phu tử dạy học, nghiêm cẩn mà uy nghi, khí chất mạnh mẽ.
Người này, chỉ nhìn qua đã thấy khí tức trên người hắn, hắn mang lại cho người ta cảm giác an tĩnh vô cùng.
Thiên Cương Phi chậm rãi giới thiệu nói: “Còn đây là Nguyên Trần tiên hữu ở Thái Hòa tông.”
Lần trước Cửu Sinh Tử của Thái Hòa tông bị bại dưới tay mình.
Sau đó Thiên Cương Phi lại chỉ vào Lạc Ly, muốn giới thiệu.
Lạc Ly ôm quyền, cắt lời giới thiệu của Thiên Cương Phi, nhanh chóng nói trước: “Tán tiên, Lạc Ly!”.
Thiên Cương Phi sửng sốt, hắn nhất thời hiểu ra Lạc Ly không muốn nhắc tới chuyện đại hội vô song, hắn cũng không nói thêm gì hết.
Nguyên Trần nghe Lạc Ly nói như thế, chỉ cười đáp lễ nói: “Xin có lễ!”
Nữ tu ở bên cũng là Huyền tiên, đỉnh phong cảnh, trên đầu đội mũ bảy sắc, mắt sáng mày ngài, đôi mắt xanh như biển, mũi thẳng môi hồng, kiều diễm cực điểm.
Nàng mặc một chiếc áo dệt lưu ly sáng chói, thắt lưng đeo một thanh bảo kiếm khảm mặt ngọc sáng lấp lánh.
Liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy thanh kiếm kia mới chính là thứ nổi bật, người cầm kiếm chỉ là để phối hợp cùng.
Thiên Cương Phi chậm rãi giới thiệu nói: “ La Phù, Ninh tĩnh!”.
La Phù, thật không thể ngờ rằng nàng chính là tiên nhân của La Phù, nhất thời, Lạc Ly nhìn nàng với ánh mắt trìu mến.
Lạc Ly hướng nàng hành lễ: “Tán tiên, Lạc Ly có lễ!”.
Nhưng mà Ninh Tĩnh này lại không giống với Nguyên Trần, chỉ hơi cúi đầu, xem như đáp lễ, cũng không hề để ý tới thân phận Tán tiên của Lạc Ly.
Lạc Ly cười, cũng không để ý, ngươi xem thường ta, ta cũng không cần để ý đến ngươi.
Thiên Cương Phi nhìn thấy một màn này, lập tức chuyển chủ đề, nhưng hắn vừa chuyển thế, cũng chẳng hiểu chuyện gì.
Hắn nói với lạc Ly: “Lạc Ly đạo hữu, không phải ngươi cũng cố ý đến để tham gia vào trận thủy triều của sông Mộc Dương đấy chứ?”
Lạc Ly sửng sốt, nói: “Cái gì mà đại triều thủy của sông Mộc Dương?”
Khó trách Diệt Độ Kim tiên muốn hắn liều mạng đuổi tới đây, tám phần là vì trận thủy triều nảy của sông Mộc Dương.
Thiên Cương Phi ha ha cười, nói: “Xem ra đúng là ngươi không biết rồi, để ta nói cho ngươi nghe về lai lịch của sông Mộc Dương.”
Nói xong, Thiên Cương Phi vỗ tiên xa, nhất thời tiên xa mở ra một thủy kính, hắn chỉ vào Sông Mộc Dương phía xa xa nói:
“Lạc Ly, ngươi xem, sông Mộc Dương giống cái gì?”.
Bên trong thủy kính, toàn cảnh sông Mộc Dương nhất thời được phóng đại lên.
Lạc Ly nhìn lên, chỉ thấy đầu nguồn của sông Mộc Dương giống như một hải dương tròn trong hư không.
Hải dương đó ở trong hư không của tiên giới, trên đầu nguồn là một con sông đang chảy ra.
Con sông này là dòn sông lơ lửng trong không trung, luôn chảy về một mặt khác trong tiên giới, nó gần như quán mặc cho tiên giới, nhưng lại cũng không chảy khỏi tiên giới, mà tự tiêu tán, biến mất ở trong hư không thứ nguyên.
Lạc Ly nhìn lại, sau đó nói: “Cái này, cái này hình như là Kiếm ngân?”
Thiên Cương Phi gật gật đầu, nói: “Đúng, đây chính là kiếm ngân!
Sông Mộc Dương này chính là một trong cửu đại thiên hà của chúng ta.
Năm ấy, sông Mộc Dương này cũng không phải là tiên hà, mà chính là đại thế giới Thủy linh, cũng không khác biệt gì so với ma giới, phật giới và tiên giới của chúng ta.
Có thể nói đây là đại thế giới đầu tiên trong cửu giới. Đại thế giới này vô cùng lớn, không muốn ở trong cửu giới, tạo nên một cơn sóng lớn, xâm chiến rất nhiều thế giới của chúng ta.
Ngay cả tiên giới của chúng ta cũng bị bọn họ quấy nhiễu, các sinh linh bị chà đạp.
Về sau, lại xảy ra một trận sóng thần nữa, để cứu những tiên nhân khác, một đệ tử của phái Hiên viên kiếm tên là Mộc Dương đã phải chết trong hạo kiếp đó.
Cái chết của Mộc Dương là chọc giận Tiên Đế.
Tiên đế tức giận liền ra tay, một mình một kiếm đâm vào đại thế giới Thủy linh.
Huyết chiến ngàn năm, cuối cùng đã hủy diệt toàn bộ đại thế giới Thủy linh, luyện hóa thành tiên hạch, nhập vào tiên giới của chúng ta, gia tăng di sản của tiên giới chính ta, nhất thời, tiên giới chúng ta mở rộng thêm một phần sáu so với ban đầu.
Trong trận chiến này, tiên giới chúng ta đứng đầu trong cửu đại thế giới.
Nhưng mà nói cho cùng, đại thế giới Thủy linh này vẫn là một đại thế giới, chẳng dẽ dàng gì luyện hóa được, cho nên có một số bộ phận hòa thành dòng sông, từ tiên hạch mà chảy ra, cuối cũng tiêu tán trong hư không.
---------------
Hắn nhắm về hướng thiên hà đó mà bay về, đó chính là sông Mộc Dương.
Lạc Ly tới gần sông Mộc Dương, nói là gần, thật ra vẫn cách cả trăm ngàn dặm. Tuy ở rất xa, nhưng do sông Mộc Dương rộng lớn mênh mông, nên ở rất xa đã có thể nhìn thấy.
Càng tới gần đó, Lạc Ly lại phát hiện số tiên nhân, tiên linh càng nhiều.
Không ít tiên nhân bay qua, bọn họ có ngự kiếm, có ngự phi xa, trong tay còn có tiên linh, ba, năm người thành một đám, tụ tập đông đúc.
Cũng không phải không có ai giống Lạc Ly, một mình đạp không mà tới, trên đường đi cũng gặp không ít những người như vậy.
Đột nhiên, một chiếc tiên xa hào hoa bay bên cạnh Lạc Ly, khí thế tiên xa vô cùng phi phàm, mười hai con thiên long kéo xe, nhìn qua đã thấy nó có giá trị liên thành.
Chiếc tiên xa này bay vượt qua Lạc Ly, Lạc Ly cũng không hề để ý, vẫn tiếp tục bay về phía trước.
Đột nhiên tiên xa dừng lại, quay ngược về hướng Lạc Ly.
Lạc Ly sửng sốt, thế này là ý gì?
Chiếc tiên xa bay đến trước mặt Lạc Ly, lập tức dừng lại, cửa xe mở ra, một người từ trong bước ra.
Lạc Ly nhìn thấy người nọ, nhất thời sửng sốt, đó chính là Thiên Cương Phi của Tạo hóa tông.
Chính là người bị thảm bại dưới tay Lạc Ly trong địa hội vô song, thật không ngờ lại gặp lại hắn.
Thiên Cương Phi nhìn Lạc Ly, đột nhiên lên tiếng nói: “Hỗn nguyên?”.
Trong lời nói cũng có chút chần chờ, không dám xác định.
Lạc Ly cười nói: “Là ta, chào Thiên Cương Phi tiên hữu!”.
Lạc Ly thản nhiên thừa nhận, nếu làm bằng hữu, vậy thì làm bằng hữu, còn nếu muốn làm kẻ địch, thì lập tức khiến hắn trở thành tro bụi.
Thiên Cương Phi lập tức cười ha ha, nói: “Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Cái gì mà Cao Ca, khí thế hoàn toàn không giống ngươi.
Không thể ngờ rằng chúng ta lại gặp nhau ở đây, đúng là duyên phận, Hỗn nguyên tiên hữu, mời lên xe. Mặc dù sông Mộc Dương gần ngay trước mắt, nhưng cũng còn ba ngàn sáu trăm vạn dặm nữa đó.”
Lạc Ly gật đầu nói: “Đa tạ!”.
Nói xong, hắn liền lên tiên xa của Thiên Cương Phi, nghĩ một lúc, Lạc Ly nói: “Thiên Cương Phi tiên hữu, ta tên là Lạc Ly!”.
Thiên Cương Phi gật đầu, dẫn Lạc Ly lên tiên xa.
Trên tiên xa còn có hai người, một nam một nữ.
Nam tử có lẽ là ở cảnh giới đỉnh phong của Huyền tiên, lực lực vô cùng mạnh, mặc nho sam màu xanh, đội mũ quân tử bốn phương, khuôn mặt đường đường, hai mắt mở lớn, một thanh đầy chính khí.
Hắn không nói lời nào, cả người toát lên một chính khí là người ta có cảm giác bình ổn. Mép trên mép dưới đều có hai chòm râu, tổng cộng là bốn chòm, lại cho người ta có cảm giác vừa uy nghiêm vừa trầm ổn. Người này nhìn giống như phu tử dạy học, nghiêm cẩn mà uy nghi, khí chất mạnh mẽ.
Người này, chỉ nhìn qua đã thấy khí tức trên người hắn, hắn mang lại cho người ta cảm giác an tĩnh vô cùng.
Thiên Cương Phi chậm rãi giới thiệu nói: “Còn đây là Nguyên Trần tiên hữu ở Thái Hòa tông.”
Lần trước Cửu Sinh Tử của Thái Hòa tông bị bại dưới tay mình.
Sau đó Thiên Cương Phi lại chỉ vào Lạc Ly, muốn giới thiệu.
Lạc Ly ôm quyền, cắt lời giới thiệu của Thiên Cương Phi, nhanh chóng nói trước: “Tán tiên, Lạc Ly!”.
Thiên Cương Phi sửng sốt, hắn nhất thời hiểu ra Lạc Ly không muốn nhắc tới chuyện đại hội vô song, hắn cũng không nói thêm gì hết.
Nguyên Trần nghe Lạc Ly nói như thế, chỉ cười đáp lễ nói: “Xin có lễ!”
Nữ tu ở bên cũng là Huyền tiên, đỉnh phong cảnh, trên đầu đội mũ bảy sắc, mắt sáng mày ngài, đôi mắt xanh như biển, mũi thẳng môi hồng, kiều diễm cực điểm.
Nàng mặc một chiếc áo dệt lưu ly sáng chói, thắt lưng đeo một thanh bảo kiếm khảm mặt ngọc sáng lấp lánh.
Liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy thanh kiếm kia mới chính là thứ nổi bật, người cầm kiếm chỉ là để phối hợp cùng.
Thiên Cương Phi chậm rãi giới thiệu nói: “ La Phù, Ninh tĩnh!”.
La Phù, thật không thể ngờ rằng nàng chính là tiên nhân của La Phù, nhất thời, Lạc Ly nhìn nàng với ánh mắt trìu mến.
Lạc Ly hướng nàng hành lễ: “Tán tiên, Lạc Ly có lễ!”.
Nhưng mà Ninh Tĩnh này lại không giống với Nguyên Trần, chỉ hơi cúi đầu, xem như đáp lễ, cũng không hề để ý tới thân phận Tán tiên của Lạc Ly.
Lạc Ly cười, cũng không để ý, ngươi xem thường ta, ta cũng không cần để ý đến ngươi.
Thiên Cương Phi nhìn thấy một màn này, lập tức chuyển chủ đề, nhưng hắn vừa chuyển thế, cũng chẳng hiểu chuyện gì.
Hắn nói với lạc Ly: “Lạc Ly đạo hữu, không phải ngươi cũng cố ý đến để tham gia vào trận thủy triều của sông Mộc Dương đấy chứ?”
Lạc Ly sửng sốt, nói: “Cái gì mà đại triều thủy của sông Mộc Dương?”
Khó trách Diệt Độ Kim tiên muốn hắn liều mạng đuổi tới đây, tám phần là vì trận thủy triều nảy của sông Mộc Dương.
Thiên Cương Phi ha ha cười, nói: “Xem ra đúng là ngươi không biết rồi, để ta nói cho ngươi nghe về lai lịch của sông Mộc Dương.”
Nói xong, Thiên Cương Phi vỗ tiên xa, nhất thời tiên xa mở ra một thủy kính, hắn chỉ vào Sông Mộc Dương phía xa xa nói:
“Lạc Ly, ngươi xem, sông Mộc Dương giống cái gì?”.
Bên trong thủy kính, toàn cảnh sông Mộc Dương nhất thời được phóng đại lên.
Lạc Ly nhìn lên, chỉ thấy đầu nguồn của sông Mộc Dương giống như một hải dương tròn trong hư không.
Hải dương đó ở trong hư không của tiên giới, trên đầu nguồn là một con sông đang chảy ra.
Con sông này là dòn sông lơ lửng trong không trung, luôn chảy về một mặt khác trong tiên giới, nó gần như quán mặc cho tiên giới, nhưng lại cũng không chảy khỏi tiên giới, mà tự tiêu tán, biến mất ở trong hư không thứ nguyên.
Lạc Ly nhìn lại, sau đó nói: “Cái này, cái này hình như là Kiếm ngân?”
Thiên Cương Phi gật gật đầu, nói: “Đúng, đây chính là kiếm ngân!
Sông Mộc Dương này chính là một trong cửu đại thiên hà của chúng ta.
Năm ấy, sông Mộc Dương này cũng không phải là tiên hà, mà chính là đại thế giới Thủy linh, cũng không khác biệt gì so với ma giới, phật giới và tiên giới của chúng ta.
Có thể nói đây là đại thế giới đầu tiên trong cửu giới. Đại thế giới này vô cùng lớn, không muốn ở trong cửu giới, tạo nên một cơn sóng lớn, xâm chiến rất nhiều thế giới của chúng ta.
Ngay cả tiên giới của chúng ta cũng bị bọn họ quấy nhiễu, các sinh linh bị chà đạp.
Về sau, lại xảy ra một trận sóng thần nữa, để cứu những tiên nhân khác, một đệ tử của phái Hiên viên kiếm tên là Mộc Dương đã phải chết trong hạo kiếp đó.
Cái chết của Mộc Dương là chọc giận Tiên Đế.
Tiên đế tức giận liền ra tay, một mình một kiếm đâm vào đại thế giới Thủy linh.
Huyết chiến ngàn năm, cuối cùng đã hủy diệt toàn bộ đại thế giới Thủy linh, luyện hóa thành tiên hạch, nhập vào tiên giới của chúng ta, gia tăng di sản của tiên giới chính ta, nhất thời, tiên giới chúng ta mở rộng thêm một phần sáu so với ban đầu.
Trong trận chiến này, tiên giới chúng ta đứng đầu trong cửu đại thế giới.
Nhưng mà nói cho cùng, đại thế giới Thủy linh này vẫn là một đại thế giới, chẳng dẽ dàng gì luyện hóa được, cho nên có một số bộ phận hòa thành dòng sông, từ tiên hạch mà chảy ra, cuối cũng tiêu tán trong hư không.
---------------