Đại Đạo Độc Hành
Chương 1386-1: Một chưởng đập chết (1)
Hỗn Nguyên Kim Đăng phòng ngự vô địch, phạm âm vô tận, Nguyên Trần thượng sư đột nhiên lui về phía sau, đột nhiên há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Phốc!
Nhưng mà hắn lại mừng rỡ nói: “Ta đã hiểu, ta đã hiểu, thì ra phật lý như thế!”
Sau khi nói xong, hắn ngồi xuống, trên mặt lộ vẻ vui sướng, sau đó không nhúc nhích.
Nguyên Trần thượng sư đã toạ hoá!
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều kinh ngốc.
“Đây, đây là sao? Lẽ nào Nguyên Trần lĩnh ngộ phật lý, viên tịch rồi?”
“Không phải, Phổ độ chúng sinh lần này không độ hóa đối phương, pháp thuật phản phệ, Nguyên Trần bị thuật Phổ độ chúng sinh phản thương, tự mình lừa mình, cho nên viên tịch.”
“Không phải, không phải, là Nguyên Trần ngộ ra phật pháp, cho nên thành Phật.”
Nhất thời, những tiếng bàn luận xôn xao liên tiếp vang lên, nhưng Lạc Ly chưa hề ra tay đã khiến Nguyên Trần chết, đây chính là sự thật.
Lúc này lại là một cao tăng xuất hiện, quát:
“Hay cho một Hoả Đức Chân nhất, Lạc Ly, ta đến tiếp ngươi.”
Người này vốn là một trong mười tám Kim thân bồ tát, Huyền Bi thiện sư. Hai bàn tay hắn vung lên, từng đoá hoa sen dần dần dâng lên, liên tục đánh ra mười tám chưởng, mỗi một chưởng đều ngưng kết thành một toà núi, ở đỉnh Tu Di Kim sơn ẩn hiện một pho tượng phật kim quang vạn trượng, đánh về phía Lạc Ly.
Tu Di sơn nghĩa là Bảo sơn, là núi cao, có danh diệu quang sơn. Từ kim, ngân, lưu li cùng pha lê tứ bảo cấu thành, cao trăm vạn dặm, nặng ngàn vạn cân, chính là ngọn núi chí cao chí trọng của phật môn.
Đây là Tu Di sơn chưởng, một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Lạn Đà tự. Một chưởng phát ra, dẫn lực vạn quân Tu Di sơn, trấn áp cường địch, lực sát thương vô cùng thuần túy, vô địch trấn áp.
Oành, oành, oành...
Từng đạo Tu Di sơn đánh về hướng Lạc Ly!
Lạc Ly cười lạnh, thế này đúng là tìm đường chết mà.
Mặc dù sơn nhạc ý của Lạc Ly bị thổ chân ý luyện hoá, nên đã biến mất, nhưng pháp ý vẫn còn, Lạc Ly phất tay hô: “Trấn áp!”
Một đạo hỏa diễm bay ra, hóa thành ngũ nhạc tam sơn đánh về hướng đối phương.
Ngũ nhạc tam sơn nọ ở trong hư không, tự động tổ hợp, nhất thời hóa sinh một phương, oành một tiếng va chạm với một Tu Di sơn của đối phương.
Sự va chạm này nhất thời làm thế giới biến thành hai mảng, sau đó hai mảng thế giới với hai Tu Di sơn lại va chạm với nhau, lại sinh thế giới, nháy mắt, mười tám tòa Tu Di sơn liền biến thành hỏa giới của Lạc Ly, sau đó hỏa giới này dần dần hạ xuống, hướng về Huyền Bi thiện sư.
Huyền Bi thiện sư lạnh lùng cười, nhất thời, áo cà sa trên người hắn tung bay, hóa sinh lĩnh vực kỳ dị, chính là Ca sa phục ma công - một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Lạn Đà tự.
Thế giới vô tận như bị nhấn chìm trông chiếc áo cà sa, bất luận là pháp ý gì đều tiêu tán, đây chính là phương pháp phục ma, tiêt diệt tất cả.
Nhưng thế giới tiêu tán, hỏa vẫn còn, lại còn là chân hỏa vô tận, thế giới trong áo cà sa lập tức dấy lên.
Huyền Bi thiện sư nhíu mày, người rung lên, sử dụng Triêm y thập bát điệt trong mươi hai tuyệt kỹ của Lạn đà.
Triêm y thập bát điệp chính là bốn lạng bạt ngàn cân phát huy tới cực trí. Có rút thân hoán ảnh, thừa thế mượn lực, thoát hoán di hình, dẫn tiến lạc không, tị phong tàng duệ, thiểm chuyển tẩu hóa, dĩ tà kích chính, dĩ hoành phá chính, dĩ xảo chế chuyết vân vân các loại diệu dụng, tuyệt kĩ này trong người, vạn binh không thương, vạn pháp không phá.
Nhưng Huyền Bi thiện sư cũng không biết sự đang sợ của Chân hỏa mà Lạc Ly sử dụng, chính là do Lạc Ly tập hợp ngũ hành chân ý để sinh ra hỏa, chính là đệ nhất hỏa diễm trên thiên hạ, chỉ cần có một tia lửa cũng có thể thiêu diệt thiên địa.
Nhất thời, lửa trên người lạc Ly lập tức bùng nổ, Triêm y thập bát điệt bị triệt phá.
Huyền Bi thiện sư nhíu mày, sau đó lập tức hành phật lễ, niệm lên phật hiệu!
Cùng với phật hiệu của hắn, trên người hắn phát ra kim quang, đây chính là Kim cương bất hoại thể thần công, là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Lạn Đà tự.
Pháp này vừa ra, toàn bộ tăng nhân Lạn Đà tự đều thở dài một hơi, Kim cương bất hoại thể thần công này chính là phật pháp phòng ngự mạnh nhất của Lạn Đà tự, trong lịch sử chưa cho phương pháp nào có thể phá giải được phật pháp này, chỉ có điều pháp này chỉ có thể để phòng ngự, không thể dùng tấn công địch thủ, bằng không Lạn Đà tự đã sớm trở thành thiên hạ vô địch.
Nhưng mà ở trong ánh mắt bọn họ, vô thượng kim thân, kim cương bát hoại thể thần thể của Huyền Bi thiện sư, thế mà ở trong hỏa diễm của Lạc Ly, bị hòa tan từng chút một.
Còn không đợi bọn họ kịp nhìn rõ, oành một tiếng, Huyền Bi thiện sư nhất thời hóa thành hỏa diễm, tiêu tán tám phương!
Trực tiếp bị chân hỏa của Lạc Ly luyện hóa.
Hỏa luyện châm kim, Kim ma còn bị Lạc Ly luyện hóa, huống chi là tăng nhân Lạn Đà tự?
Nhất thời, rất nhiều hòa thượng hô lên một tiếng bi thiết.
“Ngã phật từ bi!”
“Quả nhiên là hỏa kiếp, hỏa kiếp lớn đến đáng sợ.”
“Yêu ma, dám giết sư phụ ta, trả sư phụ cho ta.”
Nhất thời, một hòa thượng lao ra.
Tung ra một chiêu, trong hư không xuất hiện một bàn tay rất lớn, rộng đến trăm dặm, bao trùm một phương, rung động vũ trụ, trong đó tử kim xán lạn, hình thành từng thủ ấn thật lớn, ngầm có khí tức đáng sợ, rền vang mà đến!
Đại thủ ấn – Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ.
Lạc Ly xuất thủ, một chưởng vô cùng đơn giản.
Thần thủ, Một chưởng càn khôn, rõ ràng cũng là một trong bảy mươi hai tuyệt kĩ của Lạn Đà tự.
Nhất thời lại có cao tăng lên tiếng:
“Là Nguyên Hạo ra tay!”
“Hay cho một Đại ấn thủ, thật lợi hại.”
“Ha ha, Lạc Ly này thế mà cũng biết tuyệt kĩ Càn Khôn chưởng của Lạn Đà tự chúng ta.”
“Thật là không biết sống chết, Càn Khôn chưởng cùng lắm cũng chỉ là một pháp thủ xảo, làm sao có thể so được với Đại thủ ấn biến hòa khôn cùng chứ.”
“Nguyên Hạo là cao thủ đệ nhất chưởng pháp của Lạn Đà tự chúng ta. Hắn thắng định rồi!”
Oành, Đại thủ ấn và Một chưởng càn khôn va chạm nhau trên không trung, gây ra tiếng nổ mãnh liệt, lập tức xuất hiện đám mây hình nấm.
Nhưng khi đám mây hình nấm kia còn chưa kịp tán đi, đối phương lại ra một chưởng.
Lại một chưởng nữa, một bàn tay thật lớn xuất hiện trên bầu trời, bàn tay này to như một ngọn núi, mù mịt lao vù vù xuống dưới, nhất thời giống như một tấm bia mộ thật lớn, khóa lấy toàn bộ hành động của Lạc Ly, mặc cho Lạc Ly có trùng kích như thế nào cũng không thể phá được bia mộ này.
Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ – Đại suất bi thủ!
Lạc Ly cười lạnh, khí tức trên người hắn tăng lên vô tận, lại vẫn là Một chưởng càn khôn.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên.
Tăng nhân này một bước bước ra, chính là hiện ra Phản Hư chiến thể, hóa thành pháp tướng chín tay, phẫn nộ ngập trời, chín tay hợp nhất, cuỗng mãnh đánh ra một chiêu.
Một chiêu này có lực hủy diệt vô tận, trong tích tắc dâng trào trong thiên địa, một kích này, chí cương chí dương! Một kích này, càn khôn đảo chuyển! Một kích này, núi sông phá diệt!
Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ Đại lực kim cương chưởng!
---------------
Phốc!
Nhưng mà hắn lại mừng rỡ nói: “Ta đã hiểu, ta đã hiểu, thì ra phật lý như thế!”
Sau khi nói xong, hắn ngồi xuống, trên mặt lộ vẻ vui sướng, sau đó không nhúc nhích.
Nguyên Trần thượng sư đã toạ hoá!
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều kinh ngốc.
“Đây, đây là sao? Lẽ nào Nguyên Trần lĩnh ngộ phật lý, viên tịch rồi?”
“Không phải, Phổ độ chúng sinh lần này không độ hóa đối phương, pháp thuật phản phệ, Nguyên Trần bị thuật Phổ độ chúng sinh phản thương, tự mình lừa mình, cho nên viên tịch.”
“Không phải, không phải, là Nguyên Trần ngộ ra phật pháp, cho nên thành Phật.”
Nhất thời, những tiếng bàn luận xôn xao liên tiếp vang lên, nhưng Lạc Ly chưa hề ra tay đã khiến Nguyên Trần chết, đây chính là sự thật.
Lúc này lại là một cao tăng xuất hiện, quát:
“Hay cho một Hoả Đức Chân nhất, Lạc Ly, ta đến tiếp ngươi.”
Người này vốn là một trong mười tám Kim thân bồ tát, Huyền Bi thiện sư. Hai bàn tay hắn vung lên, từng đoá hoa sen dần dần dâng lên, liên tục đánh ra mười tám chưởng, mỗi một chưởng đều ngưng kết thành một toà núi, ở đỉnh Tu Di Kim sơn ẩn hiện một pho tượng phật kim quang vạn trượng, đánh về phía Lạc Ly.
Tu Di sơn nghĩa là Bảo sơn, là núi cao, có danh diệu quang sơn. Từ kim, ngân, lưu li cùng pha lê tứ bảo cấu thành, cao trăm vạn dặm, nặng ngàn vạn cân, chính là ngọn núi chí cao chí trọng của phật môn.
Đây là Tu Di sơn chưởng, một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Lạn Đà tự. Một chưởng phát ra, dẫn lực vạn quân Tu Di sơn, trấn áp cường địch, lực sát thương vô cùng thuần túy, vô địch trấn áp.
Oành, oành, oành...
Từng đạo Tu Di sơn đánh về hướng Lạc Ly!
Lạc Ly cười lạnh, thế này đúng là tìm đường chết mà.
Mặc dù sơn nhạc ý của Lạc Ly bị thổ chân ý luyện hoá, nên đã biến mất, nhưng pháp ý vẫn còn, Lạc Ly phất tay hô: “Trấn áp!”
Một đạo hỏa diễm bay ra, hóa thành ngũ nhạc tam sơn đánh về hướng đối phương.
Ngũ nhạc tam sơn nọ ở trong hư không, tự động tổ hợp, nhất thời hóa sinh một phương, oành một tiếng va chạm với một Tu Di sơn của đối phương.
Sự va chạm này nhất thời làm thế giới biến thành hai mảng, sau đó hai mảng thế giới với hai Tu Di sơn lại va chạm với nhau, lại sinh thế giới, nháy mắt, mười tám tòa Tu Di sơn liền biến thành hỏa giới của Lạc Ly, sau đó hỏa giới này dần dần hạ xuống, hướng về Huyền Bi thiện sư.
Huyền Bi thiện sư lạnh lùng cười, nhất thời, áo cà sa trên người hắn tung bay, hóa sinh lĩnh vực kỳ dị, chính là Ca sa phục ma công - một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Lạn Đà tự.
Thế giới vô tận như bị nhấn chìm trông chiếc áo cà sa, bất luận là pháp ý gì đều tiêu tán, đây chính là phương pháp phục ma, tiêt diệt tất cả.
Nhưng thế giới tiêu tán, hỏa vẫn còn, lại còn là chân hỏa vô tận, thế giới trong áo cà sa lập tức dấy lên.
Huyền Bi thiện sư nhíu mày, người rung lên, sử dụng Triêm y thập bát điệt trong mươi hai tuyệt kỹ của Lạn đà.
Triêm y thập bát điệp chính là bốn lạng bạt ngàn cân phát huy tới cực trí. Có rút thân hoán ảnh, thừa thế mượn lực, thoát hoán di hình, dẫn tiến lạc không, tị phong tàng duệ, thiểm chuyển tẩu hóa, dĩ tà kích chính, dĩ hoành phá chính, dĩ xảo chế chuyết vân vân các loại diệu dụng, tuyệt kĩ này trong người, vạn binh không thương, vạn pháp không phá.
Nhưng Huyền Bi thiện sư cũng không biết sự đang sợ của Chân hỏa mà Lạc Ly sử dụng, chính là do Lạc Ly tập hợp ngũ hành chân ý để sinh ra hỏa, chính là đệ nhất hỏa diễm trên thiên hạ, chỉ cần có một tia lửa cũng có thể thiêu diệt thiên địa.
Nhất thời, lửa trên người lạc Ly lập tức bùng nổ, Triêm y thập bát điệt bị triệt phá.
Huyền Bi thiện sư nhíu mày, sau đó lập tức hành phật lễ, niệm lên phật hiệu!
Cùng với phật hiệu của hắn, trên người hắn phát ra kim quang, đây chính là Kim cương bất hoại thể thần công, là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Lạn Đà tự.
Pháp này vừa ra, toàn bộ tăng nhân Lạn Đà tự đều thở dài một hơi, Kim cương bất hoại thể thần công này chính là phật pháp phòng ngự mạnh nhất của Lạn Đà tự, trong lịch sử chưa cho phương pháp nào có thể phá giải được phật pháp này, chỉ có điều pháp này chỉ có thể để phòng ngự, không thể dùng tấn công địch thủ, bằng không Lạn Đà tự đã sớm trở thành thiên hạ vô địch.
Nhưng mà ở trong ánh mắt bọn họ, vô thượng kim thân, kim cương bát hoại thể thần thể của Huyền Bi thiện sư, thế mà ở trong hỏa diễm của Lạc Ly, bị hòa tan từng chút một.
Còn không đợi bọn họ kịp nhìn rõ, oành một tiếng, Huyền Bi thiện sư nhất thời hóa thành hỏa diễm, tiêu tán tám phương!
Trực tiếp bị chân hỏa của Lạc Ly luyện hóa.
Hỏa luyện châm kim, Kim ma còn bị Lạc Ly luyện hóa, huống chi là tăng nhân Lạn Đà tự?
Nhất thời, rất nhiều hòa thượng hô lên một tiếng bi thiết.
“Ngã phật từ bi!”
“Quả nhiên là hỏa kiếp, hỏa kiếp lớn đến đáng sợ.”
“Yêu ma, dám giết sư phụ ta, trả sư phụ cho ta.”
Nhất thời, một hòa thượng lao ra.
Tung ra một chiêu, trong hư không xuất hiện một bàn tay rất lớn, rộng đến trăm dặm, bao trùm một phương, rung động vũ trụ, trong đó tử kim xán lạn, hình thành từng thủ ấn thật lớn, ngầm có khí tức đáng sợ, rền vang mà đến!
Đại thủ ấn – Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ.
Lạc Ly xuất thủ, một chưởng vô cùng đơn giản.
Thần thủ, Một chưởng càn khôn, rõ ràng cũng là một trong bảy mươi hai tuyệt kĩ của Lạn Đà tự.
Nhất thời lại có cao tăng lên tiếng:
“Là Nguyên Hạo ra tay!”
“Hay cho một Đại ấn thủ, thật lợi hại.”
“Ha ha, Lạc Ly này thế mà cũng biết tuyệt kĩ Càn Khôn chưởng của Lạn Đà tự chúng ta.”
“Thật là không biết sống chết, Càn Khôn chưởng cùng lắm cũng chỉ là một pháp thủ xảo, làm sao có thể so được với Đại thủ ấn biến hòa khôn cùng chứ.”
“Nguyên Hạo là cao thủ đệ nhất chưởng pháp của Lạn Đà tự chúng ta. Hắn thắng định rồi!”
Oành, Đại thủ ấn và Một chưởng càn khôn va chạm nhau trên không trung, gây ra tiếng nổ mãnh liệt, lập tức xuất hiện đám mây hình nấm.
Nhưng khi đám mây hình nấm kia còn chưa kịp tán đi, đối phương lại ra một chưởng.
Lại một chưởng nữa, một bàn tay thật lớn xuất hiện trên bầu trời, bàn tay này to như một ngọn núi, mù mịt lao vù vù xuống dưới, nhất thời giống như một tấm bia mộ thật lớn, khóa lấy toàn bộ hành động của Lạc Ly, mặc cho Lạc Ly có trùng kích như thế nào cũng không thể phá được bia mộ này.
Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ – Đại suất bi thủ!
Lạc Ly cười lạnh, khí tức trên người hắn tăng lên vô tận, lại vẫn là Một chưởng càn khôn.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên.
Tăng nhân này một bước bước ra, chính là hiện ra Phản Hư chiến thể, hóa thành pháp tướng chín tay, phẫn nộ ngập trời, chín tay hợp nhất, cuỗng mãnh đánh ra một chiêu.
Một chiêu này có lực hủy diệt vô tận, trong tích tắc dâng trào trong thiên địa, một kích này, chí cương chí dương! Một kích này, càn khôn đảo chuyển! Một kích này, núi sông phá diệt!
Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ Đại lực kim cương chưởng!
---------------