Đại Đạo Độc Hành
Chương 1381-1: Thủy tinh châu oánh lộ ngưng tương! (1)
Lạc Ly nhíu mày nói: “Pháp bảo này là cái gì? Dẫn đến linh khí Bà Sa thế giới các ngươi biến dị? Ta như thế nào cảm tạ mười phần nguy hiểm đây?”
Lão hòa thượng nói: “Ngài yên tâm, tuyệt đối không đáng cười, bảo này danh viết Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán, chí bảo vô thượng!”
Nghe lời này, Lạc Ly sửng sốt, nói: “Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán? Ta như thế nào giống như nghe nói qua đây?”
Lão hòa thượng kiêu ngạo nói: “Đương nhiên, bảo này chính là mười vạn năm trước Phân bảo nham thịnh hội, ở bên trong Phân bảo nham, chí bảo bay ra đầu tiên, bị cường giả Bà Sa thế giới ta khi đó đoạt lấy”.
“Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán? Rất quen thuộc?”
“Nhớ ra rồi, chính là nó!”
Lạc Ly nhất thời nhớ tới, năm ấy chính mình ở tiên điền gieo hạt, được đến phương pháp phi thăng Hỗn Nguyên tông!
“Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán!”
“Một tán nơi tay, nhảy ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành!”
Lạc Ly tim đập mạnh, đây là chí bảo quan trọng để Hỗn Nguyên tông phi thăng được đề xuất ở trong tiên điền, không ngờ rằng lại đang lù lù ở trước mắt. Đúng là đi tìm mòn giày không thấy, cuối cùng lại có được mà chẳng tốn một chút công.
Lúc này có mười hai cao tăng xuất hiện, mỗi một người đều thuộc Phản Hư cảnh giới Chân phật, bọn họ đều đang tận lực khiêng một cây ngọc tán.
Lạc Ly nhíu mày, lẽ nào cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán này lại nặng như thế?
Lão hòa thượng cũng ở trong đó, mọi người cùng nhau thi triển pháp quyết, thông qua đường hư không, đưa vào trong phường Thái sơ, sau đó đặt vào tay Lạc Ly.
Cây ô này vừa được đặt vào tay, cảm giác duy nhất mà Lạc Ly cản nhận được chính là nặng.
Nặng ở đây không phải trọng lượng, vì trọng lương của nó chưa đến một cân, nặng là ở bên trong nó, kiên cố không gì phá được.
Cầm chiếc ô trong tay, giống như thái dương ở trên trời đều bị ngươi nắm lấy, mặc dù nhìn qua thì rất bình thường, nhưng mà ẩn chứa ở bên trong lại là một nguồn lực vô tận.
Cho đến nay, cây Thượng thanh nguyên thủy tán này không có bất cứ không gian trữ vật nào chứa được, hoặc là nói, nếu để nó trong trữ vật pháp bảo của Thứ nguyên động thiên, lập tức pháp bảo sẽ bị sụp đổ, mà để vào Thứ nguyên động thiên thì Thứ nguyên động thiên cũng bị phá hủy ngay tức khắc.
Lạc Ly cũng không phải ở cảnh giới Phản Hư bình thường, vậy nên cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán này được hắn cầm chắc trong tay.
Cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán này nhìn qua cũng chỉ như ngọc tán bình thường, không có gì đặc biệt, chỉ có điều bất luận là nhìn vào cán ngọc tán hay mặt ngọc tán cũng đều không phát hiện ra là luyện từ chất liệu gì.
Chất liệu này không phải bạc, không phải gỗ, không phải ngọc, ngay cả kẻ nắm trong tay vô số pháp bảo trong thiên hạ như Lạc Ly cũng không thể nhìn ra là luyện từ cái gì. Có điều cả cây ngọc tán này ôn nhuận nội liễm, thanh hoạt liễm diễm, sắc trạch ngưng cho nội bộ, màu sắc khiến người ta khó có thể quên. Liếc nhìn một cái liền có cảm giác như ở vực sâu của vũ trụ.
Lạc Ly thử tìm cách mở chiếc tán này ra, nhưng lại phát hiện dù mình dùng cách gì cũng không thể mở Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán ra được.
Lão hòa thượng thấy Lạc Ly muốn mở tán ra, vội vàng hô: “Đừng mở, đừng mở!”
“Truyền thuyết kể rằng, năm ấy, khi cái tán này vừa được mở ra, toàn bộ linh khí Bà Sa thế giới của chúng ta đều bị nó hấp thu hết, nên giờ mới như vậy.”
Lạc Ly nghe hắn nói nhưng cũng không mấy để ý, vẫn tiếp tục muốn mở cái tán này ra, nhưng bất luận hắn dùng cách nào cũng không mở được.
Thời cơ chưa tới!
Lạc Ly lắc đầu, thu hồi cây tán lại, nhìn về phía lão hòa thượng, nói khách khí vài câu kết thúc cuộc nói chuyện, hoàn tất giao dịch.
Do không cách nào cất cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán vào trong động thiên, Lạc Ly đành cõng nó ở sau lưng, cảm giác như đang cõng một ngọn núi lớn, nặng vô cùng.
Lúc này Tuyết Mi quay về, sau khi Lạc Ly và lão hòa thượng kết thức gia dịch, Tuyết Mi đi vào di tích tìm hiểu tình hình.
Nàng nhìn Lạc Ly nói: “Lạc Ly ca, huynh đến đây xem đi, rất kỳ lạ.”
Lạc Ly đi theo Tuyết Mi đi vào trong di tích.
Trải qua sự tẩy rửa của cuồng phong, cả di tích xảy ra những biến đổi vô cùng lớn, bất luận là phật đường hay là đình đài lầu các, tất cả đều biến mất, tất cả đêu bị cuồng phong nghiền nát.
Cả khu di tích khiến cho người ta phải thập phần kinh ngạc, vô số mảnh nhỏ lấp lánh như thủy tinh đang trôi nổi trong không trung.
Tuyết Mi nói: “Lạc Ly ca, những mảnh thủy tinh này rất huyền bí!”
Nói xong, nàng cầm lấy một miếng, nhưng miếng thủy tinh đó lập tức trượt khỏi tay nàng, giống như không tồn tại chung một thế giới với nàng.
Lạc Ly nhíu mày nói: “Đây là cái gì?”.
Tuyết Mi nói: “Nói chính xác là tinh hoa của Già Diệp đại thế giới!”
Già Diệp đại thế giới bị ma kiếp phá diệt, cả thế giới nùng súc vì thế địa di tích, sau đó lại bị người siêu độ ma oán, trải qua sự tẩy lễ của cuồng phong, khiến cho cả thế giới trở lên vỡ nát tiêu tán.
Nhưng ma Lạc Ly ca, huynh lạin dùng bản thân mình cản trở thì không cuồng phong, đã cứu ta, ta không chết, cũng chính là nhờ có huynh ngăn trở, nên thế giới này cũng không tiêu tán.
Nhưng mà phá hư di tích này, tất cả đều biến mất, cuối cùng chỉ còn lai những mảnh thủy tinh này.”
Lạc Ly đưa tay ra chạm thử, thật kỳ lạ là Tuyết Mi không thể chạm vào những mảnh thủy tinh kia nhưng Lạc Ly lại có thể.
Lạc Ly cầm một mảnh thủy tinh trong tay, mặt trên có rất nhiều phù văn, tầng tầng lớp lớp giống như phù điệp, có điều phù điệp này không phải do con người tạo thành mà là trải qua sự thổi quét của thì không cuồng phong mà tiến hóa thành.
Những thứ này là do Lạc Ly mà có, cho nên chỉ có Lạc Ly mới có thể chạm vào chúng.
Có điều những mảnh thủy tinh này cũng giống như trong thiên địa, từ từ tán đi.
Tuyết Mi vội vàng nói: “Lạc Ly ca, huynh mau thu những mảnh thủy tinh này lại đi, chỉ có huynh mới có thể thu thập chúng, đây chính là tinh hoa của một đại thế giới.
Những tinh hoa thế giới này có thể khiến Thứ nguyên động thiên trở lên vô cùng khiên cố, càng thêm mạnh mẽ.”
Lạc Ly nghe xong lập tức thu hết những mảnh thủy tinh này, cất hết chúng vào trong Thái sơ động.
Đột nhiên Thái sơ số 10 nói: “Chủ nhân, xin chủ nhân hãy phong ấn những mảnh thủy tinh này trước đã!”
Lạc Ly lập tức ra tay, nhất thời từng đạo hỏa viêm xuất hiện, hóa thành những chiếc hộp, lập tức phong ấn những mảnh thủy tinh này.
Hắn tin tưởng Thái sơ số 10, quả nhiên Thái sơ số 10 nói:
“Chủ nhân, những tinh hoa thế giới này mười phần quý trọng, hơn nữa chúng còn có những tác dụng rất huyền diệu.
Chủ nhân, ta kiến nghị khi ngài tấn thăng cảnh giới Quy Nguyên thì hãy sử dụng những tinh hoa này để tiến hóa Thái sơ động thiên.
Những tinh hóa thế giới này cộng thêm việc ngài tấn thăng cảnh giới, thì lần tiến hóa này của Thái sơ động thiên nhất định sẽ thập phần hoàn mỹ”.
---------------
Lão hòa thượng nói: “Ngài yên tâm, tuyệt đối không đáng cười, bảo này danh viết Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán, chí bảo vô thượng!”
Nghe lời này, Lạc Ly sửng sốt, nói: “Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán? Ta như thế nào giống như nghe nói qua đây?”
Lão hòa thượng kiêu ngạo nói: “Đương nhiên, bảo này chính là mười vạn năm trước Phân bảo nham thịnh hội, ở bên trong Phân bảo nham, chí bảo bay ra đầu tiên, bị cường giả Bà Sa thế giới ta khi đó đoạt lấy”.
“Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán? Rất quen thuộc?”
“Nhớ ra rồi, chính là nó!”
Lạc Ly nhất thời nhớ tới, năm ấy chính mình ở tiên điền gieo hạt, được đến phương pháp phi thăng Hỗn Nguyên tông!
“Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán!”
“Một tán nơi tay, nhảy ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành!”
Lạc Ly tim đập mạnh, đây là chí bảo quan trọng để Hỗn Nguyên tông phi thăng được đề xuất ở trong tiên điền, không ngờ rằng lại đang lù lù ở trước mắt. Đúng là đi tìm mòn giày không thấy, cuối cùng lại có được mà chẳng tốn một chút công.
Lúc này có mười hai cao tăng xuất hiện, mỗi một người đều thuộc Phản Hư cảnh giới Chân phật, bọn họ đều đang tận lực khiêng một cây ngọc tán.
Lạc Ly nhíu mày, lẽ nào cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán này lại nặng như thế?
Lão hòa thượng cũng ở trong đó, mọi người cùng nhau thi triển pháp quyết, thông qua đường hư không, đưa vào trong phường Thái sơ, sau đó đặt vào tay Lạc Ly.
Cây ô này vừa được đặt vào tay, cảm giác duy nhất mà Lạc Ly cản nhận được chính là nặng.
Nặng ở đây không phải trọng lượng, vì trọng lương của nó chưa đến một cân, nặng là ở bên trong nó, kiên cố không gì phá được.
Cầm chiếc ô trong tay, giống như thái dương ở trên trời đều bị ngươi nắm lấy, mặc dù nhìn qua thì rất bình thường, nhưng mà ẩn chứa ở bên trong lại là một nguồn lực vô tận.
Cho đến nay, cây Thượng thanh nguyên thủy tán này không có bất cứ không gian trữ vật nào chứa được, hoặc là nói, nếu để nó trong trữ vật pháp bảo của Thứ nguyên động thiên, lập tức pháp bảo sẽ bị sụp đổ, mà để vào Thứ nguyên động thiên thì Thứ nguyên động thiên cũng bị phá hủy ngay tức khắc.
Lạc Ly cũng không phải ở cảnh giới Phản Hư bình thường, vậy nên cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán này được hắn cầm chắc trong tay.
Cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán này nhìn qua cũng chỉ như ngọc tán bình thường, không có gì đặc biệt, chỉ có điều bất luận là nhìn vào cán ngọc tán hay mặt ngọc tán cũng đều không phát hiện ra là luyện từ chất liệu gì.
Chất liệu này không phải bạc, không phải gỗ, không phải ngọc, ngay cả kẻ nắm trong tay vô số pháp bảo trong thiên hạ như Lạc Ly cũng không thể nhìn ra là luyện từ cái gì. Có điều cả cây ngọc tán này ôn nhuận nội liễm, thanh hoạt liễm diễm, sắc trạch ngưng cho nội bộ, màu sắc khiến người ta khó có thể quên. Liếc nhìn một cái liền có cảm giác như ở vực sâu của vũ trụ.
Lạc Ly thử tìm cách mở chiếc tán này ra, nhưng lại phát hiện dù mình dùng cách gì cũng không thể mở Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán ra được.
Lão hòa thượng thấy Lạc Ly muốn mở tán ra, vội vàng hô: “Đừng mở, đừng mở!”
“Truyền thuyết kể rằng, năm ấy, khi cái tán này vừa được mở ra, toàn bộ linh khí Bà Sa thế giới của chúng ta đều bị nó hấp thu hết, nên giờ mới như vậy.”
Lạc Ly nghe hắn nói nhưng cũng không mấy để ý, vẫn tiếp tục muốn mở cái tán này ra, nhưng bất luận hắn dùng cách nào cũng không mở được.
Thời cơ chưa tới!
Lạc Ly lắc đầu, thu hồi cây tán lại, nhìn về phía lão hòa thượng, nói khách khí vài câu kết thúc cuộc nói chuyện, hoàn tất giao dịch.
Do không cách nào cất cây Thượng thanh nguyên thủy thiên la tán vào trong động thiên, Lạc Ly đành cõng nó ở sau lưng, cảm giác như đang cõng một ngọn núi lớn, nặng vô cùng.
Lúc này Tuyết Mi quay về, sau khi Lạc Ly và lão hòa thượng kết thức gia dịch, Tuyết Mi đi vào di tích tìm hiểu tình hình.
Nàng nhìn Lạc Ly nói: “Lạc Ly ca, huynh đến đây xem đi, rất kỳ lạ.”
Lạc Ly đi theo Tuyết Mi đi vào trong di tích.
Trải qua sự tẩy rửa của cuồng phong, cả di tích xảy ra những biến đổi vô cùng lớn, bất luận là phật đường hay là đình đài lầu các, tất cả đều biến mất, tất cả đêu bị cuồng phong nghiền nát.
Cả khu di tích khiến cho người ta phải thập phần kinh ngạc, vô số mảnh nhỏ lấp lánh như thủy tinh đang trôi nổi trong không trung.
Tuyết Mi nói: “Lạc Ly ca, những mảnh thủy tinh này rất huyền bí!”
Nói xong, nàng cầm lấy một miếng, nhưng miếng thủy tinh đó lập tức trượt khỏi tay nàng, giống như không tồn tại chung một thế giới với nàng.
Lạc Ly nhíu mày nói: “Đây là cái gì?”.
Tuyết Mi nói: “Nói chính xác là tinh hoa của Già Diệp đại thế giới!”
Già Diệp đại thế giới bị ma kiếp phá diệt, cả thế giới nùng súc vì thế địa di tích, sau đó lại bị người siêu độ ma oán, trải qua sự tẩy lễ của cuồng phong, khiến cho cả thế giới trở lên vỡ nát tiêu tán.
Nhưng ma Lạc Ly ca, huynh lạin dùng bản thân mình cản trở thì không cuồng phong, đã cứu ta, ta không chết, cũng chính là nhờ có huynh ngăn trở, nên thế giới này cũng không tiêu tán.
Nhưng mà phá hư di tích này, tất cả đều biến mất, cuối cùng chỉ còn lai những mảnh thủy tinh này.”
Lạc Ly đưa tay ra chạm thử, thật kỳ lạ là Tuyết Mi không thể chạm vào những mảnh thủy tinh kia nhưng Lạc Ly lại có thể.
Lạc Ly cầm một mảnh thủy tinh trong tay, mặt trên có rất nhiều phù văn, tầng tầng lớp lớp giống như phù điệp, có điều phù điệp này không phải do con người tạo thành mà là trải qua sự thổi quét của thì không cuồng phong mà tiến hóa thành.
Những thứ này là do Lạc Ly mà có, cho nên chỉ có Lạc Ly mới có thể chạm vào chúng.
Có điều những mảnh thủy tinh này cũng giống như trong thiên địa, từ từ tán đi.
Tuyết Mi vội vàng nói: “Lạc Ly ca, huynh mau thu những mảnh thủy tinh này lại đi, chỉ có huynh mới có thể thu thập chúng, đây chính là tinh hoa của một đại thế giới.
Những tinh hoa thế giới này có thể khiến Thứ nguyên động thiên trở lên vô cùng khiên cố, càng thêm mạnh mẽ.”
Lạc Ly nghe xong lập tức thu hết những mảnh thủy tinh này, cất hết chúng vào trong Thái sơ động.
Đột nhiên Thái sơ số 10 nói: “Chủ nhân, xin chủ nhân hãy phong ấn những mảnh thủy tinh này trước đã!”
Lạc Ly lập tức ra tay, nhất thời từng đạo hỏa viêm xuất hiện, hóa thành những chiếc hộp, lập tức phong ấn những mảnh thủy tinh này.
Hắn tin tưởng Thái sơ số 10, quả nhiên Thái sơ số 10 nói:
“Chủ nhân, những tinh hoa thế giới này mười phần quý trọng, hơn nữa chúng còn có những tác dụng rất huyền diệu.
Chủ nhân, ta kiến nghị khi ngài tấn thăng cảnh giới Quy Nguyên thì hãy sử dụng những tinh hoa này để tiến hóa Thái sơ động thiên.
Những tinh hóa thế giới này cộng thêm việc ngài tấn thăng cảnh giới, thì lần tiến hóa này của Thái sơ động thiên nhất định sẽ thập phần hoàn mỹ”.
---------------