Đại Đạo Độc Hành
Chương 1003-1: Chỗ hắc ám che mắt không biết! (1)
Lục Chu rống to một tiếng!
“Thần Hắc Ám, cút ra đây cho ta, ta là Lục Chu, ta là Lục Chu, Lục Chu thiên hạ độc nhất vô nhị!”
“Hôm nay, ta phải tiêu diệt ngươi, ta sẽ không bao giờ làm con rối cho ngươi nữa, ta muốn nắm giữ sức mạnh thuộc về ta, ta muốn thực sự thành thần!”
Oành, một tiếng nổ vang, Lục Chu tiêu tán!
Hắn bị kích thích bởi sự kiên trì của Lạc Ly, rốt cuộc đã tìm được con đường của chính mình, bắt đầu chiến đấu vì chính mình!
Hắn muốn đánh bại thần Hắc Ám, cướp lấy thần cách, trở thành Lục Chu thiên hạ độc nhất vô nhị!
Gió nhẹ nhàng thổi qua, trên Hoa Phù Than là cảnh tượng hoang vu!
Phan Tử Tề đưa tay khẽ kéo vòng bảo hộ phù văn trên mặt, xác định vòng bảo vệ đã bảo vệ kín kẽ miêng mũi của mình, sau đó hắn xua Truy phong thú dưới chân mình.
Có sáu con thú truy phong nhẹ nhàng tung cánh, nhẹ nhày bay bay vào vùng Hắc Tử chi địa này!
Vô tận khói đen quay cuồng, làn khói đen này người thường ngửi được, lập tức tử vong, nhưng mà có vòng bảo vệ phù văn bảo hộ, Phan Tử Tề trong làn khói đen này, không tổn hao mảy may gì.
Theo khe hở của làn khói đen, Phan Tử Tề xuyên qua từng tấm màn đen, đi thẳng đến trung tâm của vùng Hoa Phù Than này!
Hoa Phù Than vốn là nơi tĩnh mịch, đất đai hỗn loạn, chẳng có linh khí gì, rất ít khi có người đến nơi này.
Từ mười năm trước, nơi này đột nhiên bùng nổ trận đại chiến kinh thiên, ngàn dặm đều bị hủy diệt, sau đó hắc khí từ từ lan ra, toàn bộ trời đất trở thành Hắc Tử chi địa.
Vốn nơi này biến thành Hắc Tử chi địa cũng không có mấy người để ý, nhưng năm năm trước, có người phát hiện trong Hắc Tử chi địa này lại sản sinh ra các loại ma thú Hắc Ám.
Ma thú này ẩn chứa hơi thở hắc ám vô tận, hơn nữa thập phần nhỏ yếu, cũng không mạnh mẽ, thích hợp cho các tu sĩ giai đoạn Trúc Cơ luyện khí bắt về.
Sau khi bắt được, đưa đến Chân Linh tông, là món ăn ngon cùa linh thú nơi đó, hoặc là có thể đổi lấy linh thạch, thậm chí đổi được cả linh thú của Chân Linh tông!
Lập tức vùng Hoa Phù Than này trở thành nơi náo nhiệt, rất nhiều tiểu tu sĩ tới đây tìm bảo, bắt ma thú Hắc ám, đến Chân Linh tông để đổi lấy linh thạch và linh thú.
Phan Tử Tề chính là một trong số đó, hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ bình thường, bởi vì năm đó từng cứu chữa cho một lão nhân bị bệnh chết, lão nhân đó trước lúc lâm chung đã truyền thụ cho hắn
Chỉ là, hắn đoạt được sách Tu luyện pháp môn Bạt Sơn, quá không trọn vẹn, luyện khí lục trọng là đỉnh điểm của hắn!
Mà gia nhập tông môn khác, cần phải có người hỗ trợ, hắn chính là lục bình tán tu, không có căn cơ, cũng không có mối quan hệ, căn bản không thể tiến vào cách danh môn đại phái, chỉ có thể dựa vào chiêu số hoang sơ, đau khổ giãy dụa.
Hắc Tử chi địa này xuất hiện. Phan Tử Tề mấy lần mạo hiểm. Ỷ vào huyết mạch thiên phú, liên tiếp nhận được thu hoạch, mượn đó nộp lên Chân Linh tôn hơn mười con linh thú hắc ám, được Chân Linh tông chú ý.
Truy phong thú này là một trong những thứ hắn thu hoạch được ở Chân Linh tông. Con thú này giống như chuồn chuồn. Ước chừng một trượng, có sáu chiếc cánh nhẹ nhàng, bay như điện. Rất nhanh linh hoạt, chính là thứ mà tu sĩ thích cưỡi nhất.
Mượn việc hắn có thể thoải mái quay lại Hắc tử chi địa này, thu hoạch ma thú hắc ám.
Phan Tử Tề cẩn thận quan sát mặt đất, đột nhiên hắn phát hiện một con ma thú hắc ám giống như chuột đào đất, chui từ lòng đất ra, lập tức mừng rỡ!
Cái này gọi là tố Hắc kim thú, giỏi nhất là phun nọc độc hắc ám, sở dĩ gọi tên như vậy vì trên người con thú này đều là mỡ béo, chính là mĩ vị mà Chân Linh tông Chân Linh thích ăn nhất nên Chân Linh tông mua về với giá rất cao.
Cho nên con thú này giá trị còn lớn hơn hắc kim nhiều, được những kẻ tầm bảo coi là Hắc kim thú!
Phan Tử Tề mừng rỡ, lập tức xông qua, tay trái triệu hồi ra đằng xà, tay phải triệu hồi ra quang nha!
Đằng xà giống như một con rắn dây dài, tinh cương như sắt, giỏi bắt đối thủ, mà quang nha lại giống như một cây kiếm quang, cũng có thể hóa thành một cột sáng tập kích đối phương, hơn nữa Truy phong thú, đây đều là những thứ Phan Tử Tề thu hoạch được ở Chân Linh tông.
Khống chế Truy phong thú, vũ động đằng xà, khu động quang nha, một phen đại chiến, Phan Tử Tề rốt cuộc đánh chết con Hắc kim thú này, Phan Tử Tề mừng rỡ!
Hắn biết ngoại môn thất quản sự của Chân Linh tông đã để ý đến mình, nếu mình hiến Hắc kim thú này cho đối phương, có lẽ mình có thể tham gia nhập môn ngoại môn đại điển của Chân Linh tông, khi đó mình còn có cơ hội tiến vào Chân Linh tông, không còn là một kẻ tán tu nữa, giống như lục bình, không ai nương tựa, không thể biết bao giờ sẽ rời khỏi nhân gian!
Đúng lúc này, đột nhiên ở xa xa có người cười lớn!
“Phật gia ta hôm nay thật sự rất vui, không thể ngờ vừa đến nơi này đã tìm được một Hắc kim thú,
Phan Tử Tề nhất thời biến sắc, chỉ thấy một hòa thượng mặc như một đầu đà không cạo đầu, xuất hiện ở phương xa, vẻ mặt hung tướng!
Các tu sĩ kiếm ăn ở đây đều biết người này! Xá Đắc đầu đà!
Người này tuy ăn mặc như hòa thượng nhưng chính là một kẻ ma tu, Trúc Cơ cảnh giới, không chuyện ác nào không làm, thích nhất là cướp đoạt con mồi của người khác. Người này thích nhất là nói hai chữ Xá Đắc cho nên mọi người gọi hắn là Xá Đắc đầu đà!
Nhưng người này, cũng là có ba phần nguyên tắc, chỉ cần ngươi để cho hắn vật đi săn thì sẽ buông tha ngươi, bằng không tất sát không nghi ngờ gì!
Nhìn Xá Đắc đầu đà kia rồi Phan Tử Tề lại nhìn thoáng qua Hắc kim thú mình vừa vất vả đánh chết được!
Lời nói của Ngoại môn thất quản sự của Chân Linh tông kia lại vang lên bên tai: “Tiểu tử, thoạt nhìn ngươi rất có tinh thần, không tệ, lần sau Thăng tiên đài hội của ngoại môn, ngươi có thể tới tìm ta!”
Phan Tử Tề cười thảm đạm, chẳng lẽ cuộc đời ta chính là cả đời tán tu, không có cửa tu tiên!
Không, cuộc đời chúng ta sẽ không như thế, cùng lắm thì chết, vậy cứ ôm thêm đi!
Hắn vội ôm chặt lấy Hắc kim thú, giục Truy phong thú, chạy về phía xa!
“Hảo tiểu tử, cũng dám cướp đồ của Phật gia ta, ngươi không biết chữ ‘Chết’ viết thế nào thì chết đi cho ta!”
Từng đợt đầu lâu ma quái bay lên, đuổi theo về phía Phan Tử Tề, chặn đường đi của hắn, nhưng hắn lại chuyển phương hướng, con Truy phong thú kia đi vào sâu trong Hắc Tử chi địa, không ai dám tiến vào tử địa!
Xá Hắc đầu đà rống lớn, dưới chân xuất hiện một bộ xương khô ma quỷ, nâng hắn lên, đuổi theo về phía Phan Tử Tề, từng đạo ma khí quay cuồng, hắn thề phải giết Phan Tử Tề!
Phan Tử Tề liều mạng một đạo ma khí bay tới, tránh cũng không tránh được, đằng xà là tâm can bảo bối của hắn lập tức bay lên, che trước người hắn, răng rắc một tiếng, đằng xà vỡ vụn!
Đằng xà trước khi chết kêu thảm thiết, khiến cho lòng Phan Tử Tề tê rần, nhưng mà hắn vẫn không hề dừng lại, điên cuồng tiến lên phía trước!
---------------
“Thần Hắc Ám, cút ra đây cho ta, ta là Lục Chu, ta là Lục Chu, Lục Chu thiên hạ độc nhất vô nhị!”
“Hôm nay, ta phải tiêu diệt ngươi, ta sẽ không bao giờ làm con rối cho ngươi nữa, ta muốn nắm giữ sức mạnh thuộc về ta, ta muốn thực sự thành thần!”
Oành, một tiếng nổ vang, Lục Chu tiêu tán!
Hắn bị kích thích bởi sự kiên trì của Lạc Ly, rốt cuộc đã tìm được con đường của chính mình, bắt đầu chiến đấu vì chính mình!
Hắn muốn đánh bại thần Hắc Ám, cướp lấy thần cách, trở thành Lục Chu thiên hạ độc nhất vô nhị!
Gió nhẹ nhàng thổi qua, trên Hoa Phù Than là cảnh tượng hoang vu!
Phan Tử Tề đưa tay khẽ kéo vòng bảo hộ phù văn trên mặt, xác định vòng bảo vệ đã bảo vệ kín kẽ miêng mũi của mình, sau đó hắn xua Truy phong thú dưới chân mình.
Có sáu con thú truy phong nhẹ nhàng tung cánh, nhẹ nhày bay bay vào vùng Hắc Tử chi địa này!
Vô tận khói đen quay cuồng, làn khói đen này người thường ngửi được, lập tức tử vong, nhưng mà có vòng bảo vệ phù văn bảo hộ, Phan Tử Tề trong làn khói đen này, không tổn hao mảy may gì.
Theo khe hở của làn khói đen, Phan Tử Tề xuyên qua từng tấm màn đen, đi thẳng đến trung tâm của vùng Hoa Phù Than này!
Hoa Phù Than vốn là nơi tĩnh mịch, đất đai hỗn loạn, chẳng có linh khí gì, rất ít khi có người đến nơi này.
Từ mười năm trước, nơi này đột nhiên bùng nổ trận đại chiến kinh thiên, ngàn dặm đều bị hủy diệt, sau đó hắc khí từ từ lan ra, toàn bộ trời đất trở thành Hắc Tử chi địa.
Vốn nơi này biến thành Hắc Tử chi địa cũng không có mấy người để ý, nhưng năm năm trước, có người phát hiện trong Hắc Tử chi địa này lại sản sinh ra các loại ma thú Hắc Ám.
Ma thú này ẩn chứa hơi thở hắc ám vô tận, hơn nữa thập phần nhỏ yếu, cũng không mạnh mẽ, thích hợp cho các tu sĩ giai đoạn Trúc Cơ luyện khí bắt về.
Sau khi bắt được, đưa đến Chân Linh tông, là món ăn ngon cùa linh thú nơi đó, hoặc là có thể đổi lấy linh thạch, thậm chí đổi được cả linh thú của Chân Linh tông!
Lập tức vùng Hoa Phù Than này trở thành nơi náo nhiệt, rất nhiều tiểu tu sĩ tới đây tìm bảo, bắt ma thú Hắc ám, đến Chân Linh tông để đổi lấy linh thạch và linh thú.
Phan Tử Tề chính là một trong số đó, hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ bình thường, bởi vì năm đó từng cứu chữa cho một lão nhân bị bệnh chết, lão nhân đó trước lúc lâm chung đã truyền thụ cho hắn
Chỉ là, hắn đoạt được sách Tu luyện pháp môn Bạt Sơn, quá không trọn vẹn, luyện khí lục trọng là đỉnh điểm của hắn!
Mà gia nhập tông môn khác, cần phải có người hỗ trợ, hắn chính là lục bình tán tu, không có căn cơ, cũng không có mối quan hệ, căn bản không thể tiến vào cách danh môn đại phái, chỉ có thể dựa vào chiêu số hoang sơ, đau khổ giãy dụa.
Hắc Tử chi địa này xuất hiện. Phan Tử Tề mấy lần mạo hiểm. Ỷ vào huyết mạch thiên phú, liên tiếp nhận được thu hoạch, mượn đó nộp lên Chân Linh tôn hơn mười con linh thú hắc ám, được Chân Linh tông chú ý.
Truy phong thú này là một trong những thứ hắn thu hoạch được ở Chân Linh tông. Con thú này giống như chuồn chuồn. Ước chừng một trượng, có sáu chiếc cánh nhẹ nhàng, bay như điện. Rất nhanh linh hoạt, chính là thứ mà tu sĩ thích cưỡi nhất.
Mượn việc hắn có thể thoải mái quay lại Hắc tử chi địa này, thu hoạch ma thú hắc ám.
Phan Tử Tề cẩn thận quan sát mặt đất, đột nhiên hắn phát hiện một con ma thú hắc ám giống như chuột đào đất, chui từ lòng đất ra, lập tức mừng rỡ!
Cái này gọi là tố Hắc kim thú, giỏi nhất là phun nọc độc hắc ám, sở dĩ gọi tên như vậy vì trên người con thú này đều là mỡ béo, chính là mĩ vị mà Chân Linh tông Chân Linh thích ăn nhất nên Chân Linh tông mua về với giá rất cao.
Cho nên con thú này giá trị còn lớn hơn hắc kim nhiều, được những kẻ tầm bảo coi là Hắc kim thú!
Phan Tử Tề mừng rỡ, lập tức xông qua, tay trái triệu hồi ra đằng xà, tay phải triệu hồi ra quang nha!
Đằng xà giống như một con rắn dây dài, tinh cương như sắt, giỏi bắt đối thủ, mà quang nha lại giống như một cây kiếm quang, cũng có thể hóa thành một cột sáng tập kích đối phương, hơn nữa Truy phong thú, đây đều là những thứ Phan Tử Tề thu hoạch được ở Chân Linh tông.
Khống chế Truy phong thú, vũ động đằng xà, khu động quang nha, một phen đại chiến, Phan Tử Tề rốt cuộc đánh chết con Hắc kim thú này, Phan Tử Tề mừng rỡ!
Hắn biết ngoại môn thất quản sự của Chân Linh tông đã để ý đến mình, nếu mình hiến Hắc kim thú này cho đối phương, có lẽ mình có thể tham gia nhập môn ngoại môn đại điển của Chân Linh tông, khi đó mình còn có cơ hội tiến vào Chân Linh tông, không còn là một kẻ tán tu nữa, giống như lục bình, không ai nương tựa, không thể biết bao giờ sẽ rời khỏi nhân gian!
Đúng lúc này, đột nhiên ở xa xa có người cười lớn!
“Phật gia ta hôm nay thật sự rất vui, không thể ngờ vừa đến nơi này đã tìm được một Hắc kim thú,
Phan Tử Tề nhất thời biến sắc, chỉ thấy một hòa thượng mặc như một đầu đà không cạo đầu, xuất hiện ở phương xa, vẻ mặt hung tướng!
Các tu sĩ kiếm ăn ở đây đều biết người này! Xá Đắc đầu đà!
Người này tuy ăn mặc như hòa thượng nhưng chính là một kẻ ma tu, Trúc Cơ cảnh giới, không chuyện ác nào không làm, thích nhất là cướp đoạt con mồi của người khác. Người này thích nhất là nói hai chữ Xá Đắc cho nên mọi người gọi hắn là Xá Đắc đầu đà!
Nhưng người này, cũng là có ba phần nguyên tắc, chỉ cần ngươi để cho hắn vật đi săn thì sẽ buông tha ngươi, bằng không tất sát không nghi ngờ gì!
Nhìn Xá Đắc đầu đà kia rồi Phan Tử Tề lại nhìn thoáng qua Hắc kim thú mình vừa vất vả đánh chết được!
Lời nói của Ngoại môn thất quản sự của Chân Linh tông kia lại vang lên bên tai: “Tiểu tử, thoạt nhìn ngươi rất có tinh thần, không tệ, lần sau Thăng tiên đài hội của ngoại môn, ngươi có thể tới tìm ta!”
Phan Tử Tề cười thảm đạm, chẳng lẽ cuộc đời ta chính là cả đời tán tu, không có cửa tu tiên!
Không, cuộc đời chúng ta sẽ không như thế, cùng lắm thì chết, vậy cứ ôm thêm đi!
Hắn vội ôm chặt lấy Hắc kim thú, giục Truy phong thú, chạy về phía xa!
“Hảo tiểu tử, cũng dám cướp đồ của Phật gia ta, ngươi không biết chữ ‘Chết’ viết thế nào thì chết đi cho ta!”
Từng đợt đầu lâu ma quái bay lên, đuổi theo về phía Phan Tử Tề, chặn đường đi của hắn, nhưng hắn lại chuyển phương hướng, con Truy phong thú kia đi vào sâu trong Hắc Tử chi địa, không ai dám tiến vào tử địa!
Xá Hắc đầu đà rống lớn, dưới chân xuất hiện một bộ xương khô ma quỷ, nâng hắn lên, đuổi theo về phía Phan Tử Tề, từng đạo ma khí quay cuồng, hắn thề phải giết Phan Tử Tề!
Phan Tử Tề liều mạng một đạo ma khí bay tới, tránh cũng không tránh được, đằng xà là tâm can bảo bối của hắn lập tức bay lên, che trước người hắn, răng rắc một tiếng, đằng xà vỡ vụn!
Đằng xà trước khi chết kêu thảm thiết, khiến cho lòng Phan Tử Tề tê rần, nhưng mà hắn vẫn không hề dừng lại, điên cuồng tiến lên phía trước!
---------------