Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Chúa Tể

Chương 926: Thảm bại



Trên chiến đài, sát khí trên thân ảnh cường tráng dần thu liễm lại, đồng thời hiện rõ ra cũng là thân người đầu thú,
Khi còn sống nghe nói có thực lực Cửu phẩm Chí Tôn, mặc dù đã vẫn lạc, nhưng thực lực bảo tồn được so với Thôn Thiên Ma Giao còn cường hoành hơn.
Hình thể của nó, so với Thôn Thiên Ma Giao có phần khôi ngô hơn, chỉ là đứng lẳng lặng trên đài, mọi người cũng có thể phát giác được một cảm giác áp bách tràn ngập mà đến.
Trên chiến đài, Liệt Sơn Vương méo mặt bởi vì Huyết Ma Long xuất hiện, từ trên người hắn, toát ra khí tức nguy hiểm.
Hắn đối với thực lực bản thân rất rõ ràng, nếu như là gặp đối thủ thực lực ngang tầm, hắn còn có thể liều mạng một phen, ai ngờ đâu hắn thỉnh ra Huyết Ma Long.
Căn bản cũng không cần phải nghĩ nhiều.... thua chắc
Liệt Sơn Vương âm thầm kêu khổ, bất quá lúc này hắn đã không có đường lui, đành phải đi thử một chút...
Hô.
Quán triệt ý niệm, Liệt Sơn Vương hít sâu một hơi, đem tâm tình áp chế xuống, ánh mắt dần trở nên lợi hại, tuy nói là biết đối thủ cực kỳ khó giải quyết, nhưng hắn dầu gì cũng là cường giả thành danh trong Đại La Thiên Vực đã lâu, không có khả năng mất hết ý chí chiến đấu
Linh lực bàng bạc tỏa ra từ Liệt Sơn Vương, cách Thất phẩm Chí Tôn chỉ còn một bước, bất quá một bước ngắn ngủn, so với Tu La Vương là có chênh lệch không nhỏ.
Đông!
Liệt Sơn Vương bàn tay nắm chặt, một thanh khai sơn cự phủ ( búa á) màu đỏ sậm liền xuất hiện trong tay, Cự Phủ hiển nhiên là một thanh Thần Khí không tệ.
Đối mặt với cường địch mạnh như thế, Liệt Sơn Vương không có khả năng chơi ngông như Tu La Vương, hung hãn trực tiếp dùng thiết quyền nghênh đón địch.
Liệt Sơn Vương bạo lướt tới ý đồ đánh phủ đầu, xuất hiện ở trên Huyết Ma Long, Cự Phủ chém xuống.
"Liệt Thiên Thần Thuật, Liệt Thiên Trảm!"
Thanh âm tràn đầy sát khí, quang phủ khổng lồ to mấy trăm trượng khổng lồ gào thét xuống, chỗ hào quang xẹt qua, không gian đều bị xé thành từng đạo vết rách.
Liệt Sơn Vương biết rõ Huyết Ma Long cường đại, cho nên vừa ra tay căn bản cũng không có ý định thử sức, toàn lực thi triển sát chiêu.
Ầm ầm!
Đạo quang phủ mạnh mẽ phảng phất Phật quang, mang theo khí thế bài sơn đảo hải, hung hăng bao trùm lên Huyết Ma Long. Mọi người hai mắt vào lúc này đều nhíu lại.
Bụi bặm tan đi, mọi người chăm chú nhìn vào nơi Huyết Ma Long đột nhiên co rụt lại, Liệt Sơn Vương khuôn mặt càng tối thui.
Huyết Ma Long Y vẫn đứng sừng sững, hai tay bắt chéo trên đỉnh đầu, hiển nhiên là dùng hai tay đỡ đòn của Liệt Sơn Vương. Mặc dù cứng rắn nhận lấy một kích này, chỗ cánh tay Huyết Ma Long chỉ xuất hiện một chém sâu, hơn nữa huyết quang trong vết thương lưu chuyển, dùng một loại tốc độ khôi phục kinh người mà liền lại.
Huyết Ma Long thân thể không chỉ mạnh mẽ mà còn có năng lực phục hồi cường đại kinh người.
Chư Vương đều là cười khổ lắc đầu, Huyết Ma Long quả thật là khó gặm, nếu như đổi lại Tu La Vương có lẽ còn đánh được một trận, còn Liệt Sơn Vương mà nói, dù sao vẫn là kém một bước.
"Chết tiệt!"
Liệt Sơn Vương sắc mặt âm trầm, hắn nghiến răng nghiến lợi mắng một tiếng, rồi sau đó nắm chặt Cự Phủ, Linh lực trong cơ thể bạo động trào dâng. Hắn muốn thử xem, cái con hung thú chết tiệt kia mạnh cỡ nào!
"Liệt Sơn Vương, lui đi, ván này chúng ta bỏ."
Ngay tại Liệt Sơn Vương định dốc sức liều mạng đánh cược một lần, thanh âm Mạn Đà La từ bên ngoài truyền đến.
Nghe được thanh âm Mạn Đà La, Liệt Sơn Vương khẽ giật mình, không cam lòng cắn răng một cái, cầm chặt Cự Phủ bàn tay nới lỏng, sắc mặt đen tối xoay người lướt khỏi đài chiến đấu. Hắn biết, hắn có đem hết toàn lực, phần thắng cũng không lớn, thậm chí nếu như miễn cưỡng, rất có thể bị trọng thương.
Mà theo Liệt Sơn Vương lướt đi, Huyết Ma Long trên thân thể có hào quang nở rộ, chợt lại lần nữa phóng lên trời, đáp xuống đỉnh cột đá, hóa thành một bộ pho tượng như cũ.
Liệt Sơn Vương sắc mặt có chút xấu hổ nhìn về phía Mạn Đà La, nói: "Thuộc hạ vô năng..."
Mạn Đà La phất bàn tay, nói: "Cái này trách không được ngươi, nếu nghĩ Địa Chí Tôn bí tàng dễ dàng như thế, thì quá coi thường vị Đệ Tứ Điện Chủ kia rồi."
"Ha ha, lúc này chẳng qua là mới thua trận đầu mà thôi." Thiên Thứu Hoàng cũng là cười nói: "Chỉ cần chúng ta có thể lại thắng ba trận, Vực Chủ có thể cưỡng ép phá trận."
"Tuy rằng chúng ta thất bại nhưng cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu, ít nhất Huyết Ma Long kia xuất hiện nữa." Mạn Đà La gật đầu, nói.
Từ quy tắc mà xem ra, tựa hồ bất luận là người khiêu chiến hay người bị khiêu chiến, đều chỉ xuất trận một lần, bất luận thắng bại, cho nên Huyết Ma Long về sau không xuất hiện nữa.
Chư Vương nghe vậy, cũng là có chút thở dài một hơi, dù sao Tu La Vương không thể ra tay, trong bọn họ hoàn toàn không có người có thể chống lại Huyết Ma Long.
Mục Trần thở dài một tiếng, nếu như lúc này hắn có quân đội, có thể mượn Chiến Ý lực lượng có thể cùng Huyết Ma Long đánh một trận, đáng tiếc, hiện tại hắn chỉ có mỗi thực lực của bản thân.
"Tiếp theo còn có tám trận khiêu chiến... Các ngươi ai lên trước?" Mạn Đà La lại lần nữa nhìn về phía còn lại chư Vương, chậm rãi nói.
Còn lại chư Vương liếc mắt nhìn nhau, một lát sau, Huyết Ưng Vương tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Cái này trận thứ ba, để thuộc hạ thử xem."
Tuy rằng bọn hắn đều hiểu tám trận khiêu chiến cũng sẽ không đơn giản, nhưng thân là cao tầng Đại La Thiên Vực, thời điểm bọn hắn hiển nhiên không có khả năng lùi bước, cho nên bất kể như thế nào, bọn hắn đều động thân mà ra.
Bằng không thì không vào được bên trong bí tàng, dẫn đến việc linh thần dịch của Đệ Tứ Điện Chủ rơi vào tay các thế lực khác, như vậy đối với Đại La Thiên Vực mà nói, không hay chút nào.
HƯU...U...U!
Huyết Ưng Vương co chân phóng vút lên đài, Mà theo Huyết Ưng Vương lên đài, cổ điện phát chấn động, một pho tượng nhanh chóng phục sinh, cuối cùng mang theo sát khí đã rơi vào trên chiến đài.
"Đó là Thiên Long Hùng, Lục phẩm Chí Tôn, thực lực có thể bạt sơn..." Mạn Đà La nhìn đối thủ của Huyết Ưng Vương, chậm rãi nói.
"Không biết phần thắng của Huyết Ưng Vương như thế nào..." Thiên Thứu Hoàng nhíu mày, nói.
Mạn Đà La rủ mắt xuống, trong lòng thở dài. Cả hai đều là lục phẩm chí tôn, nhưng tên kia lại là thể chất thần thú. so với Huyết Ưng Vương chỉ có mạnh chứ không yếu hơn. nên nàng cũng không đặt hi vọng quá nhiều nơi Huyết Ưng Vương
Mà cũng hoàn toàn chính xác chính như Mạn Đà La đoán trước, trên chiến đài giao phong từ lúc bắt đầu đã diễn ra kịch liệt, song phương công thủ đều có, theo thời gian kéo dài, Huyết Ưng Vương dần dần yếu thế cuối cùng lộ ra sơ hở, bị Thiên Long Hùng một chưởng cứng rắn đánh bay ra ngoài.
Trận thứ ba, Huyết Ưng Vương bại!
Mà phía sau Huyết Ưng Vương, chư vương bắt đầu nóng máu, thất bại liên tục cũng đả kích ngạo khí của bon hắn. Nhưng giận thì giận, không thể không thừa nhận, thực lực của thập đại hung thú, đích thật so với chư Vương mạnh hơn một bậc.
Điểm này, trong lần giao thủ tiếp theo, rõ ràng có thể nhận thấy.
Trận thứ tư. Linh Kiếm Vương ra tay, đối mặt Tam Đầu Ma Mãng, lại bại!
Thứ năm. Băng Hà Vương ra tay, đối mặt U Minh Linh Khuyển, lại bại!
Liên tục bốn trận bại, Đại La Thiên Vực toàn bộ chiến bại, duy có trận đầu Tu La Vương tạm thời thủ thắng!
Trong đại điện cổ xưa, bên ngoài chiến đài, chư Vương thần sắc đều khó coi, bốn trận thất bại liên tục, làm cho bọn hắn sắc mặt như có lửa đốt.
Mạn Đà La nhìn qua một màn này, cũng là khẽ thở dài một tiếng, bất quá nàng cũng không trách cứ, chỉ nói: "Không cần quá mức lo lắng, nếu như cuối cùng chúng ta đều thất bại, ta liền cưỡng ép ra tay phá trận..."
Nghe được Mạn Đà La có thể cưỡng ép phá trận, đám người Mục Trần lại không có gì vui mừng, bởi vì bọn họ cũng biết, mặc dù Mạn Đà La có thể cưỡng ép phá trận, tất nhiên đối với nàng sẽ tạo thành tiêu hao không nhỏ, đến lúc đó gặp mặt các thế lực khác, khó đảm bảo bọn kia không thừa gió bẻ măng, cũng có nghĩa là toàn quân bị diệt.
Cho nên, bọn hắn nhất định tận khả năng trợ giúp Mạn Đà La bảo trì trạng thái hoàn mỹ nhất trước khi tìm thấy linh thần dịch.
Mục Trần nhìn chằm chằm vào pho tượng đồng xanh trên cột đá, bàn tay chậm rãi nắm chặt, bất quá, ngay tại lúc hắn định bước lên, Cửu U đã tiến lên trước.
"Vực Chủ, cái này thứ sáu trận, để ta thử." Cửu U nhìn về phía Mạn Đà La, nói.
Mạn Đà La nhìn nhìn Cửu U, có chút trầm ngâm, nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Nếu không địch nổi, liền lui về, ta có biện pháp phá trận.
Cửu U liếc mắt nhìn Mục Trần một cái, còn không đợi hắn nói cái gì, thân thể mềm mại biến mất, trực tiếp xuất hiện ở trên chiến đài!
Thứ sáu trận, Cửu U xuất chiến!
Chương trước Chương tiếp
Loading...