Đại Chúa Tể
Chương 855: Ngàn dặm đuổi giết
Dịch giả: Kiet Nguyen
-Ông ông!
-Không khí kịch liệt chấn động,vô số đạo hắc vũ giống như tên nhọn xé rách hư không,lấy khí thế như lôi đình chấn nộ oanh kích vào đạo nhân ảnh đang lăng không mà đứng,khí thế tản ra tựa như hung ngạc tàn ác.
-Đạo nhân ảnh này chính là Thiên Ngạc Chủ Từ Bá,thế công đang mãnh liệt bắn tới nhưng sắc mặt hắn vô cùng bình tĩnh,ánh mắt càng hung tợn khác thường,mặc dù Mục Trần có thể ngưng tụ ra chiến ý chi linh,nhưng loại lực lượng này cũng không phải vô cùng vô tận,cùng với thực lực Tứ Phẩm Chí Tôn của hắn cũng chỉ miễn cưỡng đạt đến Lục Phẩm Chí Tôn mà thôi,căn bản muốn một chiêu đánh bại Từ Bá là chuyện không thể nào.
-“Thiên Ngạc Thần Quyết,Thôn Thiên Khẩu!”
-Từ Bá ánh mắt tàn nhẫn,bàn chân đạp mạnh cái một cái,linh lực lập tức bạo phát,hóa thành một cái mồm cá sấu khổng lồ,khí thế như muốn thôn thiên diệt địa,ỡ giữa mồm hung ngạc dường như có một vòng xoáy hấp lực đem tất cả hắc vũ chiến ý nuốt chửng vào bên trong.
-Phanh! Phanh!
-Sau khi nuốt hắc vũ chiến ý,mồm hung ngạc liền điên cuồng bạo động,từng tiếng nổ bạo tạc truyền ra,linh lực trùng kích mãnh liệt,oanh một tiếng rõ to,trực tiếp đem cái Mồm hung ngạc khổng lồ nổ tung thành từng mảnh.
-Dư kình cuồng bạo tàn sát xung quanh,Từ Bá liền khởi động linh lực đem xung kích chấn cho tan nát,ánh mắt âm lãnh liếc nhìn Mục Trần cười lạnh nói:”Tiểu tử thối,đừng tưởng dựa vào Cửu U Chiến Ý là có thể ngang tàng,không xem ai ra gì,ta nói cho ngươi biết,Chiến Ý dù sao cũng là lực lượng bên ngoài,không có khả năng giúp cho ngươi trở thành vô địch thiên hạ đâu.”
-“Vô địch thiên hạ đương nhiên ta không dám nghĩ đến,nhưng đủ để đối phó loại như ngươi là quá dư thừa rồi.”Mục Trần cười lạnh,nếu như dùng trạng thái của bản thân đấu với Từ Bá đạt đến Lục Phẩm Chí Tôn là không có khả năng,nhưng có thể mượn chiến ý đấu với hắn,ngu dại gì mà không sử dụng chứ.
-“Đúng là tên súc vật cuồng vọng.!”
-Từ Bá giận quá hóa cười,thân hình chợt động hóa thành lưu quang mãnh liệt xông tới,bàn tay nắm chặt,liền xuất hiện một thanh huyết hồng loan đao,hoa văn đỏ tươi trải dài trên thân đao,sát khí phát ra giống như một thanh viễn cổ hung khí.
-Roẹt…!
-Từ Bá chém mạnh một đao,không gian phía trước lập tức bị xé nứt,đồng thời liền xuất hiện mấy trăm đạo huyết hồng đao quang khổng lồ trực tiếp nhắm hướng Cửu U Vệ điên cuồng bổ xuống.
-Lục Phẩm Chí Tôn cường giả,thực lực không thể bàn cãi,vừa ra tay đã có uy áp như thế,cho dù là Phương Nghị đạt đến Ngũ Phẩm Chí Tôn đỉnh phong cũng không thể so sánh được.
-Phanh!
-Linh lực khủng bố trùng kích vào bức tường chiến ý,xung kích mãnh liệt nhanh chóng đem cả hai đều chấn nát.
-Hai người vừa ra tay,vẫn chưa thể phân rõ cao thấp.
-Từ Bá sắc mặt âm trầm,thế công điên cuồng oanh kích,vô số đạo đao quang lăng lệ ác liệt bao phủ lấy Mục Trần và Cửu U Vệ.
-Dưới thế công vô cùng sắc bén của Từ Bá,Mục Trần cũng không tỏ ra chút sợ hãi,ngược lại khống chế Cửu U chiến ý chính diện giao phong đón địch,hai cỗ lực lượng khổng lồ va chạm vào nhau,không gian kịch liệt vỡ vụn,khiến cho người xem vô cùng kinh kinh hãi.
-Bất quá tuy hai người giao phong mãnh liệt,nhưng vẫn chưa ai chiếm được thế thượng phong,xem ra trận chiến này có dấu hiệu giằng co lâu dài,khiến cho các thế lực khác nhịn không được âm thầm tặc lưỡi,tên Mục Trần này thật không hổ danh siêu cấp hắc mã,bằng vào thực lực của hắn vừa nãy khiến cho Phương Nghị đánh đến lưỡng bại câu thương,mà hiện tại dựa vào chiến ý Cửu U vệ có thể cùng cường giả danh vọng lâu năm như Từ Bá đánh đến bất phân thắng bại,quả thật khiến cho người ta líu lưỡi mà.
-Sau khi Đại Thú Liệp Chiến kết thúc,nếu như Đại La Thiên Vực không bị tiêu diệt,chỉ sợ tên tiểu tử Mục Trần này,thực lực càng siêu việt hơn Phương Nghị,có thể trở thành bá chủ trong thế hệ trẻ tuổi của Bắc giới.
-Ngay khi Mục Trần còn đang giằng co với Từ Bá,thì Cửu U cùng với Huyết Ưng Vương suất lĩnh Huyết Ưng Vệ đồng thời nhắm hướng Thiên Ngạc Quân giết tới.
-Bên trong Thiên Ngạc Quân,mặc dù có nhiều thống lĩnh chỉ huy quân đội chống trả,nhưng đối mặt với hai gã Lục Phẩm Chí Tôn cùng với sự công kích của Huyết Ưng Vệ,không ngừng xuất hiện vô số bóng ảnh rơi rụng xuống bên dưới,sống chết không rõ.
-Chỉ trong thời gian ngắn,số lượng tử vong của Thiên Ngạc Quân đã đạt đến số lượng không nhỏ,chật vật thoái lui,không còn vẻ dương dương tự đắc như lúc ban đầu.
-Mà ở hướng khác,hai chi quân đội cứu viện của Thần Các đến,cũng bị ba đạo quân đội của Liệt Sơn Vương liên tục công kích,bắt đầu có dấu hiệu không ổn,bất quá nhờ vào có Viêm Lang Chủ cùng với Thiên Hùng Chủ tọa trấn,cho nên có thể vừa đánh vừa rút lui.
-Trong thiên địa,các đội ngũ của các thế lực khác nhìn tràng cảnh trước mắt,nội tâm không chịu được thở dài một tiếng,xem ra hôm nay Thần Các mất sạch hết mặt mũi rồi.
-Giao chiến với Mục Trần được một lúc,Từ Bá phát hiện ra rằng tên hỗn đản này không có ý định quyết tử chiến với hắn,mà là cố ý kềm chân hắn để cho đám người Cửu U cùng Huyết Ưng Điện có thời gian huyết tẩy toàn bộ Thiên Ngạc Quân của hắn.
-Không có Từ Bá,hiển nhiên Thiên Ngạc Quân không phải là đối thủ của Cửu U cùng Huyết Ưng Điện liên thủ.
-“Tiểu tử chết tiệt,ngươi hãy nhớ kỹ cho ta,ngày sau chắc chắn ta sẽ phanh thây xé xác ngươi cho chó ăn.”Từ Bá nổi giận rống to,nhanh chóng thoát khỏi dây dưa của Mục Trần,thân ảnh chớp hiện liên tục,nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Thiên Ngạc Quân,nhanh chóng điều động dùng tốc độ cao nhất rút lui.
-Cửu U và Huyết Ưng Vương chớp lấy thời cơ,liền đem công kích mạnh nhất đánh tới,khiến cho Thiên Ngạc Quân lần nữa xuất hiện thương vong nghiêm trọng.
-“Haha,thật sự không nghĩ đến đường đường là Thiên Ngạc chủ,lại có thể cụp đuôi bỏ chạy như con chó thế này!”Mục Trần cười to,thanh âm vang vọng khắp thiên địa,bất quá hắn cũng không dừng lại,lập tức thúc giục Cửu U Vệ nhắm hướng Thiên Ngạc Quân tiếp tục đuổi giết.
-Thanh âm của Mục Trần vang vọng khắp thiên địa,Từ Bá nghe thấy tức giận đến thổ huyết,ánh mắt đỏ ngầu nhìm chằm chằm vào Mục Trần,dường như muốn ăn tươi nuốt sống tên khốn kiếp này,nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu xuẩn,đương nhiên biết đây là phép khích tướng,lúc này chỉ có thể ẩn chịu nhục nhã,nhanh chóng cùng Thiên Ngạc Quân rời đi.
-Chiến cuộc giằng co chừng nửa canh giờ,cũng trải qua ngàn dặm đuổi giết,Thiên Ngạc Quân tổn thất vô cùng nghiêm trọng,khiến cho Từ Bá tức giận muốn nổi điên lên.
-Mà sự tình đuổi giết này,ven đường cũng thu hút vô số các thế lực khác,nhưng điều mà họ không ngờ đến,đội quân đang bị đuổi giết như chó nhà có tang lại chính là Thần Các uy danh hiển hách.
-Thần Các dù sao ở Bắc giới được xem là thế lực đỉnh cấp,nội tình vô cùng hùng hậu,cường giả nhiều như mây,trong mắt bọn hắn,Thần Các giống như mãnh hổ,vậy mà bây giờ lại rơi vào hoàn cảnh vô cùng khốn đốn này.
-“Trời ạ,đó chẵng phải là Thần Các Thiên Ngạc Chủ hay sao?Làm sao lại chật vật bỏ chạy như vậy?”
-“Thế lực đuổi giết hắn hình như là…Đại La Thiên Vực Mục Trần thì phải?Bên trong Long Phượng Thiên,ta cũng từng nhìn thấy mặt hắn.!”
-“Ngươi nói người kia chính là siêu cấp hắc mã Mục Trần sao?Làm sao có thể chứ…Ta nhớ Mục Trần bên trong Long Phượng Thiên đối đấu với U Minh Hoàng tử bị đánh đến chó nhà có tang mà?”
-“Người đó chính xác là Mục Trần,ngươi tin ta đi…Ủa mà bên cạnh Thiên Ngạc Chủ,hình như chính là Phương Nghị thì phải…?Chậc chậc,đội hình như thế lại bị đánh thê thảm như thế,xem ra đã xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa,mà nhìn tình thế như vậy,ta dám cá Đại La Thiên Vực đã chiến thắng.!”
-“Thật sự là đáng tiếc mà,chúng ta không thể chiêm ngưỡng trận đại chiến vừa rồi..!”
-Nghe được âm thanh bàn tán xôn xao của xung quanh,Từ Bá cùng Phương Nghị sắc mặt càng thêm phần tái nhợt,nhưng vẫn không dám ngừng lại,chỉ có thể để cho nội tâm căm phẫn gào thét.
-Tràng cảnh đuổi giết,kéo dài cả ngàn dặm…
-Cuối cùng Mục Trần lựa chọn rút quân,bởi vì hắn biết nếu cứ tiếp tục kéo dài cũng không đem lại kết quả gì,dù sao bọn hắn cũng không có khả năng đem toàn bộ Thiên Ngạc Quân hoàn toàn tiêu diệt,nếu như để cho Từ Bá nhịn không được liều mạng,sẽ khiến cho Cửu U Vệ cũng sẽ trả cái giá không nhỏ.
-Hơn nữa vạn nhất lại có thêm một chi quân đội khác của Thần Các đến cứu viện,thì thật là phiền toái lớn,cho nên tốt nhất vẫn nên lấy lui làm tiến là trên hết.
-Cho nên sau khi trải qua ngàn dặm đuổi giết,Mục Trần liền lập tức hạ lệnh rút lui,mặc dù Huyết Ưng Vương rất muốn đuổi tận giết tuyệt,nhưng hôm nay dù sao hắn cũng được Mục Trần cứu mạng,cho nên đối với quyết định của Mục Trần,cũng không có ý phản đối.
-Cửu U vệ cùng với Huyết Ưng vệ hội tụ lại,sau đó liền rút quân về,thân ảnh hóa thành vô số lưu quang biến mất trên không trung.
-Từ Bá và Phương Nghị còn đang trong trạng thái hốt hảng mà tháo lui,cũng cảm giác được Mục Trần không còn đuôi theo nữa,cũng như trút được gánh nặng,thở dài một hơi,sau đó cẩn thận suất lĩnh Thiên Ngạc Quân hạ xuống một ngọn núi gần đó.
-Thiên Ngạc Quân hầu như sĩ khí đều mất hết,các vị Đại Thống Lĩnh khuôn mặt đều lấm lem bùn lầy,sau khi kiểm kê tổn thất,sắc mặt ai nấy đều biến thành một mảnh trắng bệch.
-Một phen đuổi giết,đã khiến cho bọn hắn tổn thất một phần ba chiến sỹ tinh nhuệ.
-Từ Bá nghe được thuộc hạ báo cáo,sắc mặt cũng biến dị,con mắt đỏ ngầu nhìn về phương hướng Mục Trần rời đi,nghiến răng nói:”Mục Trần..Ta tuyệt đối không tha cho ngươi!”
-Hắn phải bỏ ra khá nhiều năm cùng với biết bao tài nguyên mới có thể bồi dưỡng ra Thiên Ngạc Quân tinh nhuệ như thế,nhưng lần này lại bị tiêu diệt bởi tên khốn kiếp Mục Trần.
-Phương Nghị thở hổn hểnh nói:”Từ sơn chủ,chỉ cần chúng ta tụ hợp với quân đội của Thần Các,lúc đó không thiếu cơ hội có thể giết chết tên chó chết Mục Trần đó.”
-Từ Bá hung dữ liếc nhìn Phương Nghị,con tức giận như sắp sửa bùng phát,nhưng cuối cùng cũng bị hắn kìm chế đè nén xuống,điềm nhiên nói:”Tiểu tử này đúng là không thể xem thường,tuổi tuy còn nhỏ,nhưng lại có thể ngưng luyện ra Chiến Ý chi linh…Thành tựu về sau không thể đo lường được.!”
-Vừa dứt lời,Từ Bá hai mắt đột nhiên nheo lại,hình như đang nghĩ đến điều gì,khóe miệng cong lên vô cùng nham hiểm.
-“Chiến Ý Chi Linh sao?”
-“Haha,ta ngược lại có thể nhờ đến một người xử lý hắn…Nàng đối với những người có thể ngưng luyện ra Chiến Ý chi linh thì vô cùng có hứng thú..!”
-Từ Bá lạnh lùng cười cười nói.
-“Mục Trần à Mục Trần,đừng tưởng bên trong Thần Các chúng ta không có thiên tài khống chế chiến ý…Chiến Ý Chi Linh cũng không phải chỉ riêng mình ngươi có thể sử dụng..!”
-Ông ông!
-Không khí kịch liệt chấn động,vô số đạo hắc vũ giống như tên nhọn xé rách hư không,lấy khí thế như lôi đình chấn nộ oanh kích vào đạo nhân ảnh đang lăng không mà đứng,khí thế tản ra tựa như hung ngạc tàn ác.
-Đạo nhân ảnh này chính là Thiên Ngạc Chủ Từ Bá,thế công đang mãnh liệt bắn tới nhưng sắc mặt hắn vô cùng bình tĩnh,ánh mắt càng hung tợn khác thường,mặc dù Mục Trần có thể ngưng tụ ra chiến ý chi linh,nhưng loại lực lượng này cũng không phải vô cùng vô tận,cùng với thực lực Tứ Phẩm Chí Tôn của hắn cũng chỉ miễn cưỡng đạt đến Lục Phẩm Chí Tôn mà thôi,căn bản muốn một chiêu đánh bại Từ Bá là chuyện không thể nào.
-“Thiên Ngạc Thần Quyết,Thôn Thiên Khẩu!”
-Từ Bá ánh mắt tàn nhẫn,bàn chân đạp mạnh cái một cái,linh lực lập tức bạo phát,hóa thành một cái mồm cá sấu khổng lồ,khí thế như muốn thôn thiên diệt địa,ỡ giữa mồm hung ngạc dường như có một vòng xoáy hấp lực đem tất cả hắc vũ chiến ý nuốt chửng vào bên trong.
-Phanh! Phanh!
-Sau khi nuốt hắc vũ chiến ý,mồm hung ngạc liền điên cuồng bạo động,từng tiếng nổ bạo tạc truyền ra,linh lực trùng kích mãnh liệt,oanh một tiếng rõ to,trực tiếp đem cái Mồm hung ngạc khổng lồ nổ tung thành từng mảnh.
-Dư kình cuồng bạo tàn sát xung quanh,Từ Bá liền khởi động linh lực đem xung kích chấn cho tan nát,ánh mắt âm lãnh liếc nhìn Mục Trần cười lạnh nói:”Tiểu tử thối,đừng tưởng dựa vào Cửu U Chiến Ý là có thể ngang tàng,không xem ai ra gì,ta nói cho ngươi biết,Chiến Ý dù sao cũng là lực lượng bên ngoài,không có khả năng giúp cho ngươi trở thành vô địch thiên hạ đâu.”
-“Vô địch thiên hạ đương nhiên ta không dám nghĩ đến,nhưng đủ để đối phó loại như ngươi là quá dư thừa rồi.”Mục Trần cười lạnh,nếu như dùng trạng thái của bản thân đấu với Từ Bá đạt đến Lục Phẩm Chí Tôn là không có khả năng,nhưng có thể mượn chiến ý đấu với hắn,ngu dại gì mà không sử dụng chứ.
-“Đúng là tên súc vật cuồng vọng.!”
-Từ Bá giận quá hóa cười,thân hình chợt động hóa thành lưu quang mãnh liệt xông tới,bàn tay nắm chặt,liền xuất hiện một thanh huyết hồng loan đao,hoa văn đỏ tươi trải dài trên thân đao,sát khí phát ra giống như một thanh viễn cổ hung khí.
-Roẹt…!
-Từ Bá chém mạnh một đao,không gian phía trước lập tức bị xé nứt,đồng thời liền xuất hiện mấy trăm đạo huyết hồng đao quang khổng lồ trực tiếp nhắm hướng Cửu U Vệ điên cuồng bổ xuống.
-Lục Phẩm Chí Tôn cường giả,thực lực không thể bàn cãi,vừa ra tay đã có uy áp như thế,cho dù là Phương Nghị đạt đến Ngũ Phẩm Chí Tôn đỉnh phong cũng không thể so sánh được.
-Phanh!
-Linh lực khủng bố trùng kích vào bức tường chiến ý,xung kích mãnh liệt nhanh chóng đem cả hai đều chấn nát.
-Hai người vừa ra tay,vẫn chưa thể phân rõ cao thấp.
-Từ Bá sắc mặt âm trầm,thế công điên cuồng oanh kích,vô số đạo đao quang lăng lệ ác liệt bao phủ lấy Mục Trần và Cửu U Vệ.
-Dưới thế công vô cùng sắc bén của Từ Bá,Mục Trần cũng không tỏ ra chút sợ hãi,ngược lại khống chế Cửu U chiến ý chính diện giao phong đón địch,hai cỗ lực lượng khổng lồ va chạm vào nhau,không gian kịch liệt vỡ vụn,khiến cho người xem vô cùng kinh kinh hãi.
-Bất quá tuy hai người giao phong mãnh liệt,nhưng vẫn chưa ai chiếm được thế thượng phong,xem ra trận chiến này có dấu hiệu giằng co lâu dài,khiến cho các thế lực khác nhịn không được âm thầm tặc lưỡi,tên Mục Trần này thật không hổ danh siêu cấp hắc mã,bằng vào thực lực của hắn vừa nãy khiến cho Phương Nghị đánh đến lưỡng bại câu thương,mà hiện tại dựa vào chiến ý Cửu U vệ có thể cùng cường giả danh vọng lâu năm như Từ Bá đánh đến bất phân thắng bại,quả thật khiến cho người ta líu lưỡi mà.
-Sau khi Đại Thú Liệp Chiến kết thúc,nếu như Đại La Thiên Vực không bị tiêu diệt,chỉ sợ tên tiểu tử Mục Trần này,thực lực càng siêu việt hơn Phương Nghị,có thể trở thành bá chủ trong thế hệ trẻ tuổi của Bắc giới.
-Ngay khi Mục Trần còn đang giằng co với Từ Bá,thì Cửu U cùng với Huyết Ưng Vương suất lĩnh Huyết Ưng Vệ đồng thời nhắm hướng Thiên Ngạc Quân giết tới.
-Bên trong Thiên Ngạc Quân,mặc dù có nhiều thống lĩnh chỉ huy quân đội chống trả,nhưng đối mặt với hai gã Lục Phẩm Chí Tôn cùng với sự công kích của Huyết Ưng Vệ,không ngừng xuất hiện vô số bóng ảnh rơi rụng xuống bên dưới,sống chết không rõ.
-Chỉ trong thời gian ngắn,số lượng tử vong của Thiên Ngạc Quân đã đạt đến số lượng không nhỏ,chật vật thoái lui,không còn vẻ dương dương tự đắc như lúc ban đầu.
-Mà ở hướng khác,hai chi quân đội cứu viện của Thần Các đến,cũng bị ba đạo quân đội của Liệt Sơn Vương liên tục công kích,bắt đầu có dấu hiệu không ổn,bất quá nhờ vào có Viêm Lang Chủ cùng với Thiên Hùng Chủ tọa trấn,cho nên có thể vừa đánh vừa rút lui.
-Trong thiên địa,các đội ngũ của các thế lực khác nhìn tràng cảnh trước mắt,nội tâm không chịu được thở dài một tiếng,xem ra hôm nay Thần Các mất sạch hết mặt mũi rồi.
-Giao chiến với Mục Trần được một lúc,Từ Bá phát hiện ra rằng tên hỗn đản này không có ý định quyết tử chiến với hắn,mà là cố ý kềm chân hắn để cho đám người Cửu U cùng Huyết Ưng Điện có thời gian huyết tẩy toàn bộ Thiên Ngạc Quân của hắn.
-Không có Từ Bá,hiển nhiên Thiên Ngạc Quân không phải là đối thủ của Cửu U cùng Huyết Ưng Điện liên thủ.
-“Tiểu tử chết tiệt,ngươi hãy nhớ kỹ cho ta,ngày sau chắc chắn ta sẽ phanh thây xé xác ngươi cho chó ăn.”Từ Bá nổi giận rống to,nhanh chóng thoát khỏi dây dưa của Mục Trần,thân ảnh chớp hiện liên tục,nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Thiên Ngạc Quân,nhanh chóng điều động dùng tốc độ cao nhất rút lui.
-Cửu U và Huyết Ưng Vương chớp lấy thời cơ,liền đem công kích mạnh nhất đánh tới,khiến cho Thiên Ngạc Quân lần nữa xuất hiện thương vong nghiêm trọng.
-“Haha,thật sự không nghĩ đến đường đường là Thiên Ngạc chủ,lại có thể cụp đuôi bỏ chạy như con chó thế này!”Mục Trần cười to,thanh âm vang vọng khắp thiên địa,bất quá hắn cũng không dừng lại,lập tức thúc giục Cửu U Vệ nhắm hướng Thiên Ngạc Quân tiếp tục đuổi giết.
-Thanh âm của Mục Trần vang vọng khắp thiên địa,Từ Bá nghe thấy tức giận đến thổ huyết,ánh mắt đỏ ngầu nhìm chằm chằm vào Mục Trần,dường như muốn ăn tươi nuốt sống tên khốn kiếp này,nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu xuẩn,đương nhiên biết đây là phép khích tướng,lúc này chỉ có thể ẩn chịu nhục nhã,nhanh chóng cùng Thiên Ngạc Quân rời đi.
-Chiến cuộc giằng co chừng nửa canh giờ,cũng trải qua ngàn dặm đuổi giết,Thiên Ngạc Quân tổn thất vô cùng nghiêm trọng,khiến cho Từ Bá tức giận muốn nổi điên lên.
-Mà sự tình đuổi giết này,ven đường cũng thu hút vô số các thế lực khác,nhưng điều mà họ không ngờ đến,đội quân đang bị đuổi giết như chó nhà có tang lại chính là Thần Các uy danh hiển hách.
-Thần Các dù sao ở Bắc giới được xem là thế lực đỉnh cấp,nội tình vô cùng hùng hậu,cường giả nhiều như mây,trong mắt bọn hắn,Thần Các giống như mãnh hổ,vậy mà bây giờ lại rơi vào hoàn cảnh vô cùng khốn đốn này.
-“Trời ạ,đó chẵng phải là Thần Các Thiên Ngạc Chủ hay sao?Làm sao lại chật vật bỏ chạy như vậy?”
-“Thế lực đuổi giết hắn hình như là…Đại La Thiên Vực Mục Trần thì phải?Bên trong Long Phượng Thiên,ta cũng từng nhìn thấy mặt hắn.!”
-“Ngươi nói người kia chính là siêu cấp hắc mã Mục Trần sao?Làm sao có thể chứ…Ta nhớ Mục Trần bên trong Long Phượng Thiên đối đấu với U Minh Hoàng tử bị đánh đến chó nhà có tang mà?”
-“Người đó chính xác là Mục Trần,ngươi tin ta đi…Ủa mà bên cạnh Thiên Ngạc Chủ,hình như chính là Phương Nghị thì phải…?Chậc chậc,đội hình như thế lại bị đánh thê thảm như thế,xem ra đã xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa,mà nhìn tình thế như vậy,ta dám cá Đại La Thiên Vực đã chiến thắng.!”
-“Thật sự là đáng tiếc mà,chúng ta không thể chiêm ngưỡng trận đại chiến vừa rồi..!”
-Nghe được âm thanh bàn tán xôn xao của xung quanh,Từ Bá cùng Phương Nghị sắc mặt càng thêm phần tái nhợt,nhưng vẫn không dám ngừng lại,chỉ có thể để cho nội tâm căm phẫn gào thét.
-Tràng cảnh đuổi giết,kéo dài cả ngàn dặm…
-Cuối cùng Mục Trần lựa chọn rút quân,bởi vì hắn biết nếu cứ tiếp tục kéo dài cũng không đem lại kết quả gì,dù sao bọn hắn cũng không có khả năng đem toàn bộ Thiên Ngạc Quân hoàn toàn tiêu diệt,nếu như để cho Từ Bá nhịn không được liều mạng,sẽ khiến cho Cửu U Vệ cũng sẽ trả cái giá không nhỏ.
-Hơn nữa vạn nhất lại có thêm một chi quân đội khác của Thần Các đến cứu viện,thì thật là phiền toái lớn,cho nên tốt nhất vẫn nên lấy lui làm tiến là trên hết.
-Cho nên sau khi trải qua ngàn dặm đuổi giết,Mục Trần liền lập tức hạ lệnh rút lui,mặc dù Huyết Ưng Vương rất muốn đuổi tận giết tuyệt,nhưng hôm nay dù sao hắn cũng được Mục Trần cứu mạng,cho nên đối với quyết định của Mục Trần,cũng không có ý phản đối.
-Cửu U vệ cùng với Huyết Ưng vệ hội tụ lại,sau đó liền rút quân về,thân ảnh hóa thành vô số lưu quang biến mất trên không trung.
-Từ Bá và Phương Nghị còn đang trong trạng thái hốt hảng mà tháo lui,cũng cảm giác được Mục Trần không còn đuôi theo nữa,cũng như trút được gánh nặng,thở dài một hơi,sau đó cẩn thận suất lĩnh Thiên Ngạc Quân hạ xuống một ngọn núi gần đó.
-Thiên Ngạc Quân hầu như sĩ khí đều mất hết,các vị Đại Thống Lĩnh khuôn mặt đều lấm lem bùn lầy,sau khi kiểm kê tổn thất,sắc mặt ai nấy đều biến thành một mảnh trắng bệch.
-Một phen đuổi giết,đã khiến cho bọn hắn tổn thất một phần ba chiến sỹ tinh nhuệ.
-Từ Bá nghe được thuộc hạ báo cáo,sắc mặt cũng biến dị,con mắt đỏ ngầu nhìn về phương hướng Mục Trần rời đi,nghiến răng nói:”Mục Trần..Ta tuyệt đối không tha cho ngươi!”
-Hắn phải bỏ ra khá nhiều năm cùng với biết bao tài nguyên mới có thể bồi dưỡng ra Thiên Ngạc Quân tinh nhuệ như thế,nhưng lần này lại bị tiêu diệt bởi tên khốn kiếp Mục Trần.
-Phương Nghị thở hổn hểnh nói:”Từ sơn chủ,chỉ cần chúng ta tụ hợp với quân đội của Thần Các,lúc đó không thiếu cơ hội có thể giết chết tên chó chết Mục Trần đó.”
-Từ Bá hung dữ liếc nhìn Phương Nghị,con tức giận như sắp sửa bùng phát,nhưng cuối cùng cũng bị hắn kìm chế đè nén xuống,điềm nhiên nói:”Tiểu tử này đúng là không thể xem thường,tuổi tuy còn nhỏ,nhưng lại có thể ngưng luyện ra Chiến Ý chi linh…Thành tựu về sau không thể đo lường được.!”
-Vừa dứt lời,Từ Bá hai mắt đột nhiên nheo lại,hình như đang nghĩ đến điều gì,khóe miệng cong lên vô cùng nham hiểm.
-“Chiến Ý Chi Linh sao?”
-“Haha,ta ngược lại có thể nhờ đến một người xử lý hắn…Nàng đối với những người có thể ngưng luyện ra Chiến Ý chi linh thì vô cùng có hứng thú..!”
-Từ Bá lạnh lùng cười cười nói.
-“Mục Trần à Mục Trần,đừng tưởng bên trong Thần Các chúng ta không có thiên tài khống chế chiến ý…Chiến Ý Chi Linh cũng không phải chỉ riêng mình ngươi có thể sử dụng..!”