Đại Chúa Tể
Chương 839: Tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan
- Khi lộ nhân mã cuối cùng đã rút đi hết, Mục Trần cùng Cửu U cũng từ từ hạ xuống, lơ lửng trên khu vực đầm lầy.
- Trong đầm lầy hắc ám kia bốc lên một làn sương mù màu đen, mùi hôi thối nhàn nhạt, hiển nhiên là có kịch độc, hơn nữ, sâu trong đầm lầy, thỉnh thoảng xẹt qua vài cái thân ảnh hắc ám cổ quái, hương vị nguy hiểm tràn ngập.
- Mục Trần cùng Cửu U liếc nhau, 2 bàn tay vung lên, lập tức Cửu U vệ lướt đến, chỉnh tề đáp xuống biên giới đầm lầy.
- "Các ngươi trấn giữ vị trí bên ngoài, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy chúng ta." Mục Trần phân phó, nơi địa phương thế này không phải là nơi có càng nhiều người càng tốt, cho nên đem Cửu U vệ đặt ở bên ngoài đầm lầy để trấn thủ mới thích đáng nhất.
- "Vâng!"
- Mấy ngàn Cửu U vệ đồng loạt hét to, thanh âm như sấm, trời đất tại khu vực này cũng vì thế mà thoáng run rẩy một chút..
- "Đi!"
- Mục Trần cùng Cửu U nhìn nhau gật đầu, thân hình là hóa thành lưu quang mãnh liệt bắn đi, xé rách làn khói độc màu đen kia, hướng về phía sâu trong di tích xẹt nhanh tựa tia chớp mà tiến.
- Linh lực bàng bạc nhộn nhạo quanh thân hai người, Tử sắc Hỏa Viêm bốc cao, đốt cháy sạch sẽ từng mảng sương độc, sương độc trong ao tuy có vẻ hung hiểm, nhưng đối với Bất Tử hỏa đang hộ thân hai người mà nói, hiển nhiên cũng không lộ ra tính chất uy hiếp jì đáng kể.
- Hưu!
- Tốc độ hai người thi triển đến mức tận cùng, trước đó tuy đã dọa cho các lộ nhân mã kia kia rút lui, nhưng không thể đảm bảo là còn những thế lực khác phát hiện di tích này, nếu không muốn chẳng may xảy ra biến cố không đáng có, vậy thì phải mau chóng ra tay đề luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan từ cái tòa Tam cấp di tích này.
- Phanh!
- Trong lúc hai người đang một đường nhanh chóng xâm nhập vào sâu bên trong đầm lầy, từ trong nước bùn đột nhiên có một thân ảnh mang theo luồng khí âm lãnh mãnh liệt bắn tới, tanh hôi vô cùng, hướng thẳng về phía 2 người mà cắn tới.
- Khuôn mặt Cửu U thần sắc bất động, khẽ phất tay, một đạo Linh lực Hắc Vũ cháy thành một ngọn lửa tím bắn tới, bắn thẳng về cái thân ảnh khí âm lãnh kia. Tử Viêm liền bốc lên, trong giây lát đem thân ảnh đó thiêu đốt sạch sẽ.
- Dưới ánh sáng âm u tờ mờ, sau khi bị đốt cháy, Mục Trần có thể nhìn rõ ràng, đó là một đầu độc ngạc lớn chừng một trượng. Đầu độc ngạc này cực kỳ xấu xí, nước bọt tanh hôi từ trong cái miệng đầy răng chảy ra, quanh thân tràn ngập cuồng bạo Linh lực, hiển nhiên là một đầu hung vật.
- Cửu U tiện tay đốt chết đầu độc ngạc màu đen kia, khuôn mặt đẹp không hề biểu thị sự vui mừng, lông mày nàng nhăn lại, Mục Trần đứng kế đó cũng biến sắc nhăn mặt khó coi.
- Bởi vì lúc này mặt đầm lầy đột nhiên chấn động, trong nước bùn hiện lên vô số ánh mắt âm u lập loè, nhìn kỹ lại, đó là vô số độc ngạc màu đen đang ló đầu ra, mắt lộ huyết sắc, nhìn chăm chăm vào Mục Trần hai người.
- Số lượng độc ngạc này nhiều không kể xiết, tuy nói đối với bọn Mục Trần hai người thì không khó khăn bao nhiêu, nhưng giải quyết hết đám này, cũng là trì hoãn không ít thời gian để tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan.
- "Làm sao bây giờ?" Mục Trần nhìn về phía Cửu U, bộ dáng tự hồ chỉ có cách cưỡng ép giết vào.
- Cửu U chút trầm ngâm, đột nhiên chân ngọc khẽ giậm, Linh lực bàng bạc sau lưng hóa thành Cửu U Minh Tước vô cùng khổng lồ, một cỗ Thần Thú uy áp cường đại tràn ngập.
- Tê tê!
- Những độc ngạc kia cảm nhận được Thần Thú uy áp của Cửu U Minh Tước, lập tức rối loạn, bắt đầu liên tục lui về phía sau. Tuy nói linh trí của bọn nó không cao, nhưng chúng cảm giác được cái uy áp này đối với chúng mà nói, chính là khó mà có thể với tới.
- Mục Trần thấy thế, ánh mắt sáng lên, hắn sải bước ra, lồng ngực và phía sau lưng, kim quang của Chân Long Chân Phượng chi linh tách ra, một cỗ cường hoành uy áp cũng bắt đầu tràn ngập ra.
- Uy áp của hắn vừa hiện, những con độc ngạc kia lập tức lâm vào hoảng sợ, điên cuồng lui lại. Uy áp từ Chân Long Chân Phượng chi linh, từ trình độ nào đó mà nói, so với Cửu U Minh Tước chính là còn mạnh hơn nữa, dù sao, ở trên Thần Thú bảng, xếp hạng của Cửu U Minh Tước vẫn còn nằm dưới Chân Long Chân Phượng một hạng, trừ phi Cửu U Minh Tước tiến hóa lần nữa, trở thành Bất Tử Điểu trong truyền thuyết, vậy mới có thể đè ép Chân Phượng Chân Long.
- Ngắn ngủn chỉ mười tức thời gian, tất cả độc ngạc đều đã rút lui sạch sẽ.
- Mục Trần cười tủm tỉm, hắn xoay người nhìn về phía Cửu U cười nói: "Như thế nào?"
- Cửu U tức giận nhìn thoáng qua Mục Trần đang đắc ý, bất quá nàng không thừa nhận cũng không được, Mục Trần mang Chân Long Chân Phượng chi linh, Uy áp Thần Thú đúng là có dấu hiệu siêu việt nàng.
- Sự việc này khiến Cửu U thoáng có chút cảm giác phức tạp, không biết từ lúc nào, thiếu niên cực kỳ nhỏ yếu còn phải cậy nhờ nàng bảo vệ, dần dần đã đuổi kịp cước bộ của nàng, cuối cùng tạo nên hào quang của riêng hắn.
- Sự việc này làm cho Cửu U vui mừng, đồng thời cũng mang lại cho nàng một ít phiền muộn khó hiểu, có lẽ không cần quá lâu, nàng không thể mang giọng điệu kẻ đi trước để giáo huấn hắn giống như trước.
- Xem ra, tiến trình tu luyện của nàng cũng cần phải thúc đẩy tiến trình lên nhiều rồi.
- "Đợi ta có thể triệt để kích hoạt huyết mạch Bất Tử Điểu, Chân Long Chân Phượng chi linh của ngươi chính là xa xa không bằng a." Nội tâm biến ảo trong đầu Cửu U, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận nhẹ nhàng nhếch lên, có ý tứ chẳng thèm ngó đến.
- Mục Trần cười cười, hắn biết rõ Cửu U tâm cao khí ngạo, ngoài miệng sẽ không chịu thua, cho nên cũng không có khiêu khích nàng quá nhiều, hắn phất tay, thân hình tiếp tục bạo lướt mà tiến vào sâu bên trong di tích.
- Một đường tiến vào, 2 người bọn hắn đã phát hiện ra trong ao đầm đến tột cùng ẩn giấu bao nhiêu hung vật, may mà hai người bọn hắn có được Thần Thú uy áp, lúc này mới có thể dùng thời gian ngắn nhất, trả giá nhỏ nhất đặng vượt qua trùng trùng điệp điệp hung vật ngăn trở.
- Ước chừng 10 phút sau, tốc độ hai người Mục Trần bắt đầu chậm lại, bởi vì ở chỗ địa phương sâu nhất, bên trong làn khói độc bao phủ, bọn hắn đã là có thể nhìn thấy tòa hình dáng của tòa đại điện cổ xưa.
- Hưu!
- Hai đạo quang ảnh xông tới, khói độc tràn ngập trong lúc đó liền biến mất sạch sẽ, từ trạng thái bị che giấu,trước ánh mắt hai người bọn hắn, tòa đại điện cũng nhanh chóng hiện ra..
- Tầm mắt của bọn hắn chiếu thẳng về trước, sau sững sờ nhìn xuống, chỉ thấy được ở phía trước đằng kia, chính là từng mảnh chi địa bao la phế tích, bên trong phế tích, có thể nhìn thấy từng tòa cung điện đứng vững vàn mặc dù bị tàn phá, một không khí cổ xưa tang thương tràn ngập, xuyên thấu thời không từ thời kỳ viễn cổ đặng truyền đến, làm cho hô hấp của bọn Mục Trần hai người nhất thời có chút ngừng lại.
- "Chuẩn bị động thủ đi."
- Cửu U phục hồi tinh thần lại rất nhanh, nàng nhìn về phía Mục Trần, nói: "Chia nhau hành động, càng nhanh càng tốt, có vấn đề gì không?"
- Mục Trần cười, gật đầu nhìn Cửu U, việc tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan cũng không cần yêu cầu quá mức phức tạp, trên cơ bản chỉ cần thực lực đạt đến ngoài Tam phẩm Chí Tôn là đã có thể làm được, chỉ là hiệu suất có phần chênh lệch một chút.
- Cửu U thấy thế cũng không chậm chạp, thân hình khẽ động, trực tiếp là vọt vào đại điện của một tòa phế tích.
- Mục Trần cũng không chần chờ cái gì, quay đầu tìm một tòa đại điện bị tàn phá khác, lướt nhanh vào, ở trong đại điện, trên mặt đất rải rác những bộ hài cốt hiện ra các loại tư thái, chắc chắn trước khi chết đều là đã trải qua một trận đại chiến..
- Mặc dù là đã trải qua ngàn vạn năm tuế nguyệt, nhưng toàn bộ trong đại điện tràn ngập một loại hương vị thảm thiết
- Sắc mặt Mục Trần nghiêm túc và trang trọng nhìn cảnh tượng này, sau đó hắn đối với những hài cốt kia khom người thi lễ một cái, bất kể như thế nào, những người này đều là vì toàn bộ Đại Thiên Thế Giới mà trải qua một hồi chiến đấu ở trong Viễn Cổ đại chiến
- "Đắc tội!"
- Mục Trần nói khẽ, thân hình hắn là xuất hiện phía trên một cột đá bên trong đại điện, hai tay kết ấn, Linh lực bàng bạc từ lòng bàn tay hắn bắt đầu hình thành vòng xoáy cực lớn, chi lực phun ra nuốt vào, dần dần tràn ngập mà đi ra.
- Đá vụn trong đại điện đá vụn bắt đầu nát ra thành bột, bên trong những hài cốt kia, có thêm một cỗ chi khí tối tăm thẩm thấu ra, dần dần hóa thành từng đạo hắc quang, cuối cùng bị hút vào vòng xoáy linh lực cực lớn bên trong bàn tay Mục Trần.
- Những chi khí tối tăm này chính là vẫn lạc nguyên khí, chính là sau khi những cường giả này vẫn lạc, Chí Tôn Hải trong cơ thể cùng lực lượng đặc biệt của Vẫn Lạc Chiến Trường, cuối cùng hình thành kỳ dị chi khí.
- Tối tăm chi khí nhanh chóng ngưng tụ trong vòng xoáy linh lực, khi chi khí tối tăm kia ngưng luyện tới cực điểm, đột nhiên một vòng ánh sáng âm u trực tiếp là theo vòng xoáy linh lực phóng lên trời.
- Bàn tay Mục Trần cách không khẽ hấp, một vòng ánh sáng âm u bị hút xuống, lơ lửng trước mặt của hắn, hắn quan sát, chỉ thấy được một khỏa châu lớn ước chừng hạt long nhãn, toàn thân mượt mà, tối tăm giống như là lỗ đen, Linh Đan quay tròn ở trước mặt, mặt ngoài Linh Đan, một cỗ chấn động giống vẫn lạc nguyên khí ẩn ẩn phát ra.
- Hiển nhiên, đây chính là Vẫn Lạc Nguyên Đan, cũng chính là tài nguyên trọng yếu nhất trong Vẫn Lạc Chiến Trường.
- Tay áo Mục Trần vung lên, trực tiếp thu hồi khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đannày, sau đó vận chuyển Linh lực, hút vào những vẫn lạc nguyên khí còn sót lại trong đại điện.
- Những nguyên khí còn sót lại được Mục Trần tinh luyện ra năm khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan, khi cái khỏa thứ 5 được đề luyện xong, những cái bạch cốt kia liền bạo nổ hóa thành cốt phấn phiêu tán, nguyên nhân là bởi vì linh lực đều đã được luyện hóa.
- Mục Trần thấy thế, nhẹ nhàng thở dài, tay áo vung lên, những cốt phấn kia liền được gom lại, cuối cùng được Mục Trần sử dụng Linh lực ngưng luyện thành từng đạo bài vị vô danh, chỉnh tề cắm xuống mặt đất.
- Làm xong những việc này, Mục Trần lần nữa khom người thi lễ, lúc này mới ly khai tòa đại điện, nhanh chóng tiến về những tòa đại điện kia.
- Chừng nửa canh giờ kế tiếp, Mục Trần tổng cộng bước vào mười tám tòa đại điện,thành quả của hắn là năm mươi ba khỏa vẫn lạc Nguyên Đan, thu hoạch này có thể xem như là xa xỉ rồi.
- Sâu trong di tích, Mục Trần tiến nhập tòa đại điện cuối cùng, theo lệ cũ, hắn thi lễ một cái, vừa chuẩn bị tiếp tục tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan, thần sắc của hắn liền mãnh liệt biến đổi, Linh lực quanh thân tuôn ra ào ạt.
- Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn sâu vào trong tòa đại điện này, ở chỗ này, khác với những đại điện trước đó, nơi này không có quá nhiều hài cốt, trong không gian tĩnh lặng lại có một cái bồ đoàn, trên đó hiện hữu một đạo thân ảnh áo bào xám, cô tịch ngồi xếp bằng, giống như Vĩnh Hằng.
- Mục Trần nhìn qua thân ảnh áo bào xám kia, đồng tử nhưng mãnh liệt co rụt lại, ở chỗ này, thế mà có người sống tồn tại?!
- Trong đầm lầy hắc ám kia bốc lên một làn sương mù màu đen, mùi hôi thối nhàn nhạt, hiển nhiên là có kịch độc, hơn nữ, sâu trong đầm lầy, thỉnh thoảng xẹt qua vài cái thân ảnh hắc ám cổ quái, hương vị nguy hiểm tràn ngập.
- Mục Trần cùng Cửu U liếc nhau, 2 bàn tay vung lên, lập tức Cửu U vệ lướt đến, chỉnh tề đáp xuống biên giới đầm lầy.
- "Các ngươi trấn giữ vị trí bên ngoài, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy chúng ta." Mục Trần phân phó, nơi địa phương thế này không phải là nơi có càng nhiều người càng tốt, cho nên đem Cửu U vệ đặt ở bên ngoài đầm lầy để trấn thủ mới thích đáng nhất.
- "Vâng!"
- Mấy ngàn Cửu U vệ đồng loạt hét to, thanh âm như sấm, trời đất tại khu vực này cũng vì thế mà thoáng run rẩy một chút..
- "Đi!"
- Mục Trần cùng Cửu U nhìn nhau gật đầu, thân hình là hóa thành lưu quang mãnh liệt bắn đi, xé rách làn khói độc màu đen kia, hướng về phía sâu trong di tích xẹt nhanh tựa tia chớp mà tiến.
- Linh lực bàng bạc nhộn nhạo quanh thân hai người, Tử sắc Hỏa Viêm bốc cao, đốt cháy sạch sẽ từng mảng sương độc, sương độc trong ao tuy có vẻ hung hiểm, nhưng đối với Bất Tử hỏa đang hộ thân hai người mà nói, hiển nhiên cũng không lộ ra tính chất uy hiếp jì đáng kể.
- Hưu!
- Tốc độ hai người thi triển đến mức tận cùng, trước đó tuy đã dọa cho các lộ nhân mã kia kia rút lui, nhưng không thể đảm bảo là còn những thế lực khác phát hiện di tích này, nếu không muốn chẳng may xảy ra biến cố không đáng có, vậy thì phải mau chóng ra tay đề luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan từ cái tòa Tam cấp di tích này.
- Phanh!
- Trong lúc hai người đang một đường nhanh chóng xâm nhập vào sâu bên trong đầm lầy, từ trong nước bùn đột nhiên có một thân ảnh mang theo luồng khí âm lãnh mãnh liệt bắn tới, tanh hôi vô cùng, hướng thẳng về phía 2 người mà cắn tới.
- Khuôn mặt Cửu U thần sắc bất động, khẽ phất tay, một đạo Linh lực Hắc Vũ cháy thành một ngọn lửa tím bắn tới, bắn thẳng về cái thân ảnh khí âm lãnh kia. Tử Viêm liền bốc lên, trong giây lát đem thân ảnh đó thiêu đốt sạch sẽ.
- Dưới ánh sáng âm u tờ mờ, sau khi bị đốt cháy, Mục Trần có thể nhìn rõ ràng, đó là một đầu độc ngạc lớn chừng một trượng. Đầu độc ngạc này cực kỳ xấu xí, nước bọt tanh hôi từ trong cái miệng đầy răng chảy ra, quanh thân tràn ngập cuồng bạo Linh lực, hiển nhiên là một đầu hung vật.
- Cửu U tiện tay đốt chết đầu độc ngạc màu đen kia, khuôn mặt đẹp không hề biểu thị sự vui mừng, lông mày nàng nhăn lại, Mục Trần đứng kế đó cũng biến sắc nhăn mặt khó coi.
- Bởi vì lúc này mặt đầm lầy đột nhiên chấn động, trong nước bùn hiện lên vô số ánh mắt âm u lập loè, nhìn kỹ lại, đó là vô số độc ngạc màu đen đang ló đầu ra, mắt lộ huyết sắc, nhìn chăm chăm vào Mục Trần hai người.
- Số lượng độc ngạc này nhiều không kể xiết, tuy nói đối với bọn Mục Trần hai người thì không khó khăn bao nhiêu, nhưng giải quyết hết đám này, cũng là trì hoãn không ít thời gian để tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan.
- "Làm sao bây giờ?" Mục Trần nhìn về phía Cửu U, bộ dáng tự hồ chỉ có cách cưỡng ép giết vào.
- Cửu U chút trầm ngâm, đột nhiên chân ngọc khẽ giậm, Linh lực bàng bạc sau lưng hóa thành Cửu U Minh Tước vô cùng khổng lồ, một cỗ Thần Thú uy áp cường đại tràn ngập.
- Tê tê!
- Những độc ngạc kia cảm nhận được Thần Thú uy áp của Cửu U Minh Tước, lập tức rối loạn, bắt đầu liên tục lui về phía sau. Tuy nói linh trí của bọn nó không cao, nhưng chúng cảm giác được cái uy áp này đối với chúng mà nói, chính là khó mà có thể với tới.
- Mục Trần thấy thế, ánh mắt sáng lên, hắn sải bước ra, lồng ngực và phía sau lưng, kim quang của Chân Long Chân Phượng chi linh tách ra, một cỗ cường hoành uy áp cũng bắt đầu tràn ngập ra.
- Uy áp của hắn vừa hiện, những con độc ngạc kia lập tức lâm vào hoảng sợ, điên cuồng lui lại. Uy áp từ Chân Long Chân Phượng chi linh, từ trình độ nào đó mà nói, so với Cửu U Minh Tước chính là còn mạnh hơn nữa, dù sao, ở trên Thần Thú bảng, xếp hạng của Cửu U Minh Tước vẫn còn nằm dưới Chân Long Chân Phượng một hạng, trừ phi Cửu U Minh Tước tiến hóa lần nữa, trở thành Bất Tử Điểu trong truyền thuyết, vậy mới có thể đè ép Chân Phượng Chân Long.
- Ngắn ngủn chỉ mười tức thời gian, tất cả độc ngạc đều đã rút lui sạch sẽ.
- Mục Trần cười tủm tỉm, hắn xoay người nhìn về phía Cửu U cười nói: "Như thế nào?"
- Cửu U tức giận nhìn thoáng qua Mục Trần đang đắc ý, bất quá nàng không thừa nhận cũng không được, Mục Trần mang Chân Long Chân Phượng chi linh, Uy áp Thần Thú đúng là có dấu hiệu siêu việt nàng.
- Sự việc này khiến Cửu U thoáng có chút cảm giác phức tạp, không biết từ lúc nào, thiếu niên cực kỳ nhỏ yếu còn phải cậy nhờ nàng bảo vệ, dần dần đã đuổi kịp cước bộ của nàng, cuối cùng tạo nên hào quang của riêng hắn.
- Sự việc này làm cho Cửu U vui mừng, đồng thời cũng mang lại cho nàng một ít phiền muộn khó hiểu, có lẽ không cần quá lâu, nàng không thể mang giọng điệu kẻ đi trước để giáo huấn hắn giống như trước.
- Xem ra, tiến trình tu luyện của nàng cũng cần phải thúc đẩy tiến trình lên nhiều rồi.
- "Đợi ta có thể triệt để kích hoạt huyết mạch Bất Tử Điểu, Chân Long Chân Phượng chi linh của ngươi chính là xa xa không bằng a." Nội tâm biến ảo trong đầu Cửu U, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận nhẹ nhàng nhếch lên, có ý tứ chẳng thèm ngó đến.
- Mục Trần cười cười, hắn biết rõ Cửu U tâm cao khí ngạo, ngoài miệng sẽ không chịu thua, cho nên cũng không có khiêu khích nàng quá nhiều, hắn phất tay, thân hình tiếp tục bạo lướt mà tiến vào sâu bên trong di tích.
- Một đường tiến vào, 2 người bọn hắn đã phát hiện ra trong ao đầm đến tột cùng ẩn giấu bao nhiêu hung vật, may mà hai người bọn hắn có được Thần Thú uy áp, lúc này mới có thể dùng thời gian ngắn nhất, trả giá nhỏ nhất đặng vượt qua trùng trùng điệp điệp hung vật ngăn trở.
- Ước chừng 10 phút sau, tốc độ hai người Mục Trần bắt đầu chậm lại, bởi vì ở chỗ địa phương sâu nhất, bên trong làn khói độc bao phủ, bọn hắn đã là có thể nhìn thấy tòa hình dáng của tòa đại điện cổ xưa.
- Hưu!
- Hai đạo quang ảnh xông tới, khói độc tràn ngập trong lúc đó liền biến mất sạch sẽ, từ trạng thái bị che giấu,trước ánh mắt hai người bọn hắn, tòa đại điện cũng nhanh chóng hiện ra..
- Tầm mắt của bọn hắn chiếu thẳng về trước, sau sững sờ nhìn xuống, chỉ thấy được ở phía trước đằng kia, chính là từng mảnh chi địa bao la phế tích, bên trong phế tích, có thể nhìn thấy từng tòa cung điện đứng vững vàn mặc dù bị tàn phá, một không khí cổ xưa tang thương tràn ngập, xuyên thấu thời không từ thời kỳ viễn cổ đặng truyền đến, làm cho hô hấp của bọn Mục Trần hai người nhất thời có chút ngừng lại.
- "Chuẩn bị động thủ đi."
- Cửu U phục hồi tinh thần lại rất nhanh, nàng nhìn về phía Mục Trần, nói: "Chia nhau hành động, càng nhanh càng tốt, có vấn đề gì không?"
- Mục Trần cười, gật đầu nhìn Cửu U, việc tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan cũng không cần yêu cầu quá mức phức tạp, trên cơ bản chỉ cần thực lực đạt đến ngoài Tam phẩm Chí Tôn là đã có thể làm được, chỉ là hiệu suất có phần chênh lệch một chút.
- Cửu U thấy thế cũng không chậm chạp, thân hình khẽ động, trực tiếp là vọt vào đại điện của một tòa phế tích.
- Mục Trần cũng không chần chờ cái gì, quay đầu tìm một tòa đại điện bị tàn phá khác, lướt nhanh vào, ở trong đại điện, trên mặt đất rải rác những bộ hài cốt hiện ra các loại tư thái, chắc chắn trước khi chết đều là đã trải qua một trận đại chiến..
- Mặc dù là đã trải qua ngàn vạn năm tuế nguyệt, nhưng toàn bộ trong đại điện tràn ngập một loại hương vị thảm thiết
- Sắc mặt Mục Trần nghiêm túc và trang trọng nhìn cảnh tượng này, sau đó hắn đối với những hài cốt kia khom người thi lễ một cái, bất kể như thế nào, những người này đều là vì toàn bộ Đại Thiên Thế Giới mà trải qua một hồi chiến đấu ở trong Viễn Cổ đại chiến
- "Đắc tội!"
- Mục Trần nói khẽ, thân hình hắn là xuất hiện phía trên một cột đá bên trong đại điện, hai tay kết ấn, Linh lực bàng bạc từ lòng bàn tay hắn bắt đầu hình thành vòng xoáy cực lớn, chi lực phun ra nuốt vào, dần dần tràn ngập mà đi ra.
- Đá vụn trong đại điện đá vụn bắt đầu nát ra thành bột, bên trong những hài cốt kia, có thêm một cỗ chi khí tối tăm thẩm thấu ra, dần dần hóa thành từng đạo hắc quang, cuối cùng bị hút vào vòng xoáy linh lực cực lớn bên trong bàn tay Mục Trần.
- Những chi khí tối tăm này chính là vẫn lạc nguyên khí, chính là sau khi những cường giả này vẫn lạc, Chí Tôn Hải trong cơ thể cùng lực lượng đặc biệt của Vẫn Lạc Chiến Trường, cuối cùng hình thành kỳ dị chi khí.
- Tối tăm chi khí nhanh chóng ngưng tụ trong vòng xoáy linh lực, khi chi khí tối tăm kia ngưng luyện tới cực điểm, đột nhiên một vòng ánh sáng âm u trực tiếp là theo vòng xoáy linh lực phóng lên trời.
- Bàn tay Mục Trần cách không khẽ hấp, một vòng ánh sáng âm u bị hút xuống, lơ lửng trước mặt của hắn, hắn quan sát, chỉ thấy được một khỏa châu lớn ước chừng hạt long nhãn, toàn thân mượt mà, tối tăm giống như là lỗ đen, Linh Đan quay tròn ở trước mặt, mặt ngoài Linh Đan, một cỗ chấn động giống vẫn lạc nguyên khí ẩn ẩn phát ra.
- Hiển nhiên, đây chính là Vẫn Lạc Nguyên Đan, cũng chính là tài nguyên trọng yếu nhất trong Vẫn Lạc Chiến Trường.
- Tay áo Mục Trần vung lên, trực tiếp thu hồi khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đannày, sau đó vận chuyển Linh lực, hút vào những vẫn lạc nguyên khí còn sót lại trong đại điện.
- Những nguyên khí còn sót lại được Mục Trần tinh luyện ra năm khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan, khi cái khỏa thứ 5 được đề luyện xong, những cái bạch cốt kia liền bạo nổ hóa thành cốt phấn phiêu tán, nguyên nhân là bởi vì linh lực đều đã được luyện hóa.
- Mục Trần thấy thế, nhẹ nhàng thở dài, tay áo vung lên, những cốt phấn kia liền được gom lại, cuối cùng được Mục Trần sử dụng Linh lực ngưng luyện thành từng đạo bài vị vô danh, chỉnh tề cắm xuống mặt đất.
- Làm xong những việc này, Mục Trần lần nữa khom người thi lễ, lúc này mới ly khai tòa đại điện, nhanh chóng tiến về những tòa đại điện kia.
- Chừng nửa canh giờ kế tiếp, Mục Trần tổng cộng bước vào mười tám tòa đại điện,thành quả của hắn là năm mươi ba khỏa vẫn lạc Nguyên Đan, thu hoạch này có thể xem như là xa xỉ rồi.
- Sâu trong di tích, Mục Trần tiến nhập tòa đại điện cuối cùng, theo lệ cũ, hắn thi lễ một cái, vừa chuẩn bị tiếp tục tinh luyện Vẫn Lạc Nguyên Đan, thần sắc của hắn liền mãnh liệt biến đổi, Linh lực quanh thân tuôn ra ào ạt.
- Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn sâu vào trong tòa đại điện này, ở chỗ này, khác với những đại điện trước đó, nơi này không có quá nhiều hài cốt, trong không gian tĩnh lặng lại có một cái bồ đoàn, trên đó hiện hữu một đạo thân ảnh áo bào xám, cô tịch ngồi xếp bằng, giống như Vĩnh Hằng.
- Mục Trần nhìn qua thân ảnh áo bào xám kia, đồng tử nhưng mãnh liệt co rụt lại, ở chỗ này, thế mà có người sống tồn tại?!