Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Chúa Tể

Chương 699: Đại Thú Liệp Chiến



Cửu U cung.
Tranh đoạt Đại La Kim Trì kết thúc, Cửu U cung tràn ngập trong vui mừng hoan hỉ, gương mặt ai nấy đều phấn khích vui vẻ. Bao năm nay Cửu U biến mất, địa vị Cửu U cung trong Đại La Thiên mỗi năm càng thêm suy thoái, mặc cho những phe phái thế lực khác thay nhau chèn ép mỉa mai, chỉ biết nén giận chịu đựng.
Sự nhẫn nhịn của họ, chờ đợi nhiều năm, đã không uổng phí.
Cửu U trở về, lại còn bổ nhiệm tân thống lĩnh, hắn lại là kẻ quyết đoán với thực lực bất phàm, không chỉ dũng mãnh đánh bại Tào Phong, đoạt lấy vị trí tiến vào kim trì, mà còn là người không ai ngờ tới, luyện thành Đại La Kim Thân, khiến tất cả cường giả Đại La Thiên vực đều phải chấn động.
Có lẽ sau sự kiện này, trong Đại La Thiên vực sẽ không còn ai dám khinh thường Cửu U cung như trước nữa.
Trước cổng một cung điện ở Cửu U cung, Cửu U dựa đứng dựa cột, nhìn khung cảnh reo hò vui vẻ, nàng cũng khẽ mỉm cười.
- Lần này cực khổ cho ngươi.
Quay sang bên cạnh, nàng ân cần cười nói với Mục Trần.
Việc nàng trở về đã mang lại sinh khí cho Cửu U cung, nhưng với những quy tắc rườm rà của Đại La Thiên vực, nàng không thể tự mình ra tay, thành ra biểu hiện của Mục Trần mới là nguyên nhân chính mang lại sức sống cho nơi này, khiến mọi người tin tưởng vào mình hơn.
- Vì cung chủ cống hiến, nghĩa bất dung từ.
Mục Trần cười đùa.
Cửu U nhếch môi, sắc mặt hiền hòa, đôi mắt như có ánh sáng lưu chuyển, rất động lòng.
- Bất quá lần này ngươi tỏa sáng như thế cũng phải cẩn thận. Huyết Ưng vương lòng dạ hẹp hòi, có oán tất báo, ta không lo cái chuyện hắn sẽ ra tay ám sát.
Cửu U nheo mắt trầm giọng.
Mục Trần gật đầu, đột nhiên hỏi lại:
- Hôm nay Thiên Thứu hoàng đại nhân có đề cập tới Đại Thú Liệp chiến, là cái gì?
Nghe hắn hỏi, Cửu U cũng khựng người, sắc mặt trở nên trịnh trọng, nàng trầm tư, rồi nói:
- Một trận chiến tranh tàn khốc, liên quan đến tất cả mọi thế lực ở Bắc Giới Thiên La đại lục.
Mục Trần chấn kinh. Hôm nay hắn đã biết sơ sơ về địa đồ Thiên La đại lục, được chia làm Tứ Phương Giới. Đại La Thiên vực của họ nằm ở địa phận Bắc Giới.
Bắc Giới có vô số những thế lực to nhỏ lớn bé, những thế lực tầm cỡ ngang cơ với Đại La Thiên vực cũng có hơn một bàn tay, có thể nói là cường giả như mây.
Đại Thú Liệp chiến lại khủng bố đến mức ảnh hưởng tất cả mọi thế lực Bắc Giới? Cuộc chiến đó sẽ quy mô đến mức nào?
- Mỗi lần Đại Thú Liệp chiến, đều có rất nhiều thế lực tan tác hủy hoại, thậm chí những thế lực hàng đầu cũng có thể bị tổn thương nghiêm trọng. Trăm ngàn năm qua ở đây cũng không ít thế lực hàng đầu trải qua Đại Thú Liệp chiến mà sa sút thất bại, rồi bị vô số thế lực khác đè đầu cưỡi cổ, nhân đó thôn tính, trở thành cát bụi lịch sử.
Cửu U trầm ngâm kể lại.
Mục Trần biến sắc kinh hãi:
- Vì sao?
Điều hắn hỏi, tất nhiên chính là vì sao lại xuất hiện cuộc chiến tàn khốc với quy mô đáng sợ này.
- Vì địa bàn, tài nguyên và dã tâm.
Cửu U thản nhiên nói.
- Mấy ngàn năm qua Bắc Giới này quần hùng tịnh khởi, chưa có thế lực nào đủ tư cách làm bá chủ Bắc Giới. Thế nhưng dã tâm này không thế lực nào không có, vì đó mà sinh ra Đại Thú Liệp chiến.
- Có một lần Đại Thú Liệp chiến, Bắc Giới có 10 thế lực hàng đầu, nhưng sau lần đó chỉ còn lại 6. Những thế lực chiến bại đều bị thâu tóm hết thảy.
Mục Trần chấn kinh, bốn thế lực bại trận. Chỉ vài lời ngắn ngủi hắn cũng có thể mường tượng ra được cuộc chiến quy mô dữ dội ra sao, không biết bao nhiêu cường giả Chí Tôn ngã xuống.
Dù hắn chưa hề biết những đại thế lực kia hùng mạnh bao nhiêu, nhưng cứ đem Đại La Thiên vực ra mà xét, có yếu hơn thì cũng chẳng bao nhiêu, bằng không cái tiếng "thế lực hàng đầu" cũng chẳng tới tay họ được.
Những thế lực hàng đầu Bắc Giới Thiên La đại lục này, nếu đưa vào Bắc Thương đại lục thì ắt hẳn phải xưng bá, vậy mà ở đây vẫn đêm ngày đối phó nguy cơ bị tiêu diệt.
Như thế cũng thấy được sự cạnh tranh tàn khốc và dữ dội ở Bắc Giới này.
- Mỗi lần Đại Thú Liệp chiến đều cải tổ Bắc Giới. Kẻ thắng càng thêm mạnh, kẻ thua trắng tay. Không thế lực nào thoát khỏi kết cục đó, vì nó là quy tắc bất diệt của Bắc Giới. Trừ phi... một ngày nào đó bá chủ Bắc Giới xuất hiện.
Mục Trần thở ra, trong lồng ngực tim đập thình thịch. Hắn lần đầu tiên cảm nhận được sự tàn khốc và kinh khủng của Đại Thiên thế giới. Cái nơi này đúng là khác biệt với Bắc Thương linh viện, quy tắc mạnh thắng yếu thua cực kỳ rõ ràng.
Hùng mạnh và uy phong như Đại La Thiên vực vẫn gặp phải uy hiếp, chỉ cần thoáng lộ vẻ suy thoái, thì vô số kẻ như hổ rình mồi, như đàn sói hung ác lao vào cắn xé.
Đại Thú Liệp chiến Bắc Giới hẳn là một cuộc đào thải kinh thiên dữ dội, nó sẽ tiếp tục không ngớt cho đến khi tìm được bá chủ chân chính.
- Ở Thiên La đại lục này muốn sinh tồn, thì nhất định phải dựa lưng vào một thế lực hùng mạnh, bằng không một khi bị dòm ngó, thì họa diệt môn là khó tránh khỏi.
Cửu U nói.
Mục Trần gật đầu. Đúng vậy, ở cái nơi không có quy tắc này, không có chỗ dựa thì nửa bước khó đi, cũng may là hắn đã gia nhập Đại La Thiên vực, chỉ cần Đại La Thiên vực một ngày chưa tàn, hắn còn có thể dựa vào. Do đó hắn cũng phải đêm ngày cầu mong Đại La Thiên vực không suy tàn vì Đại Thú Liệp chiến.
- Ngươi cũng đừng lo, cách Đại Thú Liệp chiến còn khá lâu, vả lại chuyện này có lo cũng bằng thừa.
Cửu U cười nói.
Mục Trần thở ra, giao phong quy mô đó với thực lực của hắn chỉ giỏi đứgn xem, đâu có quyết định nổi, quan trọng là những nhân vật chủ chốt của thế lực kia.
Ví như vị vực chủ thần bí của Đại La Thiên vực.
- Bây giờ chúng ta cứ lo chuyện trước mắt cái đã.
Cửu U mỉm cười, ánh mắt lạnh đi:
- Huyết Ưng vương lần này nuốt chén đắng, nhất định không bỏ qua. Cửu U cung chúng ta cũng đến lúc nên lấy lại những gì vốn của mình. Đại Thú Liệp chiến bùng nổ, Cửu U cung tất nhiên phải tham chiến, chúng ta cũng phải tăng cường chiến lực, bằng không chỉ là con mồi cho kẻ khác xâu xé.
- Ta cũng muốn xem thử năng lực Huyết Ưng điện tới đâu.
Mục Trần gật gù. Khi Cửu U rời khỏi, những địa bàn Cửu U cung quản lý không bị Huyết Ưng điện thâu tóm thì bị chiếm đóng, khiến cho bọn họ trở thành trò cười của Đại La Thiên vực. Một thế lực cấp vương mà không giữ được thế lực của mình, thì thật đáng chê cười.
Nhưng rồi đây Mục Trần sẽ khiến họ cười không nổi, vì những gì thuộc về Cửu U cung, hắn sẽ lấy lại tất cả!
Cửu U hài lòng gật đầu, định nói chuyện nữa, thì chợt giật mình trợn mắt, ngạc nhiên nhìn ra sau lưng Mục Trần:
- Nàng ta là ai?
Mục Trần nhất thời sững người, rồi cảm thấy da đầu tê rần, gian nan xoay người lại, nhìn thấy trên lan can phía sau, cô bé vận áo đen đang im lặng ngồi đó, đôi chân trắng nõn đong đưa, đôi mắt hoàng kim yên lặng nhìn Mục Trần.
Cô bé này rõ ràng là tiểu cô nương mà hắn đã gặp dưới đáy Đại La Kim Trì, sau đó nàng biến mất không thấy, cứ tưởng đã đi mất, nào ngờ lại như ma quỷ xuất hiện ở đây mà không ai hay biết.
Cửu U nhìn thấy sắc mặt khó coi của Mục Trần, đã nhận thấy chuyện không lành, nheo mắt lại. Tiểu cô nương này xuất hiện rất quỷ dị, chính nàng cũng không nhận ra.
Cửu U lập tức vận linh lực, trong tay tử hỏa bừng cháy.
Cô bé Mạn Đà La thản nhiên liếc sang Cửu U.
Mục Trần vội đứng chắn trước mặt Cửu U, ngăn nàng lại. Hắn biết thực lực cô bé kia cực kỳ khủng bố, đẳng cấp Cửu U hiện tại không thể là đối thủ.
- Cô bé tên là Mạn Đà La...
Mục Trần nói.
- Ngươi biết nó?
Cửu U tròn mắt kinh ngạc.
Mục Trần hơi do dự, rồi cũng kể rõ đầu đuôi lai lịch của cô bé kia.
Cửu U trợn tròn hai mắt khiếp sợ. Hẳn nhiên nàng không thể nào biết được dưới đáy sâu của Đại La Kim Trì lại có một cô bé say ngủ bao nhiêu năm, mà thậm chí cả Tam Hoàng lẫn vực chủ đại nhân cũng không phát hiện ra.
Tiểu cô nương kia là quái vật phương nào?
Cửu U nhíu mày, càng thêm cảnh giác đề phòng, đang nghĩ xem chuyện này có nên báo lại cho Thiên Thứu hoàng hay không.
- Đừng có nghĩ đến tiết lộ ta, bằng không với ba tên kia cũng không bảo vệ ngươi nổi đâu.
Trong lòng chỉ mới nghĩ, Mạn Đà La đã cất giọng lanh lảnh, tiếng nói trong trẻo như con nít, nhưng vẻ kiêu ngạo hờ hững làm cho người ta rất căng thẳng.
Cửu U biến sắc, nhìn chằm chằm đối phương, gằn giọng hỏi:
- Cuối cùng ngươi là ai?
Mạn Đà La đứng dậy, mái tóc quá gối bị thổi bay phất phới giữa đêm đen, miệng cong lên khinh thường:
- Yên tâm đi, nếu ta có ý xấu với các ngươi, các ngươi cũng không cản nổi ta.
Mục Trần bất đắc dĩ nhún vai, lời nàng ta nói thật chẳng sai, thực lực khủng bố như thế nếu có ý muốn sát hại, thì ở đây chẳng ai ngăn được.
Cửu U nhìn cô bé hồi lâu, hỏi gặng:
- Sao ngươi lại đi theo Mục Trần?
Mạn Đà La nghiêng đầu nhìn Mục Trần, ngón chân gõ gõ xuống lan can. Mục Trần thấy vậy, méo miệng vươn tay ra bế nàng vào lòng.
Mạn Đà La nằm thoải mái trong lòng Mục Trần, mặt dựa vào ngực hắn, đôi mắt hoàng kim khẽ nhắm lại, giọng nói từ từ nhẹ hẫng đi.
- Vì ta muốn hắn phải ru ta ngủ.
Tiếng nói thì nhẹ nhàng, nhưng lại khiến cho Cửu U cảm thấy lòng năng trĩu.
Chương trước Chương tiếp
Loading...