Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Chúa Tể

Chương 1489: Tầng cuối cùng



Thiên địa cổ xưa, cả vùng đất hiện ra vẻ đổ nát, dường như đã trải qua chiến đấu hủy thiên diệt địa, cho dù tận cuối tầm mắt, vẫn là một mảnh hoang vu tàn phá.
Giữa vùng đất đổ nát, co một tòa núi lớn đỏ sậm đứng sừng sững, tản ra khí tức cổ xưa bất hủ, khiến người ta cảm giác cực kỳ thần bí.
Mà ở phía trước ngọn núi đỏ sậm phía trước này, lại có một tòa thạch đài cao lớn, trên thạch đài có 3 bóng người, ba người đều đứng cách nhau một khoảng cách, tỏ vẻ đề phòng lẫn nhau.
Ba người này, rõ ràng chính là Ma Ha u, Diệp Kình cùng với Thác Bạt Thương.
Hiển nhiên, bọn họ đã sớm kết thúc quá trình chiến đấu đào thải, thuận lợi tới tầng cuối cùng này.
"Haha, xem ra kết quả đúng là không ngoài dự liệu của ta, người có thể tới nơi này, đúng là 2 người các ngươi". Ma Ha u nhìn 2 người Diệp Kình, cười nhạt nói: "trong số hơn trăm người ở đây, cũng chỉ có 3 người có thể là đối thủ của ta"
Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương cũng biết người thứ 3 mà hắn nói, hẳn là Thích La.
"Vậy cũng thật coi trọng". Diệp Kình tay cầm Huyết Hồng trường thương, tiếng cười hờ hững, đôi con ngươi tràn đầy sát phạt, cũng không có bao nhiêu sợ hãi với ma ha u.
Mà thác bạt thương thì không nói một lời, mặt vô biểu tình.
"Có điều tới giờ Thích La vẫn chưa xuất hiện, hẳn là gặp cường địch rồi". Diệp Kình nhớ tới người thứ 4 vẫn chưa xuất hiện, không khỏi lộ vẻ kinh dị, nói.
"Hẳn là Mục Trần kia". Thác bạt thương chậm rãi nói.
Hiển nhiên bọn họ cũng biết khá rõ tin tức về Mục Trần, biết người xếp hạng sau bọn họ này, sức chiến đấu tương đối kinh người.
"Mục Trần kia dù có chút bản lãnh, nhưng muốn đánh bại thích la, vẫn còn thiếu mấy phần hỏa hầu". Ma Ha u cười nhạt một tiếng, hắn đã từng xem qua Mục Trần chiến đấu, tuy nói sức chiến đẩu đúng là kinh người, nhưng nếu nói hắn có thể đánh bại thích la, vẫn là khó có khả năng.
diệp kình cùng thác bạt thương mặc dù rất đề phòng Ma Ha u, nhưng nghe vậy cũng khẽ gật đầu, đối với năng lực của thích la, bọn họ cũng rất rõ ràng, cho dù là bọn họ xuất thủ cũng không nhất định có thể đánh bại hắn.
Mà Mục Trần mặc dù thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, nhưng bản thân mới chỉ là thực lực linh phẩm trung kỳ, muốn đánh bại thích la cùng tầng thứ với bọn họ, cũng vẫn là chưa đủ.
ong!
Mà trong lúc thanh âm bọn họ vừa dứt, không gian trên thạch đài chợt dao động vặn vẹo, thấy cảnh này, 3 người Ma Ha u đều lập tức hướng tầm mắt tới.
Mà dưới ánh mắt chăm chú của bọn họ, trong không gian vặn vẹo, một đạo thân ảnh trẻ tuổi thon dài hiện lên...
ánh mắt của 3 người cũng dừng lại ở khuôn mặt trẻ tuổi ẩy, tiếp sau đó, thạch đài một mảnh an tĩnh, nụ cười nhạt trên miệng Ma Ha u hơi đọng lại, mà Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương thì con ngươi hơi có rụt lại, có chút động dung nhìn thân ảnh kia.
Người xuất hiện, tự nhiên chính là Mục Trần, hắn nhìn ba người ma ha u, diệp kình, thác bạt thương trên thạch đài, ánh mắt khẽ nhúc nhích, sau đó lui ra một khoảng cách an toàn...
"Ngươi lại thắng thích la?". Ma Ha u cau mày, có chút âm trầm nhìn chằm chằm Mục Trần, chậm rãi nói.
"Kỳ quái lắm sao?".Mục Trần quét mắt nhìn hắn một cái, thần sắc lãnh đạm.
"a, thật thú vị...xem ra trước kia ta vẫn luôn xem nhẹ ngươi". Khóe miệng Ma Ha u nhấc lên vẻ nghiền ngẫm, trong mắt hàn mang thoáng hiện, loại cảm giác mọi chuyện vượt tầm kiểm soát này, khiến cho hắn cực kỳ không thích.
Mục Trần không để ý tới hắn nữa, ánh mắt trực tiếp hướng về phía tòa núi lớn đỏ sậm kia, khi tầm mắt của hắn thấy ngọn núi này, hắn có thể cảm giác được một cỗ lực hút vô hình...
Khí tức thần bí cùng bất hủ mà ngọn núi này tản ra, giống bất hủ kim thân như đúc.
cái này khiến cho tim Mục Trần không nhịn được đập nhanh lên, nhìn bộ dáng này, có lẽ vạn cổ bất hủ thân trong truyền thuyết chính là nằm trong ngọn núi này?
"Ngươi đoán không sai, vạn cổ bất hủ thản, hẳn là nằm trong ngọn núi lớn này". Thanh ảm nhàn nhạt truyền tới, Mục Trần nhìn, thì ra là Diệp Kình kia.
ầm!
Mà thời điểm thanh âm của diệp kình vừa dứt, chợt lúc này tòa núi run rẩy, từng khe nứt lớn bắt đầu xuất hiện, sau đó châm rãi lan ra, dường như muốn xẻ cả ngọn núi ra vậy.
Từ những khe nứt kia, có khí tức bất hủ không cách nào hình dung phun ra, đó là bất hủ chân chính, cho dù thiên địa sụp đổ, vẫn như cũ tại thế.
sau lưng 4 người Mục Trần, Ma Ha u, Diệp Kình, Thác Bạt thương có ánh sáng tử kim khởi động, bất hủ kim thân của bọn họ đều không tự chủ như ẩn như hiện, tựa như bị cái gì đó hấp dẫn mãnh liệt.
Mục Trần ánh mắt nóng bỏng nhìn tòa núi lớn từ từ băng liệt kia, hắn có thể cảm nhận được, khi tòa núi hoàn toàn băng liệt, vạn cổ bất hủ thân sẽ hiện thế...
có điều, trong lúc lòng hắn đang tràn ngập khát vọng, chợt cảm giác được bọn ánh mắt băng lãnh như đao phong bắn lên người hắn, linh lực ngoài cơ thể hắn nhất thời lưu động lên, cũng đem ánh mắt lạnh như băng nhìn người kia, chính là Ma Ha u.
Đòng thời, hắn cũng cảm nhận được địch ý lẫn nhau từ trên người diệp kình, thác bạt thương. Vạn cỗ bất hủ thân sắp hiện thế, nhưng cuối cùng chỉ một người có thể có được, như vậy tại đây, bọn họ đều sẽ là đối thủ cạnh tranh...
"Các vị, các ngươi cũng hiểu rõ, chỉ có một người có thể có được vạn cổ bất hủ thân...". Trong mắt ma ha u có hàn mang lạnh lẽo, giống như rắn độc, thanh âm cũng hàm chứa sát cơ lạnh như băng. "Cho nên, trước khi vạn cổ bất hủ thân hiện thế, chúng ta có nên cố hết sức giảm bớt nhân sồ?"
ánh mắt 3 người Mục Trần, diệp kình, thác bạt thương lóe lên, đồng thời nói: "Ngươi nghĩ thế nào?"
Ma ha u đưa 2 ngón tay ra, khóe miệng hiện ra nụ cười tàn khốc: "4 người phân 2 nhóm, đem đối thủ đào thải đá đi"
Nói lời này, ánh mắt băng hàn của hắn đã gắt gao tập trung vào Mục Trần, hiển nhiên đã coi Mục Trần là đối thủ nhất định phải đá đi.
diệp kình khẽ nhíu mày, nói: "Vạn cổ tháp không chủ động đào thải, vậy đã nói rõ, người đi tới nơi này đều có tư cách thấy vạn cổ bất hủ thân"
Ma ha u ánh mắt hơi rủ, cười nói: "Vạn cồ tháp cảm thấy có tư cách, nhưng ta cũng không cảm thấy vậy"
Trên thạch đài, không khí chậm rãi đọng lại, mơ hồ có sát ý lạnh như băng lưu động.
ánh mắt Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương đều nhìn về phía Mục Trần, hiển nhiên cũng nhận ra, Ma Ha u này đang nhắm vào hắn...
Mà dưới ánh mắt soi mói của 2 người, thần sắc Mục Trần lại không có gợn sóng gì, con ngươi đen nhanh nhìn chằm chằm Ma Ha u, cười nói:"Xem ra ngươi rất có lòng tin đuổi được ta ra ngoài trước khi vạn cổ bất hủ thân hiện thế?"
Ma ha u thản nhiên nói: "Nếu như ngươi cho rằng may mắn đánh bại được thích la là có thể nhảy nhót trước mặt ta, vậy cũng chỉ có thể nói là ngươi quá ngây thơ rồi"
Mục Trần cười gật đầu một cái, nói: "Nếu như ngươi thật sự muốn chơi, vậy thì chơi với ngươi"
Khóe miệng ma ha u nhấc lên một nụ cười băng hàn: "Chỉ sợ tự đem chính mình chơi tới chết"
Mục Trần từ chối cho ý kiến, cười một tiếng, sau đó thân hình vừa động, liền hóa thành một đạo lưu quang phóng lên cao,
ánh mắt u lãnh của ma ha u nhìn thân ảnh Mục Trần, cũng hóa thành lưu quang đuổi theo.
sau khi Mục Trần, ma ha u bay lên cao, Diệp Kình sau khi trầm mặc một lúc,huyết hồng trường thương cũng chậm rãi chỉ về phía thác bạt thương, nói Hắn nói không sai, chúng ta cuối cùng chỉ có một người có thể đạt được vạn cổ bất hủ thân, cho nên, giảm người chính là biện pháp tăng tỉ lệ thành công hữu hiệu nhất"
Thác bạt thương khẽ gật đầu, bàn tay sau lưng cầm thanh đoạn đao, sau đó nghiêng hoa chỉ địa, tóc của hắn phiêu vũ, đao cương vô cùng bén nhọn bộc phát ra, khiến cho mặt đất 4 phía nhất thời bị cắt ra từng vết từng vết đao.
"Đã sớm muốn lãnh giáo Thiên Tu La thương pháp của diệp huynh, hy vọng đừng làm ta thất vọng mới phải..."
"lại đánh nhau!"
Ngoài vạn cổ tháp, vô số cường giả nhìn 2 mặt quang kính còn sót lại, tất cả mọi người ánh mắt nóng bỏng, bởi vì 4 người trước mắt, đại diện cho lần quyết đấu mạnh nhất vạn cổ hội này.
Bất luận là Ma Ha u, Diệp Kình, Thác bạt thương đều là thanh danh hiển hách, thậm chí ngay cả danh tiếng cạn nhất là Mục Trần, trải qua giao thủ lúc trước với thích la, đều triển lộ ra sức mạnh khiến người ta kinh tâm động phách.
Hiện tại vạn cổ bất hủ thân sắp hiện thế, mả 4 người này, cũng sẽ triển khai quyết đấu đỉnh cao nhất...
"Ma Ha u chết tiệt này!"
Thanh diên tịnh nhìn cảnh này, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, nàng có thể cảm giác được, Ma Ha u là cố tình nhắm vào Mục Trần, đặc biệt là lúc trước vì đối phó thích la, Huyền Long Quân của Mục Trần hiển nhiên đã trọng thương, hiện giờ cũng không thể thúc giục ra được nữa, nếu không có lẽ Ma Ha u cũng không dám tùy tiện vọng động.
"Chớ vội". Bên cạnh Phù Đồ huyền lại là an ủi một tiếng, hắn nhìn thân ảnh trẻ tuổi trong quang kính, nói: "Đứa trẻ này của ngươi, thủ đoạn không ít, bằng vào độ xảo trá của hắn, ta cũng không nghĩ hắn chỉ có một lá bài tầy là huyền long quân kia..."
"Ngươi mới xảo trá".
Thanh diên tịnh tức giận, nhưng cũng là khôi phục tỉnh tảo, mặc dù không có huyền long quân, nhưng nếu Mục Trần dám ứng chiến, vậy hẳn là hắn có nắm chắc.
Trẽn đài cao, Ma Ha Thiên cũng nhìn vào linh lực quang kính kia, phía sau lưng, những trưởng lão ma ha cổ tộc thấy Mục Trần cùng Ma Ha u giằng co, đều cười lắc đầu một cái.
"Mục Trần này thật đúng là không biết trời cao đất rộng, chớ nói hiện giờ huyền long quân của hắn trọng thương, cho dù không như vậy thì cũng không thể nào là đối thủ của Ma Ha u."
Ma Ha Thiên giọng nói lãnh đạm: "Ma Ha u làm cũng không tệ lắm"
Đối với việc cường thế xuất thủ trước khi vạn cổ bất hủ thân xuất hiện, hắn vô cùng đồng ý, thậm chí hắn cảm thấy tốt nhất là đá cả 3 người kia ra, nếu như vậy, vạn cổ bất hủ thân có không muốn chọn ma ha u cũng không được.
"Chỉ là thời gian có chút eo hẹp, sợ rằng nửa nén hương nữa, vạn cổ bất hủ thân sẽ hiện thế". Một vị trường lão nhìn tòa núi đỏ sậm không ngừng băng liệt trong linh lực quang kính, nói.
Ma Ha Thiên quan sát ben trong linh lực quang kính, 2 bóng người giằng co, khóe miệng hiện lẽn một nụ cười lạnh như băng.
"Nửa nén hương, đủ để Ma Ha u đá tiểu tử kia ra khỏi Vạn cổ Tháp..."
***
Dịch bởi zero
Chương trước Chương tiếp
Loading...