Đại Chúa Tể
Chương 1412: Ma Ha U
"Vãn bối Mục Trần, ra mắt tiền bối"
Đối mặt với lão nhân vẻ mặt hiền lành này, Mục Trần cũng không dám chậm trễ chút nào, ôm quyền hành lễ, thần sắc trịnh trọng, có thể bồi dưỡng ra nhân vật tuyệt thế như viêm đế, có thể thấy được lão nhân trước mắt này rốt cục bất phàm đến mức nào.
"haha, lão phu Dược trần, nói lại thì cũng có duyên với tiểu hữu, trong tên đều có một chữ trần".
Lão nhân tóc trắng trước mắt thấy Mục Trần cung kính như vậy thì cũng cười ôn hòa một tiếng, sau đó quan sát trên dưới, cười nói: "Thiên chí tôn tuổi tác như thế, cũng coi như người đầu tiên lão phu gặp những năm qua, khó trách tiêu viêm thường nói, ngươi không phải người phàm"
"Viêm đế tiền bối quá khen rồi". Mục Trần khẽ mỉm cười, thần sắc khiêm tốn, cũng không có vẻ khinh cuồng ngạo khí của người trẻ tuổi.
Hắn nhìn dược trần trước mặt một cái, mặc dù vị lão nhân này nhìn qua hết sức già nua, nhưng Mục Trần cũng có thể mơ hồ cảm giác được một tia áp bách như có như không, hiển nhiên, vị lão nhân trước mắt này hẳn cũng là một vị tiên phẩm thiên chí tôn thứ thiệt.
So với linh phẩm thiên chí tôn như hắn, hiển nhiên còn cao hơn một bậc.
Nhưng cái này cũng không có ngoài ý Mục Trần, có thể trờ thành lão sư của Viêm đế, hơn nữa cósiẽu cấp thể lực như vô tận hỏa vực chèo chống, vị lão nhân này có thể đạt tới thực lực tiên phẩm thiên chí tôn cũng lả bình thường.
Cho nên, thay vì tìm hiểu thực lực vị dược trần tiền bối này, Mục Trần vẫn là tò mò hơn đối với Tiêu Tiêu bên cạnh, bởi vì hắn có thể nhận ra được, trên cơ thể Tiêu Tiêu cũng tản ra dao động cực kỳ cường đại, thậm chí không yếu hơn hắn.
"Ngươi cũng bước vào thiên chí tôn?". Mục Trần nhìn chằm chằm Tiêu Tiêu, có chút kinh dị nói.
Thời điểm lần trước gặp nhau, Tiêu Tiêu dù mạnh hơn so với hắn một chút, nhưng hiển nhiên khoảng cách tới thiên chí tôn còn cực kỳ xa xôi. mà Mục Trần cỏ thể hoàn thành bước đột phá này, thật không biết đã trải qua bao nhiêu cơ duyên to bằng trời, thế mà Tiêu Tiêu cũng có thể vượt qua, đây chính là chuyện khiến hắn ngoài ý.
"Thế nào? chỉ cho phép thiên hạ mình ngươi là thiên tài sao?" Tiêu Tiêu nghe vậy thì đôi mắt đẹp khẽ trừng, hừ nhẹ.
Mục Trần lúng túng cười một tiếng, Dược trần bên cạnh lại cười ha ha, nói: "Nếu nói về thời gian tu luyện thì Tiêu Tiêu phải gấp mười mấy lần so với ngươi, nhưng vì lý do thể chất, trước kia cứ cách một quãng thời gian thì lại rơi vào ngủ say, mỗi lần sau khi ngủ say thực lực lạl tăng lên, trước đó nàng ngủ say một năm, đến khi thức tỉnh đã bước vào thiên chí tôn rồi"
Mục Trần nghe xong, sợ hãi than không dứt, ánh mắt cổ quái nhìn Tiêu Tiêu, không ngờ trên thế giới này còn có chuyện tốt lành như thế, một giấc ngủ dậy là có thể bước vào thiên chí tôn, đây quả thật là chưa từng nghe qua.
Suy nghĩ lại thì, so với phương thức đột phá của nàng mà nói,cái loại phương thức đột phá phải trải qua sinh tử mới may mắn vượt qua của hắn thật đúng làm lòng người thấy chua sót.
"Ngươi nhìn cái gì!". Thấy ánh mắt cổ quái của Mục Trần, dù lả Tiêu Tiêu vốn lạnh lùng cũng cười đỏ ửng mặt, có chút xấu hổ nói.
Mục Trần cười khan 2 tiếng, vội vàng thu hồi ánh mắt, sau đó giới thiêu linh khê cùng long tượng sau lưng một chút.
Mà giữa lúc không khí 2 bên đang sôi nỗi, trên quảng trường, không ít siêu cấp thế lực đều dùng ánh mắt có chút kỳ lạ nhìn chằm chằm đám người Mục Trần, hiển nhiên lả đang suy đoán thân phận của bọn họ, dù sao, có thể khiến người của vô tận hỏa vực đối đãi như vậy, hẳn cũng không phải nhân vật bình thường.
soạt!
Nhưng mà, trong lúc đông đảo siêu cấp thế lực đang suy đoán thân phận của đám người Mục Trần, xa xăm trên bầu trời, lại có từng tiếng xé gió nữa vang lên, mười mấy đạo quang ảnh từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đáp xuống giữa quảng trường.
Mười mấy đạo nhân ảnh này vừa xuất hiện, nhất thời có một cỗ uy thế tràn ngập ra, khiến cho quảng trường vốn ồn ào huyên náo chợt trở nên yên tĩnh trong chớp mắt.
Lúc này, đông đảo ánh mắt bắt đẩu quét tới.
Chỉ thấy, vừa tới ước chừng khoảng mười mấy người, người đứng đầu là một vị nam tử vóc người cao ngất, khí thế như rồng, hắn mặc trường bào đen trắng xen nhau (chắc kẻ caro hoặc áo tù), khí độ tôn quý, đặc biệt là đôi con ngươi cũng là một đen một trắng, cực kỳ thần dị.
Mà khi đông đảo ánh mắt trên quảng trường nhìn thấy đoàn người này, đặc biệt là hắc bạch trường bào thì nhất thời có tiếng kinh ngạc lặng lẽ vang lên: "Thì ra là người của Ma Ha cổ tộc, khó trách khí thế hoành tráng như vậy"
Ma Ha cổ tộc, cũng là một trong ngũ đại cổ tộc trên đại thiên thế giới.
Đối với đông đảo ánh mắt kính sợ trên quảng trường, nam tử hắc bạch song đồng kia cũng không để ý tới chút nào, bộ dáng giống như là đế vương xuất hành vậy.
Mà những chấp sự đón khách của Phù đồ cỗ tộc thấy vậy cũng vội vàng nghênh đón, phất tay một cái, trên bầu trời xa xăm liền có một chiếc Linh Thuyền cao cấp sang trọng nhất đáp xuống.
Linh thuyền sang trọng cấp bậc này, chỉ có khách nhân tôn quý nhất mới có thể hưởng thụ.
"Ma Ha cổ tộc sao?".
Mà lúc này, Mục Trần cũng dùng ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm đoàn người khí thế ngập trời này, ánh mắt lóe lên, bởi vì hắn vừa nhớ, dường như Thể Hoàn Chỉnh của Vạn cổ Bất Hủ Thân chính là đang được Ma Ha cổ tộc này trông giữ.
Hiện giờ "Bất Hủ Kim Thân" của hắn đã đại thành, cho nên tương lai chắc chắn hắn sẽ đi tới Ma Ha cổ tộc, đề Bất Hủ Kim Thân của hắn hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng, trở thành Vạn cổ Bất Hủ Thân chân chính.
"Hả?"
Mà trong khi những ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Mục Trần, trong lòng hắn chợt động, hắn cảm giác được, trong thân thể có ánh sáng tử kim khởi động, bất hủ kim thân lại có dấu hiện sắp ngưng hiện ra.
Biến cố này khiến hắn cả kinh, vội vàng áp chế lại, sau đó thần sắc của hắn dần dần có chút ngưng trọng nhìn về phía nam tử có hắc bạch song đồng.
Bời vì hắn nhận ra, động tĩnh bất thường của bất hủ kim thân đến từ người này.
Mà cũng trong lúc đó, Hắc Bạch song đồng nam tử sắc mặt vốn hờ hững dường như cũng nhận ra điều gì, bước chân bỗng nhiên dừng lại, 2 mắt đen trắng đột nhiên hướng về phía Mục Trần.
Ánh mắt 2 người đụng nhau, khí huyết trong cơ thể đều chấn động một cái.
Mục Trần híp 2 mắt lại, ánh mắt trở nên ngưng trọng, bởi vì lúc này hắn cảm thấy trong cơ thể hắc bạch song đồng nam tử phát ra một tia địch ý lạnh lẽo.
"Người này cũng tu thành Bất Hủ Kim Thản?". Mục Trần hơi chút chấn động, bởi dị động giữa 2 người lúc trước hiển nhiên là vì cả 2 người đều tu luyện chí tôn pháp thân giống nhau.
"Cơ mà Ma Ha cổ tộc có phương pháp tu luyện đầy đủ của Vạn cổ Bất Hủ Thản, bên trong tộc có người tu luyện ra Bất Hủ Kim thản cũng không có gì kỳ quái". Ánh mắt Mục Trần lóe lên, trong lòng tự nói.
Trong lúc Mục Trần tự nói trong lòng, hắc bạch song đồng nam tử cũng có phản ứng tới, lúc này nhìn về phía Mục Trần với ánh mắt tràn đầy vẻ châm chọc như từ trên cao nhìn xuống cùng với lãnh ý. "Thú vị, không ngờ ở đây lạl gặp một cái Bất Hủ Kim Thân đầu đường xó chợ".
ở thời thượng cổ, ma ha cổ tộc chính là nhận được tư cách thay mặt quản lý phương pháp tu luyện Vạn cổ Bất Hủ Thản từ cường giả Đệ Nhất thời thượng cổ - Bất Hủ Đại Đế, mà những năm qua, Ma Ha cổ tộc đều tự xưng là người thừa kế chính thống của Vạn cổ Bất Hủ Thân, đều coi những người tu luyện "Bất Hủ Kim Thân" từ nơi khác là loại đầu đường xó chợ, chèn ép đủ kiểu, chỉ sợ từ trong đám người này sẽ thò ra một người hợp cách, cướp đi Vạn cổ Bất Hủ Thân từ trong tay Ma Ha cổ tộc bọn họ.
Cho nên, khi hắc bạch song đồng nam tử này phát hiện ra Mục Trần cũng tu luyện Bất Hủ Kim Thần thì mới phát ra địch ý như vậy.
Trong mắt hắc bạch song đồng nam tử hàm chứa ý lạnh lẽo, đã tính toán sai người điều tra rõ ràng lai lịch của Mục Trần, nhưng mà, khi ánh mắt của hắn quét đến Tiêu Tiêu bên cạnh Mục Trần thì con ngươi chợt ngưng lại.
"là người của vô tận hỏa vực?"
ánh mắt hắc bạch song đồng nam tử hơi trầm xuống, thoáng hiện vẻ kiêng kỵ, ánh mắt chợt lóe lên, phất tay áo đi.
"Người của Ma ha cổ tộc vẫn làm người ta chán ghét như vậy". Tiêu Tiêu nhìn bóng lưng của hắc bạch song đồng nam tử, hừ lạnh một tiếng, nói.
"Người này là ai?". Mục Trần hỏi. Người này cũng tu luyện bẩt hủ kim thân, nếu một ngày nào đó hắn tới ma ha cổ tộc tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân, sợ rằng hắn sẽ là đại địch.
"Người này tên là Ma Ha U, chính là huynh đệ của tộc trưởng Ma Ha Thiên của Ma Ha cổ tộc.". Bên cạnh, dược trần mở miệng nói.
"Ma ha thiên?". Nghe danh tự này, ánh mắt Mục Trần cũng ngưng lại, bởi vì trên đại thiên thế giới, Ma Ha Thiên này cũng là thanh danh hiển hách.
"Ma ha thiên này là một kẻ có dã tâm cực lớn, năm đó còn muốn thâu tóm vô tận hỏa vực khi nó mới sáng lập không lâu, cuối cùng cha ta ra tay, đại chiến một trận, đánh bại hắn, mới khiến ma ha cổ tộc từ đó về sau không dám nhòm ngó vô tận hỏa vực ta nữa"
Mục Trần khẽ gật đầu, chuyện này hắn có nghe nói qua, chính từ sau chuyện đó, vô tận hỏa vực mới tiến vào hàng ngũ những siêu cấp thế lực đỉnh tiêm nhất trên đại thiên thế giới, không ai dám trêu chọc.
"Thiên đế đã từng nói với ta, nhất định phải đợi đến lúc có đủ thực lực cùng bối cảnh mới có thể tới Ma Ha cổ tộc tranh đoạt Vạn cổ bất hủ thân, hôm nay xem ra quả nhiên không sai, nếu không có thực lực, cho dù ta thật sự có duyên với vạn cổ bất hủ thân đi chăng nữa, sợ rằng cũng tuyệt đối không đoạt được từ tay Ma Ha cổ tộc." Mục Trần tự nhủ trong lòng, vốn hắn còn có một chút kỳ vọng, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy Ma Ha U này, hắn cũng đã biết, muốn đạt được vạn cổ bất hủ thân, sợ rằng dựa vào phương pháp hòa bình là điều không thể.
"Chúng ta cũng chuẩn bị vào Phù đồ giới thôi". Tiêu Tiêu liếc mắt nhìn quảng trường ngày càng nhiều người, những ánh mắt tùy tiện nhìn tới kia làm nàng có chút không thích, lúc này mới nói.
Mục Trần gật đầu một cái, cũng không có ý kiến.
Nhưng mà, trong lúc bọn họ chuẩn bị đi thì Mục Trần chợt nhìn thấy một nhóm quang ảnh lại từ trên trời giáng xuống, lúc này mới không nhịn được mà cười một tiếng, nói: "Tạm thời chờ một chút, lại có người quen tới"
Mà khi thanh âm của Mục Trần vừa dứt, nhóm quang ảnh kia đã đáp xuống bên cạnh họ, ánh sáng tan đi, một cánh tay ngọc thon thả liền thò ra ngoài, không chút khách khí đặt lên vai Mục Trần, đồng thời có tiếng cười trong trẻo hoạt bát của nữ hài truyền đến.
"Hì hì, Mục Trần, đã lâu không gặp, có nhớ ta không?"
Nghe thấy tiếng cười thanh thúy này, Mục Trần cũng mỉm cười một tiếng, thanh âm này, ngoài Lâm Tĩnh ra thì còn có thể là ai?
####
Hóng xem ai đi cùng Lâm Tĩnh, ta đoán là ứng Hoan Hoan hoặc Tiểu Điêu nhé. Còn mấy chú thuyết âm mưu Mục Trần với Tiêu Tiêu thì xem lại đi, tuổi gấp cả chục lần thì Em là Bà cố của anh à.
Đối mặt với lão nhân vẻ mặt hiền lành này, Mục Trần cũng không dám chậm trễ chút nào, ôm quyền hành lễ, thần sắc trịnh trọng, có thể bồi dưỡng ra nhân vật tuyệt thế như viêm đế, có thể thấy được lão nhân trước mắt này rốt cục bất phàm đến mức nào.
"haha, lão phu Dược trần, nói lại thì cũng có duyên với tiểu hữu, trong tên đều có một chữ trần".
Lão nhân tóc trắng trước mắt thấy Mục Trần cung kính như vậy thì cũng cười ôn hòa một tiếng, sau đó quan sát trên dưới, cười nói: "Thiên chí tôn tuổi tác như thế, cũng coi như người đầu tiên lão phu gặp những năm qua, khó trách tiêu viêm thường nói, ngươi không phải người phàm"
"Viêm đế tiền bối quá khen rồi". Mục Trần khẽ mỉm cười, thần sắc khiêm tốn, cũng không có vẻ khinh cuồng ngạo khí của người trẻ tuổi.
Hắn nhìn dược trần trước mặt một cái, mặc dù vị lão nhân này nhìn qua hết sức già nua, nhưng Mục Trần cũng có thể mơ hồ cảm giác được một tia áp bách như có như không, hiển nhiên, vị lão nhân trước mắt này hẳn cũng là một vị tiên phẩm thiên chí tôn thứ thiệt.
So với linh phẩm thiên chí tôn như hắn, hiển nhiên còn cao hơn một bậc.
Nhưng cái này cũng không có ngoài ý Mục Trần, có thể trờ thành lão sư của Viêm đế, hơn nữa cósiẽu cấp thể lực như vô tận hỏa vực chèo chống, vị lão nhân này có thể đạt tới thực lực tiên phẩm thiên chí tôn cũng lả bình thường.
Cho nên, thay vì tìm hiểu thực lực vị dược trần tiền bối này, Mục Trần vẫn là tò mò hơn đối với Tiêu Tiêu bên cạnh, bởi vì hắn có thể nhận ra được, trên cơ thể Tiêu Tiêu cũng tản ra dao động cực kỳ cường đại, thậm chí không yếu hơn hắn.
"Ngươi cũng bước vào thiên chí tôn?". Mục Trần nhìn chằm chằm Tiêu Tiêu, có chút kinh dị nói.
Thời điểm lần trước gặp nhau, Tiêu Tiêu dù mạnh hơn so với hắn một chút, nhưng hiển nhiên khoảng cách tới thiên chí tôn còn cực kỳ xa xôi. mà Mục Trần cỏ thể hoàn thành bước đột phá này, thật không biết đã trải qua bao nhiêu cơ duyên to bằng trời, thế mà Tiêu Tiêu cũng có thể vượt qua, đây chính là chuyện khiến hắn ngoài ý.
"Thế nào? chỉ cho phép thiên hạ mình ngươi là thiên tài sao?" Tiêu Tiêu nghe vậy thì đôi mắt đẹp khẽ trừng, hừ nhẹ.
Mục Trần lúng túng cười một tiếng, Dược trần bên cạnh lại cười ha ha, nói: "Nếu nói về thời gian tu luyện thì Tiêu Tiêu phải gấp mười mấy lần so với ngươi, nhưng vì lý do thể chất, trước kia cứ cách một quãng thời gian thì lại rơi vào ngủ say, mỗi lần sau khi ngủ say thực lực lạl tăng lên, trước đó nàng ngủ say một năm, đến khi thức tỉnh đã bước vào thiên chí tôn rồi"
Mục Trần nghe xong, sợ hãi than không dứt, ánh mắt cổ quái nhìn Tiêu Tiêu, không ngờ trên thế giới này còn có chuyện tốt lành như thế, một giấc ngủ dậy là có thể bước vào thiên chí tôn, đây quả thật là chưa từng nghe qua.
Suy nghĩ lại thì, so với phương thức đột phá của nàng mà nói,cái loại phương thức đột phá phải trải qua sinh tử mới may mắn vượt qua của hắn thật đúng làm lòng người thấy chua sót.
"Ngươi nhìn cái gì!". Thấy ánh mắt cổ quái của Mục Trần, dù lả Tiêu Tiêu vốn lạnh lùng cũng cười đỏ ửng mặt, có chút xấu hổ nói.
Mục Trần cười khan 2 tiếng, vội vàng thu hồi ánh mắt, sau đó giới thiêu linh khê cùng long tượng sau lưng một chút.
Mà giữa lúc không khí 2 bên đang sôi nỗi, trên quảng trường, không ít siêu cấp thế lực đều dùng ánh mắt có chút kỳ lạ nhìn chằm chằm đám người Mục Trần, hiển nhiên lả đang suy đoán thân phận của bọn họ, dù sao, có thể khiến người của vô tận hỏa vực đối đãi như vậy, hẳn cũng không phải nhân vật bình thường.
soạt!
Nhưng mà, trong lúc đông đảo siêu cấp thế lực đang suy đoán thân phận của đám người Mục Trần, xa xăm trên bầu trời, lại có từng tiếng xé gió nữa vang lên, mười mấy đạo quang ảnh từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đáp xuống giữa quảng trường.
Mười mấy đạo nhân ảnh này vừa xuất hiện, nhất thời có một cỗ uy thế tràn ngập ra, khiến cho quảng trường vốn ồn ào huyên náo chợt trở nên yên tĩnh trong chớp mắt.
Lúc này, đông đảo ánh mắt bắt đẩu quét tới.
Chỉ thấy, vừa tới ước chừng khoảng mười mấy người, người đứng đầu là một vị nam tử vóc người cao ngất, khí thế như rồng, hắn mặc trường bào đen trắng xen nhau (chắc kẻ caro hoặc áo tù), khí độ tôn quý, đặc biệt là đôi con ngươi cũng là một đen một trắng, cực kỳ thần dị.
Mà khi đông đảo ánh mắt trên quảng trường nhìn thấy đoàn người này, đặc biệt là hắc bạch trường bào thì nhất thời có tiếng kinh ngạc lặng lẽ vang lên: "Thì ra là người của Ma Ha cổ tộc, khó trách khí thế hoành tráng như vậy"
Ma Ha cổ tộc, cũng là một trong ngũ đại cổ tộc trên đại thiên thế giới.
Đối với đông đảo ánh mắt kính sợ trên quảng trường, nam tử hắc bạch song đồng kia cũng không để ý tới chút nào, bộ dáng giống như là đế vương xuất hành vậy.
Mà những chấp sự đón khách của Phù đồ cỗ tộc thấy vậy cũng vội vàng nghênh đón, phất tay một cái, trên bầu trời xa xăm liền có một chiếc Linh Thuyền cao cấp sang trọng nhất đáp xuống.
Linh thuyền sang trọng cấp bậc này, chỉ có khách nhân tôn quý nhất mới có thể hưởng thụ.
"Ma Ha cổ tộc sao?".
Mà lúc này, Mục Trần cũng dùng ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm đoàn người khí thế ngập trời này, ánh mắt lóe lên, bởi vì hắn vừa nhớ, dường như Thể Hoàn Chỉnh của Vạn cổ Bất Hủ Thân chính là đang được Ma Ha cổ tộc này trông giữ.
Hiện giờ "Bất Hủ Kim Thân" của hắn đã đại thành, cho nên tương lai chắc chắn hắn sẽ đi tới Ma Ha cổ tộc, đề Bất Hủ Kim Thân của hắn hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng, trở thành Vạn cổ Bất Hủ Thân chân chính.
"Hả?"
Mà trong khi những ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Mục Trần, trong lòng hắn chợt động, hắn cảm giác được, trong thân thể có ánh sáng tử kim khởi động, bất hủ kim thân lại có dấu hiện sắp ngưng hiện ra.
Biến cố này khiến hắn cả kinh, vội vàng áp chế lại, sau đó thần sắc của hắn dần dần có chút ngưng trọng nhìn về phía nam tử có hắc bạch song đồng.
Bời vì hắn nhận ra, động tĩnh bất thường của bất hủ kim thân đến từ người này.
Mà cũng trong lúc đó, Hắc Bạch song đồng nam tử sắc mặt vốn hờ hững dường như cũng nhận ra điều gì, bước chân bỗng nhiên dừng lại, 2 mắt đen trắng đột nhiên hướng về phía Mục Trần.
Ánh mắt 2 người đụng nhau, khí huyết trong cơ thể đều chấn động một cái.
Mục Trần híp 2 mắt lại, ánh mắt trở nên ngưng trọng, bởi vì lúc này hắn cảm thấy trong cơ thể hắc bạch song đồng nam tử phát ra một tia địch ý lạnh lẽo.
"Người này cũng tu thành Bất Hủ Kim Thản?". Mục Trần hơi chút chấn động, bởi dị động giữa 2 người lúc trước hiển nhiên là vì cả 2 người đều tu luyện chí tôn pháp thân giống nhau.
"Cơ mà Ma Ha cổ tộc có phương pháp tu luyện đầy đủ của Vạn cổ Bất Hủ Thản, bên trong tộc có người tu luyện ra Bất Hủ Kim thản cũng không có gì kỳ quái". Ánh mắt Mục Trần lóe lên, trong lòng tự nói.
Trong lúc Mục Trần tự nói trong lòng, hắc bạch song đồng nam tử cũng có phản ứng tới, lúc này nhìn về phía Mục Trần với ánh mắt tràn đầy vẻ châm chọc như từ trên cao nhìn xuống cùng với lãnh ý. "Thú vị, không ngờ ở đây lạl gặp một cái Bất Hủ Kim Thân đầu đường xó chợ".
ở thời thượng cổ, ma ha cổ tộc chính là nhận được tư cách thay mặt quản lý phương pháp tu luyện Vạn cổ Bất Hủ Thản từ cường giả Đệ Nhất thời thượng cổ - Bất Hủ Đại Đế, mà những năm qua, Ma Ha cổ tộc đều tự xưng là người thừa kế chính thống của Vạn cổ Bất Hủ Thân, đều coi những người tu luyện "Bất Hủ Kim Thân" từ nơi khác là loại đầu đường xó chợ, chèn ép đủ kiểu, chỉ sợ từ trong đám người này sẽ thò ra một người hợp cách, cướp đi Vạn cổ Bất Hủ Thân từ trong tay Ma Ha cổ tộc bọn họ.
Cho nên, khi hắc bạch song đồng nam tử này phát hiện ra Mục Trần cũng tu luyện Bất Hủ Kim Thần thì mới phát ra địch ý như vậy.
Trong mắt hắc bạch song đồng nam tử hàm chứa ý lạnh lẽo, đã tính toán sai người điều tra rõ ràng lai lịch của Mục Trần, nhưng mà, khi ánh mắt của hắn quét đến Tiêu Tiêu bên cạnh Mục Trần thì con ngươi chợt ngưng lại.
"là người của vô tận hỏa vực?"
ánh mắt hắc bạch song đồng nam tử hơi trầm xuống, thoáng hiện vẻ kiêng kỵ, ánh mắt chợt lóe lên, phất tay áo đi.
"Người của Ma ha cổ tộc vẫn làm người ta chán ghét như vậy". Tiêu Tiêu nhìn bóng lưng của hắc bạch song đồng nam tử, hừ lạnh một tiếng, nói.
"Người này là ai?". Mục Trần hỏi. Người này cũng tu luyện bẩt hủ kim thân, nếu một ngày nào đó hắn tới ma ha cổ tộc tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân, sợ rằng hắn sẽ là đại địch.
"Người này tên là Ma Ha U, chính là huynh đệ của tộc trưởng Ma Ha Thiên của Ma Ha cổ tộc.". Bên cạnh, dược trần mở miệng nói.
"Ma ha thiên?". Nghe danh tự này, ánh mắt Mục Trần cũng ngưng lại, bởi vì trên đại thiên thế giới, Ma Ha Thiên này cũng là thanh danh hiển hách.
"Ma ha thiên này là một kẻ có dã tâm cực lớn, năm đó còn muốn thâu tóm vô tận hỏa vực khi nó mới sáng lập không lâu, cuối cùng cha ta ra tay, đại chiến một trận, đánh bại hắn, mới khiến ma ha cổ tộc từ đó về sau không dám nhòm ngó vô tận hỏa vực ta nữa"
Mục Trần khẽ gật đầu, chuyện này hắn có nghe nói qua, chính từ sau chuyện đó, vô tận hỏa vực mới tiến vào hàng ngũ những siêu cấp thế lực đỉnh tiêm nhất trên đại thiên thế giới, không ai dám trêu chọc.
"Thiên đế đã từng nói với ta, nhất định phải đợi đến lúc có đủ thực lực cùng bối cảnh mới có thể tới Ma Ha cổ tộc tranh đoạt Vạn cổ bất hủ thân, hôm nay xem ra quả nhiên không sai, nếu không có thực lực, cho dù ta thật sự có duyên với vạn cổ bất hủ thân đi chăng nữa, sợ rằng cũng tuyệt đối không đoạt được từ tay Ma Ha cổ tộc." Mục Trần tự nhủ trong lòng, vốn hắn còn có một chút kỳ vọng, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy Ma Ha U này, hắn cũng đã biết, muốn đạt được vạn cổ bất hủ thân, sợ rằng dựa vào phương pháp hòa bình là điều không thể.
"Chúng ta cũng chuẩn bị vào Phù đồ giới thôi". Tiêu Tiêu liếc mắt nhìn quảng trường ngày càng nhiều người, những ánh mắt tùy tiện nhìn tới kia làm nàng có chút không thích, lúc này mới nói.
Mục Trần gật đầu một cái, cũng không có ý kiến.
Nhưng mà, trong lúc bọn họ chuẩn bị đi thì Mục Trần chợt nhìn thấy một nhóm quang ảnh lại từ trên trời giáng xuống, lúc này mới không nhịn được mà cười một tiếng, nói: "Tạm thời chờ một chút, lại có người quen tới"
Mà khi thanh âm của Mục Trần vừa dứt, nhóm quang ảnh kia đã đáp xuống bên cạnh họ, ánh sáng tan đi, một cánh tay ngọc thon thả liền thò ra ngoài, không chút khách khí đặt lên vai Mục Trần, đồng thời có tiếng cười trong trẻo hoạt bát của nữ hài truyền đến.
"Hì hì, Mục Trần, đã lâu không gặp, có nhớ ta không?"
Nghe thấy tiếng cười thanh thúy này, Mục Trần cũng mỉm cười một tiếng, thanh âm này, ngoài Lâm Tĩnh ra thì còn có thể là ai?
####
Hóng xem ai đi cùng Lâm Tĩnh, ta đoán là ứng Hoan Hoan hoặc Tiểu Điêu nhé. Còn mấy chú thuyết âm mưu Mục Trần với Tiêu Tiêu thì xem lại đi, tuổi gấp cả chục lần thì Em là Bà cố của anh à.