Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Chúa Tể

Chương 1333: Hoá Linh Phong hiển uy



- Ngươi có muốn tới thử không?
nghe thanh âm khiêu khích của Mục Trần, trong mắt thi thiên u cũng thoáng hiện một tia âm lãnh, hắn lạnh lùng cười một tiếng, nói:
- Ngươi nghĩ đông người hơn thì có thể chống lại thi hài ma đế của ta sao? Thật là ngây thơ!
Dứt lời, hắn vung tay lên, tàn nhẫn nói:
- Giết sạch đội quân này, không chừa một mống!
Hống!
thanh âm vừa dứt, chợt thấy thi hài ma đế thét dài, trên thân thể hài cốt một lần nữa lại có ma khí kinh thiên quét ra, khiển cho cả thiên địa đều run rẩy.
đối mặt với ma uy như vâyk, đông đảo cường giả đại thiên thế giới đều không nhịn được mà lộ vẻ sợ hãi, cho dù mạnh như huyền la, mặc tâm thì ánh mắt cũng trở nên nặng nề.
vù!
thi hài ma đế trực tiếp hoá thành một đạo ma quang, một lần nữa xông vào quản trận của 6000 huyền long quân.
hừ
Mục Trần thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, chiến ý mênh mông của 6000 huyền long quản bắt đầu khởi động, trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, đại dương chiến ý sôi trào kịch liệt, một con chiến linh cự long to không nhìn thấy điểm cuối hiện ra, mũi rồng phun ra một hơi,chiến ý long tức (hơi thở) mang theo dao động huỷ diệt trực tiếp lao tới ma đế.
hống!
thi hài ma đế không ngừng gào thét, nó vẫn không chịu lùi bước, đối mặt với chiến ý long tức, cái miệng khô héo của nó phun ra một hơi, một luồng ma yên (khói) cuộn trào ra,vô cùng hung hãn đâm vào chiến ý long tức.
ầm!
va chạm trong nháy mắt, cả thiên địa đều run rẩy kịch liệt, gió lốc sôi trào không cách nào hình dung, tất cả các cường giả phía dưới đều chịu ảnh hưởng, bị thổi bay đi.
Tuy rằng bị thổi bay, nhưng ánh mắt của đông đảo cường giả vẫn gắt gao quan sát trận đấu trên không trung.
Tại nơi gió lốc tan đi,một lát sau, chiến ý long tức cùng ma yên cuồn cuộn không hẹn mà đòng thời vỡ vụn, nhìn tình hình này thì cỏ vẻ 2 bên không phân được mạnh yếu.
hiển nhiên, sau khi có thêm 2000 huyền long quân gia nhập, chiến ý mênh mông đã có thể chính diện chống lại thi hài ma đế.
vì vậy, xung quanh tế đàn không khỏi bùng nổ tiếng hoan hô, những cường giả vốn hoảng sợ vì thi hài ma đế xuất hiện thì lúc này cũng đã thở phào nhẹ nhõm.
- Hắn thật sự làm được!
. Thanh linh cũng mở to đôi mắt đẹp, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc không tin nổi.
Đây chính là bộ một thi hài ma đế đó, ngay đến mặc tâm lúc trước cũng
bị đánh bay, thế mà hiện giờ lại bị Mục Trần thúc giục một đội quân, cứng rắn ngăn cản được.
Bên cạnh, thanh sương cũng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp có chút phức tạp nhìn thản ảnh trẻ tuổi trên bầu trời, hiển nhiên cảnh này cũng tạo thành rung động không nhỏ với nàng.
trong lúc các nàng còn chấn động, thì, sắc mặt của huyền la cùng mặc tâm cũng đen như đít nồi, lúc trước đó, bọn hắn là nhân vật chính,là tâm điểm vạn người chú ý, vậy mà lúc này lại xuống dốc thành nhân vật quần chúng mất rồi.
trong lúc tiếng hoan hô vang lên đầy trời, thi thiên u cũng cau mày, ánh mắt nhìn Mục Trần lại thêm ngưng trọng, lúc trước ở trong không gian kia, hắn dù lấy được một bộ thi hài ma đế, nhưng Mục Trần này cũng đã lấy được đội quân cường đại năm xưa đã chém chết vị ma đế này.
hiện giờ, dựa vào sức mạnh của đội quân này, hiển nhiên Mục Trần cũng không sợ thi hài ma đế của hắn.
ánh mắt thi thiên u loé lên, chợt hắn quét mắt về phía chiếc quan tài đen trên tế đàn, trong mắt thoáng hiện vẻ tham lam, bên trong quan tài đó có một đạo tàn hồn thiên ma đế, nếu hắn có thể lấy được, hơn nữa đem đi luyện hoá thì hắn có thể chân chính bước vào tầng thứ ma đế.
cho nên hôm nay, dù bất kể thể nào cũng phải phá vỡ phong ấn, lấy được tàn hồn thiên ma đế.
vì vậy, hắn lập tức vung tay lên, thi hài ma đế một lần nữa đánh về phía đội quân, mà bản thân của hắn cũng rút lui, chạy thẳng về phía tế đàn.
Hành động của hắn khiến toàn thiên địa đều kinh hãi, tất cả cường giả của đại thiên thế giới đều hiểu, một khi thi thiên u này phá vỡ phong ấn, phóng thích tàn hồn thiên ma đế, thì tất cả bọn họ ở đây đều không ai sống sót.
Ánh mắt mặc tâm, huyền la cũng biến đổi, chợt thân hình vừa động, bay vọt ra, hiện giờ phải ngăn cản thi thiên u, [T R U YE N F U L L. V N] chỉ có một người có thể đạt được truyền thừa, mà hiển nhiên ai có công lao lớn nhất thì khả năng đoạt truyền thừa cũng là cao nhất, trước mắt Mục Trần đã ngăn cản thi hài ma đế khó chơi kia rồi, đây là thời điểm tốt nhất để đục nước béo cò.
- Đứng lại cho ta!
Bất quá khi bọn họ vừa hành động, chợt có tiếng quát vang lên, Viêm ma thống lĩnh cùng cường giả ma đao tộc trực tiếp xuất hiện trước mặt bọn họ, ngăn cản lại.
cút!
Mặc tâm cùng huyền la đều gầm lên, linh lực phong bạo bộc phát, đánh về phía viêm ma thống lĩnh cùng cường giả ma đao tộc.
ầm ầm!
2 bên lại một lần nữa quần ẩu lấy nhau, giao phong kịch liệt khiến cả thiên địa rung chuyển.
Mục Trần cũng phát hiện ra hành động của thi thiên u, lúc này ánh mắt ngưng lại, hắn tất nhiên biết rõ mục đích của tên kia, cho nên tuyệt đối không thể để hắn thành công
Vì vậy, thân hình hắn vừa động, lập tức thoát khỏi đội quân, hoá thành một đạo lưu quang lướt tới tế đàn, về phần huyền long quản, trong đó còn có hắc bạch Mục Trần trấn giữ, tuy sẽ không mạnh như lúc 3 người liên thủ, nhưng vẫn có thể phát huy sức mạnh của chiến ý, cuốn lấy thi hài ma đế kia.
Thân hình Mục Trần hiện ra trên tế đàn, ánh mắt phong toả lấy thi thiên u.
Thản hình thi thiên u cũng dừng lại, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, lộ ra một tia nguy hiểm, tàn nhẫn nói "Lá gan của ngươi cũng thật không nhỏ, lại dám bỏ lại quân đội, một mình ngăn cản ta? Chỉ dựa vào cái thực lực thượng vị địa chí tôn của ngươi sao?
Mục Trần không phủ nhận, cười một tiếng nói:
- ngươi cứ tới thử thì biểt
- Bổn hoàng tử đúng là phải thử xem sao!
Thi thiên u cười dữ tợn, thân ảnh của hắn quỷ mị biến mất tại chỗ,trong lúc không gian chấn động, mơ hồ có thể thấy được một quang ảnh xuyên thấu không gian, bắn thẳng về phía Mục Trần
Mục Trần mặt không đổi sắc, giẫm chân một cái, trong tay có vô số đạo linh ấn ào ạt bay ra, dung nhập vào tứ phía trong hư không.
- viêm hoàng trận!
cùng với tiếng hô của Mục Trần, một toà linh trận to lớn nháy mắt thành hình, linh lực mênh mông hội tụ, một thân ảnh tản ra nhiệt độ nóng rực xuất hiện phía trước, một quyền đánh về phía một mảnh không gian đang vặn vẹo.
đoành!
không gian vỡ vụn, thân hình thi thiên u thoáng hiện ra, hắn nhìn toà viêm hoàng trận trước mắt, trong mắt thoáng hiện vẻ âm lãnh, đầu gối hắn hơi nhún,chớp mắt sau hoá thành từng đạo tàn ảnh, nháy mắt xuất hiện trước viêm hoàng cự ảnh.
bàn tay hắn như đao, trên đó tràn ngập tử khí kinh người, bàn tay huơ ra như xuyên thấu không gian, trực tiếp quỷ dị cắm vào trong lồng ngực viêm hoàng cự ảnh.
tử khí đen kịt nhanh chóng lan ra, vài hơi thở sau đã lan ra toàn thản viêm hoàng cự ảnh, nhất thời cự ảnh vỡ vụn, mà toà viêm hoàng trận cũng theo đó mà vỡ tan.
- thực lực thật mạnh!
Mục Trần thấy vậy, ánh mắt cũng không nhịn được ngưng lại, hắn không nghĩ tới, bản thể của thi thiên u này cũng mạnh mẽ như vậy, một toà viêm hoàng trận mà chỉ duy trì được một thời gian ngắn đã bị đánh vỡ.
- tiếp theo, kẻ chết chính là ngươi!
Một kích đánh nát viêm hoàng trận, thi thiên u hướng về Mục Trần cười dữ tợn, thân hình chợt loé liền xuất hiện phía trước Mục Trần, vỗ ra một chưởng, tử khí cuồn cuộn, tựa như muốn cắn nuốt tất cả sự sống.
Mục Trần thấy vậy, ánh mắt chợt loé, linh lực thuỷ tinh hội tụ, bàn tay hắn dường như hoá thành thuỷ tinh, trực tiếp cứng rắn đánh với chưởng của thi thiên thiên u.
ầm!
mặt đất dưới chân hai người vốn tạo thành từ vật liệu đặc biệt, nhưng lúc này cũng vỡ vụn ra, tử khí nồng nặc bao lấy chưởng của Mục Trần, không ngừng cắn nuốt sức sống.
bất quá, lòng bàn tay của Mục Trần cũng có ánh sáng thuỷ tinh phát ra, toàn lực phong ấn tử khí.
Mà trong lúc song chưởng của 2 người cứng rắn đụng nhau, trong con
ngươi Mục Trần bộc phát ánh sáng rực rỡ, một toà thuỷ tinh phù đồ tháp phóng ra, nhanh chóng phóng đại thành một toà cự tháp, cự tháp như một cái lồng chụp xuống, nhốt cả thi thiên u lẫn Mục Trần bên trong.
Biến cố như vậy khiến thi thiên u cau mày, lúc trước hiển nhiên Mục Trần cố ý tiếp chưởng của hắn, mục đích là muốn dùng toà tháp này nhốt hắn vào trong.
thi khí lượn lờ quanh thản thi thiên u, ánh mắt hắn cảnh giác quét vào bên trong tháp, một khắc sau, ánh mắt hắn chợt dừng lại trên một quả cầu thuỷ tinh, bên trong quả cầu đó, mơ hồ có thể thấy một luồng hoàng phong kỳ lạ đang cuộn trào.
từ trong luồng hoàng phong đó, thi thiên u cảm thấy một chút khí tức nguy hiềm.
- nhận ra rồi sao?
Mục Trần nhìn thi thiên u, cười nhạt, sau đó hắn một tay kết ấn, quang cầu đang lơ lửng trong phù đồ tháp bỗng dưng ảm đạm dần, cuối cùng, phong ấn bên ngoài quang cầu đã biến mất toàn bộ.
ào ào!
cùng với việc phong ấn biến mất, hoá linh phong vốn bị vây trong đó nhất thời ùn ùn bộc phát ra, mà Mục Trần vừa động tâm niệm, trong thánh phù đò tháp chợt phát ra lực phong ấn, khống chế hoá linh phong tạo thành gió lốc, trực tiếp bao phủ về phía thi thiên u.
Bên trong tháp phù đồ tháp, hoàng phong cuộn trào, mang theo khí tức đáng sợ.
Thi thiên u nhìn gió lốc gào thét tới, sắc mặt cũng không nhịn được biến đổi, không dám chậm trễ chút nào, hắn hít sâu một hơi, lập tức từ trong miệng phun ra thi khí vô tận, thi khí này cực kỳ đặc quánh, hoá thành hải dương thi khí, tầng tầng lớp lớp bảo vệ thi thiên u bên trong.
Cũng đúng lúc khi thi thiên u tạo dựng xong tầng bảo hộ này thì giữa không trung, gió lốc cuộn trào ầm ầm cuốn tới, cuồng bạo thổi tung hải dương thi khí lên.
Mục Trần tò mò nhìn cảnh này, hắn cũng rất muốn xem, đạo hoá linh phong mà hắn nhanh trí phong ấn được lúc trước này rốt cục có bao nhiêu uy năng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...