Đại Chúa Tể
Chương 1213: Hoàng Tuyền Huyết Hải
Phía trên Lạc Hà luôn tồn tại những cơn sóng mãnh liệt, nhưng vào lúc này lại xuất hiện một cảm giác nghịch chuyển cả phiến thiên địa…
Khí thế lúc đầu Tam Đại Địa Chí Tôn của Huyết Thần Tộc hung hăng là thế, mà giờ đây một vị bị Linh Trận khổng lồ vây khốn, một vị nữa lại bị 1 chi quân đội tinh nhuệ cuốn lấy không cách nào thoát ra được. Duy chỉ có Huyết Y là còn tự do mà đứng trước Mục Trần.
Bất quá lúc này, Huyết Y lại không hi vọng người đó là hắn…
Quang mang tử kim sáng chói hiện lên phía trên Lạc Hà, quang ảnh đó tựa rất chân thực, sừng sững đứng sau lưng Mục Trần. Đạo quang ảnh đó cùng với Chí Tôn Pháp Tướng của hắn thì không cao lớn cho lắm, thế nhưng quang mang tử kim đó lại tản ra khi tức bất hủ vô cùng thần bí, khiến cho người người không thể nhìn thấu.
Đây dĩ nhiên là Bất Hủ Kim Thân mà Mục Trần đoạt được.
Hắn đứng đó, ánh mắt không hề dao động nhìn chằm chằm Huyết Y đang đổ mồ hôi lạnh, thản nhiên nói: “Lúc trước không phải ngươi bảo ta không nên chạy trốn nữa sao?”
Nghe được câu này của Mục Trần, sắc mặt Huyết Y trở nên trắng xanh bất thường, đối diện với sự châm chọc của Mục Trần, hắn hiển nhiên là nổi giận đến cực điểm, nhưng thật sự hắn đã bị chấn động bởi thủ đoạn Mục Trần, một cái Linh Trận kinh người, 1 chi quân đội vô cùng tinh nhuệ. Nhất thời hắn đã bị khí thế của Mục Trần ấp chế hoàn toàn.
“Ngu xuẩn, cuốn lấy hắn! Chỉ cần Huyết Đồng bọn hắn phá được Linh Trận kia mà ra thì chính là lúc hắn phải chết!”
Mà đang lúc Huyết Y nổi giận, một đạo âm thanh mang theo sự phẫn nộ, như tiếng sấm rền truyền đến, hiển nhiên đó là âm thanh của Huyết Linh Tử.
Nghe thấy âm thanh đó Huyết Y cuối cùng cũng khôi phục thanh tỉnh, thoát ra khỏi cái khí thế áp chế của Mục Trần. Hắn dù gì cũng là một Địa Chí Tôn lâu năm, kinh nghiệm hơn hẳn so với Mục Trần, tuy nói hắn bị thủ đoạn của Mục trần làm rung động nhưng giờ đây đã nhanh chóng thanh tỉnh lại.
Trước mắt, Mục Trần là một ngườ không thể khinh thường, thậm chí hắn có thể đồng thời bố trí ra Linh Trận và khống chế chiến ý của 1 chi quân đội. Nhưng bất kể như thế nào thì hắn cũng chỉ là một người!
Nếu tập trung tinh thần khống chế thì bất luận một tòa Linh Trận hay một chi quân đội tinh nhuệ, đều đủ để chống lại một vị Hạ Vị Địa Chí Tôn chân chính, hơn nữa còn chiếm ưu thế cực lớn.
Nhưng tiếc là hoàn cảnh bây giờ không cho phép hắn tập trung làm điều đó.
Cho nên một tòa Linh Trận cấp bậc Tông sư tuyệt đối không có khả năng vây khốn một vị Địa Chí Tôn quá lâu, mà đồng dạng chi quân đội kia cũng vậy.
Đối mặt với toàn lực công kích của Huyết Đồng và Huyết Thủ. Chúng tất nhiên không có cách nào kéo dài được… Mà một khi Huyết Đồng, hai người phá trận mà ra thì lại một màn ba chọi một. Mặc kệ Mục Trần có bao nhiêu thủ đoạn đều sẽ phải lâm vào tuyệt cảnh.
Hiển nhiên, chỉ bằng vào một mình Mục Trần thì không thể nào cùng lúc chống lại ba vị Địa Chí Tôn ngang cấp được, cho nên hắn mới phải mượn nhờ Linh Trận và lực lượng quân đội để phá tan cái ưu thế đó.
Mà nói cách khác, Huyết Y giờ này chỉ cần quấn lấy mục Trần, cấp cho Huyết đồng hai người thời gian phá trận, như vậy bọn hắn liền đạt được thắng lợi.
Nghĩ đến đây ánh mắt của Huyết Y cũng trở nên nghiêm nghị lạnh lùng, sự kinh hoàng trước kia đã hoàn toàn tiêu tán. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Mục Trần, nói: “Xem ra kế hoạch của ngươi không được hoàn mỹ rồi”
“Ngươi xác định có thể chèo kéo đến lúc đó sao?”
Mục Trần nhìn qua vẻ mặt sau khi đã khôi phục lại lòng tin của Huyết Y và hỏi nhỏ.
Huyết Y ngây người một lúc rồi cười lạnh nói: “Linh trận của ngươi, chiến trận thủ đoạn hoàn toàn khiến ta phải kiêng kị. Hiện tại ta không còn nghĩ rằng dễ dàng giết chết ngươi, bất quá nếu nói là ngăn cản ngươi một thời gian thì ta nghĩ việc này thực đơn giản.”
Ô…ô…ô…n…g!
Mà khi âm thanh đó dứt, ngay trong chớp mắt, chỉ thấy đầy trời một màu đỏ như máu, linh lực từ nội thể Huyết Y bạo phát ra. Biến thành một huyết ảnh cao đến mấy vạn trượng.
Huyết Ảnh đó khoác trên mình một chiếc áo cà sa màu đỏ nhạt, phía trên áo cà sa có một tầng huyết vụ hết sức mãnh liệt mang theo khí tức ăn mòn thật đáng sợ, không gian xung quanh đều bị ăn mòn tạo thành từng đạo vết rạn không gian.
Chí Tôn Pháp Thân mà Huyết Y tu luyện, chính là pháp thân có đẳng cấp cực cao trong Huyết Thần Tộc, trong xếp hạng 99 pháp thân thì nó bài danh thứ 51. Huyết Cà Sa pháp thân
Hiển nhiên Huyết Y rất tự tin vào thực lực của mình.
Người mặc huyết hồng áo cà sa, Chí Tôn Pháp Tướng đứng sừng sững trong thiên địa, khí huyết cuồn cuộn, cả thiên địa đều bị nhuốm đỏ màu máu, so sánh vơi Huyết Cà Sa pháp thân cao tới vạn trượng thì Bất Hủ Kim Thân chỉ vẻn vẹn cao có mấy trăm trượng. Trông giống như cây “Tiểu Ải Tử”
Cả thiên địa lúc này trở nên xôn xao trước tràng cảnh này. Cuối cùng thì Chí Tôn Pháp Tướng cơ bản đều được quyết định bởi sự mạnh mẽ của Linh Lực bản thân mỗi người. Trong mắt thường nhân, Chí Tôn Pháp Tướng càng khổng lồ thì càng thôn nạp được nhiều thiên địa linh lực, đồng thời uy lực cũng cao hơn.
Huyết Y khẽ động liền xuất hiện tren vai của Huyết Cà Sa pháp tướng, hắn nhìn xuống Mục Trần, phía sau lưng là Bất Hủ Kim Thân, cười lạnh và nói: “Xem ra bố trí tòa Linh Trận cấp bậc Tông Sư cùng điều khiển một chi quân đội hùng hậu đã tiêu hao không ít linh lực của ngươi a.”
Bất Hủ Kim Thân thật sự quá mức thần bí, cho nên Huyết Y liền cho rằng vì tiêu hao linh lực quá lớn nên thể tích của Pháp Tướng chỉ còn như vậy.
Mà Mục Trần đối với điều này chỉ cười nhạt, hiển nhiên hắn không có hứng thú đi nhắc nhở đối phương của mình, hắn cũng từ từ đứng lên vai của Bất Hủ Kim Thân, híp mắt nhìn Huyết Y cười nói: “Dành thời gian đi.”
Tư thái hời hợt của Mục Trần rơi vào mắt Huyết Y, càng làm hắn nổi giận không thôi, loại thái độ coi thường này, nhiều năm qua hắn chưa từng gặp.
“Ta ngược lại muốn nhìn xem khi bọn hắn phá trận mà ra thì ngươi còn giữ cái tư thái bây giờ không?”
Huyết Y phẫn nộ cười một tiếng, rồi hai tay hắn đột nhiên kết ấn, ngoác miệng ra, nhất thời cuồn cuộn huyết hồng như nước lũ ào ạt từ miệng hắn tuôn ra, ngắn ngủi mấy hơi thở, toàn bộ đã biến thành một đại dương máu mênh mông bất tận.
Trong biển máu đó, chìm nổi bộ bạch cốt âm u và vô tận các oán linh đang kêu gào thảm thiết, một cỗ khí tức âm hàn liền xộc thẳng lên não những người cách xa nơi đó, quả thật rất đáng sợ.
“Hoàng Tuyền Huyết Hải!”
Ánh mắt Huyết Y trở nên âm lãnh, nhìn chằm chằm vào Mục Trần, bàn tay vung lên, biển máu kia liền gào thét dữ dội. Lúc này đây, hắn đối với Mục Trần không còn chút khinh thị nào nữa, cho nên một lần ra tay trực tiếp sử dụng sát chiêu.
Hoàng Tuyền Huyết Hải này, tại trong Huyết Thần Tộc cũng xem như là có tiếng tăm lẫy lừng, muốn tu thành thuật này cần phải tạo nên một sát nghiệp cực lớn (giết 1 lượng lớn người), dùng sinh linh chi huyết hội tụ thành huyết hải, rồi lại dùng bí pháp luyện chế, hóa thành Hoàng Tuyền Huyết Hải. Trong đó tồn tại Hủ Thực Chi Lực vô tận khủng bố, hơn nữa đối với Chí Tôn Pháp Tướng lại có lực sát thương vô cùng đặc biệt.
Những năm gần đây, Huyết Y cũng giao chiến với không ít Hạ Vị Địa Chí Tôn, trong đó có một ít Chí Tôn Pháp Thân khi rơi vào huyết hải này liền bị ăn mòn một cách đáng sợ.
Ngập trời biển máu, vô tận những tiếng gào thét nghe rợn lòng người, vố số cường giả phía xa xa cũng cảm thấy rét run trước tràng cảnh hãi hùng này, hiển nhiên với hung danh của Huyết Thần Tộc thì mọi người đều không xa lạ gì.
Hoàng Tuyền Huyết Hải từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đem Mục Trần cùng Bất Hủ Kim Thân bao vây vào bên trong, rồi sau đó một luồng huyết hồng lực ùn ùn kéo tới ăn mòn. Thủy triều cuốn qua đem Bất Hủ Kim Thân bao phủ vào trong.
Nhìn một màn này, vô số cường giả cơ mặt đều co rúm lại vì khiếp sợ, rõ ràng đạo thần thông này của Huyết Thần Tộc quả thực quá mức đáng sợ, không biết có bao người đã bị Huyết Thần Tộc rút hết máu huyết để đem đi tu luyện cái này.
“Haha, thật sự là tuyệt kĩ đắc ý nhất của ta mà”
Huyết Y nhìn Mục Trần cùng Chí Tôn Pháp Tướng bị Huyết Hải bao trùm, không nhịn được cười to một cách đắc ý. Những năm gần đây hắn bằng vào chiêu thức này đã đánh với vố số cường giả ngang cấp và luôn chiếm được thế thương phong. Mà những người coi thường Huyết Hải đều đã phải trả cái giá rất lớn, đó là để lại tinh huyết của mình.
Xem ra trước mắt Mục Trần hiển nhiên đã coi thường thủ đoạn mạnh nhất của hắn, thậm chí ngay cả nửa điểm né tránh đều không có, để cho Hoàng Tuyền Huyết Hải của hắn bao phủ thì quả thật là một người ngu xuẩn, tất nhiên bây giờ hắn có hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Rầm rầm!
Tiếng cười của Huyết Y ngày càng dữ tợn, Hoàng Tuyền Huyết Hải thì điên cuồng gào thét, cuồn cuộn không thôi, Hủ Thực Chi Lực đã bộc phát đến cực hạn, thậm chí cả không gian cũng đã có những chỗ bị nghiền nát.
Hoàng Tuyền Huyết Hải gào thét, tàn sát bừa bãi, bất quá thời gian dần trôi qua, Huyết Y đang nhe răng dữ tợn thì chợt có chút cứng ngắc, bởi vì hắn mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng. Hoàng Tuyền Huyết Hải kia tựa hồ đang cạn dần.
“Hử? Xảy ra chuyện gì vậy?”
Huyết Y sắc mặt hơi biến sắc, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, sắc mặt hắn bắt đầu trầm xuống, mạnh mẽ há miệng, mục đích chính là đem Huyết Hải kia hấp thụ vào trong cơ thể. Hoàng Tuyền Huyết Hải này chính là hắn uẩn dưỡng đào tạo nhiều năm mới được như ngày hôm nay, nếu tổn thất đi thì thật sự như cắt da cắt thịt của hắn.
Bất quá, khi Huyết Y thúc giục bí pháp, định đem Huyết Hải hấp thu lại thì hắn chợt nhận ra một cỗ ý niệm chống lại hấp lực của hắn.
Hấp lực kia xuất hiện, Hoàng Tuyền Huyết Hải liền dùng một tốc độ kinh người mà cuốn ngược xuống.
Qua mấy hơi thở ngắn ngủi, nguyên bản ngập trời Huyết Hải thì bây giờ đã thu nhỏ lại. Cuối cùng, Mục Trần cùng Bất Hủ Kim Thân lại dần dần nhô lên giữa biển máu.
Lúc này Mục Trần chắp tay sau lưng và đứng trên vai Bất Hủ Kim Thân, trên mặt hắn lộ ra chút tiếu ý.
Nguyên lai hấp lực kia là từ Bất Hủ Kim Thân mà ra, mà lúc này Hoàng Tuyền Huyết Hải liên tục bị nó đem hấp thu vào miệng.
Xoạt!
Nhìn tràng cảnh này vô số cường giả cảm thấy tê rợn da đầu, thật sự quá mức kinh khủng mà…
Không ai nghĩ tới điều này, Huyết Thần Tộc kia ỷ vào sự đáng sợ của Hoàng Tuyền Huyết Hải, không những không ăn mòn được Chí Tôn Pháp Tướng của Mục Trần ngược lại còn bị Mục Trần cường hành cướp đoạt mất.
Huyết Y nhìn một màn này mà sắc mặt trở nên trắng bệch.
Nơi xa xa, vẻ mặt Huyết Linh Tử cũng tràn đầy khiếp sợ, hiển nhiên hắn thật sự bị chấn động không hề nhẹ.
Bất Hủ Kim Thân sau khi cắn nuốt Huyết Hải liền há miệng phun ra một đạo tử quang bao phủ một viên huyết châu. Mục Trần liền đưa tay chộp ấy.
Mục Trần cầm viên đá ẩn chưa một viên huyết châu ẩn chứa trong Hoàng Tuyền Huyết Hải, rồi ngẩng đầu nhìn sắc mắt thảm hại của Huyết Y mỉm cười, tay ném viên huyết châu đi.
“Cái này đối với ngươi rất trọng yếu sao? Vậy…trả cho ngươi đi.”
Nhưng mà khi Huyết Y nắm lấy Huyết Châu sắc mặt hắn đại biến, toàn thân tóc gáy dựng ngược, một tiếng thét chói tai vang lên. Vô số cường giả trong thiên địa trợn mắt há mồm nhìn Huyết Y tự như đang gặp quỷ vậy, thân hình vô cùng chật vật điên cuồng lui lại.
Bởi vì Huyết Y hắn phát hiện ra, liên hệ của hắn với Hoàn Tuyền Huyết Hải đã triệt để bị cắt đứt.
Khí thế lúc đầu Tam Đại Địa Chí Tôn của Huyết Thần Tộc hung hăng là thế, mà giờ đây một vị bị Linh Trận khổng lồ vây khốn, một vị nữa lại bị 1 chi quân đội tinh nhuệ cuốn lấy không cách nào thoát ra được. Duy chỉ có Huyết Y là còn tự do mà đứng trước Mục Trần.
Bất quá lúc này, Huyết Y lại không hi vọng người đó là hắn…
Quang mang tử kim sáng chói hiện lên phía trên Lạc Hà, quang ảnh đó tựa rất chân thực, sừng sững đứng sau lưng Mục Trần. Đạo quang ảnh đó cùng với Chí Tôn Pháp Tướng của hắn thì không cao lớn cho lắm, thế nhưng quang mang tử kim đó lại tản ra khi tức bất hủ vô cùng thần bí, khiến cho người người không thể nhìn thấu.
Đây dĩ nhiên là Bất Hủ Kim Thân mà Mục Trần đoạt được.
Hắn đứng đó, ánh mắt không hề dao động nhìn chằm chằm Huyết Y đang đổ mồ hôi lạnh, thản nhiên nói: “Lúc trước không phải ngươi bảo ta không nên chạy trốn nữa sao?”
Nghe được câu này của Mục Trần, sắc mặt Huyết Y trở nên trắng xanh bất thường, đối diện với sự châm chọc của Mục Trần, hắn hiển nhiên là nổi giận đến cực điểm, nhưng thật sự hắn đã bị chấn động bởi thủ đoạn Mục Trần, một cái Linh Trận kinh người, 1 chi quân đội vô cùng tinh nhuệ. Nhất thời hắn đã bị khí thế của Mục Trần ấp chế hoàn toàn.
“Ngu xuẩn, cuốn lấy hắn! Chỉ cần Huyết Đồng bọn hắn phá được Linh Trận kia mà ra thì chính là lúc hắn phải chết!”
Mà đang lúc Huyết Y nổi giận, một đạo âm thanh mang theo sự phẫn nộ, như tiếng sấm rền truyền đến, hiển nhiên đó là âm thanh của Huyết Linh Tử.
Nghe thấy âm thanh đó Huyết Y cuối cùng cũng khôi phục thanh tỉnh, thoát ra khỏi cái khí thế áp chế của Mục Trần. Hắn dù gì cũng là một Địa Chí Tôn lâu năm, kinh nghiệm hơn hẳn so với Mục Trần, tuy nói hắn bị thủ đoạn của Mục trần làm rung động nhưng giờ đây đã nhanh chóng thanh tỉnh lại.
Trước mắt, Mục Trần là một ngườ không thể khinh thường, thậm chí hắn có thể đồng thời bố trí ra Linh Trận và khống chế chiến ý của 1 chi quân đội. Nhưng bất kể như thế nào thì hắn cũng chỉ là một người!
Nếu tập trung tinh thần khống chế thì bất luận một tòa Linh Trận hay một chi quân đội tinh nhuệ, đều đủ để chống lại một vị Hạ Vị Địa Chí Tôn chân chính, hơn nữa còn chiếm ưu thế cực lớn.
Nhưng tiếc là hoàn cảnh bây giờ không cho phép hắn tập trung làm điều đó.
Cho nên một tòa Linh Trận cấp bậc Tông sư tuyệt đối không có khả năng vây khốn một vị Địa Chí Tôn quá lâu, mà đồng dạng chi quân đội kia cũng vậy.
Đối mặt với toàn lực công kích của Huyết Đồng và Huyết Thủ. Chúng tất nhiên không có cách nào kéo dài được… Mà một khi Huyết Đồng, hai người phá trận mà ra thì lại một màn ba chọi một. Mặc kệ Mục Trần có bao nhiêu thủ đoạn đều sẽ phải lâm vào tuyệt cảnh.
Hiển nhiên, chỉ bằng vào một mình Mục Trần thì không thể nào cùng lúc chống lại ba vị Địa Chí Tôn ngang cấp được, cho nên hắn mới phải mượn nhờ Linh Trận và lực lượng quân đội để phá tan cái ưu thế đó.
Mà nói cách khác, Huyết Y giờ này chỉ cần quấn lấy mục Trần, cấp cho Huyết đồng hai người thời gian phá trận, như vậy bọn hắn liền đạt được thắng lợi.
Nghĩ đến đây ánh mắt của Huyết Y cũng trở nên nghiêm nghị lạnh lùng, sự kinh hoàng trước kia đã hoàn toàn tiêu tán. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Mục Trần, nói: “Xem ra kế hoạch của ngươi không được hoàn mỹ rồi”
“Ngươi xác định có thể chèo kéo đến lúc đó sao?”
Mục Trần nhìn qua vẻ mặt sau khi đã khôi phục lại lòng tin của Huyết Y và hỏi nhỏ.
Huyết Y ngây người một lúc rồi cười lạnh nói: “Linh trận của ngươi, chiến trận thủ đoạn hoàn toàn khiến ta phải kiêng kị. Hiện tại ta không còn nghĩ rằng dễ dàng giết chết ngươi, bất quá nếu nói là ngăn cản ngươi một thời gian thì ta nghĩ việc này thực đơn giản.”
Ô…ô…ô…n…g!
Mà khi âm thanh đó dứt, ngay trong chớp mắt, chỉ thấy đầy trời một màu đỏ như máu, linh lực từ nội thể Huyết Y bạo phát ra. Biến thành một huyết ảnh cao đến mấy vạn trượng.
Huyết Ảnh đó khoác trên mình một chiếc áo cà sa màu đỏ nhạt, phía trên áo cà sa có một tầng huyết vụ hết sức mãnh liệt mang theo khí tức ăn mòn thật đáng sợ, không gian xung quanh đều bị ăn mòn tạo thành từng đạo vết rạn không gian.
Chí Tôn Pháp Thân mà Huyết Y tu luyện, chính là pháp thân có đẳng cấp cực cao trong Huyết Thần Tộc, trong xếp hạng 99 pháp thân thì nó bài danh thứ 51. Huyết Cà Sa pháp thân
Hiển nhiên Huyết Y rất tự tin vào thực lực của mình.
Người mặc huyết hồng áo cà sa, Chí Tôn Pháp Tướng đứng sừng sững trong thiên địa, khí huyết cuồn cuộn, cả thiên địa đều bị nhuốm đỏ màu máu, so sánh vơi Huyết Cà Sa pháp thân cao tới vạn trượng thì Bất Hủ Kim Thân chỉ vẻn vẹn cao có mấy trăm trượng. Trông giống như cây “Tiểu Ải Tử”
Cả thiên địa lúc này trở nên xôn xao trước tràng cảnh này. Cuối cùng thì Chí Tôn Pháp Tướng cơ bản đều được quyết định bởi sự mạnh mẽ của Linh Lực bản thân mỗi người. Trong mắt thường nhân, Chí Tôn Pháp Tướng càng khổng lồ thì càng thôn nạp được nhiều thiên địa linh lực, đồng thời uy lực cũng cao hơn.
Huyết Y khẽ động liền xuất hiện tren vai của Huyết Cà Sa pháp tướng, hắn nhìn xuống Mục Trần, phía sau lưng là Bất Hủ Kim Thân, cười lạnh và nói: “Xem ra bố trí tòa Linh Trận cấp bậc Tông Sư cùng điều khiển một chi quân đội hùng hậu đã tiêu hao không ít linh lực của ngươi a.”
Bất Hủ Kim Thân thật sự quá mức thần bí, cho nên Huyết Y liền cho rằng vì tiêu hao linh lực quá lớn nên thể tích của Pháp Tướng chỉ còn như vậy.
Mà Mục Trần đối với điều này chỉ cười nhạt, hiển nhiên hắn không có hứng thú đi nhắc nhở đối phương của mình, hắn cũng từ từ đứng lên vai của Bất Hủ Kim Thân, híp mắt nhìn Huyết Y cười nói: “Dành thời gian đi.”
Tư thái hời hợt của Mục Trần rơi vào mắt Huyết Y, càng làm hắn nổi giận không thôi, loại thái độ coi thường này, nhiều năm qua hắn chưa từng gặp.
“Ta ngược lại muốn nhìn xem khi bọn hắn phá trận mà ra thì ngươi còn giữ cái tư thái bây giờ không?”
Huyết Y phẫn nộ cười một tiếng, rồi hai tay hắn đột nhiên kết ấn, ngoác miệng ra, nhất thời cuồn cuộn huyết hồng như nước lũ ào ạt từ miệng hắn tuôn ra, ngắn ngủi mấy hơi thở, toàn bộ đã biến thành một đại dương máu mênh mông bất tận.
Trong biển máu đó, chìm nổi bộ bạch cốt âm u và vô tận các oán linh đang kêu gào thảm thiết, một cỗ khí tức âm hàn liền xộc thẳng lên não những người cách xa nơi đó, quả thật rất đáng sợ.
“Hoàng Tuyền Huyết Hải!”
Ánh mắt Huyết Y trở nên âm lãnh, nhìn chằm chằm vào Mục Trần, bàn tay vung lên, biển máu kia liền gào thét dữ dội. Lúc này đây, hắn đối với Mục Trần không còn chút khinh thị nào nữa, cho nên một lần ra tay trực tiếp sử dụng sát chiêu.
Hoàng Tuyền Huyết Hải này, tại trong Huyết Thần Tộc cũng xem như là có tiếng tăm lẫy lừng, muốn tu thành thuật này cần phải tạo nên một sát nghiệp cực lớn (giết 1 lượng lớn người), dùng sinh linh chi huyết hội tụ thành huyết hải, rồi lại dùng bí pháp luyện chế, hóa thành Hoàng Tuyền Huyết Hải. Trong đó tồn tại Hủ Thực Chi Lực vô tận khủng bố, hơn nữa đối với Chí Tôn Pháp Tướng lại có lực sát thương vô cùng đặc biệt.
Những năm gần đây, Huyết Y cũng giao chiến với không ít Hạ Vị Địa Chí Tôn, trong đó có một ít Chí Tôn Pháp Thân khi rơi vào huyết hải này liền bị ăn mòn một cách đáng sợ.
Ngập trời biển máu, vô tận những tiếng gào thét nghe rợn lòng người, vố số cường giả phía xa xa cũng cảm thấy rét run trước tràng cảnh hãi hùng này, hiển nhiên với hung danh của Huyết Thần Tộc thì mọi người đều không xa lạ gì.
Hoàng Tuyền Huyết Hải từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đem Mục Trần cùng Bất Hủ Kim Thân bao vây vào bên trong, rồi sau đó một luồng huyết hồng lực ùn ùn kéo tới ăn mòn. Thủy triều cuốn qua đem Bất Hủ Kim Thân bao phủ vào trong.
Nhìn một màn này, vô số cường giả cơ mặt đều co rúm lại vì khiếp sợ, rõ ràng đạo thần thông này của Huyết Thần Tộc quả thực quá mức đáng sợ, không biết có bao người đã bị Huyết Thần Tộc rút hết máu huyết để đem đi tu luyện cái này.
“Haha, thật sự là tuyệt kĩ đắc ý nhất của ta mà”
Huyết Y nhìn Mục Trần cùng Chí Tôn Pháp Tướng bị Huyết Hải bao trùm, không nhịn được cười to một cách đắc ý. Những năm gần đây hắn bằng vào chiêu thức này đã đánh với vố số cường giả ngang cấp và luôn chiếm được thế thương phong. Mà những người coi thường Huyết Hải đều đã phải trả cái giá rất lớn, đó là để lại tinh huyết của mình.
Xem ra trước mắt Mục Trần hiển nhiên đã coi thường thủ đoạn mạnh nhất của hắn, thậm chí ngay cả nửa điểm né tránh đều không có, để cho Hoàng Tuyền Huyết Hải của hắn bao phủ thì quả thật là một người ngu xuẩn, tất nhiên bây giờ hắn có hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Rầm rầm!
Tiếng cười của Huyết Y ngày càng dữ tợn, Hoàng Tuyền Huyết Hải thì điên cuồng gào thét, cuồn cuộn không thôi, Hủ Thực Chi Lực đã bộc phát đến cực hạn, thậm chí cả không gian cũng đã có những chỗ bị nghiền nát.
Hoàng Tuyền Huyết Hải gào thét, tàn sát bừa bãi, bất quá thời gian dần trôi qua, Huyết Y đang nhe răng dữ tợn thì chợt có chút cứng ngắc, bởi vì hắn mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng. Hoàng Tuyền Huyết Hải kia tựa hồ đang cạn dần.
“Hử? Xảy ra chuyện gì vậy?”
Huyết Y sắc mặt hơi biến sắc, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, sắc mặt hắn bắt đầu trầm xuống, mạnh mẽ há miệng, mục đích chính là đem Huyết Hải kia hấp thụ vào trong cơ thể. Hoàng Tuyền Huyết Hải này chính là hắn uẩn dưỡng đào tạo nhiều năm mới được như ngày hôm nay, nếu tổn thất đi thì thật sự như cắt da cắt thịt của hắn.
Bất quá, khi Huyết Y thúc giục bí pháp, định đem Huyết Hải hấp thu lại thì hắn chợt nhận ra một cỗ ý niệm chống lại hấp lực của hắn.
Hấp lực kia xuất hiện, Hoàng Tuyền Huyết Hải liền dùng một tốc độ kinh người mà cuốn ngược xuống.
Qua mấy hơi thở ngắn ngủi, nguyên bản ngập trời Huyết Hải thì bây giờ đã thu nhỏ lại. Cuối cùng, Mục Trần cùng Bất Hủ Kim Thân lại dần dần nhô lên giữa biển máu.
Lúc này Mục Trần chắp tay sau lưng và đứng trên vai Bất Hủ Kim Thân, trên mặt hắn lộ ra chút tiếu ý.
Nguyên lai hấp lực kia là từ Bất Hủ Kim Thân mà ra, mà lúc này Hoàng Tuyền Huyết Hải liên tục bị nó đem hấp thu vào miệng.
Xoạt!
Nhìn tràng cảnh này vô số cường giả cảm thấy tê rợn da đầu, thật sự quá mức kinh khủng mà…
Không ai nghĩ tới điều này, Huyết Thần Tộc kia ỷ vào sự đáng sợ của Hoàng Tuyền Huyết Hải, không những không ăn mòn được Chí Tôn Pháp Tướng của Mục Trần ngược lại còn bị Mục Trần cường hành cướp đoạt mất.
Huyết Y nhìn một màn này mà sắc mặt trở nên trắng bệch.
Nơi xa xa, vẻ mặt Huyết Linh Tử cũng tràn đầy khiếp sợ, hiển nhiên hắn thật sự bị chấn động không hề nhẹ.
Bất Hủ Kim Thân sau khi cắn nuốt Huyết Hải liền há miệng phun ra một đạo tử quang bao phủ một viên huyết châu. Mục Trần liền đưa tay chộp ấy.
Mục Trần cầm viên đá ẩn chưa một viên huyết châu ẩn chứa trong Hoàng Tuyền Huyết Hải, rồi ngẩng đầu nhìn sắc mắt thảm hại của Huyết Y mỉm cười, tay ném viên huyết châu đi.
“Cái này đối với ngươi rất trọng yếu sao? Vậy…trả cho ngươi đi.”
Nhưng mà khi Huyết Y nắm lấy Huyết Châu sắc mặt hắn đại biến, toàn thân tóc gáy dựng ngược, một tiếng thét chói tai vang lên. Vô số cường giả trong thiên địa trợn mắt há mồm nhìn Huyết Y tự như đang gặp quỷ vậy, thân hình vô cùng chật vật điên cuồng lui lại.
Bởi vì Huyết Y hắn phát hiện ra, liên hệ của hắn với Hoàn Tuyền Huyết Hải đã triệt để bị cắt đứt.