Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Chúa Tể

Chương 1063: Ba thú tôn



Mục Trần chưa bao giờ hiển lộ ra nhưng vẫn bị nhìn thấu làm nội tâm hắn phát hoảng, Thiên Chí Tôn đáng sợ đến vậy sao? chỉ liếc mắt liền thấy hết bí mật của hắn. Mấy cường giả còn lại cũng là phát giác được ánh mắt của mỹ phụ liền xoay chuyển ánh mắt kinh ngạc tập trung vào Mục Trần.
"Hắn còn là một Chiến Trận Sư?"
Có người nhịn không được hô lên, điều này hiển nhiên đã tạo thành sự đả kích không nhỏ đối với bọn họ, nói như vậy chẳng lẽ dù đánh với Bạch Minh thì Mục Trần vẫn còn lưu lại át chủ bài?
( chiến trận mà ko có lính thì bài với chả bạc)
Một ít cường giả nhìn nhau lắc đầu cảm thán, càng phát cảm thấy Mục Trần thâm sâu khó dò.
"Vị tiểu hữu này, có thể giúp bọn ta một tay?" Cung trang mỹ phụ mỉm cười nhìn qua Mục Trần,
"Nếu không đem phiền toái trước mắt giải quyết, chỉ sợ trong các ngươi ai cũng không cách nào bình yên thoát được."
Mọi ánh mắt chung quanh lúc này đều như phát hỏa nhìn về hướng Mục Trần. Mục Trần trong lòng đắn đo lúc này nếu cự tuyệt, chỉ sợ không cần ba vị này Thú Tôn ra tay, mấy tên kia sẽ như lang như hổ xông lên, Cửu U cũng là cười khổ, vị Bất Tử Điểu tiền bối nhãn lực thật sự là quá mức kinh người, liếc xem là thấy hết bí mật của Mục Trần làm cho hắn không thể ẩn giấu.
Thời điểm này Mục Trần cũng minh bạch hắn không có khả năng lui nữa chỉ có thể kiên trì nói: "Tiền bối thật sự quá xem trọng tiểu tử, tiểu tử chỉ là Thất phẩm Chí Tôn làm sao có thể thay đổi cục diện?"
"Được hay không được phải thử mới biết được." nam tử Hoang Thú hừ lạnh nói: " Bọn tiểu bối các ngươi gây hoạ, tất nhiên phải ra sức ra khắc phục."
Mục Trần nghe vậy mặt mũi tối thui, tuy hắn thừa nhận cục diện dưới mắt có quan hệ với bọn hắn nhưng chưa chắc là nguyên nhân chính, Hoang Thú này cũng quá vơ đũa cả nắm rồi. Bất quá cùng một Thiên Chí Tôn giảng đạo lý hiển nhiên là một chuyện phí thời gian cho nên Mục Trần chỉ có thể cười khan một tiếng, không dám nói nữa cái gì.
Khặc khặc!
Trong lúc bọn hắn nói chuyện, Ma Diện bên ngoài ma địa tựa hồ càng khổng lồ và dữ tợn hơn, nó phát ra tiếng cười quái dị, đột nhiên mở miệng liền có ma khí (!) phô thiên cái địa dâng tràn lên giống như Ma Long gào thét phía chân trời tràn đến tế đàn.
(! Gốc là ma yên mà tìm trên mạng thì yên cũng là khói.: ma khói... thôi thì ma khí đi, ai biết từ nào hay hơn góp ý ta thay vào)
"Hừ!"
Nam tử nho nhã do Vạn Linh Điểu biến thành hừ một tiếng vung tay áo lên liền có Ngũ Thải Chi Quang bộc phát ra, hào quang rực rỡ tươi đẹp vô cùng, trong đó ẩn chứa lực lượng thần bí chống cự với ma khí sau đó song phương không ngừng ăn mòn lẫn nhau, không gian phương viên mấy vạn trượng đều không ngừng sụp đổ giống như thủy tinh bị nghiền nát.
Trên tế đàn bọn người Mục Trần nhìn qua lực phá hoại gần như hủy thiên diệt địa da đầu liền run lên, chỉ cần bọn hắn bị ảnh hưởng đến một chút liền hóa thành tro tàn.
Theo thời gian trôi qua Ngũ Thải Chi Quang đang không ngừng nứt vỡ mà ma khí lại phảng phất như vô cùng vô tận không ngừng tuôn ra từ Ma diện, tựa hồ không đem tế đàn bôi diệt thề không bỏ qua.
Mọi người cũng thấy kinh hãi lạnh mình, nếu như ngay cả ba vị Thú Tôn Linh Ảnh đều không ngăn cản nổi Ma ảnh, chỉ sợ bọn họ hôm nay đều hóa thành huyết thực.
"Ma vật càng ngày càng khó chơi." Hoang Thú sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng một ít rồi đánh ra một chưởng, một đạo chưởng ấn khổng lồ lăng không ra, phía trên chưởng ấn minh khắc vô số phù văn cổ xưa, một chưởng kia phảng phất như thiên địa đều không cách nào thừa nhận.
Đã có Hoang Thú ra tay hỗ trợ, ma khí cuồn cuộn không cách nào tiến đến gần tế đàn, song phương hình thành giằng co trên thiên không không ngừng đấu qua đấu lại.
Khặc khặc!
Giằng co không tiếp tục bao lâu, Ma Diện lại lần nữa cười rít lên, phiến ma địa liền chấn động vỡ ra vô số lỗ hổng, từ bên trong lỗ hổng Ma ảnh lũ lượt gào thét tuôn ra ma khí cuồn cuộn che khuất bầu trời.
Ma Diện vì hôm nay hiển nhiên cũng chuẩn bị vô số chiêu trò, một khi triển khai thế công đúng là đáng sợ, ba vị Thú Tôn Linh Ảnh trong lúc nhất thời liên tiếp bại lui. Dù sao bọn hắn chỉ là ba đạo Linh Ảnh cũng không phải là bản tôn.
Trên tế đàn Mục Trần thấy thế thần sắc cũng là triệt để ngưng trọng lên, trước hắn thấy có ba vị Thú Tôn ở đây còn tư tưởng núp bóng đại thụ nhưng trước mắt đại thụ tựa hồ đã rụng hết lá, một khi Linh Ảnh ba vị Thú Tôn tiêu tán bọn hắn không thể trốn thoát.
Chỉ là ma vật này cũng mạnh đến đáng sợ a?
" ma vật này do tàn niệm năm Ngoại Vực tộc Vương giả vẫn lạc biến thành còn nuốt chửng vô số thi hài Ngoại Vực tộc cường giả vẫn lạc để thành hình, bất quá khi phát hiện được, ba người bọn ta cũng đã vẫn lạc nên chỉ có thể lưu lại Linh Ảnh trấn áp." cung trang mỹ phụ liếc nhìn Mục Trần, ngữ khí cũng có chút ngưng trọng lên.
Bọn người Mục Trần nghe vậy lập tức hít một hơi lãnh khí, khó trách ma vật đáng sợ như thế nguyên lai là do tàn niệm năm Ngoại Vực tộc Vương giả biến thành, năm Vương giả cũng tương đương với năm vị Thiên Chí Tôn.
Trách không được linh ảnh ba vị Thú Tôn cũng khó đối phó nguyên lai là ma vật cũng là cực kỳ bất phàm.
"Không biết tiền bối cần vãn bối làm cái gì?" Mục Trần ôm quyền hỏi.
"cùng chúng ta đem ma vật này triệt để gạt bỏ!" Cung trang mỹ phụ trầm giọng nói.
Mục Trần khẽ giật mình, cười méo miệng nói: "Dùng thực lực vãn bối dù đem hết toàn lực, chỉ sợ cũng là không cách nào tổn thương ma vật."
Cung trang mỹ phụ nghe vậy liền dịu dàng cười cười vẫy tay nhẹ, lập tức trên tế đàn có vô tận hào quang tách ra sau đó mọi người nhìn thấy mặt đất tế đàn nhộn nhạo lên trận trận rung động, từng đạo quang ảnh chậm rãi bay lên từ bên trong tế đàn, đứng sừng sững.
Mọi người ngưng thần nhìn lại chỉ thấy từng đạo thân ảnh đều là người mặc thú giáp hai mắt nhắm nghiền hình thể cường tráng, một cỗ chi khí đáng sợ quanh quẩn quanh thân bọn hắn, sát khí bàng bạc như Sát Thần chuyển thế.
Những quang ảnh này, mỗi một đạo đều là có thực lực không kém bọn họ thực lực, hơn nữa khí thế của bọn hắn càng cường hãn vô cùng vượt qua xa bọn Mục Trần có thể so sánh. Quan trọng nhất là những quang ảnh này số lượng đạt đến mấy vạn người.
Đây là mấy vạn chiến sĩ cường đại, hiển nhiên là một chi quân đội đáng sợ, quân đội thế này vượt xa những gì Mục Trần từng gặp.
Nếu như có thể khống chế một chi quân đội cường đại như thế, dù Địa Chí Tôn cũng không dám động đến hắn.
"Đây là Thiên Thú quân trong truyền thuyết?!"
Trên tế đàn đột nhiên vang lên âm thanh hoảng sợ, nhiều kia cường giả đều là trợn mắt há hốc mồm.
"Thiên Thú quân?" Mục Trần vẻ mặt đần ra, hắn không phải là người của chủng tộc Thần Thú, cho nên không biết những bí mật này.
"Nghe đồn ở thời kỳ viễn cổ, dưới trướng ba vị Thú Tôn có một chi quân đội cường đại vô cùng có lực lượng đủ để chém giết Địa Chí Tôn được xưng là Thiên Thú quân, nếu như không ngoài dự kiến có lẽ trước mắt rồi." Cửu U ở một bên sợ hãi thán phục lên tiếng nói.
Mục Trần nghe vậy mới có cảm giác hoảng sợ, một chi quân đội đủ để chém giết Địa Chí Tôn, trình độ khủng bố tới mức nào? Quân đội tinh nhuệ như thế đều là ước mơ của Chiến Trận Sư, chỉ cần có thể khống chế, Đại Thiên Thế Giới ở đâu không xông vào được?
" Thiên Thú quân chính thức năm đó sớm đã triệt để bị hủy diệt, trước mắt chỉ là dùng một ít hài cốt chiến sĩ luyện chế bảo lưu lại một ít thực lực khi còn sống, cũng là thủ đoạn cuối cùng để chúng ta gạt bỏ ma vật." Cung trang mỹ phụ than nhẹ một tiếng, hiện giờ bọn hắn chỉ còn là Linh Ảnh lưu lại, cũng không phải là lúc trước giơ tay nhấc chân gian cũng đủ để hủy diệt thiên địa, cho nên phải mượn nhờ rất nhiều ngoại lực, mà bọn hắn cũng không phải là Chiến Trận Sư, năm đó Thiên Thú quân là do một vị Chiến Trận Sư hảo hữu chí giao khống chế, nhưng hôm nay bọn hắn không còn đủ trợ lực rồi.
"Tiền bối muốn cho ta khống chế chi quân đội này để trảm giết ma vật?" Mục Trần hỏi.
Cung trang mỹ phụ gật đầu.
Mục Trần cảm thấy khó khăn, hắn chỉ là vạn văn Chiến Trận Sư so với thập vạn văn Chiến Trận Sư có chút chênh lệch, trước mắt số lượng quân đội có mấy vạn, nhưng ai cũng có thể một chống trăm, xuống nữa thì đủ để chống cự trăm vạn thậm chí ngàn vạn quân đội bình thường, dùng tạo nghệ vạn văn Chiến Trận Sư làm sao có thể đủ thúc dục được?
Nếu như cưỡng ép mà làm, sơ sẩy một cái sẽ bị chiến ý đáng sợ kia hủy linh trí cắn trả bản thân.
Cung trang mỹ phụ nhìn thấy sắc mặt của Mục Trần, biết rõ hắn băn khoăn cái gì, ngón tay ngọc điểm một cái liền có một đám hào quang lông vũ bắn vào mi tâm Mục Trần, nói: "Vật ấy đối với ngươi tiến hành một ít bảo hộ, nhưng mà Bổn cung cũng không gạt ngươi, Thiên Thú quân chiến ý cường hoành, bằng lực của ngươi chính xác khó có thể điều khiển, cho nên dù có vật bảo vệ của Bổn cung cũng vẫn tồn tại nguy hiểm."
"Bởi vậy, ngươi có thể chọn có xuất thủ hay không." Cung trang mỹ phụ chằm chằm vào Mục Trần, chậm rãi nói.
Chung quanh rất nhiều ánh mắt đều hướng Mục Trần, sợ Mục Trần bỏ gánh thì bọn hắn đều táng thân ở đây.
Tông Thanh Phong, Khổng Linh, Lục Hậu sắc mặt phức tạp nhìn qua Mục Trần, trước kia ai có thể nghĩ đến, bọn hắn lúc này lại là cần Mục Trần trợ giúp mới có thể toàn thân trở ra.
Mục Trần cũng là bất đắc dĩ thán một tiếng, lúc này hắn chẳng lẽ còn có thể cự tuyệt sao? dù là vì bản thân tánh mạng, hắn cũng chỉ có thể hỗ trợ bọn họ đánh cược một lần, bằng không đợi đến lúc linh ảnh ba vị Thú Tôn linh lực tiêu hao hầu như không còn, bọn hắn cũng phải chết.
Hơn nữa dùng thân phận địa vị Bất Tử Điểu, một khi hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ này tất nhiên sẽ không bạc đãi hắn, cái gọi là Đại Tạo Hóa hắn cũng rất tò mò.
Vì vậy, hắn hít sâu một hơi không hề do dự nhìn về phía cung trang mỹ phụ gật đầu.
"Đã như vậy thì chơi khô máu luôn"
Chương trước Chương tiếp
Loading...