Cứu Vớt Thần Tượng Hết Thời - Trang 3
Chương 40
"Trước thứ sáu, ta muốn nhìn thấy tin tức liên quan được phát tán khắp trên mạng." Vương Trinh nhấn mạnh: "Càng nhanh càng tốt."
Nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng tút, người đàn ông để điện thoại xuống, vẻ mặt kinh ngạc.
Anh ta tự nhủ: "Tại sao Ngu Trạch lại gặp phải rắc rối? Cái này không thể được, vận thế của cậu ta buộc chung với mình."
Từ Sài do dự một lát, cầm điện thoại lên gọi cho Ngu Trạch.
Lúc Đường Na đang đọc bình luận bên dưới tài khoản công chúng, điện thoại của Từ Sài bỗng nhiên gọi vào điện thoại của Ngu Trạch.
Cô không chút nghĩ ngợi bắt máy: "Hello, đây là Na Bảo Bảo dễ thương nhất thế giới, chú Từ Sài tìm cháu có việc gì không?"
Từ Sài: "..." Muốn tắt điện thoại.
Đường Na đợi một lát, đầu kia điện thoại mới truyền đến tiếng của Từ Sài: "Na Na, cháu gọi Ngu Trạch nhận điện thoại một lát."
Đường Na bật loa ngoài, sau đó cầm điện thoại vào phòng ngủ của Ngu Trạch.
Ngu Trạch đang nằm dưới đất luyện tập chống đẩy, anh mặc một bộ đồ thể thao trưởng thành, cũng không biết tập luyện bao lâu, toàn thân đầy mồ hôi.
Đường Na cầm điện thoại ngồi lên giường anh, lớn tiếng nói: "Anh ấy ở đây."
Giọng nói nửa tin nửa ngờ của Từ Sài vang lên: "Ngu Trạch?"
Ngu Trạch đứng dậy, cầm khăn mặt lau mồ hôi, nói: "Tôi đây."
"Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu." Từ Sài dừng một chút, nói: "Có người dùng tiền nhờ tôi bôi đen cậu, đưa tới không ít tài liệu vô cùng hot, nếu chuyện này bị công bố ra ngoài, chắc chắn sẽ ảnh hướng rất lớn tới danh dự mới khởi sắc của cậu."
Ngu Trạch dừng một chút, hỏi: "Vì sao nói với tôi?"
"Bởi vì tôi là một phóng viên giàu đạo đức nghề nghiệp, làm sao có thể dễ dàng tha thứ..." Từ Sài còn chưa dứt lời, Đường Na đã ngọt ngào nói: "Bởi vì chú Từ Sài gắn liền với anh, mọi người tốt, mới là tốt thật sự."
Từ Sài gượng cười: "Mọi người vì mình, mình vì mọi người, cũng không cần truy cứu những nguyên nhân đó, dù sao cậu biết, anh Từ của cậu mãi mãi đứng bên ủng hộ cậu là được."
Đường Na ngồi trên giường, đung đưa hai bắp chân trắng trẻo, mũm mĩm, hỏi: "Trương Tử Nhàn nói gì với chú vậy?"
Từ Sài nói: "Ngu Trạch, cậu tắt loa ngoài đi, tôi muốn nói chuyện cẩn thận với cậu."
Ngu Trạch nói: "Anh có thể trực tiếp trả lời câu hỏi của cô ấy."
Đường Na nói tiếp: "Cháu là người đại diện của Ngu Trạch, chú không nói với cháu, muốn nói với ai?"
Từ Sài bên kia có lẽ vì người đại diện năm tuổi của Ngu Trạch mà sợ ngây người, một lát sau mới lên tiếng: "Vậy tôi nói thật nhé?"
Ngu Trạch nói: "Anh nói đi."
"Người đại diện của Trương Tử Nhàn, Vương Trinh vừa mới gọi điện thoại cho tôi, muốn vạch trần tình sử quá khứ của cậu và Trương Tử Nhàn..."
Ngu Trạch lạnh giọng ngắt lời anh ta: "Chúng tôi không có tình sử."
Từ Sài nói: "Được được, vậy thì gút mắc của hai người... Vương Trinh nói cậu lợi dụng tình yêu của Trương Tử Nhàn, lợi dụng mối quan hệ của cô ta để giành tài nguyên, cậu lợi dụng cô ta nhưng lại coi cô ta là lốp xe dự phòng, đùa bỡn trái tim cô ta, thậm chí làm hại cô ta cắt cổ tay... Sau đó lại làm ra chuyện có tin tức con gái riêng đâm một nhát dao vào tim cô ta... Người phụ này thật độc ác, cô ta muốn đâm chết cậu, còn tạo cho mình hình tượng cô gái ngây thơ mù quáng vì tình."
Đường Na hỏi: "Chú đồng ý với cô ta không?"
"Tất nhiên là chú đồng ý rồi, không đồng ý cô ta đi tìm người khác, chẳng phải chúng ta rơi vào bị động sao?"
Đường Na tán thưởng nói: "Làm tốt lắm, bò..."
Ngu Trạch ném cho cô một ánh mắt.
Cô ho một tiếng, nói tiếp: "Na Na biết rồi, cảm ơn chú Từ Sài đã nhắc nhở."
Từ Sài không nhịn được hỏi: "Na Na, trước kia cháu nói chú và Ngu Trạch gắn chặt với nhau, vậy có phải vận thế của Ngu Trạch đi lên, chú cũng sẽ...?"
Đường Na dùng giọng trẻ con mềm mại nói: "Chú Từ Sài yên tâm đi, vận thế của Đản Đản hot lên, vận thế của chú cũng lên theo."
"Vậy..."
Ngay cả qua loa cũng chẳng muốn tiếp tục, Đường Na quả quyết cúp điện thoại, cô không khách khí nói: "Nói nhảm nhiều quá."
Sau khi giải quyết Từ Sài, Đường Na cầm điện thoại nhảy xuống giường, nói với Ngu Trạch: "Cái điện thoại này tạm thời bị huyết tinh ma nữ vĩ đại trưng dụng."
Không đợi Ngu Trạch nói chuyện, Đường Na ra khỏi phòng ngủ của anh.
Muốn bôi đen Ngu Trạch phải không?
Vậy cũng đừng trách cô sẽ bôi đen lại trước nhé.
Cô dùng cách lập tài khoản công chúng để lập một tài khoản Weibo phụ trước, rồi chụp một bức ảnh màn hình từ giao diện của "Na cũng quá tuyệt vời", pm Weibo cho nửa giang sơn giới paparazi Vu Tâm: "Tôi là 'Na cũng quá tuyệt vời', trong tay tôi có cái một tin nóng chắc chắn anh cảm thấy hứng thú muốn bán cho anh, đã viết sẵn bài luôn rồi, trong 2 giờ không trả lời tôi sẽ bán cho lão Từ online sát vách."
Chỉ vẻn vẹn mười lăm phút sau, tin nhắn cô gửi lúc trước hiện ra đã duyệt.
Một lát sau, cô nhận được tin trả lời của Vu Tâm: "Chứng minh thân phận của cô như thế nào?"
Đường Na đặt ảnh chụp màn hình giao diện tin nhắn riêng tư trong khung chat của tài khoản công chúng, sau đó cap lại gửi cho Vu Tâm: "Được chưa? Không được thì thôi, lão Từ sát vách chắc chắn sảng khoái hơn anh."
Dường như đối phương tin tưởng thân phận của cô, trả lời trở nên hết sức nhanh chóng: "Tài liệu trong tay cô liên quan tới ai?"
Đường Na tránh nặng tìm nhẹ nói vài câu, làm một trong số bá chủ giới paparazi, Vu Tâm đương nhiên có thể phân biệt tình báo thật giả, cũng có thể hiểu rõ giá trị buôn bán ẩn chứa trong đó lớn cỡ nào.
"Tài liệu quan trọng như vậy, vì sao cô không chọn tự mình tung?"
"Đây chính là yêu cầu của tôi, tôi có thể dùng giá hữu nghị ba triệu bán tài liệu cho anh, nhưng yêu cầu của tôi chính là không được để lộ nguồn tin tức là tôi, không được sửa đổi mỗi chữ mỗi câu trong bài của tôi, trước khi truyền ra rộng khắp, không được rút lại tin đã đăng, chỉ cần ba triệu, không mua bị thiệt tự chịu, bất luận về sau anh bắt chẹt được người trong cuộc bao nhiêu, đều không liên quan đến tôi, nếu như lần này chúng ta hợp tác vui vẻ, hợp tác lần sau cũng sẽ không quá xa, anh nên biết, chỗ tôi còn rất nhiều tin bát quái có một không hai."
Sau khi Đường Na gửi tin nhắn này, qua hồi lâu, Vu Tâm mới trả lời: "Vì sao nghĩ tới tôi trước mà không phải Từ Sài?"
"Anh anh tuấn, tiêu sái, hợp mắt tôi hơn."
Không đến hai giây, tin nhắn của Vu Tâm hiện lên màn hình: "Gửi tôi số tài khoản ngân hàng".
"Sẽ không bị điều tra ra tài khoản ngân hàng chứ?"
Trong nhà xưởng hoang mờ tối, ánh trăng len lói qua khung cửa sổ đóng chặt, Trác Vũ đi từ trong bóng tối ra chỗ sáng tạo thành cái bóng trên nền xi măng, cười nói với điện thoại: "Tất nhiên tôi rất vui vì làm chút chuyện này cho các hạ... Không, không cần tiền, đây chỉ là việc nhỏ tiện tay có thể giúp đỡ giữa bạn bè."
Có kẻ lang thang ôm một bộ chăn mền đi từ bên ngoài vào, giống như dự định qua đêm ở đây, Trác Vũ đón ánh mắt nghi hoặc của anh ta đi ra ngoài nhà máy.
Anh ta nói với điện thoại: "Trong một phút, tôi sẽ gửi tài khoản đến điện thoại của cô."
Sau khi cúp điện thoại, anh ta chạy tới cửa nhà máy, nhanh chóng gửi một tài khoản ngân hàng nước ngoài cho Đường Na, Trác Vũ nhìn lại, kẻ lang thang đứng dưới ánh trăng tạo thành một cái bóng dài, mặt mũi tràn đầy chán ghét nhìn vật thể màu xanh sẫm dưới đất.
Kẻ lang thang thì thào một mình: "Sao nơi này lại có ếch xanh to như thế chết..."
Trác Vũ mỉm cười, hóa thành con dơi dưới màn đêm, chớp mắt ẩn nấp trong bóng đêm.
Cách lúc Từ Sài bí mật thông báo cho Ngu Trạch một hồi lâu, Từ Sài còn đang tìm kiếm có tài liệu nào có thể phát huy được tác dụng vào lúc lửa cháy đến nơi thế này không?
Lúc này anh ta thật sự thua thiệt lớn, không chỉ tình báo và phục vụ thủy quân cho Ngu Trạch, còn phải sung làm túi khôn cho Ngu Trạch, suy nghĩ cách quan hệ xã hội nguy cấp cho anh.
Đời trước anh ta tạo ra nghiệt gì, hết lần này tới lần khác vận thế buộc chung với Ngu Trạch?
Anh ta nhìn thời gian trên máy tính, hiện tại đã ba giờ sáng, anh ta làm công nhân tình nguyện không cần tiền, không cần lợi ích còn đang nơm nớp lo sợ nghĩ cách cứu mạng Ngu Trạch, mà không chừng cậu ta đã đi ngủ rồi! Nghĩ tới đây, Từ Sài cực kỳ tức giận!
Rốt cuộc Ngu Trạch có biết chuyện này gấp thế nào không? Lúc này nên để đoàn đội quan hệ xã hội tăng ca làm việc bàn bạc cách ứng phó, mệt anh ta còn sốt ruột bí mật thông báo cho cậu ta, kết quả bản thân cậu ta ngược lại rất tốt, không chút hoang mang, không hề gấp gáp!
Thật sự là hoàng đế không vội... Ôi, anh ta đang nói gì vậy trời?
Từ Sài sứt đầu mẻ trán nhìn tài liệu lưu trong ổ cứng, dời con chuột qua từng file tài liệu, thỉnh thoảng do dự dừng lại, nếu không... Tung video Ngu Trạch đánh Thái Cực với mấy ông cụ ra?
So với tin nóng với Trương Tử Nhàn, việc nhỏ "hạt vừng" Ngu Trạch đánh Thái Cực này hoàn toàn không có chút lực chống lại!
Kính già yêu trẻ... Vậy thì thế nào? Vẫn là tên cặn bã đùa giỡn trái tim người ta thôi.
Hay là... Tung tin nóng khác, chuyển ánh mắt của quần chúng một chút?
Nhưng mà có tin nóng nào có thể ngăn cản sức nổ của Ngu Trạch cộng thêm Trương Tử Nhàn?
Ngay lúc Từ Sài rụng không ít tóc vì nghĩ cách có thể trợ giúp Ngu Trạch vượt qua khó khăn lần này, một tên paparazzi cấp dưới của anh ta nhắn tin đến: "Lão đại! Vu Tâm đăng tin nóng kìa! Có liên quan đến Ngu Trạch!"
Đầu Từ Sài muốn nổ tung!
Anh ta còn chưa nghĩ ra cách đối phó với Trương Tử Nhàn như thế nào, làm sao Vu Tâm lại gây rắc rối vào lúc này hả? Đây là trời muốn diệt anh ta sao?
Anh ta còn chưa lấy lại tinh thần, tên paparazi ấy lại nhắn tiếp: "Lão đại, Weibo đã bùng nổ rồi! Ngu Trạch Trương Tử Nhàn Bạch Á Lâm lên hotsearch thứ ba! Lên thứ nhất chỉ là vấn đề thời gian!"
Không phải tin về Ngu Trạch sao? Liên quan gì đến Trương Tử Nhàn với Bạch Á Lâm?
Từ Sài đầy nghi ngờ, vội vàng cầm điện thoại lên Weibo, quả nhiên, phòng làm việc Vu Tâm đăng tin nóng mới, hơn nửa đêm, dưới bài Weibo này đã có mấy trăm nghìn lượt chia sẻ và bình luận, tiêu đề bài viết là "Giải thích chân tướng hạc giấy nguyền rủa, Trương Tử Nhàn nhất định phải có tên".
Từ Sài hơi nghi ngờ nhìn chằm chằm tiêu đề này, phản ứng đầu tiên là phong cách tiêu đề không giống tên thích nguyền rủa người khác về nhà trồng cải trắng kia lắm, có lẽ là người trong phòng làm việc viết thay.
Từ Sài nhấn vào bài viết, nhanh chóng xem.
Làm người chuyên nghiệp, Từ Sài rất nhanh phân biệt được tin nóng này là thật hay không, anh ta vừa ghen ghét vừa hâm mộ, không biết tên chó già Vu Tâm ngồi xổm góc tường chỗ nào đào được tin tức này. Anh ta còn chưa moi ra manh mối gì từ chỗ Ngu Trạch, thế mà tên chó già Vu Tâm đã biết rõ ràng như thế!
Chuyện hạc giấy nguyền rủa có thật hay không cực kỳ quan trọng đối với Ngu Trạch.
Trong show, Ngu Trạch có rất nhiều chi tiết nhỏ dịu dàng và kiên nhẫn khác hoàn toàn bề ngoài, khán giả bắt đầu đổi mới về hình tượng vốn có của anh, cảm nhận của người qua đường trên mạng cũng đã chuyển biến tốt đẹp.
Nếu như nội dung trong chương trình cuối tuần giống với tin nóng này, như vậy Ngu Trạch chắc chắn sẽ kiếm được một đợt đồng tình sau khi chương trình phát sóng, con đường tẩy trắng dài dằng dặc của anh có bước ngoặt quan trọng ở đây.
...Chỉ cần trước khi chương trình phát sóng, không có người dùng scandal phá hủy danh dự thật vất vả mới khôi phục một chút của anh trước một bước.
Từ Sài sợ tin nóng của Vu Tâm là bài bôi đen Ngu Trạch, may thay, nội dung bài viết không như anh ta nghĩ.
Nửa đầu bài viết của Vu Tâm đều là nói nguyên do sóng gió nguyền rủa, lúc Từ Sài sắp cho rằng đây là bài viết chuyên đề sóng gió nguyền rủa thì phần sau bài viết lại kéo từ động cơ của Lý Tĩnh đến một đoạn tình tay ba dấu tên.
Tên chó già Vu Tâm vì để tránh đồng thời bị ba nhà khởi tố, chuyện xấu mơ hồ không rõ phía sau thông minh chọn cách dấu tên cộng thêm phương thức ám chỉ.
Từ Sài tin tưởng, bằng vài manh mối lẻ tẻ trong bài viết, mấy người ăn dưa chuyên nghiệp chìm trong bát quái nhiều năm rất nhanh có thể liên tưởng đến nhân vật nữ chính là Trương Tử Nhàn, hai nhân vật nam chính khác là Ngu Trạch và Bạch Á Lâm.
Sau khi truyền khắp mạng lưới, mọi người đều biết anh ta viết về Ngu Trạch, Trương Tử Nhàn và Bạch Á Lâm, nhưng không nhà nào có thể vì vậy mà kiện anh ta ra toà, tên chó già Vu Tâm có thể đứng trước cửa tòa án la hét cây ngay không sợ chết đứng: "Tôi viết cũng không phải mấy người"... Chỉ cần anh ta đủ vô sỉ.
Trong tin nóng, hướng mũi tên cuộc tình tay ba này là Bạch Á Lâm thích Trương Tử Nhàn, Trương Tử Nhàn lại thích Ngu Trạch, Ngu Trạch không thích ai.
Từ Sài khiếp sợ phát hiện, những chuyện anh ta nói với Ngu Trạch trước đó không lâu lâu xuất hiện trong bài viết của Vu Tâm.
Chẳng lẽ Ngu Trạch đập nồi bán sắt để thuê Vu Tâm đối phó nguy cơ giúp cậu ta?
Một giây sau, anh ta phủ định suy đoán của mình.
Anh ta có thể là người hiểu rõ lão chó già Vu Tâm nhất ngoài bản thân anh ta.
Người này có thể ngồi xổm góc tường đào việc xấu, nhưng muốn để anh ta quan hệ xã hội hoá giải nguy cơ, anh ta sẽ chỉ tung toàn bộ tài liệu đen còn lại của khổ chủ ra ngoài.
Từ Sài có thể kết luận, bài này không phải Vu Tâm viết, cũng không phải người phòng làm việc Vu Tâm viết, đây tuyệt đối đến từ một cao thủ khác!
Trong nháy mắt, một cái tên bỗng nhiên xuất hiện trong đầu anh ta.
Hoài nghi vừa xuất hiện thì không thể ép xuống được.
Từ Sài lại nhìn tin nóng, càng khiếp sợ, anh ta càng đọc càng giống là văn phong của "Na cũng quá tuyệt vời"!
Nếu như bài này do "Na cũng quá tuyệt vời" viết thật, vậy nguyên nhân đối phương làm như thế là gì?
Nguyên nhân khiến "gã" không tiện dùng tài khoản chính tung ra, nhất định phải thông qua Vu Tâm để vạch trần là gì?
Mang theo khiếp sợ, Từ Sài tiếp tục nhìn tiếp.
Bài viết dùng một nửa dẫn chứng trong miệng Vương Trinh, một nửa khác... Chủ yếu là sửa lại chỗ cặn bã của Ngu Trạch.
Trương Tử Nhàn xác thực theo đuổi Ngu Trạch sáu năm, nhưng dưới tình huống Ngu Trạch đã từ chối rất nhiều lần, loại theo đuổi này còn không bằng nói là đơn phương quấy rối.
Vương Trinh nói Ngu Trạch coi Trương Tử Nhàn là lốp xe dự phòng, trong bài viết lại là Trương Tử Nhàn coi Bạch Á Lâm là làm lốp xe dự phòng, một mặt cô ta theo đuổi Ngu Trạch, một mặt lại trêu chọc Bạch Á Lâm, lợi dụng anh ta để đạt được lợi ích.
Bài viết này gần như là tin nóng được thiết kế riêng để vây kín Trương Tử Nhàn từ mọi góc độ!
Dù cho tài liệu của Vương Trinh thật giả lẫn lộn, vậy cũng không có khả năng hoàn toàn không có lửa thì sao có khói, sau khi bài viết này đã dùng những tài liệu này trước một bước, nếu như mấy người Vương Trinh vẫn kiên trì muốn dùng scandal của Ngu Trạch và Trương Tử Nhàn, bọn họ chỉ có hai lựa chọn, hoặc dùng tài liệu giống vậy, hoặc cũng chỉ có thể tạo ra tài liệu hoàn toàn giả.
Cái trước, người xem bị ảnh hưởng bởi những quan niệm ban đầu, điều này trực tiếp làm giảm đáng kể tính trung thực của những tin nóng sau này. Cái sau, tài liệu giả trăm nghìn chỗ hở không chịu nổi một kích, muốn đánh tan còn không đơn giản?
Đối mặt với bài viết công kích, nếu như Trương Tử Nhàn phản bác lại từng việc sẽ chỉ làm tăng độ chân thật cho tin nóng này, tin nóng này sẽ dần dần biến thành vũng bùn đen, Ngu Trạch và Bạch Á Lâm nhiều nhất dính vào một chút bùn, cô ta làm nhân vật trung tâm sẽ bị hãm sâu vào vòng xoáy, trở thành cô gái mưu mô và xảo quyệt.
Dưới tình huống này, Trương Tử Nhàn và đoàn đội quan hệ xã hội của cô ta có thể chọn lựa phương án tối ưu nhất là phủ định toàn bộ tin nóng này, bao gồm những tài liệu chính miệng Vương Trinh nói!
Một khi phủ nhận, sau này bọn họ muội lợi dụng điểm này để công kích Ngu Trạch không khác gì tự tìm đường chết.
Phản kích xuất sắc có một không hai như thế có thể là lão chó già Vu Tâm kia nghĩ ra được sao?
Anh ta sống hai đời cũng không có khả năng!
Từ Sài kích động không thôi, người viết bài này quả thực là một thiên tài!
Ngu Trạch lại có thể xúi giục nhân tài như vậy bày mưu tính kế cho mình, Từ Sài không khỏi có nhận biết hoàn toàn mới về năng lực của anh, có người như vậy bảo vệ sau lưng anh, tỉ lệ nổi tiếng trở lại của Ngu Trạch tăng lên rất nhiều!
Từ Sài càng kiên định suy nghĩ phải đứng về phía Ngu Trạch, nếu Ngu Trạch nổi tiếng trở lại thật, anh ta sẽ có "công giúp rồng"! Đến lúc đó, các loại tin tức có một không hai của Ngu Trạch còn không phải dễ như trở bàn tay?
Lão già Vu Tâm kia còn có thực lực cạnh tranh với anh ta ư? Đến lúc đó giang sơn giới paparazi còn không phải một mình anh ta độc chiếm...
Đợi đã.
Cái tên "Na cũng quá tuyệt vời" hiện lên trong lòng Từ Sài, sắc mặt mừng như điên của anh ta lập tức mếu máo, ỉu xìu.
Chẳng lẽ trời đã định đời này anh ta chỉ có thể nắm nửa giang sơn thôi sao?
Ngay lúc ủ rũ, điện thoại của Từ Sài bỗng nhiên vang lên, Vương Trinh gọi điện thoại tới, Từ Sài dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là vì điều gì.
Anh ta hắng giọng một cái, sau khi nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc rồi bắt máy, không đợi đối phương mở miệng anh ta đã tức giận phủ đầu: "Mấy người đang làm cái gì vậy hả?"
Bài viết của phòng làm việc Vu Tâm khiến hai ngôi sao đang nổi và đoàn đội quan hệ xã hội gà bay chó chạy ngay lúc nửa đêm.
Có lẽ Bạch Á Lâm là người vô tội nhất trong đó.
Người ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống.
Lúc anh ta đang trong phòng làm việc vắt óc sáng tác ca khúc cho album tiếp theo của mình, điện thoại ném trên ghế sofa không ngừng rung lên, anh ta tức giận linh cảm bị đánh gãy, dứt khoát tắt máy.
Cứ như vậy không biết sau bao lâu, Bạch Á Lâm đắm chìm trong thế giới âm nhạc của mình, sửa đổi nhạc phổ một chút, mắt thấy một bài hát mà ai cũng thích sắp ra đời... Cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị mở ra từ bên ngoài.
Người đại diện Triệu Kiện với sắc mặt khó coi đi vào, đưa màn hình điện thoại đang sáng tới trước mặt anh ta.
Triệu Kiện có chìa khóa nhà Bạch Á Lâm, anh ta chỉ cảm thấy không vui khi Triệu Kiện tới mà không báo trước, nhưng khi anh ta xem hết nội dung giao diện trên điện thoại, anh ta cũng không chỉ là không thích... Mà là phẫn nộ.
Bạch Á Lâm giành lấy điện thoại của Triệu Kiện, nhanh chóng xem hết cả bài viết, lửa giận cháy hừng hực trong lòng.
Anh ta tháo bịt tai cách âm xuống, đáp mạnh xuống đất.
"Vu Tâm điên rồi sao?"
Lần đầu tiên Triệu Kiện thấy anh ta nổi giận lớn như vậy, ngẩn người, nói: "Anh ta nói là nhân viên thực tập mắc sai lầm, trực tiếp đăng bản thảo đang xác minh."
Bạch Á Lâm ngẩng đầu lên, tức giận đến cười lạnh: "Có phải anh ta còn nói, nhân viên thực tập này đã bị sa thải rồi không?"
"... Cậu đoán không sai." Triệu Kiện nhíu chặt lông mày nói: "Vu Tâm không thừa nhận trên bài viết là chuyện của cậu, Ngu Trạch và Trương Tử Nhàn, việc xoá bỏ bài viết cũng úp úp mở mở, đoán chừng là không hài lòng với giá tiền, không muốn xóa bỏ ngay. Tôi trưng cầu ý kiến đoàn đội pháp lý, bài viết xác thực rất khó khẳng định chỉ riêng chúng ta."
Bạch Á Lâm tức giận mà cười lạnh: "Như thế này còn không thể khẳng định là chỉ riêng ai? Có phải chỉ khi đối phương thoải mái viết tên em lên, đám thùng cơm bộ phận pháp lý mới có tác dụng?"
Triệu Kiện cũng không có cách nào đối với tình huống trước mắt, anh ta nhíu mày nói: "Tôi đã liên lạc với đoàn đội của Trương Tử Nhàn, chỗ cô ta cũng đang tích cực tiếp xúc với Vu Tâm, hiện giờ bọn họ còn sốt ruột hơn chúng ta. So sánh với rắc rối của Trương Tử Nhàn, của chúng ta đã coi như rắc rối nhỏ rồi..."
"Rắc rối nhỏ?" Bạch Á Lâm tức giận nói: "Em ở trong bài viết nhuốm đầy màu xanh rồi, anh nói đây là rắc rối nhỏ?"
Dính đến vấn đề tự tôn của đàn ông, Triệu Kiện lý trí lựa chọn tránh né mũi nhọn.
Làm người đại diện, Bạch Á Lâm gặp phải phiền phức không ảnh hưởng toàn cục, nhưng làm đàn ông, anh ta đồng cảm với tức giận và nỗi nhục của Bạch Á Lâm.
Bây giờ cả thế giới đều biết anh ta từng làm lốp xe dự phòng cho Trương Tử Nhàn, có thể mượn cơ hội này lăng xê hình tượng si tình, nhưng hình tượng lốp