Cửu Trung Vương
Chương 17: C17: Ai trèo ai còn chưa biết đâu đấy
"Đúng đúng, là Cửu Trung! Khụ khụ, An Ny à, Cửu Trung là con của một người bà con xa thân thiết với bố, từ nay về sau, con phải gọi là anh Cửu Trung nhé!"
Cái gì?
"Con phải gọi là anh Cửu Trung sao?”
"Bố à, bố có nhầm không vậy?"
Chu An Ny trừng to mắt, nhìn Diệp Cửu Trung giống như nhìn thấy quỷ.
"Con bé ngốc này, bảo con gọi thì con cứ gọi đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì!" Chu Thế Hào trừng mắt nhìn con gái một cái.
Lần này trong lòng Chu An Ny thấy bất đắc dĩ vô cùng! Tự dưng vô duyên vô cớ, mình lại có thêm một anh trai Cửu Trung?
Sau khi giới thiệu xong, Chu Thế Hào muốn sắp xếp một bữa tiệc hạng sang để đón gió mừng Diệp Cửu Trung!
Nhưng Diệp Cửu Trung lại chối từ. "Nếu không ăn cơm, để tôi tự mình đưa cậu về!" Chu Thế Hào nói.
Diệp Cửu Trung nói: "Không cần phiền chú Chu đâu! Để em gái đưa tôi về là được!"
"Cái gì?" "Bảo tôi đưa về?" Suýt chút nữa Chu An Ny đã nhảy lên.
Nhưng mà Chu Thế Hào vừa nghe lại lập tức vui vẻ nói: " Đúng, đúng đó, đúng đó! An Ny đưa về là tốt nhất!"
Cứ như vậy.
Diệp Cửu Trung bị Chu An Ny đưa về Minh Châu Hoa Phủ!
Nhìn Diệp Cửu Trung và con gái của mình rời đi, Chu Thế Hào tươi cười nói: "Cũng không biết con gái mình có được Vương để ý không nhỉ, nếu Chu gia có
phúc phận này thật thì hậu bối sẽ có phúc thật rồi!"
Bác Phúc đứng bên cạnh nghe Chu Thế Hào nói thầm như vậy, suýt chút nữa ông sặc lên thành tiếng!
Đường đường là Đại tiểu thư của tập đoàn Đế Hào trăm tỉ, vậy mà chủ tịch lại nói cô ấy gả cho tên kia là có phúc??
Đi theo Chu An Ny tới bãi đậu xe. Diệp Cửu Trung yên lặng liếc mắt nhìn bóng lưng hoàn mỹ của Chu An Ny.
Mái tóc đen rối tung như thác, váy công sở bó sát và ngắn cũn, phô hết đường cong hình chữ S hoàn hảo.
Vớ da màu đen ôm lấy phần đùi thẳng tắp thon dài.
Đôi giày cao gót màu đỏ phối hợp với dáng người hoàn mỹ kia, quả thực là giai nhân thoát tục.
Chỉ có điều.
Cô nhóc này như có ý thù địch với anh vậy, lạnh lùng như băng.
"Lên xe đi!"
Đi tới phía sau chiếc xe thể thao Maserati, Chu An Ny lạnh lùng nói.
Diệp Cửu Trung cũng không để ý, cứ thế ngồi bên ghế phụ.
Cửa xe "rầm" một tiếng, Chu An Ny bỗng mặt lạnh hỏi anh: "Nói tôi nghe, rốt cuộc anh là ai? Còn nữa, anh cho bố tôi uống thuốc gì, tại sao ông lại coi trọng anh như vậy?”
Diệp Cửu Trung: "???"
"Đừng cho là tôi không biết anh đang muốn làm gì, cũng đừng tưởng anh quen với thân thích nhà tôi mà muốn trèo cành cao làm Phượng Hoàng đấy nhé, tôi nói cho anh biết, không thể nào!”
Chu An Ny thở phì phò nói.
Diệp Cửu Trung bật cười.
'Trèo cao cành?
Làm Phượng Hoàng?
Ai trèo ai còn chưa biết đâu đấy?
Đương nhiên, Diệp Cửu Trung không nói thẳng.
Cứ như vậy, Chu An Ny đưa Diệp Cửu Trung về Minh Châu Hoa Phủ.
Sau khi đến Minh Châu Hoa Phủ, Diệp Cửu Trung xuống xe định lên tiếng cám ơn, bất đắc dĩ là, vị đại tiểu thư trăm tỉ này không hề để ý đến Diệp Cửu Trung, cô hung hăng quay đầu xe rồi đi.
Nhìn Chu An Ny rời đi, Diệp Cửu Trung không khỏi cười khổ khế lắc đầu.
Anh ngẩng đầu nhìn căn biệt thự mà Tô Nhiên đang ở, Diệp Cửu Trung lẩm bẩm một tiếng: "Có lão Chu ra tay, nhóc Tô hẳn sẽ nhanh quay về nhỉ!"