Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
Chương 283: C283: Bọn họ thăng chắc rồi
Thế nhưng trước đội xe, mặc dù chiến binh Bạch Hồ cực kỳ ồn ào, nhưng tốc độ xung kích lại rất chậm, dường như có âm mưu gì đó?
Hạ Thiên cười sâu xa. Nếu bàn về binh pháp thì đám chiến sĩ dị tộc này cùng xông lên cũng không phải là đối thủ của hẳn.
Quả nhiên.
“Giết!”
Lúc này bên trái đội xe, trong rừng rậm Thập Vạn Đại Sơn bỗng xông ra vô số chiến binh dị tộc. Nhân số khoảng một nghìn người.
“Giết!”
Chiến binh dị tộc Bạch Hồ rất hưng phấn.
Trên binh pháp nói đây là: Dương đông kích tây.
Bọn họ thăng chắc rồi. Bởi vì dựa vào kinh nghiệm của bọn họ, hộ binh của đội buôn này sẽ dễ dàng sụp đổ ngay tức khắc, bị bọn họ chém chết.
Đợi lát nữa bọn họ sẽ kéo nữ tử người Hán xinh đẹp trong đội buôn này vào trong bụi cỏ, để lĩnh giáo sự cường tráng của chiến sĩ Bạch Hồ. Trong mắt chiến binh Bạch Hồ lóe lên tia d@m đãng.
Đúng lúc này, chiến sĩ Bạch Hồ xung phong liều chết ở trước nhất giương cung cài tên, nhäm thẳng vào đội xe, chuẩn bị bắn giết nam nhân trong đội buôn này.
Bọn họ quanh năm săn bắt ở trong núi rừng, cho nên kỹ thuật bắn cung cực kỳ tốt, có thể gọi là thần xạ thủ. Chắc chăn nam nhân trong đội xe khó mà né tránh mũi tên trong tay bọn họ.
€ó điều tại sao người Hán trong đội xe chẳng hề hoảng loạn vậy?
Không ổn!
Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu bọn họ.
“Vút vút vút...”
Từng thanh kiếm sắc bén phóng ra từ trong hư không, lướt qua cổ họng của người bắn cung. Từng bóng dáng ma quỷ bước ra từ trong hư không, giống như quỷ thần, giết người trong tích tắc, một kiếm chém đứt cổ từng tên bắn cung.
“Phập phập phập...”
Từng đóa hoa máu nở rộ trong chiến binh Bạch Hồ, cực kỳ đỏ thắm, máu tanh khiến cuộc chém giết trở nên thú vị.
Các thiếu niên tàng kiếm mang theo lửa giận bi thương, sau khi giế t chết người bản cung thì ẩn vào hư không, không còn bóng dáng giống như quỷ thần.
Các chiến binh Bạch Hồ ngạc nhiên: “Ma quỷ rừng rậm.”
Trong truyền thuyết Thập Vạn Đại Sơn, ở đây không chỉ có Thần Long mà còn có ma quỷ và yêu tinh.
Dị tộc Bạch Hồ, vật tổ là Bạch Hồ, truyền thuyết là hồ ly thành tinh. Bọn họ tin vào điều này, cho nên trong lòng chiến binh Bạch Hồ kinh hãi, hoàn toàn không thể diễn tả băng lời.
“Âm.. Mà đúng lúc này, toàn bộ vách xe ngựa bên trái đội xe
Hoang Châu đều được mở ra. Trong xe, từng người bản cung quỳ một chân dưới sàn, trong mắt đầy sát ý, áp mặt vào đuôi mũi tên.
Cung đã được kéo căng. Mũi tên đã muốn rời khỏi dây cung từ lâu.
“Bằn!"
Cao Phi lạnh lùng quát: “Tự do mà bản, đừng để ai sống sót”
Bởi vì hai bên cách nhau tầm hai mươi bước, ở cự li gần nên không cần ngắm trúng cũng có thể một mũi tên bắn một chiến binh Bạch Hồ.
“Vút vút vút..."
Từng mũi tên sắc bén phát ra tiếng rít chói tai, xuyên qua không gian đâm vào cơ thể chiến binh Bạch Hồ.
“Phập phập phập...”
Chiến binh Bạch Hồ xông lên đăng trước nhất bị mũi tên nhọn đâm xuyên qua cơ thể.