Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 649: Bóng Ma Tốc Độ
Từng tiếng hít lạnh vang lên khắp nơi, một màn vừa rồi nói thì chậm mà diễn ra thì quá nhanh, nhanh tới mức chín thành chín võ giả tập hợp ở đây vẫn chưa kịp làm ra phản ứng thì Tử Phong đã xong việc, ba vị Thiên Tôn siêu cấp cường giả không một tiếng động liền bị chặt thành hàng trăm mảnh xác vụn, so với băm thịt làm nhân sủi cảo còn muốn nhuyễn nát hơn, tràng cảnh rung động như vậy sao có thể không khiến cả đám thổn thức cho được.
Đám người thuộc trận doanh Thái Diễn Thánh Địa ngơ ngác một chút, sau đó liền lửa giận công tâm, hắn ta...hắn ta vậy mà dám giết người của Thánh Địa, đây là ăn gan hùm mật báo hay sao? Ba tên Thiên Tôn cường giả kia có hai người thuộc về Hứa gia, một người thuộc về Cổ Huyền Môn, tuy về mặt lí thuyết thì không phải là môn nhân của Thái Diễn Thánh Địa, nhưng hai cỗ thế lực này đầu nhập vào Thái Diễn Thánh Địa là chuyện mà ai cũng biết, bình thường ai cũng đều bán cho bọn hắn, đúng hơn là Thánh Địa sau lưng bọn hắn một phần mặt mũi, đã bao giờ bọn chúng bị khiêu khích thẳng mặt như thế này đâu.
Khoan hãy nói về vấn đề tôn nghiêm mặt mũi, ba Thiên Tôn cường giả chết đi trong nháy mắt cũng khiến hai thế lực này đau đớn không thôi, phải biết rằng Thiên Tôn nào có phải là rau cải trắng, kể cả ở trong thế lực cấp bá chủ như Thái Diễn Thánh Địa, Thiên Tôn đại lão chạy đầy đất cũng không phải là ngày một ngày hai có thể bồi dưỡng ra được, đây đều là tích lũy hàng vạn năm của những thế lực này, hơn nữa bản thân Hứa gia và Cổ Huyền Môn cũng chỉ là siêu nhất lưu thế lực mà thôi, trong nhà đến cả nửa tên Linh Đế cũng không có, chết đi một Thiên Tôn cường giả chính là hàng duy đả kích a.
“Khốn kiếp!!”
“Tên chó đẻ ngươi dám?!”
“Ngày hôm nay ta không lấy được mạng của tên ma đầu to gan lớn mật như ngươi, bản lão tổ liền đem tên mình viết ngược!!”
Vô số tiếng rống giận hung tợn vang lên, hành động của Tử Phong trong nháy mắt liền chọc giận bè lũ Thái Diễn Thánh Địa, đến cả những môn nhân chân chính thuộc về Thánh Địa cũng không thể nhịn được, thường nói đánh chó phải ngó mặt chủ, đây chính là thẳng thắn đối nghịch với Thánh Địa, sao có thể nhẫn được.
Bạch Hạc Đế Quân cũng rung động không thôi, thân là người có tu vi cao nhất ở đây, lão có thể nhìn rõ từng hành động của đối phương, nhưng mà khiến lão cảm thấy kinh khủng đó là mặc dù nhìn ra được, nhưng tốc độ của đối phương cũng thực sự mẹ nó quá nhanh, đến chính lão cũng không cho rằng mình có thể làm ra cái tốc độ đó được.
Đương nhiên nói lão không thể tự mình làm ra cái tốc độ đó cũng không có nghĩa là lão sẽ bó tay, phải biết rằng ở cái tầng thứ tu vi này, tốc độ chỉ là một phần của chiến lực, Bạch Hạc Đế Quân không thể có được cái tốc độ đó, nhưng lão vẫn có tự tin mình có thể đối phó được với tốc độ của Tử Phong.
“Ngươi đây là muốn coi Thái Diễn Thánh Địa chúng ta là địch?” Bạch Hạc Đế Quân trầm giọng, gương mặt có phần già nua nhưng vẫn vô cùng quắc thước phong độ lúc này tràn ngập vẻ nguy hiểm.
Tử Phong không nói gì mà chỉ cười lạnh mấy tiếng, quả nhiên là mấy lão già gần xuống lỗ, trước khi động thủ vẫn phải nói nhảm mấy tiếng, thực sự có chút không thống khoái.
Hắn khẽ cảm nhận một chút cơ thể của mình, cảm thấy không có vấn đề gì thực sự nghiêm trọng, âm thầm gật đầu nói nhỏ
“Hẳn là vẫn ở trong mức độ chịu đựng được.”
Đáp lại câu hỏi của Bạch Hạc Đế Quân, Tử Phong sau khi cười mấy tiếng liền trực tiếp rút kiếm ra, mũi kiếm chỉ thẳng về phía đám người Thái Diễn Thánh Địa, trong giọng nói không hề che giấu sát khí kinh thiên của mình
“Ta đã nói rồi, ngày hôm nay Thái Diễn Thánh Địa các ngươi, một người cũng không thể rời khỏi đây!!”
Lời nói vừa dứt, linh lực từ bên trong thể nội của Tử Phong đột nhiên bùng nổ giống như tạc đạn, sóng linh lực như hóa thành thực chất hướng về bốn phương tám hướng mà quét tới, dâng lên một trận cuồng phong bạo vũ khủng bố.
Đồng thời cùng lúc đó, một luồng uy áp kinh thiên động địa từ trên người hắn phát tán ra ngoài, phóng lên tận trời cao tạo thành một vòng xoáy chấn động không gian, mây trắng vốn tràn ngập thiên khung cao hàng vạn trượng trong nháy mắt liền bị cỗ uy áp này đánh tan thành từng mảnh.
Ẩn ẩn sau lớp y phục, những vết nứt vẫn luôn kéo dài dọc theo cơ thể của Tử Phong lúc này cũng sáng rực lên, tỏa ra tử quang màu tím vẩn đục thâm trầm, trên da thịt của hắn xuất hiện những đường hoa văn kì dị cái này nối tiếp cái khác, sau cùng biến thành một bộ phù văn trận hoàn chỉnh cấu thành từ hàng ngàn phù văn nhìn như đơn giản mà lại phức tạp, lúc này cũng đồng dạng lập lòe phát ra ánh sáng màu tử sắc.
Một tiếng giòn tan giống như thủy tinh bị vỡ vụn vang lên, không gian xung quanh người Tử Phong ngay lập tức bị phá toái không còn ra hình dáng, hắn hóa thân thành một đạo tử quang không rõ ràng lao thẳng tới chỗ Thái Diễn Thánh Địa, mười cái, trăm cái, ngàn cái, vạn cái, tổng cộng mấy chục vạn đạo bóng mờ của Tử Phong trong một cái chớp mắt liền bao vây lấy toàn bộ mấy ngàn người thuộc phe Thái Diễn Thánh Địa.
Tốc độ của Tử Phong lúc này giống như được đẩy lên cực hạn, chẳng cần đến không gian pháp tắc, chỉ đơn thuần là tốc độ của chính bản thân hắn, Tử Phong di chuyển với một tốc độ kinh thế hãi tục đến mức để lại vô số tàn ảnh, tàn ảnh này còn chưa có dấu hiệu phai mờ liền bị một đạo tàn ảnh khác chồng lên trên, người có tu vi hơi thấp chỉ cảm thấy một đạo tử quang bao phủ lấy không gian xung quanh đám người Thái Diễn Thánh Địa, tu vi cao thâm hơn thì cũng bó tay chịu chết, bất kể là dùng mắt hay là thần thức truy tung đều không thể nhìn ra được đâu mới là chân thân của Tử Phong trong số hàng chục vạn đạo tàn ảnh giăng khắp trên trời xuống tận dưới đất kia, tựa như có hàng chục vạn Tử Phong đang cùng một lúc vây công Thánh Địa vậy.
Trong khoảng thời gian một cái hô hấp vô cùng ngắn ngủi, trước khi bất kỳ người nào có thể làm ra phản ứng, gần một ngàn tên Thánh Giai cường giả thuộc phe Thái Diễn Thánh Địa, bất kể là bản thân đến từ Đạo Cung hay Cổ Huyền Môn, Hứa gia hay là Thôi gia gì gì đó, nhất loạt đều bị băm vằm thành một đám thịt vụn văng tung tóe lên trời giống như một đám pháo hoa màu huyết hồng mang theo mùi máu tươi tanh tưởi gay mũi, hoàn toàn không có một chút gì năng lực phản kháng.
“Đáng chết!! Thiên Tôn Pháp Tướng!!”
“Tự nhiên chi lực, nghe theo mệnh lệnh của ta!!”
Đám cường giả thuộc phe Thánh Địa cũng không phải ăn chay, rất nhanh liền tỉnh táo lại, tất cả đều giận dữ không để đâu cho hết, lực lượng bộc phát trong nháy mắt tạo thành vô số cơn sóng triều kinh khủng quét ngang tứ phương, đưa tới chấn động lan xa đến hàng vạn dặm, mười ba đạo Thiên Tôn Pháp Tướng khổng lồ uy vũ, khí thế phóng lên tận cửu trọng thiên, pháp tắc chi lực xung quanh cũng bị sáu vị Linh Đế đại lão điều động, tràng diện mây bay gió cuốn, dị tượng liên miên tựa như là tận thế hàng lâm vô cùng rung động lòng người.
Chỉ là bề ngoài ngưu bức như vậy, nhưng dường như sự cố gắng của cả bọn đều không bằng một cái rắm.
Một đạo Thiên Tôn Pháp Tướng vừa mới thành hình, dáng vẻ tựa như một tôn thần tướng mặc giáp trụ thập phần uy vũ, khắp người lôi điện tràn ngập phát ra từng tiếng đì đùng như là sấm nổ, chỉ là Pháp Tướng này còn chưa kịp làm gì, một đạo tử quang đã giống như đạn bắn trực tiếp đâm thẳng vào ngực của nó, tốc độ cùng lực đạo khủng bố tuyệt luân, một cú va chạm liền phát ra sóng xung kích khiến đại địa bên dưới lật tung lên trời.
Đạo Pháp Tướng này cao lớn tới ngàn mét, tử quang so với nó chỉ bé bằng cái đầu ngón tay, nhưng chính cái vật thể bé như cái đầu ngón tay đó lại giống như một viên đạn không gì có thể cản nổi, trực tiếp xuyên thủng ngực Pháp Tướng, một đường thẳng tắp vọt ra đến tận sau lưng của nó, vị Thiên Tôn cường giả ẩn thân bên trong Pháp Tướng cũng theo cái lỗ hổng sau lưng Pháp Tướng mà văng ra ngoài, chỉ là lúc này hắn đã biến thành một đám tàn chi thịt nát trộn lẫn với xương cốt trắng hếu không nhìn ra đâu mới là đầu đâu mới là chân tay, không khác gì đem cả người của hắn bỏ vào trong một cái cối sau đó dùng chày giã nhuyễn, vô cùng thê thảm.
Một tôn Pháp Tướng khác có thân hình nhỏ gọn bao bọc lấy vị Thiên Tôn cường giả bên trong tựa như một cái áo giáp khoác lên người, hắn ta tốc độ cũng rất nhanh, chỉ là thân hình vừa mới hơi động một chút, Tử Phong đã như một bóng ma tốc độ xuất hiện sau lưng đối phương, bàn tay hóa chưởng thành đao, căn bản mặc kệ lực phòng ngự của Thiên Tôn Pháp Tướng mà đâm xuyên qua cơ thể đối phương, bàn tay phá ngực chui ra đằng trước, trong tay nắm lấy một trái tim nóng hổi vẫn còn đang đập thình thịch.
Sau đó vẫn lấy một tốc độ bất khả tư nghị, hắn rút ngược tay lại, móc theo trái tim kia vứt sang một bên, trong khoảng thời gian một cái chớp mắt, trực tiếp trút lên người đối phương hằng hà sa số quyền đầu giống như mưa rào.
Đợi khi cái tàn ảnh của Tử Phong biến mất, tên Thiên Tôn cường giả này đã hóa thành bãi máu thịt bầy nhầy bắn thẳng từ trên không trung xuống dưới, vừa mới va chạm với mặt đất liền bị dư kình bên trong kích nổ, huyết nhục tung tóe khắp nơi mang theo ám kình ẩn giấu, trực tiếp lấy mạng mấy chục người xung quanh.
Một đạo Pháp Tướng khác có thân hình xù xì giống như đá tảng, cơ thể thuần một màu nâu sậm, chỉ nhìn thôi cũng thấy được lực phòng ngự phi phàm, nhưng mà Thiên Tôn là Thiên Tôn, Linh Đế chính là Linh Đế, đạo khảm này từ trước tới nay cũng chỉ có một mình Tử Phong là có thể vượt qua được.
“Keng....keng....keng....keng keng keng keng....!!”
Một đạo, bảy đạo, bốn mươi đạo, sáu trăm đạo, tám vạn đạo,...tiếng kiếm minh vang lên ngày một nhanh, tôn Pháp Tướng cứng rắn giống như quả núi kia lúc này lại tựa như biến thành một phiến đá mài đao cho Tử Phong, mỗi một kiếm chém vào đều bị bào mòn đi mất một mảnh.
Ban đầu người ta còn có thể phân biệt được kiếm trước kiếm sau, nhưng rồi tiếng kiếm minh phát ra càng ngày càng nhanh, nhanh tới mức ở trong một cái tích tắc liền xuất hiện mấy trăm tiếng kiếm minh vang lên cùng lúc, ở trong một khoảng thời gian cực ngắn đem bản thân mình giống như xuất hiện ở nhiều nơi cùng lúc, có thể thấy được tốc độ lúc này của Tử Phong có bao nhiêu kinh khủng.
Bốn cái chớp mắt trôi qua, hàng vạn đạo tàn ảnh của Tử Phong bao vây lấy tôn Pháp Tướng kia mới tan biến, nhưng cùng với những tàn ảnh, tên Thiên Tôn kia lúc này cũng bị chặt thành một đám huyết vụ phiêu tán trong không trung, tuyệt không thể tìm thấy được một mảnh vụn to hơn cái đầu kim.
Nghe thì có vẻ dài dòng, nhưng trên thực tế, Tử Phong không phải là lần lượt chém giết ba đạo Pháp Tướng này, mà là đồng thời ở trong cùng một lúc đối phó với cả ba, đúng hơn mà nói, đó là hắn tựa như hóa thân thành ngàn vạn, tiến hành công kích trấn áp với toàn bộ mười ba tên Thiên Tôn ở trong cùng một thời điểm.
Đây chính là sự thật, bởi vì cùng lúc với ba tên Thiên Tôn kia vẫn lạc, mười vị Thiên Tôn cường giả còn lại cũng đồng thời vong mạng, tử trạng thảm đến mức người khác cũng không nỡ nhìn, một cái chết toàn thây là chuyện không tưởng, thậm chí nếu may mắn vẫn còn nhìn ra được một chút hình dáng ban đầu đã là không tệ, đại đa số đều trực tiếp hóa thân thành thịt băm viên, nếu bọn hắn vẫn giữ nguyên tử trạng này xuống địa ngục, khéo Diêm Vương lão đại cũng không ngại mà đem bọn chúng hết thảy làm nhân bánh bao, bởi vì cũng quá nát bét rồi, không thể nhuyễn hơn được nữa.
Diễn giải thì có vẻ như là rất chậm, nhưng trên thực tế, Tử Phong làm thịt mười ba tên Thiên Tôn so với cắt tiết gà còn nhanh, tất cả mọi người ở đây còn chưa hít đến một hơi thứ hai thì đã thấy mười ba phần thịt băm viên nhầy nhụa nát bấy xuất hiện, nhanh tới mức không còn lời gì có thể diễn tả.