Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 377: Kĩ sĩ bất diệt



Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì Tử Phong đã lao thẳng về phía trước, phản lực tạo ra khiến khí lưu xung quanh hóa thành cuồng phong bạo vũ thổi cho cát bụi bay mờ mịt.
“Trở về bên Tuyết Phi Nhan đi!” Tử Phong lướt qua Ám phân thân, âm thầm truyền âm, còn bản thân hắn thì như một viên đạn pháo mà bắn thẳng về phía đám kị sĩ.
Trải qua một ngày thì những kĩ năng bị mất đi năng lực do sử dụng Chân Dạng lúc trước của Tử Phong đã trở lại, tuy rằng ở tỏng không gian chật hẹp như thế này sử dụng bọn chúng sẽ bị hạn chế rất nhiều, nhưng có thì vẫn còn hơn không, Tử Phong hiện tại đang ở trong trạng thái toàn thịnh, hắn căn bản không có e ngại nhiều đến như vậy.
“Binh!!”
Một tiếng va chạm vang dội cất lên, Tử Phong như diều đứt dây văng ngược trở lại nhanh như lúc lao tới, thân hình của hắn đập thẳng vào bức tường đằng sau khiến nó ngay lập tức sụp đổ, đất đá văng lung tung khắp nơi, trên mặt đất cùng trần nhà phía trên xuất hiện một loạt vết nứt lan tràn giống như sắp sập xuống.
Ba người còn lại vội vàng chạy tới chỗ Tử Phong, vung tay lên liền xua đi khói bụi, chỉ thấy Tử Phong ngồi bệt dưới đất, cơ thể bị chôn vùi trong một đống đất đá, chỉ là không ai nhận ra một điều rằng lực đạo đủ mạnh để đánh bật lại Tử Phong lại chỉ có thể đục thủng một cái động lớn trên bức tường đằng sau, căn bản không có bao nhiêu phá hoại, nơi này được xây nên bởi một thứ vật liệu cực kì cứng rắn.
Tử Phong gạt đống đất đá qua một bên rồi đứng dậy, trên người không có bị thương nhưng dính đầy bụi đất trông vô cùng chật vật. Vừa rồi khi hắn lao tới, đám kị sĩ này không ngờ liền hành động gần như cùng một lúc, chỉ trong một tích tắc liền có cả chục mũi thương vung lên chém về phía hắn, nếu không phải hắn phản ứng nhanh co người lại phòng thủ thì đã bị chém trúng chỗ yếu hại rồi, tuy rằng không chết nhưng quần áo trên người sẽ rách tả tơi giống như ăn mày, trông vô cùng khó coi.
Chỉ là chặn được đòn tấn công của đám kị sĩ nhưng không chặn được lực lượng của bọn chúng, lấy lực lượng của Tử Phong mà cũng không thể nào giữ vững cơ thể mình trên không trung trước đòn tấn công trùng điệp đó, hắn cứ như vậy mà bị hất văng ngược ra đằng sau.
“Ngài có sao không??” Ba âm thanh đồng loạt vang lên cùng lúc khiến cả ba người Hàn Nhất Nguyên đều ngớ người ra vì sự trùng lặp, chỉ là rất nhanh liền lấy lại tinh thần.
Tử Phong bẻ xương cổ phát ra từng tiếng kêu răng rắc ghê người, hắn nhíu mày nói: “Không vấn đề gì, chỉ là đám kị sĩ này chưa biết thực hư ra sao nhưng tốc độ cùng lực lượng vô cùng cường hãn, lực lượng có thể so sánh với một Thánh giai cường giả chuyên tu lực lượng, cũng không biết là bọn chúng còn năng lực gì khác hay không, mọi người cần phải cẩn thận.”
Ba người còn lại nghe vậy liền gật đầu nhưng trong lòng thì không cho là như vậy, Thánh Giai không chỉ là có mỗi lực lượng, bọn hắn không tin rằng mình sử dụng Lĩnh Vực lại không đánh lại một đám kĩ sĩ chỉ có chút khí lực như thế này.
Tử Phong chỉ cần liếc mắt một cái thôi là đã nhìn thấy trong lòng mấy người này nghĩ gì, hắn không khỏi cười thầm: “Cứ thử đi rồi biết.”
“Tiến lên thôi, đã đến đây rồi thì không thể nào bị chặn lại bởi mấy thứ này được.” Cao Tiến trầm giọng nói, sau đó dẫn đầu tung mình lao về phía đám kị sĩ, linh thú hộ oản lóe sáng liền triệu hồi Vô Ảnh Xà ra ngoài.
Hàn Nhất Nguyên cũng ngay lập tức lao lên cùng với Tống Mặc Hinh, hắn căn bản không thèm giở hoa chiêu gì mà trực tiếp tế Lĩnh Vực của mình ra, biến không gian trong bán kính hơn chục mét xung quanh người hắn ngập trong biển lửa, hiển nhiên hắn là một hỏa thuộc tính võ giả. Trong khi đó thì Tống Mặc Hinh cũng giống như Cao Tiến, không kích hoạt Lĩnh Vực mà lại thả yêu thú bản mệnh là Hắc Lôi Báo ra trước.
Đám kị sĩ thấy có người xâm nhập liền nhao nhao tiến lên ứng chiến, lấy số lượng gấp vài chục lần địch nhân mà quây vào đánh chém. Cao Tiến cầm trong tay một cây côn dài gần hai mét, mỗi một côn vung lên đều kèm theo lực lượng bài sơn đào hải, lão cầm côn di chuyển qua lại liên tục như một bóng ma vừa né tránh công kích của đối phương vừa trả đòn, Vô Ảnh Xà thì trực tiếp sử dụng cơ thể to lớn của mình mà tấn công, đè ép đám kị sĩ vốn có thể hình chỉ ngang với cơ thể con người.
Bên phía Tống Mặc Hinh thì nàng sử dụng một thanh nhuyễn kiếm làm vũ khí, kiếm ảnh như mưa xuất hiện tầng tầng lớp lớp trông vô cùng lợi hại, đầu Hắc Lôi Báo thì cũng đồng dạng như Vô Ảnh Xà, dùng cơ thể to lớn như xe tăng của mình để làm vũ khí, một cái tát là có thể đánh bay cả một đám kị sĩ đang lao tới. Ở một phía không xa thì đám kị sĩ tiếp cận Hàn Nhất Nguyên ngay lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa.
Chỉ là rất nhanh mọi người liền nhận ra có điều gì đó không đúng, đám kị sĩ mặc giáp này dù có bị đánh bay thì cũng không có chết, vừa ngã xuống đã ngay lập tức đứng dậy rồi quay trở lại vòng chiến, khôi giáp bọn chúng mặc trên người thì gần như là bất diệt, ăn trực tiếp công kích chỉ để lại trên lớp giáp một vài vết xước không đáng kể, đến cả lửa trong Lĩnh Vực của Hàn Nhất Nguyên cũng vô pháp thiêu đốt được bọn chúng.
Nhìn qua thì ba người đánh đâu thắng đấy, thế như chẻ tre không gì có thể cản nổi, nhưng xem xét kĩ lại thì bọn họ chỉ có thể tạm thời đẩy lui được đám kị sĩ chứ không thể giết chết được bất kì một tên địch nhân nào, hơn nữa số lượng của kị sĩ thập phần đông đảo, căn bản là giết mãi không hết, đúng hơn là có giết được ai đâu mà hết, hơn nữa mỗi một kị sĩ đều ít nhất mang theo lực lượng cùng tốc độ của một Thánh cấp cường giả, muốn tạm thời đánh bại bọn chúng cũng phải mất kha khá sức lực, cứ thế này đánh xuống thì còn chưa đi được nửa bước đã bị đám kị sĩ này mài chết tại chỗ rồi.
Tử Phong tạm thời đứng ngoài quan chiến mà không nhúng tay, Phân Tích Nhãn dù có đè thêm cả Chân Dạng lên cũng không cho kết quả, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ sử dụng đến Thiên Ma Nhãn để quan sát. Rất may là kĩ năng này vẫn còn có thể sử dụng được, rất nhanh những luồng năng lượng trong không gian hiện hữu lên rõ ràng trong hai mắt Tử Phong.
“Quả nhiên là như thế!!” Tử Phong thầm nói.
Đám kị sĩ trước mắt này căn bản không phải là vật sống, từ trên người bọn chúng không hề tỏa ra một chút năng lượng của sự sống nào cả, đây thuần túy là một dạng thủ hộ khôi lỗi giống như Ám Kim Khôi Lỗi trong Cổ Mộ, chỉ là không biết cái đám này được tạo ra như thế nào mà giống như bất tử bất diệt, dù có đánh đập bọn chúng như thế nào thì cũng vô tác dụng, chỉ cần ngã xuống là bọn chúng có thể đứng lại lên ngay được.
“Không đúng!! Đến cả Thiên giai thượng phẩm Bảo khí nếu không được gia trì linh lực thì một Thánh cấp cũng có thể dùng tay không bóp nát, đám khôi lỗi này cứng rắn đến như vậy, chẳng lẽ toàn bộ bọn chúng được tạo nên bởi vật liệu được dùng để rèn Thánh khí hay sao??”
Nghĩ đến đây Tử Phong liền ngay lập tức lắc đầu, Thánh khí là đỉnh cao của chế khí trên Huyền Linh đại lục, thứ này đến cả ở thời kì thượng cổ cũng vô cùng quý giá, nguyên liệu để tạo nên Thánh khí thì không cần phải bàn, chẳng có ai lên cơn tới mức mà đem nó ra chế tạo một đám khôi lỗi bất nhập lưu như thế này cả.
Trong đầu Tử Phong lóe lên tinh quang, hắn liền tập trung vào quan sát quá trình chiến đấu của ba người kia. Một hồi lâu sau, dường như đã nắm bắt được thứ gì đó, Tử Phong không còn đứng yên tại chỗ nữa mà lao lên tham nhập vòng chiến, đám kị sĩ thấy có người xâm nhập mới liền ngay lập tức phản ứng, mấy chục tên kị sĩ lao tới chỗ Tử Phong công kích.
“Chân Dạng – Thuấn Quang!!”
Cơ thể Tử Phong giống như quỷ mị, trong nháy mắt liền né tránh công kích như mưa của đám kị sĩ, thân hình hắn lướt ra sau lưng một tên kị sĩ, nắm tay co lại thành quyền, lập tức đấm thẳng vào lưng đối phương.
“Tử Lôi Thất Kích – Bôn Lôi Quyền!!”
Một chiêu này Tử Phong đưa thêm vào đó lôi chi pháp tắc lực khiến uy lực của nó trở nên vô cùng cường hãn, kể cả có là một Thánh giai cường giả dính trực tiếp một đòn này thì cũng ăn không tiêu. Tên kị sĩ ăn thẳng một quyền vào sau lưng, lôi điện bùng nổ khiến cơ thể nó văng ra đằng trước, sau khi đụng phải một cây cột đá liền trực tiếp đục thủng cây cột tạo ra một cái lỗ rồi mới dừng lại.
Tên kị sĩ đó nằm sấp trên mặt đất không nhúc nhích, chỉ là chưa đến năm giây sau nó liền chậm rãi đứng dậy, trên người xuất hiện một loạt phù văn lưu chuyển rồi biến mất, cơ thể ngoại trừ một vài vết nám đen thì không hề xuất hiện thương tổn nào khác. Cơ mà ngay khi nó vừa mới đứng vững, một thân ảnh đã xuất hiện ngay trên đầu đó, lại một quyền được tung ra.
“Phá Sơn Không!!”
Quyền kình xé rách không gian đập thẳng lên đầu tên kị sĩ, trong nháy mắt lực đạo khủng bố lan tràn ra khắp cơ thể nó, những phù văn kia lại một lần nữa xuất hiện trên người nó nhưng rất nhanh liền trở nên ảm đạm, cơ thể tên kị sĩ cứ như thế mà nổ tung thành muôn vàn mảnh vụn kim loại văng khắp nơi.
“Thì ra là như thế.” Tử Phong nhìn tên kị sĩ trước mặt bị phá hủy mà trong lòng không khỏi vui mừng, hắn đã hiểu được sự thật đằng sau sự bất diệt của đám kị sĩ này rồi. Ban đầu khi hắn sử dụng Tử Lôi Thất Kích – Bôn Lôi Quyền, một chiêu này có kèm theo pháp tắc chi lực với thuộc tính tương ứng nhằm tăng thêm uy lực, đây là một trong những thứ cơ bản mà bất kì một Thánh Giai cường giả nào cũng sẽ sử dụng đến, bất kể đối thủ có là ai.
Từng nói dưới Thánh cấp chỉ là rác rưởi, điều đó không hề sai, bởi vì Thánh cấp sở hữu pháp tắc chi lực, bất kì công kích nào dù chỉ là một quyền thông thường mang theo pháp tắc chi lực cũng mang theo sự hủy diệt không thể nào kháng cự, cũng chỉ có pháp tắc chi lực là có thể đấu lại pháp tắc chi lực.
Nhưng mà vừa rồi khi Tử Phong công kích tên kị sĩ với đòn đánh được cường hóa bởi pháp tắc chi lực, ngay khi chiêu thức vừa chạm vào người đối phương, trên người tên kị sĩ liền xuất hiện một đống lớn phù văn, hoàn toàn hấp thu lực lượng hủy diệt của pháp tắc chi lực đồng thời hóa giải hầu hết uy thế của chiêu thức vốn có, dù chỉ xuất hiện trong một tích tắc những cũng đủ để khiến một chiêu vừa rồi của hắn chỉ có bề ngoài chứ không còn được bao nhiêu là uy lực.
Phát hiện ra điều này, chiêu thứ hai Tử Phong hoàn toàn chỉ dùng đến lực lượng nhục thể, đến cả Phá Sơn Không cũng chỉ là chiêu thức dựa trên cơ sở là lực lượng nhục thể mà phát ra công kích, không ngờ kết quả lại là tên kị sĩ đó không chịu nổi một kích mà bị phá hủy, từ đó chứng thực suy đoán của hắn.
“Tất cả mọi người mau dừng công kích của mình lại, muốn đối phó với đám kị sĩ này thì không được phép sử dụng vũ kĩ hay pháp tắc chi lực, chỉ có thuần túy man lực mới có thể giết chết được bọn chúng!!” Tử Phong hướng mấy người còn lại hô lớn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...