Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa - Trang 4
Chương 81: 81: Yêu Nghiệt H
Còn chưa hiểu cái chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thì hắn cứ thế áp môi lên
“ Ưn … khoan …” - Vốn định mở miệng bảo hắn ngừng lại, nhưng ai ngờ hành động này lại khiến cho hắn thuận tiện hơn, đầu lưỡi trơn trượt cứ thế luồng vào
Kiều Uyển Nhi cố đẩy hắn ra, đầu cô xoay về một hướng khác, có chút lúng túng mà nói
“ Tôi … tôi chưa tắm.
…”
Cô né tránh, hắn cũng rất dễ tính mà tìm nơi khác để hôn.
Lỗ tai nhạy cảm, chiếc cổ trắng mịn, xương quai xanh gợi cảm …
Quần áo bị bàn tay của hắn làm cho xộc xệch, cúc áo cũng bị mở bung, để lộ đôi gò bồng căng tròn sau lớp áo lót màu đen huyền bí kia
Kiều Uyển Nhi lấy tay che lại, miệng vẫn luôn không ngừng nói với hắn
“ Đợi đã …”
Sao tình hình càng trở nên khó kiểm soát vậy? Sự việc cứ thay đổi làm cho cô không biết nên xử lý như thế nào
Nỗi bất an trong lòng dâng cao, Lục Nghiên Dương không ngừng lại theo ý muốn của cô.
Hắn cởi bỏ mớ vướng víu trên người vợ mình rồi ghì cô xuống giường, lưu luyến hôn lên từng thớ da thịt trắng như hoa tuyết
“ Ưn …” - Kiều Uyển Nhi yếu ớt phát ra những âm thanh xấu hổ.
Bàn tay cô run run, đặt trên vai hắn, dùng chút sức lực cỏn con đẩy đối phương ra khỏi người mình
Lục Nghiên Dương nắm lấy cổ tay cô, xoay đầu cắn nhẹ lên đó, như muốn bảo cô hãy an phận đi.
Ánh mắt vương chút tơ máu đỏ ngòm, hắn nhìn cô.
Bao nhiêu d.ục vọ.ng như theo đôi mắt đó bộc phát
Nhưng mà đâu phải cô muốn cự tuyệt? Chỉ là bận rộn cả ngày, người hôi như cú nên muốn đi tắm thôi mà.
Đợi cô sạch sẽ thơm tho rồi muốn làm gì thì làm, không phải tốt hơn bây giờ hay sao
Người đàn ông dùng thân hình lực lưỡng, đè lên cơ thể nhỏ nhắn của cô gái.
Quần áo của cô hắn lột gần hết, chỉ còn lại đồ lót màu đen chẳng thể nào che chắn được hết
Lục Nghiên Dương nhướm người, giam cô ở giữa hai chân mình.
Cư nhiên giữ cái tư thế ái muội đó chậm rãi nới lỏng caravat
Bàn tay hắn to lớn, từng ngón tay thon dài, lại để lộ vài đường gân xanh trông vừa mạnh mẽ lại vừa đáng sợ
Lợi dụng khoảng trống đó, Kiều Uyển Nhi nhoài người ngồi dậy muốn trốn vào phòng tắm nhưng sao hắn có thể cho phép việc đó xảy ra?
Bàn tay nhanh chóng đặt lên vai cô, ấn xuống giường.
Trông phút chốc, mọi việc lại quay trở về quỹ đạo ban đầu
Kiều Uyển Nhi lắp bắp mở miệng - “ Tôi … tôi muốn đi tắm …”
Hắn không thèm để tâm, bàn tay trượt dọc từ cổ chân mảnh khảnh lên đùi cô rồi luồng ngón tay vào quần lót.
Mà trong quá trình này, cử chỉ lẫn gương mặt đều hiện rõ sự yêu nghiệt
Tay của hắn di chuyển trên bắp đùi ấm áp của cô, lấy phương thức giày vò chậm rãi, thong thả ung dung vỗ về chơi đùa, đi tới giữa hai chân, mân mê thánh địa bí mật nhất của phái nữ cách quần lót thật mỏng.
Mắt Kiều Uyển Nhi run rẩy, khép hờ, tay nhỏ bé hơi bất lực vịn bả vai rộng lớn của hắn, thân thể mềm mại khó nhịn mà vặn vẹo, bật ra giọng nói bị nghiền nát
“ Khoan … để tôi tắm … đã ~”
Nhịp tim đập nhanh khó kiểm soát, ấn đường đáng thương của cô nhíu chặt, cánh hoa bảo vệ nhụy hoa châu ngọc mềm mại giữa hai chân không hề có cảnh báo rơi vào ngón giữa của ác ma
Lục Nghiên Dương cố ý dùng ngón tay chai sần thô ráp nhào nặn, đè ép, đóa hoa tinh tế của phái nữ chảy ra dòng nhiệt nhỏ dưới đùa nghịch suồng sã của hắn, nhanh chóng thấm ướt ngón tay
Không một lời báo hiệu, hắn kéo cái quần lót nhỏ đáng thương đó xuống rồi ném đi.
Bàn tay có chút thô lỗ đẩy đôi chân của cô lên, nơi nào đó dường như hiện rõ trước mắt
Kiều Uyển Nhi xấu hổ, dùng tay che đi nhưng hắn lại nắm lấy nó, dường như biết trước được cô sẽ hành động như thế này vậy
Lục Nghiên Dương chậm rãi cúi đầu, không một lời nào, rất nhanh sau đó đã chôn đầu vào vùng cấm địa
Kiều Uyển Nhi hốt hoảng la to
“ Đừng!!!”
Nhưng chỉ bấy nhiêu làm sao có thể để hắn ngừng cái động tác biến thái này?
Cô chỉ cảm thấy nơi đó nhộn nhạo, hắn không ngừng dùng lưỡi trêu chọc kiến cho cô thực sự muốn khóc
Nơi đó bẩn lắm, cô còn chưa tắm rửa, sao hắn lại …
Tuy khá xấu hổ, nhưng sâu trong cơ thể lại có cảm giác rất lạ.
Hoa hu.yệt run rảy không ngừng, cùng với đó chính là dòng nước tuông ra như thác.