Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cưng Chiều Anh Nhất - Trang 2

Chương 13



Đường Đường ngẩng đầu lên nhìn, có hai người phụ nữ rất đẹp đang đi ra từ trong tiệm quần áo, trong đó có một người đi đến chỗ bọn họ.
Quý Yến tất nhiên nhận ra là ai, dừng lại hướng người phụ nữ kia mỉm cười, “Yên Nhiên.”
“Anh Quý Yến, anh ——” Cố Yên Nhiên chuẩn bị nói thì thấy Đường Đường bị Quý Yến che lại ở phía sau, biểu cảm trên mặt cũng thay đổi, chẳng qua mấy giây sau đã khôi phục lại bình thường, mỉm cười nhìn Quý Yến tiếp tục nói: “Hôm nay anh được nghỉ à? Đến siêu thị mua đồ hả?”
“Ừm, được nghỉ phép.” Quý Yến gật đầu, nhìn thấy Cố Yên Nhiên tay cầm túi lớn túi nhỏ, dẫn đầu tạm biệt: “Vậy chúng tôi đi trước.”
“Khoan đã.” Cố Yên Nhiên không nghĩ rằng mới nói hai câu anh đã muốn đi, vội vàng kéo lấy tay anh, nhưng khi thấy Quý Yến nhíu mày cô ta nhanh chóng buông ra, dịch ra sau một chút chỉnh lại tóc tai nói: “Đúng lúc em cũng được nghỉ, lâu rồi mới gặp lại, không mấy buổi trưa chúng ta ăn cơm một bữa đi, lâu lắm rồi em và anh không có ăn cơm cùng nhau.”
Quý Yến nhìn Đường Đường, lắc đầu, “Không được, để lần sau, trưa nay tôi còn có việc.”
“Ồ, vậy thì thôi ạ.” Cố Yên Nhiên nhìn Đường Đường, nói: “Để dịp khác vậy, lần sau em đến chỗ anh kiểm tra sức khỏe, có gì lúc đó gặp lại rồi ăn bữa cơm.”
Quý Yến gật đầu, “Ừ, vậy chúng tôi đi trước.” Nói rồi liền dẫn Đường Đường rời đi.
**
Ngồi trên xe, trong đầu Đường Đường vẫn nghĩ đến người phụ nữ lúc nãy, dựa vào trực giác của cô, không hiểu sao cô cảm thấy người phụ đó có điểm là lạ, nhưng lại không nói ra được là cảm giác gì.
Nhưng mà, người phụ nữ đó thật xinh đẹp, vóc dáng lại cao gầy, khuôn mặt cũng đẹp nữa, làn da vừa trắng lại vừa mềm, tóc cũng mượt mà, giống như là công chúa. Nếu so sánh với cô, Đường Đường cảm thấy mình như vũng bùn.
Aiz, khác biệt to lớn.
Đường Đường sờ mặt mình, trong lòng nhất thời đau lòng, chỉ cảm thấy thế giới này thật tàn nhẫn.
Không biết trong lòng ba của bảo bảo nghĩ gì, tại sao lúc trước lại cưới nguyên chủ xấu như vậy, chẳng lẽ có lời khó nói?
Đường Đường không ngừng tìm kiếm nhìn Quý Yến, những cũng không nhìn ra cái gì trên khuôn mặt vô cảm đó,  đành bất lực xoa đầu mình, quyết định không suy nghĩ về vấn đề này nữa, dù sao cô nghĩ cũng không thông, mà chuyện này cũng không phải chuyện cô nên hỏi.
Quên đi, dù sao bây giờ cô cũng đã là vợ của anh, cô có thể làm tốt những gì của một người vợ nên làm, còn những chuyện khác tính sau.
Lúc này, Đường Đường mới nhớ ra ngày mai là lễ tổng kết ở nhà trẻ của cậu nhóc, hình như thằng bé còn có biểu diễn một tiết mục, đúng lúc Quý Yến ở nhà, bọn cô có thể đi cổ vũ cho cậu.
“Chồng à, ngày mai là lễ tổng kết của bảo bảo, lần trước cô giáo có nói nếu chúng ta có thời gian thì cùng đến, anh có rảnh không?”
Quý Yến không hề nghĩ ngợi gật đầu, “Rảnh.” Thật hiếm khi có dịp, anh nhất định sẽ đến.
“Vậy là tốt rồi, đến lúc đó bảo bảo sẽ rất vui.” Chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ đắc ý của cậu nhóc, Đường Đường nhịn không được đắc ý theo, mỉm cười như đứa trẻ.
Quý Yến liếc nhìn nét mặt tươi cười của cô, mấp máy môi, trong lòng hơi khó hiểu.
Hai người về nhà đã là buổi trưa, Đường Đường sợ Quý Yến đói bụng, lập tức cầm lấy nguyên liệu nấu ăn đi vào phòng bếp, “Chồng à, trưa nay em nấu hai món xào, một món canh được không?”
“Được.” Quý Yến cũng không có yêu cầu cao với đồ ăn, xắn tay áo lên đi theo Đường Đường vào bếp, “Tôi giúp cô, muốn tôi làm gì cứ nói.”
Đường Đường vội vàng xua tay, dùng thân thể chắn ở của phòng bếp, không để anh đi vào, “Không cần, bình thường anh làm việc vất vả rồi, đi nghỉ ngơi đi, em làm một lúc là xong rồi, đến lúc đó sẽ gọi anh.” Ở bên ngoài làm việc rất mệt rồi, sao có thể bắt anh làm việc nhà, không phải cô không làm được.
Bị chặn như thế, Quý Yến cũng không biết nên tiến hay lùi, đối mặt với Đường Đường, anh có cảm giác không xuống tay được, trong lòng vẫn chưa thích ứng được một người phụ nữ điên khùng biến thành một người dịu dàng như vậy.
Thấy Quý Yến bất động Đường Đường gấp gáp, sợ anh muốn vào phòng bếp, liền lấy tay khẽ đẩy Quý Yến, “Chồng à, anh ra ngoài đi, em có thể làm được mà.”
Cánh tay nhỏ mềm mại chạm vào tay mình, thân thể Quý Yến nhất thời cứng đờ, lập tức lùi lại tránh cô chạm phải, thấy cô thật sự không muốn anh vào trong, cũng không kiên trì nữa, xoay người đi ra phòng khách.
Đường Đường thở phào nhẹ nhõm, vùi đầu vào đống đồ ăn bên trong, chuẩn bị bồi bổ cho ba của bảo bảo.
Một khi bắt đầu làm đồ ăn, Đường Đường liền chìm đắm trong đó, dần dần quên mất sự hiện diện của Quý Yến ở bên ngoài, vì vậy không thấy được ánh mắt dò hỏi của anh nhìn cô.
Quý Yến nhìn chằm chằm hành động của Đường Đường trong bếp, một cảm giác xa lạ trong tim tràn ra, bỗng nhiên anh thấy cảnh tượng này cứ như trong mơ, nếu không phải mơ sao bọn họ có thể ở chung với nhau bình thản như vậy, tựa như một cặp vợ chồng thật thụ.
Trong trí nhớ của anh, giữa bọn họ chỉ xem nhau như người xa lạ, tiếp xúc cũng có mấy lần cũng chỉ vì cô say khướt, anh khống chế không để cô đến hù Tiểu Trạc mà thôi.
Không phải anh không muốn ly hôn, một người mẹ như vậy đối với Tiểu Trạc không có sẽ tốt hơn, thế nhưng hy vọng về tình thương của mẹ với Tiểu Trạc anh vẫn luôn chần chừ, anh không muốn làm tổn thương Tiểu Trạc, cho nên mới tha thứ cho cô, đợi Tiểu Trạc lớn hơn một chút sẽ nói chuyện này với cậu, đến lúc đó ly hôn Tiểu Trạc có thể hiểu.
Ai biết được còn chưa đến lúc đó, cô lại tốt lên. Mặc dù không biết sao lại xuất hiện sự thay đổi này, nhưng nếu cô giống như bây giờ, cuộc hôn nhân này vẫn được tiếp tục, Tiểu Trạc có thể trưởng thành trong tình yêu của ba và mẹ, đây là chuyện rất tốt với cậu nhóc.
Đúng lúc này, điện thoại của Quý Yến vang lên, anh lấy ra xem, khóe miệng không khỏi cong lên.
“Alo.”
Cố Trường An: “Lão tam, nghe nói cậu được nghỉ? Vậy mà không nói cho chúng tôi biết! Nếu không phải Yên Nhiên nói với tôi, tôi cũng không biết đâu.”
Quý yến khẽ cười, “Tối hôm qua mới về, còn chưa kịp nói với cậu.”
Cố Trường An: “Quên đi, khó lắm cậu mới được nghỉ, không cần nhiều lời, ra ngoài tụ họp một buổi đi.”
“Được rồi, ngày mốt đi, ngày mai nhà trẻ Tiểu Trạc làm lễ tổng kết.”
Cố Trường An: “Vậy thì ngày mốt con nuôi của tôi được nghỉ đúng không, cậu nhớ mang thằng nhóc đó đến, tôi nhớ tên nhóc đó chết đi được, cả vợ tôi cũng vậy, lâu lắm rồi không có chơi đùa cùng với tên nhóc béo đó.”
Đối với chuyện Quý Tiểu Trạc được hoan nghênh như vậy, Quý Yến cảm thấy buồn cười, bất đắc dĩ vuốt trán đáp ứng: “Ừ, mai sẽ mang nó theo.” Mỗi lần ra ngoài, mấy anh em đều kêu anh mang Quý Tiểu Trạc theo cùng, thằng bé rất được mọi người cưng chiều, cũng có thể hiểu được, bọn anh ai cũng đã ngoài ba mươi, nhưng chỉ có anh và Nguyên Lãng có con, nhưng Nguyên Lãng mấy năm trước đi làm nhiệm vụ bí mật đến nay chưa trở về, em dâu bình thường cũng sẽ không mang theo Đô Đô tới tham gia tụ họp.
Đúng lúc ngày mốt có thể mang tên nhóc đi chơi.
“Chồng ơi, cơm làm xong rồi, có thể ăn.” Lúc này, Đường Đường trong bếp thò đầu ra nói với Quý yến đang ngồi trên ghế salon.
Quý Yến lấy lại tinh thần, cúp điện thoại đi vào phụ mang thức ăn ra bàn, mùi thơm xông vào mũi, khiến anh chỉ muốn lập tức ngồi vào bàn ăn, thầm nghĩ không trách được Quý Tiểu Trạc mở  miệng ra nói cô nấu ăn ngon, không thể không thừa nhận, đúng là như vậy.
Đường Đường múc cho Quý Yến một chén canh, “Chồng anh uống canh trước đi, cái này rất tốt cho sức khỏe.”
“… Cảm ơn.” Quý Yến khựng lại, đưa tay nhận lấy chén canh và thìa Đường Đường đưa tới, cúi đầu uống một ngụm, hương vị lưu lại trong miệng.
Tay nghề không hề thua kém các đầu bếp ở nhà hàng năm sao.
Quý Yến phức tạp nhìn Đường Đường.
Đường Đường không chú ý đến ánh mắt của Quý yến, cầm lấy môi múc cơm cho anh, sau khi dọn ra còn đưa nồi cơm cho anh xem, “Chồng anh nhìn xem, hôm nay em nấu rất nhiều cơm, em chỉ ăn một bát là đủ, còn lại là của anh, không cần lo lắng sẽ thiếu, anh yên tâm ăn đi.” Tối hôm qua biết anh ăn chưa no, hôm nay phải ăn bù.
Quý Yến nhìn nồi cơm điện đầy cơm, khóe môi giật giật, cảm thấy cô nấu nguyên thùng gạo.
Chẳng qua đồ ăn rất hợp với khẩu vị của anh, Quý Yến ăn hết ba bát lớn, đồ ăn cũng phân nửa đi vào dạ dày, đợi lúc Đường Đường xới cho anh bát nữa, Quý Yến phát hiện, nồi cơm bên trong đã nhìn thấy đáy, anh vậy mà ăn hết một nồi cơm.
Quý Yến: “….”
Khó trách Tiểu Trạc mập lên, với tài nghệ nấu ăn của cô ấy, muốn gầy cũng khó, cũng may anh vận động nhiều, nếu không sẽ như Quý Tiểu Trạc béo lên.
Có phải anh nên vạch ra kế hoạch vận động cho tên nhóc không, nếu không cứ để Đường Đường cho ăn như thế, rất nhanh sẽ thành thịt viên nhỏ.
Quý Tiểu Trạc ở nhà trẻ hắt xì một cái, vuốt mũi, cậu thầm nghĩ chắc là mẹ đang nhớ mình.
***
Lúc Quý Tiểu Trạc tan học, như một chú chim nhỏ vui vẻ chạy vọt ra, thấy Quý Yến và Đường Đường ở bên ngoài, miệng nhỏ liền hét lớn.
“Ba —— Mẹ ——” Cậu nhóc thay đổi dáng vẻ bình tĩnh trước đây, một tay nắm lấy Đường Đường, tay khác nắm lấy Quý Yến.
Đây cũng là lần đầu Đường Đường thấy thằng bé vui vẻ như vậy, xem ra cậu nhóc rất thích ba ba đến đón, nếu như mỗi ngày anh có thể đi đón Tiểu Trạc cùng cô thì tốt biết mấy, chẳng qua là không được, anh là quân nhân, ngày nghỉ có hạn, hai ngày nữa phải về lại quân đội, đến lúc đó khẳng định cậu nhóc không nỡ.
“Mẹ ơi, hôm nay chúng ta ăn gì?” Quý Tiểu Trạc mới vừa lên xe đã nhớ đến cơm tối.
“Vậy con muốn ăn gì? Mẹ làm cho con.”
Quý Tiểu Trạc chỉ chờ câu này, lập tức lấy ngón tay ra đếm, “Mẹ, con muốn ăn chân gà, còn có xương sườn, còn ——”
Quý Tiểu Trạc còn chưa đếm xong đã bị Quý Yến cắt đứt, “Tiểu Trạc, hôm nay chúng ta không ăn ở nhà.”
“Hả?” Đường Đường không rõ lắm, lại phát hiện đây không phải đường về nhà, nghi ngờ hỏi: “Chồng à, chúng ta đang đi đâu vậy? Đây không phải đường về nhà mà?”
Quý Tiểu Trạc cũng mới chú ý không phải là đường về nhà, vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu lóe lên, nhanh chóng hỏi Quý Yến: “Ba ba, có phải ba muốn dẫn con và mẹ đi ăn ngon không, cái có kem ly ấy?”
Quý Yến ừ một tiếng.
“Oa ——” Quý Tiểu Trạc reo hò, lập tức quên đếm đồ ăn, “Mẹ, ba muốn dẫn chúng ta đi ăn ngon, bên trong có rất nhiều đồ ăn, còn có kem ly nữa.”
Đường Đường đối với đồ ăn bên ngoài cũng hứng thú, từ lúc đến đây cô chưa ra ngoài ăn lần nào.
“Mẹ ơi, kem ly ở ở đó siêu ngon, con ăn rất nhiều lần rồi.” Quý Tiểu Trạc tận lực đề cử cho Đường Đường, sau đó duỗi tay giơ hai ngón tay béo múp ra thương lượng cùng cô: “Mẹ, lát nữa chúng ta mỗi người ăn hai ly kem, có thể gọi vị khác nhau, có vị vani, vị dâu và chocolate nữa.”
Đường Đường đang muốn đồng ý, Quý Yến đã mở miệng, giọng nói nhàn nhạt, “Út Trạc, con muốn ăn hai ly à?”
Thấy ba gọi tên cúng cơm mình, Quý Tiểu Trạc lập tức đem hai ngón tay giấu ra sau lưng, ánh mắt lóe lên tia đáng tiếc, nói: “Ba ba, lúc nãy con nói lộn, con chỉ muốn ăn có một ly thôi, con là trẻ em, ăn nhiều không tốt. Mẹ là người lớn, nên có thể ăn hai ly.”
Quý Yến mỉm cười: “Con và mẹ chỉ được ăn một cái.”
Hy vọng được ăn nhiều kem hơn đã bị phá vỡ, Quý Tiểu Trạc chu miệng, phiền muộn thở dài, nói với Đường Đường: “Mẹ ơi, ăn nhiều kem không tốt, chúng ta ăn một cái thôi, mẹ ăn hương vani, con ăn hương dâu có được không?”
Bây giờ Đường Đường mới hiểu ra dụng ý của cậu nhóc, gật đầu: “Ừ, lúc đó chúng ta có thể đổi cho nhau, như vậy có thể ăn được hai vị nha.”
Ý của Quý Tiểu Trạc chính là ý này, bắt đầu cười ngây ngô, duỗi tay đánh Đường Đường một cái.
Quý Yến im lặng nghe đoạn đối thoại ngây thơ của hai mẹ con, bất giác mỉm cười.
Hết chương 13.
Chương trước Chương tiếp
Loading...