Cưa Đổ Đội Trưởng Hứa - Toto
Chương 54: Con muốn kết hôn với cô ấy
Vật nam tính nóng bỏng giống như một thanh sắt, đâm thẳng vào nơi sâu nhất trong linh hồn cô.
Hứa Tứ ôm lấy một chân của Đường Nguyện vác trên vai rồi đè người xuống, chỗ kết hợp phía dưới thân lại mạnh mẽ đâm rút.
Trên chuyện giường chiếu, anh vĩnh viễn sẽ vì Đường Nguyện mà kích động, giống như một thằng nhóc chưa từng nếm trải tình ái, lần nào cũng chìm đắm vào trong đó không cách nào kiềm chế được.
Vách thịt ấm áp chặt chẽ bao lấy vật nam tính, trong động hoa tựa như có vô số cái miệng nhỏ đang mút lấy cơ quan nhạy cảm nhất của anh.
Mỗi một lần rút ra anh đều giữ chặt lấy eo Đường Nguyện, sau đó càng đâm vào sâu thêm.
Tiếng nước òm ọp trộn lẫn với tiếng rên rỉ của người phụ nữ và tiếng thở dốc của người đàn ông, xương mu va chạm, chỗ hai người kết hợp đã sớm ẩm ướt lầy lội.
“Thoải mái không?”
Hứa Tứ vừa ra sức đẩy eo vừa ngậm vành tai của cô, còn không quên hỏi một câu lấy lòng.
“Thoải mái, em muốn ở trên.”
Hứa Tứ lại giữ eo cô đâm rút thêm mười cái, lúc này mới tiếc nuối tạm thời rút ra trước.
Lúc này quần áo trên người hai người đã không còn chỉnh tề, Đường Nguyện bị lột sạch sẽ, áo sơ mi trên người Hứa Tứ cũng đã bị nhăn nhúm.
Anh ngồi dựa vào ghế sô pha, hai chân hơi mở ra, vật nam tính thô tô gần bằng cổ tay dựng thẳng ở giữa chân, trên quy đầu cực đại dính một ít chất nhầy, cũng không biết là của anh hay là của cô.
Đường Nguyện tách hai chân quỳ gối trên sô pha, cái mông khẽ nâng lên, một tay cầm lấy vật thô cứng kia, sau khi nhắm chuẩn ngay ngắn mới chậm rãi ngồi xuống.
Tư thế nữ trên có thể khiến cho hai người càng thêm kết hợp sâu sắc, quy đầu phá vỡ khe hở chui thẳng vào bên cạnh cổ tử cung.
Cô cau mày, cảm nhận được sự tồn tại của đồ vật kia trong bụng, sau khi điều chỉnh lại hơi thở mới bắt đầu cử động.
“A Tứ.”
Cô rên rỉ gọi tên của anh, hai gò má ửng hồng, hai bầu ngực trắng nõn phía trước theo động tác lên xuống lắc lư không ngừng.
Hệt như hai cục bột trắng sáng chói mắt.
Hứa Tứ chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, cúi đầu giữ lấy hai bầu ngực ngắm nghía, sau đó há miệng ngậm cả hai quả trái cây đỏ mọng vào trong miệng.
Mặt lưỡi thô ráp cạ qua, hàm răng dịu dàng ma sát cắn mút, gậy th*t chôn vùi trong cơ thể cô theo động tác của Đường Nguyện cũng dần dần điên cuồng trướng to thêm.
Đột nhiên, Đường Nguyện không biết có phải bị đâm trúng miếng thịt mềm kia không, kích thích khiến cả người run rẩy, vách thịt siết chặt, cắn đến mức Hứa Tứ muốn bắn tinh.
Anh thở gấp mấy hơi, cố gắng đè xuống dục vọng muốn bắn, hai tay ôm lấy chân Đường Nguyện, cắm rút trong tư thế ôm cô vào trong phòng, đặt cô lên trên giường, sau đó trầm eo ba nông một sâu đụng vào miếng thịt mềm mại kia của Đường Nguyện.
“Ưm, sâu quá, đừng…”
Cô giống như là một con cá thiếu dưỡng khí, khóe miệng chảy nước miếng, cả người run rẩy không ngừng thở dốc.
Sự sảng khoái khi đạt cao trào đợt sau mạnh hơn đợt trước, miếng thịt mềm mại bị va chạm rất nhanh truyền lại cảm giác tê dại đến tứ chi, cuối cùng sau khi giằng co va chạm mấy chục cái, Đường Nguyện thét chói tai trèo lên đỉnh.
Vách thịt co rút cực hạn bắn ra dòng nước ấm, cùng lúc đó, Hứa Tứ cũng rút gậy th*t đang hưng phấn ra, để ở chân Đường Nguyện bắn tinh.
Sau khi đạt cực khoái, tim đập như nổi sấm.
Hứa Tứ ngoan ngoãn dán mặt vào bầu ngực mềm mại của Đường Nguyện, yên tĩnh hưởng thụ sự ấm áp.
Thực tập ở bệnh viện kết thúc, sau khi Đường Nguyện chỉnh lý xong báo cáo và tư liệu thực tập, cô cùng Hứa Tứ trở về quê một chuyến.
Chuyện hai người ở bên nhau vẫn chưa báo cho người trong nhà biết, trên đường về nhà lúc Đường Nguyện nhắc tới, cô nhìn về phía người đàn ông đang nghiêm túc lái xe, không khỏi cắn môi cười nói.
“Anh nói lần này chúng ta trở về nói ra chuyện này, liệu có làm hai bà mẹ giật mình không?”
“Không đâu.” Hứa Tứ chuyên chú nhìn chằm chằm phía trước, “Em là cô con dâu mà mẹ anh đã nhìn trúng từ nhỏ, ngược lại là dì Tình, dì ấy có thể sẽ bị dọa.”
Tục ngữ nói không ai hiểu con bằng mẹ, những tâm tư nhỏ nhặt của anh đối với Đường Nguyện làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của Trương Mai.
Đường Nguyện cười, rồi lại nghĩ tới một chuyện khác.
“Lần trước sau khi trở về, mẹ em còn gửi cho em thông tin Wechat của mấy người, nói là tìm đối tượng xem mắt cho em.”
“Sau này sẽ không còn nữa, chuyện này anh sẽ nói với dì Tình.”
Đường Nguyện nhướng mày, không nói tiếp nữa, tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ một hồi.
Lộ trình không tính là quá xa, hai người bọn cô ăn cơm trưa xong mới lên đường, cho nên lúc về đến nhà vừa vặn đụng phải giờ cơm chiều.
Trong sân, Trương Mai đang giúp Lý Tình bày bát đũa, bỗng nhiên nghe được bên ngoài truyền đến tiếng xe, bà ấy vẻ mặt mừng rỡ rướn cao cổ nhìn ra bên ngoài.
“Là mấy đứa nhỏ về!”
“Aiza, vừa hay tới giờ cơm chiều luôn.”
Lý Tình bưng cá kho tàu lên bàn ăn, đi theo Trương Mai ra cửa.
Người từ trên xe một trước một sau bước xuống, chính là Đường Nguyện và Hứa Tứ.
“Nguyện Nguyện, các con trở về thật đúng lúc, mẹ con vừa bưng thức ăn lên bàn.”
“Dì Trương.”
“Ấy, để dì xem nào.” Trương Mai đánh giá Đường Nguyện từ trên xuống dưới, “Hình như hơi gầy, có điều sắc mặt vẫn hồng hào, càng ngày càng xinh đẹp.”
“Dì Trương, dì chê cười cháu rồi.”
Từ sau khi sống chung với Hứa Tứ, đêm nào hai người cũng có sinh hoạt tình dục một hai lần, cô đúng thực là đã được tưới tắm rất đủ đầy.
Mấy người bước vào tiểu viện, Lý Tình thúc giục hai người bọn họ đi rửa tay ăn cơm.
Sau khi Đường Nguyện rửa tay xong, thấy Hứa Tứ tựa vào tường đang nhìn chằm chằm cô.
“Sao lại nhìn chằm chằm em như thế?”
“Vừa rồi mẹ anh nói không sai, đúng thật là càng ngày càng xinh đẹp.”
Đường Nguyện hờn dỗi trừng mắt nhìn anh, sau đó vẩy nước trên tay lên mặt anh.
“Tất cả đều là công lao của cảnh sát Hứa đấy.”
Hứa Tứ bắt lấy bàn tay nhỏ bé nghịch ngợm của cô đặt bên môi hôn một cái.
“Sau này anh sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.”
Vành tai Đường Nguyện như cháy rực, lầm bầm một câu lưu manh rồi rút tay mình về, sải bước đi về hướng sân trước.
Trên bàn cơm, Lý Tình lại nhắc tới chuyện Đường Nguyện xem mắt lần trước, còn thuận miệng quan tâm một câu tình huống trước mắt của Hứa Tứ.
“Tiểu Hứa, bây giờ cháu vẫn còn độc thân đúng không, nhà bạn dì có một cô con gái cũng khá xinh, làm việc ở công ty nhà nước, nhân cách cũng rất tốt. Để ngày mai dì dẫn cháu đi xem thế nào.”
“Không cần đâu dì.”
“Cháu cũng đã trưởng thành rồi, đừng thấy mẹ cháu không thúc giục mà lầm, trong lòng bà ấy cũng ngóng trông ôm cháu lắm đấy. Hơn nữa có gia đình rồi, sau này làm việc sẽ ổn trọng hơn.”
“Dì, cháu đã có bạn gái rồi, là người cháu muốn kết hôn.”
Bàn tay bưng bát của Trương Mai thoáng khựng lại, ánh mắt từ trên mặt Hứa Tứ chuyển sang mặt Đường Nguyện.
“Thằng nhóc con, con nói thật đấy chứ?”
“Aiza, chị Trương, tôi phải chúc mừng chị trước rồi.” Lý Tình vừa chúc mừng Trương Mai vừa lại không quên để tâm tới Đường Nguyện, “Bé con, vị giáo sư đại học lần trước con vẫn còn liên lạc chứ?”
“Dì, dì đừng bắt Nguyện Nguyện xem mắt nữa ạ.” Hứa Tứ buông bát đũa xuống, bắt lấy tay Đường Nguyện nắm chặt trong lòng bàn tay, vẻ mặt trịnh trọng, “Bạn gái mà con vừa nói chính là Nguyện Nguyện, con muốn kết hôn với cô ấy.”
Hứa Tứ ôm lấy một chân của Đường Nguyện vác trên vai rồi đè người xuống, chỗ kết hợp phía dưới thân lại mạnh mẽ đâm rút.
Trên chuyện giường chiếu, anh vĩnh viễn sẽ vì Đường Nguyện mà kích động, giống như một thằng nhóc chưa từng nếm trải tình ái, lần nào cũng chìm đắm vào trong đó không cách nào kiềm chế được.
Vách thịt ấm áp chặt chẽ bao lấy vật nam tính, trong động hoa tựa như có vô số cái miệng nhỏ đang mút lấy cơ quan nhạy cảm nhất của anh.
Mỗi một lần rút ra anh đều giữ chặt lấy eo Đường Nguyện, sau đó càng đâm vào sâu thêm.
Tiếng nước òm ọp trộn lẫn với tiếng rên rỉ của người phụ nữ và tiếng thở dốc của người đàn ông, xương mu va chạm, chỗ hai người kết hợp đã sớm ẩm ướt lầy lội.
“Thoải mái không?”
Hứa Tứ vừa ra sức đẩy eo vừa ngậm vành tai của cô, còn không quên hỏi một câu lấy lòng.
“Thoải mái, em muốn ở trên.”
Hứa Tứ lại giữ eo cô đâm rút thêm mười cái, lúc này mới tiếc nuối tạm thời rút ra trước.
Lúc này quần áo trên người hai người đã không còn chỉnh tề, Đường Nguyện bị lột sạch sẽ, áo sơ mi trên người Hứa Tứ cũng đã bị nhăn nhúm.
Anh ngồi dựa vào ghế sô pha, hai chân hơi mở ra, vật nam tính thô tô gần bằng cổ tay dựng thẳng ở giữa chân, trên quy đầu cực đại dính một ít chất nhầy, cũng không biết là của anh hay là của cô.
Đường Nguyện tách hai chân quỳ gối trên sô pha, cái mông khẽ nâng lên, một tay cầm lấy vật thô cứng kia, sau khi nhắm chuẩn ngay ngắn mới chậm rãi ngồi xuống.
Tư thế nữ trên có thể khiến cho hai người càng thêm kết hợp sâu sắc, quy đầu phá vỡ khe hở chui thẳng vào bên cạnh cổ tử cung.
Cô cau mày, cảm nhận được sự tồn tại của đồ vật kia trong bụng, sau khi điều chỉnh lại hơi thở mới bắt đầu cử động.
“A Tứ.”
Cô rên rỉ gọi tên của anh, hai gò má ửng hồng, hai bầu ngực trắng nõn phía trước theo động tác lên xuống lắc lư không ngừng.
Hệt như hai cục bột trắng sáng chói mắt.
Hứa Tứ chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, cúi đầu giữ lấy hai bầu ngực ngắm nghía, sau đó há miệng ngậm cả hai quả trái cây đỏ mọng vào trong miệng.
Mặt lưỡi thô ráp cạ qua, hàm răng dịu dàng ma sát cắn mút, gậy th*t chôn vùi trong cơ thể cô theo động tác của Đường Nguyện cũng dần dần điên cuồng trướng to thêm.
Đột nhiên, Đường Nguyện không biết có phải bị đâm trúng miếng thịt mềm kia không, kích thích khiến cả người run rẩy, vách thịt siết chặt, cắn đến mức Hứa Tứ muốn bắn tinh.
Anh thở gấp mấy hơi, cố gắng đè xuống dục vọng muốn bắn, hai tay ôm lấy chân Đường Nguyện, cắm rút trong tư thế ôm cô vào trong phòng, đặt cô lên trên giường, sau đó trầm eo ba nông một sâu đụng vào miếng thịt mềm mại kia của Đường Nguyện.
“Ưm, sâu quá, đừng…”
Cô giống như là một con cá thiếu dưỡng khí, khóe miệng chảy nước miếng, cả người run rẩy không ngừng thở dốc.
Sự sảng khoái khi đạt cao trào đợt sau mạnh hơn đợt trước, miếng thịt mềm mại bị va chạm rất nhanh truyền lại cảm giác tê dại đến tứ chi, cuối cùng sau khi giằng co va chạm mấy chục cái, Đường Nguyện thét chói tai trèo lên đỉnh.
Vách thịt co rút cực hạn bắn ra dòng nước ấm, cùng lúc đó, Hứa Tứ cũng rút gậy th*t đang hưng phấn ra, để ở chân Đường Nguyện bắn tinh.
Sau khi đạt cực khoái, tim đập như nổi sấm.
Hứa Tứ ngoan ngoãn dán mặt vào bầu ngực mềm mại của Đường Nguyện, yên tĩnh hưởng thụ sự ấm áp.
Thực tập ở bệnh viện kết thúc, sau khi Đường Nguyện chỉnh lý xong báo cáo và tư liệu thực tập, cô cùng Hứa Tứ trở về quê một chuyến.
Chuyện hai người ở bên nhau vẫn chưa báo cho người trong nhà biết, trên đường về nhà lúc Đường Nguyện nhắc tới, cô nhìn về phía người đàn ông đang nghiêm túc lái xe, không khỏi cắn môi cười nói.
“Anh nói lần này chúng ta trở về nói ra chuyện này, liệu có làm hai bà mẹ giật mình không?”
“Không đâu.” Hứa Tứ chuyên chú nhìn chằm chằm phía trước, “Em là cô con dâu mà mẹ anh đã nhìn trúng từ nhỏ, ngược lại là dì Tình, dì ấy có thể sẽ bị dọa.”
Tục ngữ nói không ai hiểu con bằng mẹ, những tâm tư nhỏ nhặt của anh đối với Đường Nguyện làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của Trương Mai.
Đường Nguyện cười, rồi lại nghĩ tới một chuyện khác.
“Lần trước sau khi trở về, mẹ em còn gửi cho em thông tin Wechat của mấy người, nói là tìm đối tượng xem mắt cho em.”
“Sau này sẽ không còn nữa, chuyện này anh sẽ nói với dì Tình.”
Đường Nguyện nhướng mày, không nói tiếp nữa, tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ một hồi.
Lộ trình không tính là quá xa, hai người bọn cô ăn cơm trưa xong mới lên đường, cho nên lúc về đến nhà vừa vặn đụng phải giờ cơm chiều.
Trong sân, Trương Mai đang giúp Lý Tình bày bát đũa, bỗng nhiên nghe được bên ngoài truyền đến tiếng xe, bà ấy vẻ mặt mừng rỡ rướn cao cổ nhìn ra bên ngoài.
“Là mấy đứa nhỏ về!”
“Aiza, vừa hay tới giờ cơm chiều luôn.”
Lý Tình bưng cá kho tàu lên bàn ăn, đi theo Trương Mai ra cửa.
Người từ trên xe một trước một sau bước xuống, chính là Đường Nguyện và Hứa Tứ.
“Nguyện Nguyện, các con trở về thật đúng lúc, mẹ con vừa bưng thức ăn lên bàn.”
“Dì Trương.”
“Ấy, để dì xem nào.” Trương Mai đánh giá Đường Nguyện từ trên xuống dưới, “Hình như hơi gầy, có điều sắc mặt vẫn hồng hào, càng ngày càng xinh đẹp.”
“Dì Trương, dì chê cười cháu rồi.”
Từ sau khi sống chung với Hứa Tứ, đêm nào hai người cũng có sinh hoạt tình dục một hai lần, cô đúng thực là đã được tưới tắm rất đủ đầy.
Mấy người bước vào tiểu viện, Lý Tình thúc giục hai người bọn họ đi rửa tay ăn cơm.
Sau khi Đường Nguyện rửa tay xong, thấy Hứa Tứ tựa vào tường đang nhìn chằm chằm cô.
“Sao lại nhìn chằm chằm em như thế?”
“Vừa rồi mẹ anh nói không sai, đúng thật là càng ngày càng xinh đẹp.”
Đường Nguyện hờn dỗi trừng mắt nhìn anh, sau đó vẩy nước trên tay lên mặt anh.
“Tất cả đều là công lao của cảnh sát Hứa đấy.”
Hứa Tứ bắt lấy bàn tay nhỏ bé nghịch ngợm của cô đặt bên môi hôn một cái.
“Sau này anh sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.”
Vành tai Đường Nguyện như cháy rực, lầm bầm một câu lưu manh rồi rút tay mình về, sải bước đi về hướng sân trước.
Trên bàn cơm, Lý Tình lại nhắc tới chuyện Đường Nguyện xem mắt lần trước, còn thuận miệng quan tâm một câu tình huống trước mắt của Hứa Tứ.
“Tiểu Hứa, bây giờ cháu vẫn còn độc thân đúng không, nhà bạn dì có một cô con gái cũng khá xinh, làm việc ở công ty nhà nước, nhân cách cũng rất tốt. Để ngày mai dì dẫn cháu đi xem thế nào.”
“Không cần đâu dì.”
“Cháu cũng đã trưởng thành rồi, đừng thấy mẹ cháu không thúc giục mà lầm, trong lòng bà ấy cũng ngóng trông ôm cháu lắm đấy. Hơn nữa có gia đình rồi, sau này làm việc sẽ ổn trọng hơn.”
“Dì, cháu đã có bạn gái rồi, là người cháu muốn kết hôn.”
Bàn tay bưng bát của Trương Mai thoáng khựng lại, ánh mắt từ trên mặt Hứa Tứ chuyển sang mặt Đường Nguyện.
“Thằng nhóc con, con nói thật đấy chứ?”
“Aiza, chị Trương, tôi phải chúc mừng chị trước rồi.” Lý Tình vừa chúc mừng Trương Mai vừa lại không quên để tâm tới Đường Nguyện, “Bé con, vị giáo sư đại học lần trước con vẫn còn liên lạc chứ?”
“Dì, dì đừng bắt Nguyện Nguyện xem mắt nữa ạ.” Hứa Tứ buông bát đũa xuống, bắt lấy tay Đường Nguyện nắm chặt trong lòng bàn tay, vẻ mặt trịnh trọng, “Bạn gái mà con vừa nói chính là Nguyện Nguyện, con muốn kết hôn với cô ấy.”