CP Tui Đu Phải HE - Ngã Thái Điềm Liễu
Chương 14: Chơi v* đến cao trào / Cọ xát hột l* đến cao trào / Chủ động cọ l*n vào ngón tay Bạc Trường Minh
Edit: Mưa
———
Bạc Trường Minh nghe được tiếng rên rỉ dâm đãng của Diệp Lưu Ca, hắn càng thêm làm bậy mà chơi đùa bầu vú mềm mại trong tay. Miệng cũng không chịu im mà trêu ghẹo cậu: "Thật là một bé dâm đãng. Chỉ mới bị sờ cái vú đã rên dễ nghe như thế. Đợi lát nữa bị tôi *** thì phải dâm thành dạng gì nữa đây."
Diệp Lưu Ca chưa từng nghe qua lời nói thô tục như thế. Tuy cậu vừa xấu hổ vừa giận dữ nhưng cơ thể lại thành thật hơn, run rẩy liên tục trong lồng ngực Bạc Trường Minh.
Việc này khiến lời từ chối của cậu nghe có vẻ yếu ớt, càng thêm mê người: "Đừng nói hưu nói vượn, ưm.. anh buông tôi ra."
Bạc Trường Minh nắn bóp bầu vú trong tay thành đủ loại hình dạng: "Khó mà làm được. Nếu tôi buông em ra thì ai tới làm em sướng đây? Chậc, vú dâm vừa nóng vừa cương cứng, thích bị tôi sờ đến vậy à?"
Diệp Lưu Ca bị hắn sờ vú đến run rẩy, bàn tay để ở ngực đối phương muốn đẩy ra nhưng căn bản không có sức, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi miệng càng thêm mềm mại quyến rũ: "Không, không có..."
Bạc Trường Minh không thèm để ý cậu nói một đằng làm một nẻo từ chối hắn. Hắn mạnh mẽ xét nát áo Diệp Lưu Ca, để nửa người trên của cậu lộ ra trong không khí khô nóng.
Da thịt trên người Diệp Lưu Ca trắng nõn khiến Bạc Trường Minh cảm thấy như đang ôm một nắm tuyết đầu mùa trong tay. Mà trên nắm tuyết này còn có hai đoá mai hồng diễm lệ.
Hắn cúi đầu mút một núm vú vào miệng liếm láp, dùng đầu lưỡi liếm quanh quầng vú trêu đùa. Đồng thời hắn cũng nắn bóp núm vú còn lại, chơi nó từ một hạt đậu đỏ biến thành một hạt đậu phộng, sưng to giống như quả mọng.
"A ha... ưm... a a..."
Cơn tê dại ngứa ngáy truyền từ hai đầu v* lên khiến giọng nói của Diệp Lưu Ca càng thêm mê người. Đôi tay đang kháng cự kia cũng từ ngực Bạc Trường Minh dời lên đầu vai hắn, không giống đang từ chối mà giống như muốn ôm sát đối phương.
Cậu không tưởng tượng được bản thân dưới bàn tay và môi lưỡi của cái tên vô công rỗi nghề này lại phát ra thanh âm đáng khinh thường như thế.
Nhưng Diệp Lưu Ca không khống chế được chính mình. Thân thể người song tính dâm đãng đến kỳ lạ, làm cho cậu vừa thấy thẹn vừa không nhịn được càng rên rỉ dâm mỹ.
"Ngứa quá, ưm a.... Không, không muốn, không muốn vậy mà..."
"Ức.. nhẹ, nhẹ một chút.. ưm a.. Anh buông tôi ra, chúng ta không, không thể như vậy."
Diệp Lưu Ca cứ nói, Bạc Trường Minh chỉ làm những gì hắn muốn làm. Hắn mạnh mẽ mút một cái, hàm hồ nói: "Cái vú to như này, em nói xem tôi mút như vậy liệu có mút ra sữa luôn không?"
Ngoài miệng Diệp Lưu Ca nói không có khả năng, nhưng cánh tay lại vòng lên ôm cổ Bạc Trường Minh: "A ha.. tôi cũng, cũng không phải phụ nữ..."
Bạc Trường Minh hút núm vú vang lên từng tiếng chụt chụt: "Để tôi *** em mang thai thì sẽ có sữa thôi."
Diệp Lưu Ca vừa phải nghe lời nói dâm loạn vừa chịu đựng cảm giác tê dại căng trướng. Trong đầu cậu xuất hiện hình ảnh núm vú hồng nhuận của mình vương chất lỏng màu trắng sữa bị Bạc Trường Minh mút vào miệng nuốt xuống. Điều này khiến cho nơi kỳ lạ giữa hai chân bỗng nhiên chảy ra dòng nước nóng ấm...
Không chỉ thế, chỗ đó còn dâng lên cảm giác ngứa ngáy làm bụng dưới cậu trống rỗng khó chịu, muốn được gì đó lấp đầy.
Nhận ra được bản thân đang suy nghĩ cái gì, Diệp Lưu Ca dùng móng tay đâm vào lòng bàn tay chính mình, muốn để đau đớn làm cậu tỉnh táo một chút. Nhưng chút đau đớn này căn bản không so được với cảm giác nóng ngứa kia. Chỉ có cảm giác sung sướng ở vú mới có thể làm dịu cảm giác trống rỗng kỳ lạ đó. Vì thế mà Diệp Lưu Ca nghĩ một đằng làm một nẻo, hơi ưỡn ngực lên đẩy bầu vú về phía trước, muốn nhận được nhiều khoái cảm mạnh mẽ hơn.
Động tác của cậu hiển nhiên Bạc Trường Minh cũng nhìn thấy, trong mắt hắn hiện lên tia đắc ý. Sau đó chơi đùa đôi vú kia càng thêm đa dạng, hắn vừa nắn bóp bầu vú vừa gặm cắn núm vú sưng cứng đỏ thắm.
Diệp Lưu Ca chỉ cảm thấy khoái cảm mãnh liệt từ trước ngực truyền đến khiến cậu không thể nói ra lời từ chối được nữa, chỉ biết rên rỉ phóng đãng. Bạc Trường Minh phải nhắc nhở cậu: "Đừng rên dâm như thế. Nếu kêu đến mức đánh thức chồng em thì em muốn bọn họ nhìn tôi *** em à?"
Câu nói vừa nguy hiểm vừa trái đạo đức khiến Diệp Lưu Ca tức giận, nhưng cũng khiến nơi đó chảy ra càng nhiều nước dâm nóng hổi, làm cho nó càng trở nên ngứa ngáy. Nếu quần lót không bị nước giếng xối ướt thì sợ giờ phút này cũng sẽ bị ướt đẫm bởi nước dâm của cậu.
Mà lúc này, Bạc Trường Minh đột nhiên cắn mạnh lên đầu v*, một tay khác cũng nắm núm vú còn lại kéo mạnh ra đến cả quầng vú cũng bị lôi kéo theo, sau đó lại buông ra cùng lúc.
Núm vú bị cắn nhéo đau đớn, còn mang theo vệt nước dâm mỹ bắn trở lại bầu vú mềm mại khiến cả người cậu run rẩy.
"A a a..."
Diệp Lưu Ca ngẩng cổ, cảm giác được lỗ *** run rẩy một trận, nước dâm tí tách chảy ra làm nơi giữa hai chân ướt đẫm lầy lội. Sau đó cả cơ thể trắng nõn của cậu cũng ửng lên sắc đỏ xinh đẹp dâm đãng.
Sướng quá! Nhưng cũng ngứa lắm, muốn được cái gì đó chạm vào giúp cậu.
Dù vậy cậu cũng không muốn khuất phục cái tên vô công rỗi nghề này, chỉ có thể lén kẹp chặt chân tự cọ xát, giảm cảm giác ngứa ngáy khó nhịn này.
Nhưng động tác của cậu không thể tránh khỏi tầm mắt của Bạc Trường Minh. Hắn biết chàng vợ song tính dâm đãng này động tình rồi, bèn lên tiếng trêu chọc thần kinh nhạy cảm của cậu: "Chơi cái vú dâm thôi mà em cũng có thể cao trào... Thời gian dài vậy không đến *** em đúng là uất ức cho bé dâm đãng này quá."
Diệp Lưu Ca tức đến khó thở, nhưng cậu cũng không giỏi mắng chửi người. Cùng lắm chỉ có thể nói vài câu khốn nạn, cút đi thôi. Bạc Trường Minh lại nhân cơ hội này kéo quần cậu xuống.
Diệp Lưu Ca chưa kịp phản ứng đã thấy quần rơi xuống chân. Cậu vội duỗi tay muốn che lại hạ thể, nhưng hành động của Bạc Trường Minh nhanh hơn cậu nhiều. Bàn tay thô ráp của hắn trực tiếp chen vào giữa hai chân cậu cọ xát.
"A ha...ưm..."
Nhớ đến lời Bạc Trường Minh nói lúc nãy, Diệp Lưu Ca cố đè thấp âm thanh, sợ cả nhà đã mua cậu nghe được thật.
Nhưng áp lực như vậy càng khiến khoái cảm tăng thêm mãnh liệt. Hơn nữa bàn tay thô ráp của Bạc Trường Minh cọ xát làm phần thịt đùi trong non mềm của cậu đỏ bừng lên, vừa đau vừa ngứa. Đôi lúc hắn lại cố ý cọ qua mu ***, càng khiến cảm giác ngứa ngáy kéo tới mạnh mẽ không nhịn nổi: "A ưm.. đừng, đừng làm vậy. Không muốn..."
Bạc Trường Minh nghe cậu nói vậy, hắn nhả núm vú bị tra tấn sắp trầy da ra: "Nói không muốn mà chân lại kẹp chặt tay tôi như vậy. Rõ ràng là bị tôi chơi thích chết được, đã dâm thế rồi còn giả vờ trong sáng làm gì nữa."
Diệp Lưu Ca nghe xong hơi tách chân ra chứng minh trong sạch. Cậu không dâm đãng, cũng không hề thích bị tên ăn chơi lêu lổng này chơi!
Nhưng chẳng những cậu không chứng minh được gì mà ngược lại còn mắc bẫy. Bạc Trường Minh lập tức phủ tay lên *** cậu, cố ý nói: "Mới sờ vài cái đã tự dạng chân ra rồi, muốn tôi được thoải mái mà sờ cái *** dâm này của em, làm cho em sướng hơn đúng không?"
Diệp Lưu Ca lại kẹp chặt chân: "Tôi không có!"
Bạc Trường Minh không tin: "Nước dâm cũng chảy tới tận đùi rồi, ướt đẫm cả tay tôi thế này... Đừng vội, đừng vội nào! Đợi lát nữa tôi sẽ dùng con *** bự này thỏa mãn em."
Nước dâm chảy ra khiến tay Bạc Trường Minh ra vào trơn tru hơn, hắn còn cố ý cọ xát hột le nóng bỏng ướt mềm...
Diệp Lưu Ca bị hắn chơi đến nhũn eo, suýt chút nữa là ngã xuống đất, nhưng cậu vẫn mạnh miệng: "Tôi không cần!"
Cũng may Bạc Trường Minh kịp vươn tay, bế cậu để lên một cái bàn gỗ: "Không cần hả? Đợi lát nữa xem ai cầu xin tôi nhé."
Bạc Trường Minh vừa nói vừa tách chân Diệp Lưu Ca ra, để nơi dị dạng giữa hai chân cậu bày ra trước mắt hắn.
Chỗ đó thật ra không hề khó coi, vừa non mềm vừa sạch sẽ. dương v*t nhỏ nhắn đến một sợi lông cũng không có, đang cương cứng chảy ra dịch tuyến tiền liệt dính đầy trên bụng dưới. Mà bên dưới lại không có tinh hoàn, chỉ có một cái khe thịt xinh đẹp non nớt chưa phát dục hoàn chỉnh mà thôi.
Môi *** giống như cánh hoa vây lấy che đi lỗ dâm, bên trên dính nước trong suốt nhớp nháp, còn tỏa ra mùi hương ngọt ngào dâm đãng.
Bạc Trường Minh mê mẩn nhìn chằm chằm, cánh mũi phập phồng vài cái hít mùi hương dâm mị kia. Diệp Lưu Ca bị nhìn đến xấu hổ, chỉ muốn khép hai chân lại.
Nhưng Bạc Trường Minh sao có thể để cậu làm thế, chẳng những hắn ngăn cản động tác của Diệp Lưu Ca mà còn đẩy ra khiến hai chân cậu dạng rộng hơn.
Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng tách hai mép *** ra, để nước dâm tí tách chảy ra càng nhiều. Hai mép *** như vật sống, khẽ mấp máy dưới ngón tay Bạc Trường Minh như muốn nhận thêm nhiều khoái cảm.
Bạc Trường Minh nhìn đến thở hổn hển, nói bậy càng lúc càng bạo: "Chỉ mới sờ vú dâm với đùi vài cái thôi mà cái *** đã chảy nước nhiều đến vậy. Thế mà còn dám nói mình không phải đứa dâm đãng thiếu chịch."
"Thấy không? Cái *** dâm của em đang cắn mút ngón tay ông đây này. Nước dâm nhiều như vậy chắc có thể nuôi sống cả một thôn trong năm hạn hán nhỉ?"
"Còn nói gì mà không muốn bị con *** lớn **, không muốn thì chảy nhiều nước như thế này làm gì?"
Diệp Lưu Ca bị hắn nói đến xấu hổ, tức không chịu được... Cậu cũng không muốn vậy, nhưng cơ thể người song tính không chịu được kích thích tình dục như thế nên cậu có thể làm gì đây?
Cậu nâng chân muốn đá cái tên ăn chơi lêu lổng này một cái: "Cút đi! Tôi không muốn... không muốn bị anh... làm cái đó!"
Nhưng cậu lại bị đối phương bắt lấy mắt cá chân, sau đó cánh tay Bạc Trường Minh xuyên qua chân cậu nâng lên, khiến lỗ *** cậu càng lộ ra nhiều hơn, càng tiện cho ngón tay hắn chơi đùa: "Nếu tôi đi rồi em sẽ khóc đấy... Chẳng qua em nói rõ xem nào, em không muốn bị tôi làm gì?"
Diệp Lưu Ca ấp úng, căn bản cậu không thể nói ra lời quá đáng như vậy.
Cậu không thể nhưng Bạc Trường Minh có thể: "Không muốn bị con *** bự của tôi *** à?"
Bạc Trường Minh cố ý thì thầm bên tai cậu: "*** dâm của em đã ướt như thế, bên trong chắc ngứa lắm rồi đúng không? Nếu không dùng con *** của tôi thì dùng gì đây? Ngón tay của em à? Hay là dưa leo trên đất?"
Hắn vừa nói lời khốn nạn, vừa chơi đùa lỗ *** Diệp Lưu Ca. Ngón tay hắn tách hai mép *** đang che lỗ thịt ra, để lộ ra hột le xinh đẹp.
Chỗ đó phát dục không tốt lắm, vì thế nhìn có chút nhỏ, trông giống như một viên trân châu hồng nhạt khảm vào chỗ này... Ngón tay hắn không ngừng ấn xuống, nắn bóp hột le, còn cố ý nói những lời Diệp Lưu Ca không thể chịu được bên tai cậu.
"Lúc em tự chơi có phải cũng sờ hột le này không?"
Khoái cảm mạnh mẽ như sóng lớn cuồn cuộn chảy trong cơ thể Diệp Lưu Ca, cơ thể cậu bị kích thích đến càng lúc càng nóng nhưng vẫn muốn phản bác hắn: "Không, không phải. Tôi không có."
"Không có tự chơi chính mình à? Tôi không tin. Em dâm như thế sao em có thể chịu được?"
Diệp Lưu Ca bị ngón tay hắn trêu chọc nói không nên lời, chỉ khẽ lắc đầu.
Bạc Trường Minh liếm láp vành tai cậu: "Việc này có gì mà xấu hổ. Em phải nói cho tôi thì tôi mới biết phải làm sao để em càng sướng chứ..."
Hai ngón tay hắn nhẹ nhàng vân vê xoa nắn: "Sờ ở đây hay đâu nào? Hay là chơi cả hột le lẫn môi *** cùng lúc hả?"
Mỗi nơi hắn nói ra thì ngón tay cũng đi theo sờ soạng, khiến bộ ngực non mềm của Diệp Lưu Ca run rẩy không ngừng.
Cậu vẫn mạnh miệng: "Dù sao, dù sao tôi cũng không muốn, không muốn bị... bị cái kia. Anh đang cưỡng dâm đấy..ưm.."
Bạc Trường Minh niết nhẹ mép *** rồi xoa nắn: "Bé xinh đẹp, anh trai nói với em, như lúc này không gọi là cưỡng dâm đâu. Cùng lắm gọi là tay dâm thôi biết chưa?"
Lúc hắn đang nói, móng tay đột nhiên xẹt qua đâm vào hột le sưng đỏ của cậu.
Thân thể người song tính quá dâm đãng, vì thế bụng dưới Diệp Lưu Ca lập tức run rẩy, lỗ *** dâm không cần làm gì cũng phun ra chất lỏng trong suốt... Trước đó cậu bị chơi vú đến cao trào, bây giờ bị chơi hột le cũng cao trào.
Cậu dựa trong lồng ngực Bạc Trường Minh run rẩy không ngừng. Hai mắt mơ màng vì khoái cảm, thậm chí đầu lưỡi cũng không giữ được. Cái lưỡi hồng hào mềm mại hé ra, nước bọt chảy ra thấm ướt khóe môi. Vừa nhìn qua chính là dáng vẻ bị chơi hư.
Bạc Trường Minh thấy vậy, lập tức mút lưỡi cậu vào trong miệng hắn. Diệp Lưu Ca không kịp phản ứng, bị đầu lưỡi của đối phương luồn vào khoang miệng mạnh mẽ hôn mút... Sợi chỉ bạc mỏng manh chảy từ khóe môi cậu xuống cặp vú lớn làm cậu run rẩy. Hơn nữa mặc kệ cậu cao trào, Bạc Trường Minh vẫn tiếp tục chơi đùa lỗ *** cậu, nắn bóp hột le cậu, khiến *** dâm của cậu không ngừng co rút, ngứa ngáy thấm tận xương tủy.
Trong cổ họng cậu tràn ra tiếng rên rỉ rầm rì: ngứa quá, sướng quá, khó chịu quá... Cậu không biết bản thân bị làm sao? Rõ ràng cậu rất căm ghét Bạc Trường Minh, nhưng lại không thể chịu nổi khoái cảm từ ngón tay hắn mang lại.
Một giọt nước mắt vừa đau khổ vừa vui sướng chảy ra từ khóe mắt cậu, nhưng cậu lại vô thức uốn éo mông, chủ động ưỡn *** dâm cọ vào ngón tay Bạc Trường Minh.
Bạc Trường Minh biết bé dâm đãng trong lòng hắn đã hoàn toàn chịu thua trước tình dục, có thể để tùy ý hắn chơi đùa.
Hắn hưng phấn đến mức con *** cương đau, nhưng vẫn không vội cướp đi cơ thể song tính này. Hắn muốn dâm loạn cậu, khiến cậu không thể chịu được mà lộ ra thêm nhiều biểu cảm dâm đãng. Sau đó hắn sẽ ** cậu, làm cậu thần phục hắn.
———
Bạc Trường Minh nghe được tiếng rên rỉ dâm đãng của Diệp Lưu Ca, hắn càng thêm làm bậy mà chơi đùa bầu vú mềm mại trong tay. Miệng cũng không chịu im mà trêu ghẹo cậu: "Thật là một bé dâm đãng. Chỉ mới bị sờ cái vú đã rên dễ nghe như thế. Đợi lát nữa bị tôi *** thì phải dâm thành dạng gì nữa đây."
Diệp Lưu Ca chưa từng nghe qua lời nói thô tục như thế. Tuy cậu vừa xấu hổ vừa giận dữ nhưng cơ thể lại thành thật hơn, run rẩy liên tục trong lồng ngực Bạc Trường Minh.
Việc này khiến lời từ chối của cậu nghe có vẻ yếu ớt, càng thêm mê người: "Đừng nói hưu nói vượn, ưm.. anh buông tôi ra."
Bạc Trường Minh nắn bóp bầu vú trong tay thành đủ loại hình dạng: "Khó mà làm được. Nếu tôi buông em ra thì ai tới làm em sướng đây? Chậc, vú dâm vừa nóng vừa cương cứng, thích bị tôi sờ đến vậy à?"
Diệp Lưu Ca bị hắn sờ vú đến run rẩy, bàn tay để ở ngực đối phương muốn đẩy ra nhưng căn bản không có sức, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi miệng càng thêm mềm mại quyến rũ: "Không, không có..."
Bạc Trường Minh không thèm để ý cậu nói một đằng làm một nẻo từ chối hắn. Hắn mạnh mẽ xét nát áo Diệp Lưu Ca, để nửa người trên của cậu lộ ra trong không khí khô nóng.
Da thịt trên người Diệp Lưu Ca trắng nõn khiến Bạc Trường Minh cảm thấy như đang ôm một nắm tuyết đầu mùa trong tay. Mà trên nắm tuyết này còn có hai đoá mai hồng diễm lệ.
Hắn cúi đầu mút một núm vú vào miệng liếm láp, dùng đầu lưỡi liếm quanh quầng vú trêu đùa. Đồng thời hắn cũng nắn bóp núm vú còn lại, chơi nó từ một hạt đậu đỏ biến thành một hạt đậu phộng, sưng to giống như quả mọng.
"A ha... ưm... a a..."
Cơn tê dại ngứa ngáy truyền từ hai đầu v* lên khiến giọng nói của Diệp Lưu Ca càng thêm mê người. Đôi tay đang kháng cự kia cũng từ ngực Bạc Trường Minh dời lên đầu vai hắn, không giống đang từ chối mà giống như muốn ôm sát đối phương.
Cậu không tưởng tượng được bản thân dưới bàn tay và môi lưỡi của cái tên vô công rỗi nghề này lại phát ra thanh âm đáng khinh thường như thế.
Nhưng Diệp Lưu Ca không khống chế được chính mình. Thân thể người song tính dâm đãng đến kỳ lạ, làm cho cậu vừa thấy thẹn vừa không nhịn được càng rên rỉ dâm mỹ.
"Ngứa quá, ưm a.... Không, không muốn, không muốn vậy mà..."
"Ức.. nhẹ, nhẹ một chút.. ưm a.. Anh buông tôi ra, chúng ta không, không thể như vậy."
Diệp Lưu Ca cứ nói, Bạc Trường Minh chỉ làm những gì hắn muốn làm. Hắn mạnh mẽ mút một cái, hàm hồ nói: "Cái vú to như này, em nói xem tôi mút như vậy liệu có mút ra sữa luôn không?"
Ngoài miệng Diệp Lưu Ca nói không có khả năng, nhưng cánh tay lại vòng lên ôm cổ Bạc Trường Minh: "A ha.. tôi cũng, cũng không phải phụ nữ..."
Bạc Trường Minh hút núm vú vang lên từng tiếng chụt chụt: "Để tôi *** em mang thai thì sẽ có sữa thôi."
Diệp Lưu Ca vừa phải nghe lời nói dâm loạn vừa chịu đựng cảm giác tê dại căng trướng. Trong đầu cậu xuất hiện hình ảnh núm vú hồng nhuận của mình vương chất lỏng màu trắng sữa bị Bạc Trường Minh mút vào miệng nuốt xuống. Điều này khiến cho nơi kỳ lạ giữa hai chân bỗng nhiên chảy ra dòng nước nóng ấm...
Không chỉ thế, chỗ đó còn dâng lên cảm giác ngứa ngáy làm bụng dưới cậu trống rỗng khó chịu, muốn được gì đó lấp đầy.
Nhận ra được bản thân đang suy nghĩ cái gì, Diệp Lưu Ca dùng móng tay đâm vào lòng bàn tay chính mình, muốn để đau đớn làm cậu tỉnh táo một chút. Nhưng chút đau đớn này căn bản không so được với cảm giác nóng ngứa kia. Chỉ có cảm giác sung sướng ở vú mới có thể làm dịu cảm giác trống rỗng kỳ lạ đó. Vì thế mà Diệp Lưu Ca nghĩ một đằng làm một nẻo, hơi ưỡn ngực lên đẩy bầu vú về phía trước, muốn nhận được nhiều khoái cảm mạnh mẽ hơn.
Động tác của cậu hiển nhiên Bạc Trường Minh cũng nhìn thấy, trong mắt hắn hiện lên tia đắc ý. Sau đó chơi đùa đôi vú kia càng thêm đa dạng, hắn vừa nắn bóp bầu vú vừa gặm cắn núm vú sưng cứng đỏ thắm.
Diệp Lưu Ca chỉ cảm thấy khoái cảm mãnh liệt từ trước ngực truyền đến khiến cậu không thể nói ra lời từ chối được nữa, chỉ biết rên rỉ phóng đãng. Bạc Trường Minh phải nhắc nhở cậu: "Đừng rên dâm như thế. Nếu kêu đến mức đánh thức chồng em thì em muốn bọn họ nhìn tôi *** em à?"
Câu nói vừa nguy hiểm vừa trái đạo đức khiến Diệp Lưu Ca tức giận, nhưng cũng khiến nơi đó chảy ra càng nhiều nước dâm nóng hổi, làm cho nó càng trở nên ngứa ngáy. Nếu quần lót không bị nước giếng xối ướt thì sợ giờ phút này cũng sẽ bị ướt đẫm bởi nước dâm của cậu.
Mà lúc này, Bạc Trường Minh đột nhiên cắn mạnh lên đầu v*, một tay khác cũng nắm núm vú còn lại kéo mạnh ra đến cả quầng vú cũng bị lôi kéo theo, sau đó lại buông ra cùng lúc.
Núm vú bị cắn nhéo đau đớn, còn mang theo vệt nước dâm mỹ bắn trở lại bầu vú mềm mại khiến cả người cậu run rẩy.
"A a a..."
Diệp Lưu Ca ngẩng cổ, cảm giác được lỗ *** run rẩy một trận, nước dâm tí tách chảy ra làm nơi giữa hai chân ướt đẫm lầy lội. Sau đó cả cơ thể trắng nõn của cậu cũng ửng lên sắc đỏ xinh đẹp dâm đãng.
Sướng quá! Nhưng cũng ngứa lắm, muốn được cái gì đó chạm vào giúp cậu.
Dù vậy cậu cũng không muốn khuất phục cái tên vô công rỗi nghề này, chỉ có thể lén kẹp chặt chân tự cọ xát, giảm cảm giác ngứa ngáy khó nhịn này.
Nhưng động tác của cậu không thể tránh khỏi tầm mắt của Bạc Trường Minh. Hắn biết chàng vợ song tính dâm đãng này động tình rồi, bèn lên tiếng trêu chọc thần kinh nhạy cảm của cậu: "Chơi cái vú dâm thôi mà em cũng có thể cao trào... Thời gian dài vậy không đến *** em đúng là uất ức cho bé dâm đãng này quá."
Diệp Lưu Ca tức đến khó thở, nhưng cậu cũng không giỏi mắng chửi người. Cùng lắm chỉ có thể nói vài câu khốn nạn, cút đi thôi. Bạc Trường Minh lại nhân cơ hội này kéo quần cậu xuống.
Diệp Lưu Ca chưa kịp phản ứng đã thấy quần rơi xuống chân. Cậu vội duỗi tay muốn che lại hạ thể, nhưng hành động của Bạc Trường Minh nhanh hơn cậu nhiều. Bàn tay thô ráp của hắn trực tiếp chen vào giữa hai chân cậu cọ xát.
"A ha...ưm..."
Nhớ đến lời Bạc Trường Minh nói lúc nãy, Diệp Lưu Ca cố đè thấp âm thanh, sợ cả nhà đã mua cậu nghe được thật.
Nhưng áp lực như vậy càng khiến khoái cảm tăng thêm mãnh liệt. Hơn nữa bàn tay thô ráp của Bạc Trường Minh cọ xát làm phần thịt đùi trong non mềm của cậu đỏ bừng lên, vừa đau vừa ngứa. Đôi lúc hắn lại cố ý cọ qua mu ***, càng khiến cảm giác ngứa ngáy kéo tới mạnh mẽ không nhịn nổi: "A ưm.. đừng, đừng làm vậy. Không muốn..."
Bạc Trường Minh nghe cậu nói vậy, hắn nhả núm vú bị tra tấn sắp trầy da ra: "Nói không muốn mà chân lại kẹp chặt tay tôi như vậy. Rõ ràng là bị tôi chơi thích chết được, đã dâm thế rồi còn giả vờ trong sáng làm gì nữa."
Diệp Lưu Ca nghe xong hơi tách chân ra chứng minh trong sạch. Cậu không dâm đãng, cũng không hề thích bị tên ăn chơi lêu lổng này chơi!
Nhưng chẳng những cậu không chứng minh được gì mà ngược lại còn mắc bẫy. Bạc Trường Minh lập tức phủ tay lên *** cậu, cố ý nói: "Mới sờ vài cái đã tự dạng chân ra rồi, muốn tôi được thoải mái mà sờ cái *** dâm này của em, làm cho em sướng hơn đúng không?"
Diệp Lưu Ca lại kẹp chặt chân: "Tôi không có!"
Bạc Trường Minh không tin: "Nước dâm cũng chảy tới tận đùi rồi, ướt đẫm cả tay tôi thế này... Đừng vội, đừng vội nào! Đợi lát nữa tôi sẽ dùng con *** bự này thỏa mãn em."
Nước dâm chảy ra khiến tay Bạc Trường Minh ra vào trơn tru hơn, hắn còn cố ý cọ xát hột le nóng bỏng ướt mềm...
Diệp Lưu Ca bị hắn chơi đến nhũn eo, suýt chút nữa là ngã xuống đất, nhưng cậu vẫn mạnh miệng: "Tôi không cần!"
Cũng may Bạc Trường Minh kịp vươn tay, bế cậu để lên một cái bàn gỗ: "Không cần hả? Đợi lát nữa xem ai cầu xin tôi nhé."
Bạc Trường Minh vừa nói vừa tách chân Diệp Lưu Ca ra, để nơi dị dạng giữa hai chân cậu bày ra trước mắt hắn.
Chỗ đó thật ra không hề khó coi, vừa non mềm vừa sạch sẽ. dương v*t nhỏ nhắn đến một sợi lông cũng không có, đang cương cứng chảy ra dịch tuyến tiền liệt dính đầy trên bụng dưới. Mà bên dưới lại không có tinh hoàn, chỉ có một cái khe thịt xinh đẹp non nớt chưa phát dục hoàn chỉnh mà thôi.
Môi *** giống như cánh hoa vây lấy che đi lỗ dâm, bên trên dính nước trong suốt nhớp nháp, còn tỏa ra mùi hương ngọt ngào dâm đãng.
Bạc Trường Minh mê mẩn nhìn chằm chằm, cánh mũi phập phồng vài cái hít mùi hương dâm mị kia. Diệp Lưu Ca bị nhìn đến xấu hổ, chỉ muốn khép hai chân lại.
Nhưng Bạc Trường Minh sao có thể để cậu làm thế, chẳng những hắn ngăn cản động tác của Diệp Lưu Ca mà còn đẩy ra khiến hai chân cậu dạng rộng hơn.
Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng tách hai mép *** ra, để nước dâm tí tách chảy ra càng nhiều. Hai mép *** như vật sống, khẽ mấp máy dưới ngón tay Bạc Trường Minh như muốn nhận thêm nhiều khoái cảm.
Bạc Trường Minh nhìn đến thở hổn hển, nói bậy càng lúc càng bạo: "Chỉ mới sờ vú dâm với đùi vài cái thôi mà cái *** đã chảy nước nhiều đến vậy. Thế mà còn dám nói mình không phải đứa dâm đãng thiếu chịch."
"Thấy không? Cái *** dâm của em đang cắn mút ngón tay ông đây này. Nước dâm nhiều như vậy chắc có thể nuôi sống cả một thôn trong năm hạn hán nhỉ?"
"Còn nói gì mà không muốn bị con *** lớn **, không muốn thì chảy nhiều nước như thế này làm gì?"
Diệp Lưu Ca bị hắn nói đến xấu hổ, tức không chịu được... Cậu cũng không muốn vậy, nhưng cơ thể người song tính không chịu được kích thích tình dục như thế nên cậu có thể làm gì đây?
Cậu nâng chân muốn đá cái tên ăn chơi lêu lổng này một cái: "Cút đi! Tôi không muốn... không muốn bị anh... làm cái đó!"
Nhưng cậu lại bị đối phương bắt lấy mắt cá chân, sau đó cánh tay Bạc Trường Minh xuyên qua chân cậu nâng lên, khiến lỗ *** cậu càng lộ ra nhiều hơn, càng tiện cho ngón tay hắn chơi đùa: "Nếu tôi đi rồi em sẽ khóc đấy... Chẳng qua em nói rõ xem nào, em không muốn bị tôi làm gì?"
Diệp Lưu Ca ấp úng, căn bản cậu không thể nói ra lời quá đáng như vậy.
Cậu không thể nhưng Bạc Trường Minh có thể: "Không muốn bị con *** bự của tôi *** à?"
Bạc Trường Minh cố ý thì thầm bên tai cậu: "*** dâm của em đã ướt như thế, bên trong chắc ngứa lắm rồi đúng không? Nếu không dùng con *** của tôi thì dùng gì đây? Ngón tay của em à? Hay là dưa leo trên đất?"
Hắn vừa nói lời khốn nạn, vừa chơi đùa lỗ *** Diệp Lưu Ca. Ngón tay hắn tách hai mép *** đang che lỗ thịt ra, để lộ ra hột le xinh đẹp.
Chỗ đó phát dục không tốt lắm, vì thế nhìn có chút nhỏ, trông giống như một viên trân châu hồng nhạt khảm vào chỗ này... Ngón tay hắn không ngừng ấn xuống, nắn bóp hột le, còn cố ý nói những lời Diệp Lưu Ca không thể chịu được bên tai cậu.
"Lúc em tự chơi có phải cũng sờ hột le này không?"
Khoái cảm mạnh mẽ như sóng lớn cuồn cuộn chảy trong cơ thể Diệp Lưu Ca, cơ thể cậu bị kích thích đến càng lúc càng nóng nhưng vẫn muốn phản bác hắn: "Không, không phải. Tôi không có."
"Không có tự chơi chính mình à? Tôi không tin. Em dâm như thế sao em có thể chịu được?"
Diệp Lưu Ca bị ngón tay hắn trêu chọc nói không nên lời, chỉ khẽ lắc đầu.
Bạc Trường Minh liếm láp vành tai cậu: "Việc này có gì mà xấu hổ. Em phải nói cho tôi thì tôi mới biết phải làm sao để em càng sướng chứ..."
Hai ngón tay hắn nhẹ nhàng vân vê xoa nắn: "Sờ ở đây hay đâu nào? Hay là chơi cả hột le lẫn môi *** cùng lúc hả?"
Mỗi nơi hắn nói ra thì ngón tay cũng đi theo sờ soạng, khiến bộ ngực non mềm của Diệp Lưu Ca run rẩy không ngừng.
Cậu vẫn mạnh miệng: "Dù sao, dù sao tôi cũng không muốn, không muốn bị... bị cái kia. Anh đang cưỡng dâm đấy..ưm.."
Bạc Trường Minh niết nhẹ mép *** rồi xoa nắn: "Bé xinh đẹp, anh trai nói với em, như lúc này không gọi là cưỡng dâm đâu. Cùng lắm gọi là tay dâm thôi biết chưa?"
Lúc hắn đang nói, móng tay đột nhiên xẹt qua đâm vào hột le sưng đỏ của cậu.
Thân thể người song tính quá dâm đãng, vì thế bụng dưới Diệp Lưu Ca lập tức run rẩy, lỗ *** dâm không cần làm gì cũng phun ra chất lỏng trong suốt... Trước đó cậu bị chơi vú đến cao trào, bây giờ bị chơi hột le cũng cao trào.
Cậu dựa trong lồng ngực Bạc Trường Minh run rẩy không ngừng. Hai mắt mơ màng vì khoái cảm, thậm chí đầu lưỡi cũng không giữ được. Cái lưỡi hồng hào mềm mại hé ra, nước bọt chảy ra thấm ướt khóe môi. Vừa nhìn qua chính là dáng vẻ bị chơi hư.
Bạc Trường Minh thấy vậy, lập tức mút lưỡi cậu vào trong miệng hắn. Diệp Lưu Ca không kịp phản ứng, bị đầu lưỡi của đối phương luồn vào khoang miệng mạnh mẽ hôn mút... Sợi chỉ bạc mỏng manh chảy từ khóe môi cậu xuống cặp vú lớn làm cậu run rẩy. Hơn nữa mặc kệ cậu cao trào, Bạc Trường Minh vẫn tiếp tục chơi đùa lỗ *** cậu, nắn bóp hột le cậu, khiến *** dâm của cậu không ngừng co rút, ngứa ngáy thấm tận xương tủy.
Trong cổ họng cậu tràn ra tiếng rên rỉ rầm rì: ngứa quá, sướng quá, khó chịu quá... Cậu không biết bản thân bị làm sao? Rõ ràng cậu rất căm ghét Bạc Trường Minh, nhưng lại không thể chịu nổi khoái cảm từ ngón tay hắn mang lại.
Một giọt nước mắt vừa đau khổ vừa vui sướng chảy ra từ khóe mắt cậu, nhưng cậu lại vô thức uốn éo mông, chủ động ưỡn *** dâm cọ vào ngón tay Bạc Trường Minh.
Bạc Trường Minh biết bé dâm đãng trong lòng hắn đã hoàn toàn chịu thua trước tình dục, có thể để tùy ý hắn chơi đùa.
Hắn hưng phấn đến mức con *** cương đau, nhưng vẫn không vội cướp đi cơ thể song tính này. Hắn muốn dâm loạn cậu, khiến cậu không thể chịu được mà lộ ra thêm nhiều biểu cảm dâm đãng. Sau đó hắn sẽ ** cậu, làm cậu thần phục hắn.