Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng
Chương 90
Trang Sinh Hiểu Mộng không có ý muốn thương lượng: "Bây giờ ta không cần phải biết thân phận hay mục đích của các ngươi." Nàng chỉ muốn đi nhờ xe để quay về xã hội tinh tế thôi.
Không đợi bọn họ phản ứng kịp Trang Sinh Hiểu Mộng đã xông vào, nhưng một vách ngăn vô hình lại đột nhiên xuất hiện. Trang Sinh Hiểu Mộng bị bất ngờ không kịp tránh, lực b.ắ.n ngược mạnh mẽ b.ắ.n khoảng cách của cô và Sở Tầm ra xa hơn.
Hai người kia phản ứng rất nhanh, lập tức nâng Sở Tầm dậy. Sau đó đóng cửa khoang lại ngay tức khắc. Trang Sinh Hiểu Mộng vội vàng thi triển thuật quên lãng lên hai người họ, ý định xóa đi ký ức liên quan của bọn họ.
Nhưng tốc độ của phi thuyền quá nhanh, không cho Trang Sinh Hiểu Mộng bao nhiêu thời gian. Từ lúc bị b.ắ.n ra tới bây giờ chưa tới một phút đồng hồ, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ có thể mở to mắt nhìn phi thuyền biến mất giữa không trùng.
Bận rộn nửa ngày ngày trời, cuối cùng chẳng làm được gì.
Trang Sinh Hiểu Mộng chậm rãi đáp xuống mặt đất, cảm thấy vô cùng buồn bực.
DTV
Vốn tưởng rằng có thể mượn cơ hội lần này để rời khỏi nơi này, lại chẳng ngờ đối phương đi ngay không chút do dự. Không tìm hiểu thân phận của cô, thậm chí còn không nói dư ra một câu nào.
Trang Sinh Hiểu Mộng suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được lời giải thích hợp lý.
Chỉ có thể xác định được duy nhất một chuyện là ba người Sở Tầm không có ác ý với cô.
Vậy rốt cuộc mục đích của họ là gì?
"Quay phim đã trở lại bình thường rồi!"
"Đại thần không sao chứ?"
"Hồi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Khán giả không rõ nguyên nhân, tổ chương trình cũng nhanh chóng giải thích, đơn giản là Sở tiên sinh ngoài ý muốn tham dự phát sóng trực tiếp kia vừa được người đón đi. Do bên kia suy xét tới tính riêng tư nên không phát sóng hình ảnh lúc đó.
Đúng là không thấy Sở Tầm đâu nữa, lời giải thích này rất hợp lý, khán giả chỉ nghĩ đây là khúc nhạc đệm nhỏ trong quá trình phát sóng trực tiếp.
Nhưng lại thấy vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Mộng tỏ ra mất mát.
"Thôi xong rồi, không lẽ đại thần luyến tiếc vị Sở tiên sinh kia?"
"Cũng có thể lắm, lúc Sở tiên sinh ở đó cô ấy nói chuyện nhiều hơn trước."
Trang Sinh Hiểu Lê nhìn bình luận trên màn hình, vô cùng khinh thường nói: "Chó má gì chứ, mới ở chung bao lâu đã luyến tiếc, khó trách lại bị Lâm Minh Phong mê hoặc mất tâm trí."
Lão Ngũ Trang Sinh Tư Vũ nói: "Nó nhanh chóng quay về không phải sẽ có càng nhiều người bầu bạn à." Trang Sinh Hiểu Mộng buồn bực vì bị bỏ lỡ cơ hội rời khỏi rừng rậm nguyên sinh không lý do, khi làm một con lợn rừng nướng ăn cũng không thơm.
Khán giả rất thèm thuồng: "Ăn không hết có thể cho ta, cảm ơn!"
"Van cầu, tới khi nào đại thần mới bằng lòng mở tương tác thực tế chứ?"
"Trong lúc kẻ yếu đang oán giận thì kẻ mạnh đã học được tài nấu nướng theo đại thần rồi."
Không được, không thể có loại tâm trạng tiêu cực này được, Trang Sinh Hiểu Mộng hung hăng gặm vài miếng thịt, ánh mắt dần trở nên kiên định. Cô phải nắm chặt tu luyện để có thể tranh thủ được rời khỏi nơi này sớm, chứ không phải ký thác hy vọng vào những thứ khác được.
Lại một ngày nữa trôi qua.
Thoáng cái đã tới ngày cuối cùng trong tuần.
Trang Sinh Hiên Dật mở miệng: "Nó có chịu trở về không, chắc hẳn bây giờ nó đang thu dọn đồ đạc rồi." Vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Lê cực kì khó nói: "Em ấy không có ý định quay về."
Trang Sinh Hiên Dật: "Vậy bây giờ nó đang làm gì trong rừng?"
"Vừa mới g.i.ế.c một một con phi thuyền cấp năm sao, nửa tiếng trước thì phá hủy sào huyệt của kiến khát máu, một tiếng trước thì…”
Trang Sinh Hiên Dật nghe xong trợn to mắt, giọng nói run rẩy tràn đầy nghi ngờ: "Con nói cái gì?"
"Ta không phóng đại." Trang Sinh Hiểu Lê rất bất lực, hắn cũng không tin nổi. Nhưng chỉ trong vài tiếng, hắn đã xem phát sóng trực tiếp tới c.h.ế.t lặng.
Không chỉ hành động không khoa học của Trang Sinh Hiểu Mộng kỳ dị, mà ngay cả bình luận trên màn hình cũng không được bình thường nốt.
Không đợi bọn họ phản ứng kịp Trang Sinh Hiểu Mộng đã xông vào, nhưng một vách ngăn vô hình lại đột nhiên xuất hiện. Trang Sinh Hiểu Mộng bị bất ngờ không kịp tránh, lực b.ắ.n ngược mạnh mẽ b.ắ.n khoảng cách của cô và Sở Tầm ra xa hơn.
Hai người kia phản ứng rất nhanh, lập tức nâng Sở Tầm dậy. Sau đó đóng cửa khoang lại ngay tức khắc. Trang Sinh Hiểu Mộng vội vàng thi triển thuật quên lãng lên hai người họ, ý định xóa đi ký ức liên quan của bọn họ.
Nhưng tốc độ của phi thuyền quá nhanh, không cho Trang Sinh Hiểu Mộng bao nhiêu thời gian. Từ lúc bị b.ắ.n ra tới bây giờ chưa tới một phút đồng hồ, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ có thể mở to mắt nhìn phi thuyền biến mất giữa không trùng.
Bận rộn nửa ngày ngày trời, cuối cùng chẳng làm được gì.
Trang Sinh Hiểu Mộng chậm rãi đáp xuống mặt đất, cảm thấy vô cùng buồn bực.
DTV
Vốn tưởng rằng có thể mượn cơ hội lần này để rời khỏi nơi này, lại chẳng ngờ đối phương đi ngay không chút do dự. Không tìm hiểu thân phận của cô, thậm chí còn không nói dư ra một câu nào.
Trang Sinh Hiểu Mộng suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được lời giải thích hợp lý.
Chỉ có thể xác định được duy nhất một chuyện là ba người Sở Tầm không có ác ý với cô.
Vậy rốt cuộc mục đích của họ là gì?
"Quay phim đã trở lại bình thường rồi!"
"Đại thần không sao chứ?"
"Hồi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Khán giả không rõ nguyên nhân, tổ chương trình cũng nhanh chóng giải thích, đơn giản là Sở tiên sinh ngoài ý muốn tham dự phát sóng trực tiếp kia vừa được người đón đi. Do bên kia suy xét tới tính riêng tư nên không phát sóng hình ảnh lúc đó.
Đúng là không thấy Sở Tầm đâu nữa, lời giải thích này rất hợp lý, khán giả chỉ nghĩ đây là khúc nhạc đệm nhỏ trong quá trình phát sóng trực tiếp.
Nhưng lại thấy vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Mộng tỏ ra mất mát.
"Thôi xong rồi, không lẽ đại thần luyến tiếc vị Sở tiên sinh kia?"
"Cũng có thể lắm, lúc Sở tiên sinh ở đó cô ấy nói chuyện nhiều hơn trước."
Trang Sinh Hiểu Lê nhìn bình luận trên màn hình, vô cùng khinh thường nói: "Chó má gì chứ, mới ở chung bao lâu đã luyến tiếc, khó trách lại bị Lâm Minh Phong mê hoặc mất tâm trí."
Lão Ngũ Trang Sinh Tư Vũ nói: "Nó nhanh chóng quay về không phải sẽ có càng nhiều người bầu bạn à." Trang Sinh Hiểu Mộng buồn bực vì bị bỏ lỡ cơ hội rời khỏi rừng rậm nguyên sinh không lý do, khi làm một con lợn rừng nướng ăn cũng không thơm.
Khán giả rất thèm thuồng: "Ăn không hết có thể cho ta, cảm ơn!"
"Van cầu, tới khi nào đại thần mới bằng lòng mở tương tác thực tế chứ?"
"Trong lúc kẻ yếu đang oán giận thì kẻ mạnh đã học được tài nấu nướng theo đại thần rồi."
Không được, không thể có loại tâm trạng tiêu cực này được, Trang Sinh Hiểu Mộng hung hăng gặm vài miếng thịt, ánh mắt dần trở nên kiên định. Cô phải nắm chặt tu luyện để có thể tranh thủ được rời khỏi nơi này sớm, chứ không phải ký thác hy vọng vào những thứ khác được.
Lại một ngày nữa trôi qua.
Thoáng cái đã tới ngày cuối cùng trong tuần.
Trang Sinh Hiên Dật mở miệng: "Nó có chịu trở về không, chắc hẳn bây giờ nó đang thu dọn đồ đạc rồi." Vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Lê cực kì khó nói: "Em ấy không có ý định quay về."
Trang Sinh Hiên Dật: "Vậy bây giờ nó đang làm gì trong rừng?"
"Vừa mới g.i.ế.c một một con phi thuyền cấp năm sao, nửa tiếng trước thì phá hủy sào huyệt của kiến khát máu, một tiếng trước thì…”
Trang Sinh Hiên Dật nghe xong trợn to mắt, giọng nói run rẩy tràn đầy nghi ngờ: "Con nói cái gì?"
"Ta không phóng đại." Trang Sinh Hiểu Lê rất bất lực, hắn cũng không tin nổi. Nhưng chỉ trong vài tiếng, hắn đã xem phát sóng trực tiếp tới c.h.ế.t lặng.
Không chỉ hành động không khoa học của Trang Sinh Hiểu Mộng kỳ dị, mà ngay cả bình luận trên màn hình cũng không được bình thường nốt.