Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 14
Bình luận bay tới.
[Ha ha ha ha, tôi muốn cười quá. Giang Nguyệt không cho tôi cơ hội nín cười. Nhìn cô ấy cứ như ước gì chưa từng gặp Chu Nguỵ. Buồn cười quá!]
[Người lớn và bọn nhỏ đang lên kế hoạch gì đó mà dù ở trong chăn tui cũng nghe thấy nha.]
[Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã khiến tôi cười muốn điên.]
[Giang Nguyệt: Tôi là ngôi sao lớn. Nếu có bê bối thì sẽ bị vạch trần!]
[Kiều Lan vừa đến đã muốn thu hút sự chú ý của Chu Nguỵ. Nhìn màn kịch này tôi thích!]
[Chà, chúng ta có một mối tình tay ba kỳ diệu. Hãy cho Đạo diễn biết một điều nhé, chúng tôi rất thích xem!]
[Hahahahaha... Chuyện gì đang xảy ra với Lâm Tử Hiển vậy? Cậu nhóc đang đi theo Lạc Lạc. Không thấy vẻ mặt khó chịu của Tuấn Tuấn sao?]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha.]
Tôi phớt lờ Kiều Lan cùng Chu Nguỵ và tiếp tục làm việc chăm chỉ, dù sao máy quay cũng chĩa vào tôi và tôi không thể làm mất hình tượng.
Nhưng sau một thời gian dài, dù ngồi xổm hay cúi xuống để nhổ củ cải thì tôi đều cảm thấy mệt mỏi.
Đạo diễn Trần không có ý định để chúng tôi dừng lại, và dân làng cũng vậy!
Nhìn mặt trời lặn, tôi ngã gục xuống đất.
"Tôi không thể làm được nữa. Tôi thực sự có... thân hình hai mươi tuổi và vòng eo tám mươi tuổi."
Chu Nguỵ vốn đang ngồi xổm, nhưng khi nhìn thấy tôi nằm trên mặt đất không để ý đến ngoại hình, hắn cũng ngồi xuống hỏi tôi điều không thể giải thích được: “Cô mới hai mươi tuổi sao? Lạc Lạc nhìn có vẻ đã hơn ba tuổi mà cô...”
Hắn nhìn tôi với ánh mắt đau lòng.
Cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c22.html.]
Hắn muốn cùng tôi xào CP sao? Tôi đã cố tình nhường sân cho hắn và Kiều Lan rồi mà.
Tôi ngồi dậy và giải thích một cách khô khan: “Không, tôi chỉ… dùng một phép so sánh, giống như một cô gái luôn nói mình mười tám tuổi.”
Kiều Lan đột nhiên xen vào: "Giang Nguyệt chắc hẳn đã ngoài hai mươi, nhưng nhìn trẻ hơn nhiều, cứ như hai mươi. Lúc đầu, tôi còn tưởng Lạc Lạc là em gái của cô ấy.”
Tuổi tác luôn là chủ đề mà các sao nữ không muốn nhắc đến.
Kiều Lan dường như vô tình cắt ngang, giọng điệu như đang nói đùa, nhưng tôi là ai? Tôi đã từng nghe những lời còn ác độc hơn cô ta.
Tuy nhiên, hiện tại tôi chẳng thèm quan tâm mấy lời quái gở của cô ta. Ước gì cô ta nói thêm vài câu để thu hút sự chú ý của Chu Nguỵ.
Họ muốn xào CP thì cứ xào, nhưng tôi không muốn tham gia.
Khi tôi còn chưa nói, Kiều Lan dường như đã nhận ra điều gì đó, đột nhiên bịt miệng lại, có vẻ áy náy nhìn tôi.
"Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi chỉ là... muốn nói, cô còn rất trẻ, a, tôi ngốc qúa, Giang Nguyệt, cô đừng hiểu lầm.”
Tôi vốn không để ý chuyện này, nhưng cô ta cứ tỏ ra giả nai trước mặt tôi.
Ở đây có ba người, đừng tỏ ra vô tội, được không?
Thế là tôi ngây thơ nghiêng đầu: “Tôi không hiểu lầm. Không phải cô đang khen tôi trẻ sao?”
Kiều Lan sắc mặt cứng ngắc: "Ừ... ừ."
Tôi nhếch môi cười đứng lên: “Tôi đi tìm Lạc Lạc, hai người cứ thong thả nói chuyện.”
Không ngờ Chu Nguỵ cũng đứng dậy: “Tôi cũng đi gặp Tuấn Tuấn, chúng ta cùng đi nhé.”
Tôi hét lên trong lòng: Dừng lại đi anh hai! Tôi chán anh quá!
Những sao nữ quý trọng danh tiếng đều biết viết chữ “tránh nghi ngờ”.