Con Cháu Mãn Đường - Đường Cầu
Chương 17
Sinh nhật của Tề Tu Viễn sắp tới rồi, hắn muốn đưa cả nhà đi cắm trại, mấy đứa con trai cũng không phản đối, từng người sắp xếp lại lịch làm việc, dành một khoảng thời gian để ở bên cạnh hắn.
Trong phòng vẽ của Tề Nhất Tê, cậu đang ngồi ở trên đùi Tề Tu Viễn, tay phải cầm bút chì run rẩy vẽ ra mấy nét xiên xiên vẹo vẹo.
“Ba ba……” trong giọng nói của Tề Nhất Tê mang theo chút cầu xin, cự bổng chôn sâu tại hậu huyệt giật giật, chọc cho cậu rên rỉ ra tiếng.
“Sao vậy? Vẽ cho tốt vào. Hạn nộp bản thảo sắp tới rồi.” Tề Tu Viễn chống cằm lên bả vai của cậu, nhẹ nhàng hôn ở sau cổ.
“Không tập trung được ……”
“Vì cái gì?” Tề Tu Viễn cách lớp quần lót đùa giỡn dương v*t của Tề Nhất Tê.
“Ưmm…… Bởi vì ba ba……” Tề Nhất Tê theo bản năng mà kẹp chặt hai chân, hậu huyệt co rút lại sảng đến mức Tề Tu Viễn rên lên một tiếng.
“Kẹp thật chặt. Đúng là con trai cưng của ba ba.” Tề Tu Viễn còn không buông tha cho cậu, cự bổng mài xát bên trong tiểu huyệt, thịt ruột non mềm nóng bỏng siết chặt côn th*t thô dài.
“Ba ba đối với con trai cưng làm cái gì cơ?”
Tề Nhất Tê gắt gao nhấp môi, biết Tề Tu Viễn muốn cậu nói ra mấy thứ thẹn thùng, cùng hắn mười ngón tay đan vào nhau, giọng nói luôn luôn trầm ổn nhiễm màu tình dục, vừa dễ nghe vừa câu nhân, “Ba ba đang thao dâm huyệt của con…… A……”
“Ngoan quá!” Tề Tu Viễn xoay mặt của cậu lại hôn thật sâu.
“A! Ba ba!” Bút chì ở trên tờ giấy trắng vẽ ra một đường cong, sau khi cao trào, Tề Nhất Tê vô lực ghé vào bàn.
Tề Tu Viễn thao cái mông của Tề Nhất Tê một hồi lâu mới bắn ra, tinh dịch tất cả đều bắn vào sâu bên trong tiểu huyệt, cậu thở một hơi thật dài, thân thể run giật vài cái.
“Ba ba đều bắn hết vào rồi……”
Tề Tu Viễn xoa bụng của cậu, “Không thoải mái sao?”
Tề Nhất Tê lắc đầu, bởi vì Tề Tu Viễn xoa bụng, cho nên cậu có chút kẹp không được tràng đạo, tinh dịch liền từ chỗ hai người kết hợp mà chậm rãi chảy ra.
“Chảy ra mất rồi……” Tề Nhất Tê trong giọng nói mang theo chút buồn bực, ngực của hắn nhảy dựng một cái, hung hăng cắn lên môi cậu.
“Ba ba sẽ bắn đầy tiểu huyệt của con, như vậy thì không chảy ra được nữa!”
“Ưm…… Ba ba……” Tiếp xúc da thịt làm cho dục hoả lại bùng lên, toàn thân lửa nóng khiến cho trái tim của cậu cũng nóng theo.
“Con trai ba thật quá tham lam!” Tề Tu Viễn chín nông một thâm thao Tề Nhất Tê đang phát lãng, tinh hoàn vỗ bạch bạch lên cái mông xanh mét, thẳng đến khi nó đỏ bừng lên.
“Ba ba! Tất cả đều bắn hết cho con!” Tề Nhất Tê dùng tay ôm đầu Tề Tu Viễn, vặn vẹo eo để hắn cắm càng sâu.
“Tham ăn như vậy là muốn mang thai con của ba ba sao!”
Tề Nhất Tê mắt sáng rực lên, kêu rên càng lãng hơn, “Muốn! Con sẽ sinh em bé cho ba ba! Bắn hết tinh dịch cho con!”
“Ba ba! Sâu quá! A! Thọc xuyên con mất thôi!” Tề Nhất Tê bị đâm đến lung lay cả người, tiểu huyệt thì bị thọc đau rát, nhưng cũng cực kỳ sảng khoái.
Tề Nhất Tê bị thao bắn rất nhiều lần, trên sàn nhà đều là tinh dịch trắng bóng, “Không được…… Ba ba…… Ba ba……” cậu khóc lóc năn nỉ, mông bị Tề Tu Viễn gắt gao ấn xuống, côn th*t ở chỗ sâu trong tiểu huyệt tàn sát bừa bãi, tinh dịch tràn đầy trong đó, nương theo từng cú thọc vào rút ra chảy xuống đất.
“Không phải nói sinh em bé cho ba ba sao? Bắn đầy mới có thể mang thai được.” Tề Tu Viễn nói rất ôn nhu, nâng đùi Tề Nhất Tê lên tàn nhẫn thao tiểu huyệt càng ngày càng nóng, “Lại muốn bắn?”
“Sinh em bé cho ba ba! Sinh ra lại để ba ba thao nó!” Tề Nhất Tê kích động co rút lại thịt ruột, tay cào vài đường trên lưng hắn. “A!”
“Thao chết con!” Tề Tu Viễn đỏ mắt, ấn mông Tề Nhất Tê xuống tàn nhẫn thao.
côn th*t mỗi lần thọc vào rút ra đều kéo theo chút mị thịt, rồi lại cắm vào chỗ sâu chưa từng được phát hiện, cơn thỏa mãn kỳ lạ làm Tề Nhất Tê thở dồn dập, trái tim đập loạn nhịp, hận không thể chết như vậy ở dưới thân Tề Tu Viễn.
“A! Ba ba lại bắn vào nữa!” Tề Nhất Tê vuốt cái bụng của mình, ngây người khi thấy bụng hơi phồng lên một chút, kinh hỉ liếm mặt Tề Tu Viễn, si ngốc cười ra tiếng, “Có em bé của ba ba rồi.”
Tề Tu Viễn ôn nhu hôn lên gương mặt của Tề Nhất Tê, bàn tay to lớn nắm lấy tay của cậu, nhẹ nhàng sờ lên cái bụng mềm mại, “Con trai cưng giúp ba ba sinh được không?”
Tề Nhất Tê cao hứng gật đầu, cậu yêu Tề Tu Viễn, chẳng sợ phần cảm tình này là cấm kỵ luân lý, chẳng sợ sẽ bị tống xuống địa ngục, cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ buông đôi tay này ra.
“Được. Nhưng sinh ra thì ba ba không được thiên vị nó.”
“Ừ.” Tề Tu Viễn cúi đầu hôn lên môi Tề Nhất Tê, nụ hôn vô cùng ôn nhu, cậu tựa hồ muốn hòa tan vào trong đó.
Tề Tu Viễn cụng trán lên trán của cậu, “Cùng nhau tắm rửa nhé.”
“Dạ.”
Sinh nhật của Tề Tu Viễn rất nhanh đã đến, Từ Ý Bình còn nằm viện, cho nên kêu người đưa quà tặng tới biểu lộ chút tâm ý.
Tề Tu Viễn mở ra xem, đầy cả một hộp là gel bôi trơn và áo mưa, khiến cho mặt của hắn đen xì. Ngoài ra còn có một tấm card.
“Thế nào, anh em như tôi đúng là tri kỷ phải không? Bảo đảm đều là hàng xịn xò, chúc anh sớm ngày tinh tẫn nhân vong.”
Tề Tu Viễn, “…… Lăn mịa cả nhà mày đi!”
Tề Tu Viễn thuận tay vứt hết đống áo mưa, chỉ để lại gel bôi trơn.
Đùa hoài! Hắn cùng các bảo bối chưa bao giờ dùng áo mưa, thứ đó chỉ tổ làm ảnh hưởng đến khoái cảm lúc mây mưa thôi.
“Ba ba.” Văn Hi ghé vào lưng của Tề Tu Viễn, “Ba ném cái gì vậy?”
“Không có gì.” Tề Tu Viễn xoay người sờ soạng mông của Văn Hi, ” Đã sắp xếp đồ đạc hết chưa?”
“Xong hết rồi.” ánh mắt của Văn Hi còn nhìn về phía thùng rác, thấy ký hiệu quen thuộc thì biết Tề Tu Viễn ném cái gì rồi.
“Ba ba sao lại có nhiều áo mưa như vậy?” Văn Hi nheo mắt, đôi mắt híp lại lộ ra vẻ quyến rũ mê người, “Có người phụ nữ nào đang câu dẫn ba ba sao?”
“Nói bậy cái gì chứ.” Tề Tu Viễn buồn cười, ôm chặt vòng eo mềm dẻo của Văn Hi, “Anh em của ba tặng quà sinh nhật, ba thấy chướng mắt nên vứt đi.”
” Ba ba vì sao lại không thích dùng áo mưa?” Văn Hi bày ra vẻ mặt khiêm tốn muốn biết, đôi mắt liên tục chớp chớp, lông mi dài thẳng tắp rũ xuống làm rung động lòng người.
Tề Tu Viễn trầm giọng, “Chẳng lẽ con trai tao lãng thích ba ba mang áo mưa cắm tiểu huyệt ướt át của con sao?”
Hô hấp của Văn Hi rối loạn một nhịp, ngón tay khiêu khích vẽ vòng vòng lên ngực hắn, “Tiểu tao hoá vẫn thích ba ba trực tiếp cắm vào luôn cơ, khiến cho con phải phát tao phát lãng, bắn hết toàn bộ tinh dịch vào dâm huyệt.”
“Thật tao!” Tề Tu Viễn nhéo cằm Văn Hi cằm, cười mắng một câu, hôn lên môi cậu một cái.
“Chính là tao nên ba ba mới thích, không phải sao?” Văn Hi đắc ý nhếch khóe môi, đùi nhẹ nhàng cọ xát Tề Tu Viễn.
“Đúng đúng.” Tề Tu Viễn sờ lên mái tóc của cậu.
Văn Hi dán mặt lên ngực Tề Tu Viễn, đôi tay quấn quanh eo của hắn, hơi thở nam tính mạnh mẽ khiến toàn thân cậu thả lỏng.
“Con trai tao lãng cũng thích nhất ba ba.”
Ngón tay của Tề Tu Viễn luồn vào mái tóc mềm mại, trong lòng vô cùng thoả mãn.
Cả đời này hắn chỉ thua trong tay mấy đứa con của mình thôi.
……….