Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 881
Chương 881
mỗi lần hack được một cái Thình lình tiếng chuông đồng hồ báo thức trên điện thoại của Hạ Thiên Tường vang lên.
Tô Nhược Hân tỏ vẻ ủ ê: “Sao lại nhanh như vậy được? Hình như mới có một phút thôi, em chơi thêm mười phút nữa được không?”
“Ngủ.” Lần này Hạ Thiên Tường không hề chừa lại một chút đường lui nào, tịch thu điện thoại của cô đặt lên tủ đầu giường, sau đó ôm cô vào lòng rồi tắt đèn: “Ngoan, ngủ đi.”
Bấy giờ trong đầu Tô Nhược Hân vẫn chỉ đầy ắp những mã số mới lạ.
Lần đầu tiên Hạ Thiên Tường dạy cô, cô còn tưởng rằng mình sẽ không học được, nhưng khi biết mã thực chất chỉ là chữ cái tiếng Anh thì cô đã tiếp thu được cực nhanh.
Cô giỏi tiếng Anh, vì vậy cô có thể học nó một cách nhanh chóng.
Trong phòng tối om, Tô Nhược Hân vẫn mải mê hứng thú suy nghĩ một công thức nhỏ: “Hạ Thiên Tường, ngày mai không cần anh dạy đâu, em thử xem có hack được máy tính của người khác không, hì hì”
“Ngoan, ngủ đi, ngày mai lại chơi tiếp.” Hạ Thiên Tường cưng chiều vỗ về Tô Nhược Hân, rõ ràng muốn cô dỗ anh ngủ mà kết quả lại biến thành như anh dỗ cô ngủ luôn rồi.
Không biết có phải vì tay anh vỗ nhè nhẹ hay không mà Tô Nhược Hân đã lặng lẽ quên mất hứng thú, rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Hạ Thiên Tường cũng nhắm mắt lại, anh tự nhủ ngủ được thì ngủ, không ngủ được thì lặng lẽ dậy làm việc.
Nhưng không ngờ, rõ ràng ngủ cả một buổi chiều đến bây giờ ngủ tiếp, thế mà anh cũng ngủ thiếp đi.
Một giấc say nồng.
Tô Nhược Hân mơ màng ngồi dậy sau tiếng chuông báo thức, cô lấy điện thoại ra xem giờ: “Còn sớm mà, ai lại canh giờ sớm dữ vậy?” Mơ mơ màng màng nói xong, sau đó cô lại nằm xuống chuẩn bị ngủ tiếp.
Rồi vừa mới nằm xuống đã trông thấy người đàn ông bên cạnh mình, khuôn mặt tuấn tú hiện ra trước mắt, chỉ cần giơ tay ra là chạm tới được, khiến cô kìm lòng chẳng đặng khẽ chạm vào mặt anh, Hạ Thiên Tường thật đẹp.
Nhưng một người đàn ông đẹp trai như vậy mà lại mắc căn bệnh tiềm ẩn, đến ngay cả cô cũng không phát hiện ra nó.
Tiếp đó, Tô Nhược Hân giật mình ngồi dậy, khế bóp bóp mặt Hạ Thiên Tường: “Rõ ràng anh đã dậy rồi, dậy mau đi, hôm nay anh hứa sẽ cùng dậy sớm đó.” Cô nhớ ra rồi, hôm nay anh cũng hứa đi chùa cùng cô.
Hôm nay đi cùng Hạ Thiên Tường, ngày mai đi với Dương Mỹ Lan, tối mai lại đón Chúc Hứa trở về căn hộ, cô nhận ra lịch trình của mình kín hết cả.
Bận như con quay vậy.
Đến khi cô nhanh nhẹn rửa mặt xong ởi ra thì Hạ Thiên Tường đã mặc bộ đồ thể thao giản dị đợi sẵn.
Anh rất ít khi mặc quần áo khác ngoài âu phục, bỗng nhiên thay đổi phong cách mới thế này khiến Tô Nhược Hân có một cảm giác mới mẻ, tiếp đó cô cũng thấy bộ đồ thể thao được đặt trên giường giống với của anh: “Hạ Thiên Tường, anh ra ngoài trước đi.”
Hạ Thiên Tường thấy Tô Nhược Hân đỏ mặt, bèn nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một cái: “Được, anh đợi em ngoài phòng khách, có phải chưa thấy bao giờ đâu, làm quen dần đi.’ Sau này, anh muốn khiến cô có thói quen thay quần áo trước mặt anh, thời gian sẽ khiến cô quen thôi.
Tô Nhược Hân đẩy Hạ Thiên Tường ra ngoài, lúng túng thay đồ thể thao, cô thấy hơi gượng gạo với xấu hổ khi ra ngoài mà mặc đồ đôi với Hạ Thiên Tường.
Chùa Quan Âm của thành phố T ở trên núi, cô nhớ lần trước mình đến đó là mấy năm trước.