Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 870
Chương 870
Hạ Thiên Tường nhìn theo nụ cười trong sáng như “
hoa của cô gái, anh vốn dĩ không tin cô chỉ đến đó tham gia náo nhiệt, rõ ràng là qua đó vì ba cô gái kia nhưng anh lại không vạch trần cô: “Đi đi, anh đợi em.
Còn Phương Tấn chờ bên ngoài thì sắp điên lên rồi.
Lúc này anh ta đang nghe điện thoại, cuộc nọ nối cuộc kia, có của công ty, còn có của khách hàng nữa, tất cả đều tìm Hạ Thiên Tường.
Suốt từ trưa đến giờ Hạ Thiên Tường mặc kệ tất cả công việc trong tay chỉ để ở bên cạnh Tô Nhược Hân.
Đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra với Hạ Thiên Tường.
Trước đây Hạ Thiên Tường là một tên cuồng công việc, vừa cầm laptop lên là không rời khỏi tay.
Trên bàn làm việc, trong xe, chỉ cần có thời gian thì anh đều đang xử lý công việc của tập đoàn.
Nhưng bây giờ, cả một buổi chiều anh cũng không hề đả động gì đến công việc.
Không những không xử lý mà còn không thèm ngó ngàng trả lời tin nhắn và điện thoại công ty.
Đúng vậy, chỉ vì một câu muốn uống nước ép của Tô Nhược Hân là anh đã buông bỏ tất cả để cùng Tô Nhược Hân đến Trần Ký.
“
Hạ Thiên Tường là một “hôn quân” điển hình, sau khi có được Tô Nhược Hân thì từ đó không thấy quân vương lên triều sớm, không quan tâm đ ến chính sự nữa.
“Được, tôi sẽ hỏi thử ý của tổng giám đốc Mặc, lát nữa sẽ gọi lại cho anh.” Phương Tấn ngắt máy của quản lý Cao rồi bước vào Trần Ký.
Vừa muốn chuyển lời của quản lý Cao cho Hạ Thiên Tường thì đột nhiên bên trong Trần Ký xảy ra chuyện.
Có vẻ rất náo nhiệt.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Tô Nhược Hân lại xông vào đầu hàng của cơn náo nhiệt kia, lúc này đang nói gì đó với quản lý nhà hàng và khách hàng gây sự.
Mà lúc này, Hạ Thiên Tường nhà anh ta lại ngồi bên bàn ăn, gương mặt lạnh lùng cao ngạo chầm chậm thưởng thức cà phê của mình, như thể chuyện không liên quan đến anh vậy.
Phương Tấn chau mày, suýt nữa tưởng mình nhớ nhầm, cho rằng nhà hàng này là của Tô Nhược Hân chứ không phải của Hạ Thiên Tường.
Nhưng rõ ràng ban đầu Hạ Thiên Tường vì để cải thiện khẩu phần ăn của Tô Nhược Hân mà không tiếc số tiền lớn để mua lại nhà hàng này, hơn nữa kể từ ngày được mua lại nhà hàng đã không còn dùng nguồn hàng trước đây nữa mà tất cả nguyên liệu “
của nhà hàng được chuyển sang rau củ xanh hữu cơ.
Nhưng giá món ăn không chỉ không tăng mà ngược lại còn giảm nhẹ.
Đây hoàn hoàn là một nhà hàng lỗ vốn.
Nhưng bây giờ bị khách hàng làm ầm lên, ông chủ thật lại không lên tiếng, như thể đây là quán của người khác, ngược lại Tô Nhược Hân lại xông lên cãi lý với người ta.
Phương Tấn sắp choáng trước tình huống lạ đời này rồi.
“Anh Hạ, tôi qua đó xem thử có chuyện gì.”
“Không cần, Nhược Hân sẽ xử lý được.” Cô gái nhỏ muốn chơi thì cứ mặc cho cô chơi, dù gì cuối cùng như thế nào thì anh cũng sẽ lật ngược giúp cô, cô chỉ có thắng chứ không thua.
Quán ăn này không có ai có thể ức hiếp Nhược Hân được, anh không cho phép điều đó.