Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 756
CHƯƠNG 756
“Hạ Thiên Tường, em cũng là bác sĩ.” Nhưng nói xong cô lại hơi chột dạ, cô là bác sĩ chưa có chứng chỉ, mà những y thuật cô biết đều là nhờ miếng ngọc của anh.
“Em là bác sĩ thì lại càng nên làm theo nhu cầu thực tế, không thể bóp méo sự thật, kìm nén thật sự có hại cho sức khỏe.”
“…” Được rồi, điều này có vẻ anh nói cũng không sai, kiến thức trong đầu cô cũng giải thích như vậy, đàn ông nhịn lâu đúng là có hại cho sức khỏe…
Nhưng đây không thể trở thành lý do anh làm bừa với cô được, anh có thể tự giải quyết.
Tô Nhược Hân cau mày.
Khi cô đang nghĩ cách phản bác Hạ Thiên Tường thế nào thì xe đã giảm tốc độ, chuẩn bị dừng lại.
Tô Nhược Hân vô thức quay đầu lại.
Đối diện là một toà nhà năm tầng, bức tường bên ngoài hẳn là mới được lát gạch, trông rất sạch sẽ, phía trên lối vào có bốn chữ.
Bệnh viện Bác Ái.
Tô Nhược Hân được Hạ Thiên Tường kéo ra khỏi xe.
Bởi vì cô đã ngạc nhiên đến mức ngẩn người trước toà nhà này.
Đây rõ ràng là một bệnh viện mới được xây.
Nó còn nằm trong khu vực trung tâm thành phố T với vị trí chính giữa.
Cô không biết nguyên vật liệu của bệnh viện này thế nào, nhưng giá trị của mảnh đất này cũng là con số mà cả đời này cô cũng không dám tưởng tượng.
Khu vực trung tâm thành phố T chắc chắn là tấc đất tấc vàng.
Hơn nữa dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được đất ở vị trí này.
Bởi lẽ khu đô thị trung tâm thành phố T đã không còn đất trống nữa rồi.
Muốn có được đất trống ở đây phải phá bỏ một số chung cư nhỏ tương đối cũ.
Tuy nhiên việc phá dỡ này diễn ra rất chậm.
Cần mỗi hộ gia đình ký tên xác nhận đồng ý phá dỡ rồi mới tiến hành từng bước được.
Muốn phá dỡ phải mất từ ba năm đến năm năm.
Nhưng Hạ Thiên Tường lại dễ dàng thay đổi biến nó thành bệnh viện cỡ nhỏ cho cô.
Đúng thế, với diện tích này nói là một bệnh viện cỡ nhỏ cũng không quá.
“Hạ Thiên Tường, anh chỉ nói là phòng khám, không nói là bệnh viện mà?”
Cô nhớ ra rồi, anh đã từng đề cập tới việc mở phòng khám cho cô, nhưng cô chưa đồng ý mà.
Đúng thế, cô sẽ không đồng ý.
“Phòng khám nhưng tên là bệnh viện mà thôi, đành để em phải bắt đầu ở phòng khám nhỏ này tước, anh sẽ cho em quản lý bệnh viện lớn cấp 3A sớm thôi.”
“Dừng.” Tô Nhược Hân choáng váng, thế này còn nhỏ à? Nếu là nhỏ thì nghĩa là nhận thức về phòng khám của cô có vấn đề, rõ ràng là phòng khám lớn thậm chí là bệnh viện, Hạ Thiên Tường đang mở mắt nói dối: “Hạ Thiên Tường, em còn chưa thi được chứng chỉ bác sĩ, không thể mở phòng khám và bệnh viện được.”
“Không sao, đã bắt đầu tuyển dụng rồi, hôm kia có hơn chục tiến sĩ khoa Y của thành phố T tới đăng ký, nhưng phải qua được phỏng vấn của em mới có thể xác định có được nhận không, có nhân tài của giới y học thì tất cả đều là chính quy.” Vậy nên Tô Nhược Hân có chứng chỉ hay không đều là chuyện nhỏ, anh sẽ báo cáo với hệ thống y tế để mở phòng khám và mở bệnh viện.