Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 902: Người không nên trêu chọc
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
Đêm khuya, biệt thự ngoại ô.
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm phảng phất có thể chảy ra nước, nhìn về phía Tư Dật Khiêm ở bên cạnh nói: "Nhiệm vụ lần này, đã có lính đánh thuê tiếp theo."
Nghe xong, Tư Dật Khiêm cười nói: "Cha, ngài cũng không cần tức giận như vậy. Chuyện lần trước, bất quá chỉ là có chút ngoài ý muốn mà thôi."
"Hừ!"
Tư Minh Lễ hừ lạnh một tiếng nặng nề, chợt hướng về tâm phúc bên cạnh mở miệng nói: "Điều tra rõ ràng cho ta chưa? Tốt nhất đừng như lần trước, ngay cả việc bên người nữ nhân kia có lính đánh thuê bảo vệ cũng không biết!"
"Điều tra rõ ràng!" Trán của tên tâm phúc kia thấm ra một giọt mồ hôi lạnh, thận trọng nói: "Mấy tên thủ hạ kia của Diệp Oản Oản, là lần trước nàng từ nước ngoài mang về. Nhưng cụ thể là mời tới để hộ vệ hay làm gì, chuyện này hiện tại vẫn chưa rõ ràng lắm."
Tức giận, Tư Minh Lễ hướng về Tư Dật Khiêm nói: "Ngươi nói xem, mấy tên lính đánh thuê kia, có quan hệ gì với tiểu tử Tư Dạ Hàn không?"
"Ý của phụ thân nói là... là Tư Dạ Hàn mời tới bảo vệ nữ nhân kia?" Tư Dật Khiêm sau khi trầm tư một lát mới mở miệng.
"Không sai!" Tư Minh Lễ chân mày nhíu lên: "Nếu quả thật là như vậy, chuyện đó đủ để chứng minh Tư Dạ Hàn đối với chúng ta đã sớm có đề phòng. Ngươi nói xem có phải là kế hoạch của chúng ta cùng Eric tiên sinh, đã bị tiểu tử kia phát giác?"
Nghe Tư Minh Lễ lo âu, Tư Dật Khiêm lại cười nhạt, lắc đầu một cái: "Cha, không có khả năng cao. Với năng lực của Eric tiên sinh, tuyệt đối sẽ không để cho Tư Dạ Hàn nhận ra được cái gì. Lùi một bước lại nói, cho dù Tư Dạ Hàn phát giác ra, hắn cũng sẽ không mời mấy tên lính đánh thuê từ nước ngoài tới bảo vệ Diệp Oản Oản, mà sẽ đem ả buộc ở bên người."
Tuy nói như thế, nhưng Tư Minh Lễ lại luôn cảm thấy có chút không an tâm, tuy nói năng lực cùng thủ đoạn của Eric tiên sinh không thể nghi ngờ, nhưng thủ đoạn của tên tiểu tử Tư Dạ Hàn kia cũng vô cùng đáng sợ.
"Cha không cần quá mức lo lắng, cho dù là Tư Dạ Hàn đã phát hiện rồi, cùng lắm thì chúng ta liền hoàn toàn vạch mặt! Cuộc chiến này, có Eric tiên sinh tham dự, ai thắng ai thua, còn chưa biết được. Ngược lại con cảm thấy, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta." Tư Dật Khiêm cười nói.
Nói tới Eric, Tư Minh Lễ mới thu liễm hoàn toàn tâm tư vừa rồi vào trong lòng. Hắn hơi hoài nghi thủ đoạn cùng năng lực của người kia, thật sự không thể dùng lẽ thường để phán đoán. Hơn nữa, Tư Dạ Hàn tuyệt đối không có khả năng biết được rằng, trên thế giới này, vẫn còn có Eric tiên sinh tồn tại.
"Hừ, Tư Dạ Hàn, ngươi trêu chọc phải người không nên trêu chọc. Trò chơi mới bắt đầu, chúng ta từ từ chơi tiếp..." Con ngươi Tư Minh Lễ lóe lên hàn quang, lạnh giọng cười một tiếng.
Trong lúc nói chuyện, tâm phúc hướng về phía ngoài cửa, chợt nhẹ giọng nói: "Bọn họ tới rồi."
Rất nhanh, mấy tên nam tử áo đen chậm rãi đi vào trong phòng khách.
Người cầm đầu, tóc hoa râm, tuổi tác thoạt nhìn bất quá chỉ 27 – 28 tuổi, tướng mạo tuy có vẻ đường đường, nhưng trên trán lại lộ ra một nét tà khí, nhìn không giống lính đánh thuê chút nào.
"Xin chào, ta là Tư Minh Lễ."
Tư Minh Lễ lập tức tiến lên, hướng về nam tử cầm đầu nói.
"Tư tiên sinh, nhiệm vụ lần này, là do Eric tiên sinh tuyên bố. Ta đại khái đã hiểu rõ, ta tự giới thiệu mình một chút, ta gọi là Đường Long, là phân đội trưởng của đoàn lính đánh thuê Long Âm."
Đường Long đưa tay phải ra, cùng Tư Minh Lễ bắt tay một cái.
"Ha ha, nguyên lai là Đường Long đội trưởng. Sớm đã nghe danh, hôm nay gặp mặt, vô cùng vinh hạnh. Đường Long đội trưởng tuổi còn trẻ mà đã bước vào tầng thứ này, thật là phi thường... Nhanh nào, mời vào bên trong! Biết được các vị buổi tối sẽ tới, Tư mỗ đã tự chủ trương, chuẩn bị một chút gia yến, mong Đường Long đội trưởng cùng các vị huynh đệ nể mặt!" Tư Minh Lễ cười nói.
Đêm khuya, biệt thự ngoại ô.
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm phảng phất có thể chảy ra nước, nhìn về phía Tư Dật Khiêm ở bên cạnh nói: "Nhiệm vụ lần này, đã có lính đánh thuê tiếp theo."
Nghe xong, Tư Dật Khiêm cười nói: "Cha, ngài cũng không cần tức giận như vậy. Chuyện lần trước, bất quá chỉ là có chút ngoài ý muốn mà thôi."
"Hừ!"
Tư Minh Lễ hừ lạnh một tiếng nặng nề, chợt hướng về tâm phúc bên cạnh mở miệng nói: "Điều tra rõ ràng cho ta chưa? Tốt nhất đừng như lần trước, ngay cả việc bên người nữ nhân kia có lính đánh thuê bảo vệ cũng không biết!"
"Điều tra rõ ràng!" Trán của tên tâm phúc kia thấm ra một giọt mồ hôi lạnh, thận trọng nói: "Mấy tên thủ hạ kia của Diệp Oản Oản, là lần trước nàng từ nước ngoài mang về. Nhưng cụ thể là mời tới để hộ vệ hay làm gì, chuyện này hiện tại vẫn chưa rõ ràng lắm."
Tức giận, Tư Minh Lễ hướng về Tư Dật Khiêm nói: "Ngươi nói xem, mấy tên lính đánh thuê kia, có quan hệ gì với tiểu tử Tư Dạ Hàn không?"
"Ý của phụ thân nói là... là Tư Dạ Hàn mời tới bảo vệ nữ nhân kia?" Tư Dật Khiêm sau khi trầm tư một lát mới mở miệng.
"Không sai!" Tư Minh Lễ chân mày nhíu lên: "Nếu quả thật là như vậy, chuyện đó đủ để chứng minh Tư Dạ Hàn đối với chúng ta đã sớm có đề phòng. Ngươi nói xem có phải là kế hoạch của chúng ta cùng Eric tiên sinh, đã bị tiểu tử kia phát giác?"
Nghe Tư Minh Lễ lo âu, Tư Dật Khiêm lại cười nhạt, lắc đầu một cái: "Cha, không có khả năng cao. Với năng lực của Eric tiên sinh, tuyệt đối sẽ không để cho Tư Dạ Hàn nhận ra được cái gì. Lùi một bước lại nói, cho dù Tư Dạ Hàn phát giác ra, hắn cũng sẽ không mời mấy tên lính đánh thuê từ nước ngoài tới bảo vệ Diệp Oản Oản, mà sẽ đem ả buộc ở bên người."
Tuy nói như thế, nhưng Tư Minh Lễ lại luôn cảm thấy có chút không an tâm, tuy nói năng lực cùng thủ đoạn của Eric tiên sinh không thể nghi ngờ, nhưng thủ đoạn của tên tiểu tử Tư Dạ Hàn kia cũng vô cùng đáng sợ.
"Cha không cần quá mức lo lắng, cho dù là Tư Dạ Hàn đã phát hiện rồi, cùng lắm thì chúng ta liền hoàn toàn vạch mặt! Cuộc chiến này, có Eric tiên sinh tham dự, ai thắng ai thua, còn chưa biết được. Ngược lại con cảm thấy, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta." Tư Dật Khiêm cười nói.
Nói tới Eric, Tư Minh Lễ mới thu liễm hoàn toàn tâm tư vừa rồi vào trong lòng. Hắn hơi hoài nghi thủ đoạn cùng năng lực của người kia, thật sự không thể dùng lẽ thường để phán đoán. Hơn nữa, Tư Dạ Hàn tuyệt đối không có khả năng biết được rằng, trên thế giới này, vẫn còn có Eric tiên sinh tồn tại.
"Hừ, Tư Dạ Hàn, ngươi trêu chọc phải người không nên trêu chọc. Trò chơi mới bắt đầu, chúng ta từ từ chơi tiếp..." Con ngươi Tư Minh Lễ lóe lên hàn quang, lạnh giọng cười một tiếng.
Trong lúc nói chuyện, tâm phúc hướng về phía ngoài cửa, chợt nhẹ giọng nói: "Bọn họ tới rồi."
Rất nhanh, mấy tên nam tử áo đen chậm rãi đi vào trong phòng khách.
Người cầm đầu, tóc hoa râm, tuổi tác thoạt nhìn bất quá chỉ 27 – 28 tuổi, tướng mạo tuy có vẻ đường đường, nhưng trên trán lại lộ ra một nét tà khí, nhìn không giống lính đánh thuê chút nào.
"Xin chào, ta là Tư Minh Lễ."
Tư Minh Lễ lập tức tiến lên, hướng về nam tử cầm đầu nói.
"Tư tiên sinh, nhiệm vụ lần này, là do Eric tiên sinh tuyên bố. Ta đại khái đã hiểu rõ, ta tự giới thiệu mình một chút, ta gọi là Đường Long, là phân đội trưởng của đoàn lính đánh thuê Long Âm."
Đường Long đưa tay phải ra, cùng Tư Minh Lễ bắt tay một cái.
"Ha ha, nguyên lai là Đường Long đội trưởng. Sớm đã nghe danh, hôm nay gặp mặt, vô cùng vinh hạnh. Đường Long đội trưởng tuổi còn trẻ mà đã bước vào tầng thứ này, thật là phi thường... Nhanh nào, mời vào bên trong! Biết được các vị buổi tối sẽ tới, Tư mỗ đã tự chủ trương, chuẩn bị một chút gia yến, mong Đường Long đội trưởng cùng các vị huynh đệ nể mặt!" Tư Minh Lễ cười nói.