Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 868: Muốn đi sao?
Editor: Như Ý
Beta: Gemini
—————————
Phùng Nghĩa Bình cũng vội vàng phụ họa nói, “Lão phu nhân, Mục gia là đối tác quan trọng của tập đoàn Tư Thị, quả thật nên để gia chủ sắp xếp một người bạn gái có nhiều kinh nghiệm đi cùng mới phải!”
Phùng Nghĩa Bình mặc dù không có nói rõ, nhưng ý trên mặt chữ, dĩ nhiên là chỉ Tần Nhược Hi rồi.
Lão phu nhân nhìn hai người, “Năm trước một mình A Cửu cũng không có chuyện gì.”
Lúc trước không có coi như xong, nhưng bây giờ đã có, làm sao có thể giống nhau được?
Trong trường hợp này, cô gái Tư Dạ Hàn mang theo, so với trước đây hoàn toàn khác nhau.
Tư Minh Lễ vội nói: “Chị dâu, lúc trước một mình gia chủ đi dĩ nhiên là không có vấn đề, tôi đây không phải là sợ có người không hiểu phép tắc, đường đột khách quý! Lại nói Diệp tiểu thư mặc dù đang cùng gia chủ quen nhau, nhưng cũng chỉ là bạn gái mà thôi, sợ là chưa có tư cách cùng gia chủ tiếp đãi vị khách quan trọng như thế…”
Lão phu nhân làm sao có thể không biết Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong thời gian gần đây, bà chính mắt nhìn Diệp Oản Oản tận tâm tận lực chăm sóc A Cửu, lại tham học có chí tiến thủ, làm việc ngày càng ổn thỏa, bà cũng có ý giúp một tay.
Lão phu nhân nhìn về phía cháu trai đang ngồi trên ghế sa lon, “A Cửu, con cảm thấy thế nào?”
Tư Dạ Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi nghe vậy mở mắt, không trả lời, mà nhìn về phía Diệp Oản Oản bên cạnh, “Muốn đi sao?”
Diệp Oản Oản: “Ây…”
Giọng điệu giống như đang hỏi cô có muốn đi chơi không, nếu cô muốn đi thì đi, không muốn đi thì không cần đi…
Quả nhiên, Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình nhìn thái độ này của Tư Dạ Hàn giận đến khuôn mặt già nua đều vặn vẹo.
Lão phu nhân chỉ biết lắc đầu nhìn cháu trai mình, sau đó, trực tiếp nhìn đám người Tư Minh Lễ mở miệng nói, “Được rồi được rồi, hiện tại thời gian còn sớm, về lễ nghi Oản Oản có chỗ nào không hiểu thì đại khái có thể đi học, cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”
“Lão phu nhân…”
Tư Minh Lễ còn muốn nói tiếp, bất đắc dĩ thái độ lão phu nhân và Tư Dạ Hàn đã quyết, căn bản không cho ông ta có đường nói chuyện.
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm ngồi tại chổ, chổ da trên gương mặt khô gầy co rúm từng hồi.
Đáng chết! Đều đã lâu như vậy rồi! Tên nhóc đáng ghét này tại sao còn không chết! Không phải nói anh ta tuyệt đối sống không qua nửa năm sao?
Mắt thấy nửa năm này đều đã sắp qua rồi! Từ khi có được tin tức Tư Dạ Hàn sắp chết, ông ta cố kềm chế, mỗi ngày đều chờ đợi, chờ Tư Dạ Hàn chết đi, ai ngờ Tư Dạ Hàn không hề có dáng vẻ của người bệnh thời kỳ cuối, chỉ thấy tình trạng thân thể còn ngày càng tốt lên…
Chỉ cần một ngày tên nhóc này còn tồn tại, cuộc sống của ông ta ở Tư gia giống như một con chó ăn nói khép nép! Còn có tiện nhân Diệp Oản Oản đáng chết này, mối thù phế một chân của con trai ông ta còn chưa báo, ông ta lại chỉ có thể nhẫn nhịn, đến một sợi tóc của cô ta cũng không nhúc nhích được…
Lão phu nhân nói với Tư Dạ Hàn, “A Cửu, về phần Oản Oản ta sẽ sắp xếp cho con bé một giáo viên dạy lễ nghi, dạy cho con bé?”
Tư Dạ Hàn: “Không cần.”
Sắc mặt Lão phu nhân nghiêm túc nói, “Việc này vẫn cần thiết, học thêm một chút đối với Oản Oản mới có lợi, sau này nó cũng sẽ dùng được.”
Tư Dạ Hàn mở miệng: “Không cần mời giáo viên, con tự mình dạy.”
Diệp Oản Oản: “…”
Đến lão phu nhân cũng muốn nhét thức ăn cho chó, anh đủ rồi đấy!
“Con đứa nhỏ này…” Lão phu nhân chỉ biết bật cười, nhìn hai đứa trẻ hiện tại chung sống được tốt như vậy, trong lòng cũng được yên tâm.
Nếu như thân thể của A Cửu có thể tốt lên…
“Tan họp đi.”
Sau khi chuyện được trao đổi xong, Tư Dạ Hàn liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, tuyên bố tan họp.
Tư Dạ Hàn vừa nghe lão phu nhân nói chuyện, vừa định đứng lên, lúc đang từ trên ghế salon đứng dậy, ngay lập tức, sắc mặt trắng nhợt, thân thể cũng đột nhiên cứng đờ.
“A Cửu, sao vậy?” Phát hiện Tư Dạ Hàn có chút khác thường, lão phu nhân và Diệp Oản Oản đều nhìn anh.
Tư Dạ Hàn nhấc tay, dường như muốn nói không có việc gì, vừa mở miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt trắng nhợt không còn chút máu, sau đó, “Oanh” một tiếng ngã về phía sau..
“A Cửu ——”
“Gia chủ!!!”
Con ngươi của Diệp Oản Oản chợt co rút nhanh, lão phu nhân và các nguyên lão tất cả mọi người đều kinh hãi đến biến sắc, trở thành một mảnh hỗn loạn
Beta: Gemini
—————————
Phùng Nghĩa Bình cũng vội vàng phụ họa nói, “Lão phu nhân, Mục gia là đối tác quan trọng của tập đoàn Tư Thị, quả thật nên để gia chủ sắp xếp một người bạn gái có nhiều kinh nghiệm đi cùng mới phải!”
Phùng Nghĩa Bình mặc dù không có nói rõ, nhưng ý trên mặt chữ, dĩ nhiên là chỉ Tần Nhược Hi rồi.
Lão phu nhân nhìn hai người, “Năm trước một mình A Cửu cũng không có chuyện gì.”
Lúc trước không có coi như xong, nhưng bây giờ đã có, làm sao có thể giống nhau được?
Trong trường hợp này, cô gái Tư Dạ Hàn mang theo, so với trước đây hoàn toàn khác nhau.
Tư Minh Lễ vội nói: “Chị dâu, lúc trước một mình gia chủ đi dĩ nhiên là không có vấn đề, tôi đây không phải là sợ có người không hiểu phép tắc, đường đột khách quý! Lại nói Diệp tiểu thư mặc dù đang cùng gia chủ quen nhau, nhưng cũng chỉ là bạn gái mà thôi, sợ là chưa có tư cách cùng gia chủ tiếp đãi vị khách quan trọng như thế…”
Lão phu nhân làm sao có thể không biết Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong thời gian gần đây, bà chính mắt nhìn Diệp Oản Oản tận tâm tận lực chăm sóc A Cửu, lại tham học có chí tiến thủ, làm việc ngày càng ổn thỏa, bà cũng có ý giúp một tay.
Lão phu nhân nhìn về phía cháu trai đang ngồi trên ghế sa lon, “A Cửu, con cảm thấy thế nào?”
Tư Dạ Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi nghe vậy mở mắt, không trả lời, mà nhìn về phía Diệp Oản Oản bên cạnh, “Muốn đi sao?”
Diệp Oản Oản: “Ây…”
Giọng điệu giống như đang hỏi cô có muốn đi chơi không, nếu cô muốn đi thì đi, không muốn đi thì không cần đi…
Quả nhiên, Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình nhìn thái độ này của Tư Dạ Hàn giận đến khuôn mặt già nua đều vặn vẹo.
Lão phu nhân chỉ biết lắc đầu nhìn cháu trai mình, sau đó, trực tiếp nhìn đám người Tư Minh Lễ mở miệng nói, “Được rồi được rồi, hiện tại thời gian còn sớm, về lễ nghi Oản Oản có chỗ nào không hiểu thì đại khái có thể đi học, cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”
“Lão phu nhân…”
Tư Minh Lễ còn muốn nói tiếp, bất đắc dĩ thái độ lão phu nhân và Tư Dạ Hàn đã quyết, căn bản không cho ông ta có đường nói chuyện.
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm ngồi tại chổ, chổ da trên gương mặt khô gầy co rúm từng hồi.
Đáng chết! Đều đã lâu như vậy rồi! Tên nhóc đáng ghét này tại sao còn không chết! Không phải nói anh ta tuyệt đối sống không qua nửa năm sao?
Mắt thấy nửa năm này đều đã sắp qua rồi! Từ khi có được tin tức Tư Dạ Hàn sắp chết, ông ta cố kềm chế, mỗi ngày đều chờ đợi, chờ Tư Dạ Hàn chết đi, ai ngờ Tư Dạ Hàn không hề có dáng vẻ của người bệnh thời kỳ cuối, chỉ thấy tình trạng thân thể còn ngày càng tốt lên…
Chỉ cần một ngày tên nhóc này còn tồn tại, cuộc sống của ông ta ở Tư gia giống như một con chó ăn nói khép nép! Còn có tiện nhân Diệp Oản Oản đáng chết này, mối thù phế một chân của con trai ông ta còn chưa báo, ông ta lại chỉ có thể nhẫn nhịn, đến một sợi tóc của cô ta cũng không nhúc nhích được…
Lão phu nhân nói với Tư Dạ Hàn, “A Cửu, về phần Oản Oản ta sẽ sắp xếp cho con bé một giáo viên dạy lễ nghi, dạy cho con bé?”
Tư Dạ Hàn: “Không cần.”
Sắc mặt Lão phu nhân nghiêm túc nói, “Việc này vẫn cần thiết, học thêm một chút đối với Oản Oản mới có lợi, sau này nó cũng sẽ dùng được.”
Tư Dạ Hàn mở miệng: “Không cần mời giáo viên, con tự mình dạy.”
Diệp Oản Oản: “…”
Đến lão phu nhân cũng muốn nhét thức ăn cho chó, anh đủ rồi đấy!
“Con đứa nhỏ này…” Lão phu nhân chỉ biết bật cười, nhìn hai đứa trẻ hiện tại chung sống được tốt như vậy, trong lòng cũng được yên tâm.
Nếu như thân thể của A Cửu có thể tốt lên…
“Tan họp đi.”
Sau khi chuyện được trao đổi xong, Tư Dạ Hàn liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, tuyên bố tan họp.
Tư Dạ Hàn vừa nghe lão phu nhân nói chuyện, vừa định đứng lên, lúc đang từ trên ghế salon đứng dậy, ngay lập tức, sắc mặt trắng nhợt, thân thể cũng đột nhiên cứng đờ.
“A Cửu, sao vậy?” Phát hiện Tư Dạ Hàn có chút khác thường, lão phu nhân và Diệp Oản Oản đều nhìn anh.
Tư Dạ Hàn nhấc tay, dường như muốn nói không có việc gì, vừa mở miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt trắng nhợt không còn chút máu, sau đó, “Oanh” một tiếng ngã về phía sau..
“A Cửu ——”
“Gia chủ!!!”
Con ngươi của Diệp Oản Oản chợt co rút nhanh, lão phu nhân và các nguyên lão tất cả mọi người đều kinh hãi đến biến sắc, trở thành một mảnh hỗn loạn