Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 695: Biển giấm sôi trào!
Edit: Cố Mạn Sa
Beta: Nhi Nhi lầy lội
——————-
“Diệp ca, đến rồi.” Đông Tử ở trên ghế lái nhắc nhở.
“Được, hai người đều về ngủ sớm đi” Diệp Oản Oản vội vã xuống xe.
Lạc Thần ở cái tòa cách vách, nói lời tạm biệt Diệp Oản Oản liền đi vào chung cư.
“À, Diệp ca, em…” Cung Húc vốn đang muốn nói cái gì đó với Diệp Oản Oản, kết quả động tác xuống xe của cô rất nhanh.
Cung Húc không khỏi tò mò nhìn bóng lưng vội vàng xuống xe của Diệp Oản Oản, chuyện gì xảy ra? Tới bây giờ anh ta chưa từng thấy biểu tình như gặp đại địch như thế của Diệp Oản Oản…
Diệp Oản Oản vội vàng đi tới trước mặt của Tư Dạ Hàn, “Khụ, A Cửu, anh đến đây từ lúc nào? Sao không vào, đứng ở chỗ này làm gì! Đêm lạnh như vậy!”
Diệp Oản Oản vừa nói vừa an ủi chính mình, Tư Dạ Hàn là loại người chưa bao giờ chú ý tới chuyện bát quái cũng là người rất ít khi lên mạng, khẳng định không biết chuyện của buổi họp báo phóng viên, chút thương tích nhỏ này của cô, một hai ngày liền đóng vảy, đến lúc đó coi như anh có biết cũng không sao…
Cái loại tính vặt này của Diệp Oản Oản rất khá, nhưng mà cô vừa dứt lời, người đàn ông đứng ở trước mặt cô cũng đơ mặt nhìn cô, nói một câu: “Em phạm quy rồi!”
Diệp Oản Oản: “…”
Giọng nói như đến từ núi tuyết độ cao 5000m so với mặt nước biển, khiến cả người cô đều lạnh run một trận.
Cô lại có thế nảy sinh ý đồ giấu diếm ở trước mặt Tư Dạ Hàn. Thật là quá mức ngây thơ rồi…
Bởi vì những ngày qua tính khí Tư Dạ Hàn quá tốt nên cô đã quên anh đáng sợ thế nào rồi.
Giờ phút này người đàn ông đứng ở trước mặt cô toàn thân cao thấp đều không có một chút độ ấm, ánh mắt nhìn cô cũng lạnh băng như vậy, lần này Dạ Tư Hàn thực sự tức giận rồi.
“Thật xin lỗi, lần này là ngoài ý muốn, hơn nữa chẳng qua là một vết thương nhỏ, không tin anh xem đi!” Để chứng minh, Diệp Oản Oản vội vàng vén tay áo lên, lộ ra một vết thương nhỏ có chiều rộng không quá 1 tất.
Nhưng mà, rất nhanh Diệp Oản Oản phát hiện mình phạm sai lầm lớn cỡ nào.
Sau khi nhìn thấy vết thương của cô, sắc mặt Dạ Tư Hàn ngày càng trở nên đáng sợ, mơ hồ để cho cô nhìn thấy Tư Dạ Hàn trước khi cô trọng sinh, không có lý trí, cũng không có tình cảm, giống như tùy thời đều có thể mất khống chế, trở thành dã thú.
Lúc này Diệp Oản Oản mới phát hiện, gần đây cô quả thực quá buông lỏng, thế cho nên quên người trước mắt rất đáng sợ…
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn còn muốn lạnh lẽo hơn so với ánh trăng trên đầu, anh không hề chớp mắt mà nhìn cô: “Em thích cậu ta?”
“Hả? Ai vậy?” Diệp Oản Oản bị cái câu hỏi không đầu không đuôi này làm cho mơ hồ.
Sau đó, phải mất chừng mấy giây mới phản ứng được…
Mẹ nó! Quả là hiểu lầm to bằng trời!
Tư… Tư Dạ Hàn sẽ không phải cho rằng cô và Cung Húc có cái gì chứ?
Làm sao có thể chứ!
Rốt cuộc vì sao anh lại sinh ra cái loại hiểu lầm đáng sợ như thế?
Diệp Oản Oản đang vắt hết óc nghĩ xem nên giải thích thế nào và làm như thế nào để trấn an, vào lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói phóng túng của Cung Húc, “Diệp ca Diệp ca, anh làm sao chạy nhanh như vậy! Em ở biệt thự kia quá xa, lười về, mới vừa để cho Đông tử lái xe đi, tối nay em với anh ngủ chung đi!”
Dường như ngay lúc Cung Húc thốt ra lời, Diệp Oản Oản cảm giác có một ngọn gió kinh khủng vô hình như đến từ như địa ngục thổi qua…
Tối nay ngủ chung là cái quỷ gì!!!
Cô vẫn còn đang lo ngược lo xuôi, lại còn thêm tên này, bản thân nên giải thích thế nào đây!
Diệp Oản Oản lạnh mặt: “Không được, người ở đâu thì nên trở về đó!”
Thấy Diệp Oản Oản lại không chút do dự cự tuyệt, Cung Húc nhất thời ai oán, “Tại sao vậy? Em cũng tới rồi, anh còn không chứa chấp em sao!”
Diệp Oản Oản cố nén tức giận: “Tối nay tôi có khách.”
Mẹ nó tối nay tôi muốn độ kiếp phi thăng luôn cho rồi…
Beta: Nhi Nhi lầy lội
——————-
“Diệp ca, đến rồi.” Đông Tử ở trên ghế lái nhắc nhở.
“Được, hai người đều về ngủ sớm đi” Diệp Oản Oản vội vã xuống xe.
Lạc Thần ở cái tòa cách vách, nói lời tạm biệt Diệp Oản Oản liền đi vào chung cư.
“À, Diệp ca, em…” Cung Húc vốn đang muốn nói cái gì đó với Diệp Oản Oản, kết quả động tác xuống xe của cô rất nhanh.
Cung Húc không khỏi tò mò nhìn bóng lưng vội vàng xuống xe của Diệp Oản Oản, chuyện gì xảy ra? Tới bây giờ anh ta chưa từng thấy biểu tình như gặp đại địch như thế của Diệp Oản Oản…
Diệp Oản Oản vội vàng đi tới trước mặt của Tư Dạ Hàn, “Khụ, A Cửu, anh đến đây từ lúc nào? Sao không vào, đứng ở chỗ này làm gì! Đêm lạnh như vậy!”
Diệp Oản Oản vừa nói vừa an ủi chính mình, Tư Dạ Hàn là loại người chưa bao giờ chú ý tới chuyện bát quái cũng là người rất ít khi lên mạng, khẳng định không biết chuyện của buổi họp báo phóng viên, chút thương tích nhỏ này của cô, một hai ngày liền đóng vảy, đến lúc đó coi như anh có biết cũng không sao…
Cái loại tính vặt này của Diệp Oản Oản rất khá, nhưng mà cô vừa dứt lời, người đàn ông đứng ở trước mặt cô cũng đơ mặt nhìn cô, nói một câu: “Em phạm quy rồi!”
Diệp Oản Oản: “…”
Giọng nói như đến từ núi tuyết độ cao 5000m so với mặt nước biển, khiến cả người cô đều lạnh run một trận.
Cô lại có thế nảy sinh ý đồ giấu diếm ở trước mặt Tư Dạ Hàn. Thật là quá mức ngây thơ rồi…
Bởi vì những ngày qua tính khí Tư Dạ Hàn quá tốt nên cô đã quên anh đáng sợ thế nào rồi.
Giờ phút này người đàn ông đứng ở trước mặt cô toàn thân cao thấp đều không có một chút độ ấm, ánh mắt nhìn cô cũng lạnh băng như vậy, lần này Dạ Tư Hàn thực sự tức giận rồi.
“Thật xin lỗi, lần này là ngoài ý muốn, hơn nữa chẳng qua là một vết thương nhỏ, không tin anh xem đi!” Để chứng minh, Diệp Oản Oản vội vàng vén tay áo lên, lộ ra một vết thương nhỏ có chiều rộng không quá 1 tất.
Nhưng mà, rất nhanh Diệp Oản Oản phát hiện mình phạm sai lầm lớn cỡ nào.
Sau khi nhìn thấy vết thương của cô, sắc mặt Dạ Tư Hàn ngày càng trở nên đáng sợ, mơ hồ để cho cô nhìn thấy Tư Dạ Hàn trước khi cô trọng sinh, không có lý trí, cũng không có tình cảm, giống như tùy thời đều có thể mất khống chế, trở thành dã thú.
Lúc này Diệp Oản Oản mới phát hiện, gần đây cô quả thực quá buông lỏng, thế cho nên quên người trước mắt rất đáng sợ…
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn còn muốn lạnh lẽo hơn so với ánh trăng trên đầu, anh không hề chớp mắt mà nhìn cô: “Em thích cậu ta?”
“Hả? Ai vậy?” Diệp Oản Oản bị cái câu hỏi không đầu không đuôi này làm cho mơ hồ.
Sau đó, phải mất chừng mấy giây mới phản ứng được…
Mẹ nó! Quả là hiểu lầm to bằng trời!
Tư… Tư Dạ Hàn sẽ không phải cho rằng cô và Cung Húc có cái gì chứ?
Làm sao có thể chứ!
Rốt cuộc vì sao anh lại sinh ra cái loại hiểu lầm đáng sợ như thế?
Diệp Oản Oản đang vắt hết óc nghĩ xem nên giải thích thế nào và làm như thế nào để trấn an, vào lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói phóng túng của Cung Húc, “Diệp ca Diệp ca, anh làm sao chạy nhanh như vậy! Em ở biệt thự kia quá xa, lười về, mới vừa để cho Đông tử lái xe đi, tối nay em với anh ngủ chung đi!”
Dường như ngay lúc Cung Húc thốt ra lời, Diệp Oản Oản cảm giác có một ngọn gió kinh khủng vô hình như đến từ như địa ngục thổi qua…
Tối nay ngủ chung là cái quỷ gì!!!
Cô vẫn còn đang lo ngược lo xuôi, lại còn thêm tên này, bản thân nên giải thích thế nào đây!
Diệp Oản Oản lạnh mặt: “Không được, người ở đâu thì nên trở về đó!”
Thấy Diệp Oản Oản lại không chút do dự cự tuyệt, Cung Húc nhất thời ai oán, “Tại sao vậy? Em cũng tới rồi, anh còn không chứa chấp em sao!”
Diệp Oản Oản cố nén tức giận: “Tối nay tôi có khách.”
Mẹ nó tối nay tôi muốn độ kiếp phi thăng luôn cho rồi…