Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 431: Còn có vấn đề sao?



Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer:Anh Kiều
————————-
Tư Minh Lễ gắt gao cắn răng: “Gia chủ dựa theo gia quy làm việc, tôi đương nhiên không dám có dị nghị.”
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh như băng hướng về phía của Diệp Oản Oản bắn tới.
Cô gái đáng chết này, lại có thể đem ông hại tới mức thảm như thế!
Tư Minh Lễ lúc này nghiêm nghị mở miệng nói: “Gia chủ, ngài muốn phạt tôi cũng có thể, nhưng tôi đối với Tư gia chân thành có trời đất chứng giám! Coi như ngài muốn phạt tôi như thế nào đi chăng nữa nhưng tôi cũng nhất định phải nói, người phụ nữ này nhất định phải tra xét rõ ràng! Tôi hoài nghi Hứa Dịch, dầu gì còn có bằng chứng cụ thể ở đây nhưng cô gái này bằng chứng toàn dựa vào lời nói của mình, lời nói miệng không có bằng chứng cụ thể!
Ai biết trong miệng cô ta tên nội gián đó rốt cuộc có tồn tại hay không? Vạn nhất cô ta chính là người của Thí Huyết Minh thì sao đây?
Diệp Oản Oản tiểu thư là chủ mẫu tương lai, với thân phận như vậy, nếu là người do thám của Thí Huyết Minh, hậu quả khó mà lường được! Mong gia chủ nhất định phải lấy đại cục làm trọng!”
Tư Minh Lễ vừa nói xong, chung quanh các trưởng lão khác cũng liếc nhìn nhau, rối rít thấp giọng bàn tán.
Thật ra thì Tư Minh Lễ hoài nghi cũng không phải không có lý…
Tư Minh Vinh vẫn trầm mặt, mới vừa rồi ông đồng ý mang cô gái này đi điều tra cũng là để cho an toàn.
Một bên Hứa Dịch cùng Hứa Thường Khôn thấy vậy, đều lộ ra vẻ mặt lo lắng.
Cái tên Tư Minh Lễ này! Hôm nay nhất định muốn cắn chết Oản Oản tiểu thư không thả sao?!
Nếu như ông chủ hôm nay nhất định phải che chở tiểu thư Oản Oản, Tư Minh Lễ dĩ nhiên là không có cách nào hại được, nhưng nếu như làm như thế, khó lòng làm cho kẻ dưới cảm thấy phục, mọi người về sau cũng sẽ đem lòng nghi ngờ tiểu thư Oản Oản…
Ngón tay thon dài của Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng gõ một cái trên tay vịn ghế salon: “Ý của ông chú là, Oản Oản là người nằm vùng của Thí Huyết Minh tại Tư gia chúng ta sao, lần này cố ý cứu tôi, là vì muốn lấy được sự tín nhiệm của tôi?”
“Đúng vậy! Người phụ nữ này mục đích chính không phải là ám sát gia chủ, khẳng định chính là vì tình báo mà thôi, mà chỉ có thể hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của gia chủ như ngài thì cô ta mới có thể lấy được càng nhiều cơ mật hơn!” Giọng nói của Tư Minh Lễ càng thêm chắc chắn, trong con ngươi nhìn Diệp Oản Oản cũng là sát ý.
Chẳng qua chỉ là một tiểu nha đầu, ông cũng không tin không có cách nào trị được cô ta!
“Oản Oản…” Tư Dạ Hàn đột nhiên nhìn về hướng Diệp Oản Oản, sau đó mở miệng: “Đồ đâu?”
Đồ vật? Thứ gì cơ chứ?! Mọi người nghe vậy, đầu óc cũng mơ hồ mà nhìn về phía Diệp Oản Oản, Hứa Dịch cũng là vẻ mặt cũng mơ hồ theo.
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, ngoan ngoãn từ trong túi xách của mình lấy ra một chồng tài liệu nhăn nhúm…
“Cho ông chú nhìn một chút.” Tư Dạ Hàn tự tiếu phi tiếu mở miệng.
Diệp Oản Oản lại ngoan ngoãn đem tài liệu đưa tới trước mặt của Tư Minh Lễ.
Tư Minh Lễ nhìn cô một cái, mặt lạnh đem tài liệu nhận lấy, kết quả, lúc mới vừa nhìn thấy trang đầu tiên mặt liền tối lại, xem thêm một chút, sắc mặt càng là đen như đáy nồi! 
“Chuyện này… Chuyện này… Đây không phải là tài liệu thiết bị tuyệt mật và hợp đồng soạn thảo lần này sao?…” Tư Minh Lễ sắc mặt đại biến.
Tư Dạ Hàn lại có thể đem vật quan trọng như vậy tùy tiện mà đưa cho cô gái này bảo quản!
Mấy trưởng lão nghe vậy, rối rít thò đầu nhìn xem, toàn bộ cũng đều sợ ngây người.
“Cái gì… tài liệu Energy hạng mục tuyệt mật...”
“Thậm chí hợp đồng soạn thảo ra cũng…”
“Chuyện này… Gia chủ đối với người phụ nữ này cũng quá tin tưởng đi!”
Phải biết là tin tưởng một người nhiều như thế nào mới có thể đem vật quan trọng như vậy giao cho cô bảo quản! Lấy trình độ tin tưởng của Tư Dạ Hàn đối với mình, cô ấy còn cần gì mạo hiểm đi lấy thêm sự tín nhiệm của hắn nữa chứ, đây không phải là chuyện nực cười sao?
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng: “Hiện tại, ông chú còn có vấn đề gì sao?”
Tư Minh Lễ gắt gao nắm những văn kiện kia, giận đến nỗi thiếu chút nữa một hơi cũng không thở mà nổi ngất đi, hồi lâu mặt mới đỏ lên nói ra mấy chữ: “Không… Không có…”
Chương trước Chương tiếp
Loading...